Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1691: Huyết tẩy Đạo sơn (2)

- Nơi này có Bạch Nha Thần Tộc, như vậy khẳng định còn có Thánh địa có Hắc Nha Thần Tộc! Nơi đó nói không chừng còn có mảnh vỡ của Thiên Đình Thời đại Hỏa Kỷ!

Hắn bay ra khỏi tòa Chư Thiên này, thu hồi tòa Chư Thiên này, lại sưu tầm khắp nơi. Không bao lâu sau đã gặp được một tòa Chư Thiên khác. Chung Nhạc sát nhập vào trong Chư Thiên, sinh hoạt trong này cũng là Bạch Nha Thần Tộc. Trong Chư Thiên cũng có một tòa Thánh địa.

Chung Nhạc phóng xuất đám Hỏa Linh, theo cách cũ mà làm. Đám Hỏa Linh mở ra một trận đại đồ sát, thiêu chết không biết bao nhiêu Bạch Nha Thần Tộc.

Chung Nhạc cũng thu hồi tòa Chư Thiên này, tiếp tục sưu tầm, lại tìm tới một tòa Chư Thiên. Sinh hoạt trong tòa Chư Thiên này lại là Hắc Nha Thần Tộc, cũng bị bọn họ tàn sát không còn.

Chung Nhạc trước sau tìm được năm tòa Chư Thiên, thời điểm đang lúc tàn sát, thần trí đột nhiên thanh minh. Độc tính của lò Linh đan kia đã tiêu tán, men say biến mất.

- Ta… ta đã làm gì?

Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn, nhìn xuống dưới. Chỉ thấy vô số Hắc Nha Thần Tộc táng thân dưới sự đồ sát của đám Hỏa Linh. Vô số Hỏa Linh to lớn đang chạy loạn trong tòa Thánh địa kia, đánh chết những Thần Nhân Hắc Nha may mắn tránh thoát biển lửa.

- Ta đã giết chết bao nhiêu Bạch Nha Thần Tộc và Hắc Nha Thần Tộc?

Chung Nhạc lẩm bẩm. Ký ức lúc trước vọt tới, khiến cho hắn không khỏi rùng mình mấy cái. Trong mỗi một tòa Chư Thiên đều có ức ngàn vạn Nha Thần Tộc. Đám Bạch Nha Thần Tộc và Hắc Nha Thần Tộc này đều là hậu đại của Nguyên Nha Thần Vương, hiện tại đã bị hắn giết tới không sai biệt lắm diệt tuyệt.

- Ta vậy mà trong lúc say rượu đã làm ra loại sự tình này… Oan hồn quấn thân, tất có tai kiếp! Nhất định phải dùng Đại Lục Đạo Luân Hồi của ta để hóa giải, khiến cho oan hồn của bọn họ rơi vào trong Đại Lục Đạo Luân Hồi của ta!

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, chỉ thấy trong Đại Lục Đạo Luân Hồi của chính mình đã có thêm ức ngàn vạn oan hồn Bạch Nha Thần Tộc và Hắc Nha Thần Tộc, không khỏi nhất thời ngẩn ngơ. Lúc này hắn mới biết chính mình trong lúc say rượu vậy mà đã thu hồn phách đám hậu đại của Nguyên Nha Thần Vương vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, nