Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1478: Ngưỡng vọng từ dưới bùn lầy

- Thái tử của Thiên Nguyên Thiên Đế?

Chung Nhạc tim khẽ rung lên.

Thiên Nguyên Thiên Đế đã chết rất lâu rồi, có rất nhiều lời đồn về cái chết của hắn, có người nói là tại vị băng hà, có người nói là những năm cuối đời bị kẻ khác hãm hại, có người thì nói bị trời phạt đánh chết.

Nhưng Chung Nhạc vẫn biết Thiên Nguyên thần tộc mà Thiên Nguyên Thiên Đế để lại, trong hai mươi tư đế tộc có Thiên Nguyên thị có họ chính là họ Nguyên.

Nếu vị Dạ Thiên Tử này thật sự là thái tử của Thiên Nguyên Thiên Đế thì tại sao hắn lại ở cùng chỗ với đám phỉ tặc này?

Chung Nhạc và Vân Quyển Thư nhìn nhau, hai người đều là người thông minh tuyệt đỉnh, lập tức nghĩ tới khả năng có thể cái chết của Thiên Nguyên Thiên Đế thật sự có ẩn tình gì đó.

- Dịch Quân Vương, họ đã kính ngươi ba lần rượu, ba lần đều không hạ độc, có lẽ sẽ hạ độc lần thứ tư này!

Vân Quyển Thư ánh mắt lay động, nói:

- Nếu là ta thì ta sẽ hạ độc ngươi ở lần thứ ba.

Chung Nhạc cười:

- Quyển Thư hiểu nhầm rồi, họ không có ác ý, thật ra họ tới kính rượu ta chỉ là một vị cố nhân của ta trong lòng áy náy, nhờ họ kính rượu ta mà hthôi.

- Cố nhân? Kính rượu chuộc lỗi?

Vân Quyển Thư khựng người, không hiểu tại sao cố nhân này lại mượn tay của những tinh không phỉ tặc này để kính rượu chuộc lỗi với Chung Nhạc.

Không lâu sau, lại có một vị Tạo Vật Chủ chặn đường, kêu gào muốn uống với Dịch Quân Vương một chén. Chung Nhạc tiến tới ngồi đối diện với hắn uống rượu. Vị Tạo Vật Chủ đó cười ha hả, xưng huynh gọi đệ với Chung Nhạc, vô cùng vui vẻ..

Bên cạnh Vân Quyển Thư, một vị thần nhân đột nhiên nói:

- Chúa công, đây là cơ hội cực tốt để giết Dịch Quân Vương! Chỉ cần cho lão gia biết chuyện này, để lão gia phái một vị Tạo Vật Chủ đóng giả phỉ tặc của Tinh Hải kính rượu. Hạ độc trong rượu, hoặc tiềm phục cao thủ là có thể nhân cơ hội này bắt Dịch Quân Vương!

Vân Quyển Thư tim khẽ động, vị thần nhân kia to gan nói:

- Chỉ cần loại trừ được Dịch Quân Vương thì Trấn Thiên Quan sẽ dễ dàng chiếm được!

Vân Quyển Thư lắc đầu, nói:

- Dịch Quân Vương không phải kẻ địch của ta, không được đối phó với hắn như vậy. Hắn…

Hắn thầm nghĩ:

- Chắc hắn cũng như ta, một người đáng kính tìm kiếm con đường cho nhân tộc. Tuy hắn không thể đối kháng với thiên số nhưng…

Hắn lại thầm cảm thán:

- Chua biết chừng có thể đối kháng với thiên số ấy chứ…

Chung Nhạc uống rượu xong quay về, thi triển Ấn Thương Phục Ma Huyền Công, ba trăm sáu mươi lăm đốt xương đuôi rắn bị đả thông hơn trăm đốt, Ấn Thương Phục Ma Huyền Công tu luyện dễ dàng mà hiệu quả hơn nhiều.

Vài ngày sau, lại có yêu thần của Hỗn Loạn Tinh Hải chặn đường kính rượu, rồi tới một vị ma thần. Đi trên đường, chưa đi hết Hỗn Loạn Tinh Hải mà Chung Nhạc phải uống hơn hai mươi chén rượu, bát rượu lớn nhỏ.

Những vị Tạo Vật Chủ của Hỗn Loạn Tinh Hải này nói là kính rượu nhưng có những người không phải rượu mà là hòa tan thần đan mình khó khăn lắm mới luyện được vào rượu. Mỗi một cốc là tu vi Chung Nhạc lại tăng thêm một phần. Xương đuôi rắn được Ấn Thương Phục Ma Huyền Công đả thông nhiều hơn rất nhiều.

Sau hơn hai mươi lần kính rượu, Ấn Thương Phục Ma Huyền Công cảu hắn hoàn toàn được luyện thành.

Trên đường vẫn tiếp tục có Tạo Vật Chủ của Hỗn Loạn Tinh Hải xuất hiện kính rượu. Chung Nhạc gặp ai cũng uống, cho dù hắn là Chân Thần thì cũng không tránh khỏi bị say.

Cuối cùng cũng vượt qua Hỗn Loạn Tinh Hải, Chung Nhạc uống suốt dọc đường, trong cơ thể tràn đầy dược lực của các loại thần đan thần tửu, có thể nói khi thở cũng thở ra linh khí đậm dặc, gây cả cơn mưa linh dịch trên không trung.

- Quyển Thư, qua Hỗn Loạn Tinh Hải rồi, phía trước chắc an toàn.

Chung Nhạc cười:

- Ta và ngươi dù sao cũng thuộc thế lực khác nhau, ta không thể đưa ngươi tới tận chỗ của vị kia, ngươi cũng không thể theo ta về Nhân Hoàng Điện hay Trấn Thiên Quan. Chúng ta từ biệt tại đây.

Vân Quyển Thư gật đầu, thở dài, nói:

- Dịch Quân Vương, ta muốn làm bằng hữu với ngươi hơn là đối thủ. Có lẽ sau này rất có thể chúng ta sẽ gặp lại, lúc đó không biết liệu có thể uống trà nói chuyện được như thế này nữa không.

Chung Nhạc đột nhiên nói:

- Theo ta đi.

Vân Quyển Thư chấn động, ngẩng lên nhìn hắn, ánh mắt Chung Nhạc nhiệt tình cười nói:

- Theo ta đi, ngươi muốn hiện thực, ta cũng muốn hiện thực. Những gì ngươi muốn làm cho nhân tộc cũng là những gì ta muốn! Địa vị của nhân tộc thấp kém, các tộc đàn áp chúng ta, phòng bị chúng ta, khó lòng xuất hiện nhân tài kiệt xuất. Nhân tộc ta vốn ít cao thủ, sức mạnh không thể phân tán nữa. Theo ta đi!

Vân Quyển Thư mắt càng ngày càng sáng, đột nhiên thần quang trong mắt tối lại, lắc đầu, cười nói:

- Dịch Quân Vương, dù sao kiếp trước ngươi cũng là Tiên Thiên Thần, kiếp này tuy là nhân tộc nhưng ta không thể tin ngươi được.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Quyển Thư, không phải ngươi có Lục Đạo Thiên Thư, luyện thành Lục Đạo Thiên Nhãn, có thể nhìn kiếp trước kiếp này của thần ma sao? Sao ngươi không dùng Lục Đạo Thần Nhãn nhìn ta xem?

Vân Quyển Thư khóe mặt giật giật, hắn đã muốn dùng Lục Đạo Thiên Nhãn nhìn Chung Nhạc lâu rồi, hắn đã có hoài nghi từ lâu. Chỉ là Chung Nhạc dù sao cũng là Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung, không ai biết ý đồ thật sự của hắn.

Nhỡ hành động của hắn lại chọc giận Chung Nhạc thì sẽ gặp họa.

Giờ Chung Nhạc lại chủ động bảo hắn dùng Lục Đạo Thiên Nhãn nhìn, cho hắn cơ hội này khiến tâm cảnh của hắn đột nhiên có chút hoảng loạn.

Đột nhiên, trên trán hắn mở ra một con mắt, hắn cũng có thần nhãn, nhưng khác với của Chung Nhạc, con mắt này có sáu tầng con ngươi, giống như vòng Lục Đạo.

Thần nhãn của hắn càng ngày càng sáng, Lục Đạo trong mắt chuyển động, ánh sáng chiếu lên người Chung Nhạc.

Ánh mắt hắn chiếu xuống phần hông Chung Nhạc, lập tức có tầng tầng vảy rồng Tiên Thiên hiện lên, vô số vảy rồng chiếu rọi đại thiên thế giới ở ngoại giới, giống như tấm gương sáng phản chiếu ra những chỗ nhỏ nhất.

Vảy rồng Tiên Thiên phân tích thiên hạ đại đạo, thậm chí chiếu ra cả Lục Đạo Thiên Nhãn của hắn.

Vân Quyển Thư rời mắt xuống hai chân Chung Nhạc, thấy hai chân của Chung Nhạc dưới ánh mắt của hắn biến thành đuôi rắn của Tiên Thiên đại xà.

Đuôi rắn có khả năng di chuyển trong hư không và hiện thực, không đâu là không thể, giống xà hình, giống long du.

Lục Đạo thần quang của hắn lại chiếu lên ngực Chung Nhạc, thấy một quả thần tâm đang đập trong lồng ngực Chung Nhạc. Quả tim đó mỗi lần đập là khiến khí huyết Chung Nhạc lập tức dâng tràn, cung cấp cho hắn năng lượng cường đại cho nhục thân của hắn!

Hắn thấy Tiên Thiên long cốt trong cơ thể Chung Nhạc. ba mươi ba đốt xương sống của hắn giống như đại long quấn chặt lồng ngực, men theo ba mươi ba tầng động thiên, có long du tam thập tam thiên chi tướng!

Vân Quyển Thư nhìn tới mắt Chung Nhạc, thấy trong mắt hắn là một vầng mặt trời và một vầng mặt trăng.

Hắn nhìn tới mi tâm Chung Nhạc, ở đó hiện lên con mắt thần nhãn, nhìn thấy hư danh, phá trừ hư ảo, nhìn thấu mọi thứ.

Vân Quyển Thư nhắm hai mắt lại, chỉ còn Lục Đạo Thiên Nhãn.

Hắn dùng mục lực nhìn tiền thế của Chung Nhạc, không thấy bất cứ thứ gì, không thấy được mọi thứ của Lê Dương Thần Quân.

- Hắn không phải Lê Dương Thần Quân, hắn là…

Khóe hai con mắt đang nhắm của hắn bỗng chảy xuống hai giọt lệ, lồng ngực hắn dường như có lửa cháy bừng bừng khiến khí huyết sôi trào.

Phục Hy.

Vinh quang của tổ bối.

Vô số nhân tộc dưới bùn lầy ngưỡng vọng, thấy được vô số thân ảnh của liệt tổ liệt tông, thân ảnh đó từ quá khứ đi tới, biến thành hiện thực.

Đó là Phục Hy đã biến mất!

Mây cuồn cuộn, phong vân biến đổi, một lúc sau, Vân Quyển Thư nhắm con mắt thần nhãn lại, mở hai mắt ra, cười vẫy tay với Chung Nhạc.

- Ngươi không đi cùng ta sao?

Chung Nhạc hỏi.

- Ta ở đây sẽ giúp được nhiều cho ngươi hơn.

Vân Quyển Thư vẫy tay:

Dịch Quân Vương, ngươi cần một đối thủ kéo dài thời gian của cuộc chiến đoạt đế đủ lâu cho ngươi. Thời gian càng lâu thì ngươi mới càng chắc chắn. Ta có thể giúp ngươi được như vậy thôi.

Chung Nhạc khựng người, cười:

- Sau này cuộc chiến kết thúc, ngươi sẽ tới giúp ta chứ?

Vân Quyển Thư khựng người, một lúc sau nói:

- Nếu ngươi không chết…

Chung Nhạc gật đầu:

- Nếu ta không chết ngươi có tới giúp ta không?

Vân Quyển Thư mím môi, nói từng chữ:

- Khi ấy, cái mạng này là của ngươi!

Chung Nhạc cười ha ha, dùng lực ôm chặt hắn một cái, Vân Quyển Thư có chút không quen, thân thể cứng ngắc, Chung Nhạc buông hắn ra, quay người cùng Hỗn Độn Vũ rời khỏi thuyền.

- Đừng có nghĩ động tới Thiên Tơ!

Vân Quyển Thư vội truyền âm.

Chung Nhạc quay lại, vẫy tay:

- Nếu ngươi không giữ lời hứ thì Thiên Tơ sẽ là của ta!

Vân Quyển Thư nghiến răng, nhìn hắn rời đi. Chung Nhạc đi xa dần, cuối cùng biến mất trong bầu tinh không tối đen.

- Phục Hy… hắn là Phục Hy đó!

Thần quang trong mắt Vân Quyển Thư lóe sáng, thần thái bừng sáng, thoát tục xuất thần gấp mấy lần, nghĩ bụng:

- Hắn chính là Phục Hy đã gây nên trận hỗn loạn ở ba nghìn Lục Đạo Giới, cũng chính là Phục Hy phá vỡ thiên ý! Thân phận đó của hắn ở hạ giới là đám sương mù che giấu thân phận của hắn!

Tâm thần hắn rung động, tuy hắn không biết Chung Nhạc làm thế nào nhất thân lưỡng dụng nhưng có thể chắc chắn Chung Sơn thị dưới hạ giới chính là Dịch Quân Vương vừa đứng bên cạnh hắn!

Bất cứ ai cũng nghĩ Chung Sơn thị vẫn dưới hạ giới, nhưng không ngờ được hắn đã tới Tử Vi, ai có thể ngờ Dịch tiên sinh nổi danh thiên hạ, Dịch Quân Vương nắm trong tay năm nghìn vạn đại quân, đệ nhất nhân của Chư Đế Bảng tương lai đã mở ra bí cảnh thứ bảy giết Tiên Thiên Tà Thần Chư Tà, lại chính là Chung Sơn thị Chung Nhạc?

Vân Quyển Thư nghĩ:

- Nếu ngươi chết thì cái mạng này của ta là của ngươi! Ta cùng ngươi đối diện với chư thiên thàn thánh, đối mặt với những cường giả cổ xưa, đối mặt với trời, đối kháng với thiên số, thay đổi vận mệnh của nhân tộc ta, tái hiện lại vinh quang tổ bối! Dù ngươi đi đâu, dù kẻ địch của ngươi là ai, ta cũng xả thân vì ngươi! Chỉ vì…

Ngươi là Phục Hy!

Chung Nhạc và Hỗn Độn Vũ tới Tiên Thiên Cung, họ tới Tiên Thiên Cung là vì trong nguyên thần bí cảnh của Chung Nhạc cũng chứa vô số nhân tộc, ở Trấn Thiên Quan không có nơi cho nhân tộc ở, hơn nữa ở đó cũng quá nguy hiểm.

Chỉ có thánh địa của nhân tộc Nhân Hoàng Điện chiến hỏa mới không dễ gì lan tới, thích hợp cho nhân tộc phát triển.

- Tư Mệnh, ngươi bảo những kẻ vô pháp vô thiên đó kính rượu ta, mượn tay họ chuộc lỗi với ta, xem ra ngươi không vô tình lắm.

Chung Nhạc ánh mắt lay động, quay lại nhìn Hỗn Loạn Tinh Hải, hắn không biết nữ tử đó có còn ở Hỗn Loạn Tinh Hải không, hay là tiếp tục cưỡi Lục Đạo Thiên Luân di chuyển giữa Địa Ngục Luân Hồi ở chư thiên.

Có Lục Đạo Thiên Luân, Tư Mệnh có thể xuất hiện ở bất cứ Địa Ngục Luân Hồi nào trong vũ trụ, bất cứ ai muốn bắt được nàng ta cũng không dễ dàng.

Tuy hắn không công nhận rất nhiều cách làm của Tư Mệnh, nhưng hắn rất khâm phục bản lĩnh và thủ đoạn của Tư Mệnh.

- Ngươi không gặp ta, là sợ ta trách mắng ngươi sao?

Chung Nhạc cười, quay đầu lại. Mục đích của hắn và Tư Mệnh giống nhau, chỉ là con đường khác nhau mà thôi.

- Tân Hỏa, ngươi nói Tư Mệnh không có tình người, nhưng ta lại cảm thấy nàng ta rất có tình người.

Chung Nhạc cười.

Tân Hỏa hừ lạnh:

- Ngươi không biết tiểu nha đầu đó bồi thường cho ngươi là để lần sau lợi dụng ngươi hay sao?

Chung Nhạc khựng người:

- Tư Mệnh không âm hiểm thế chứ?

- Bò giống của Chung Sơn thị ơi, trạng thái hiện tại của ngươi sớm muộn gì cũng bị tiểu nha đầu đó mượn giống xong giết chết!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất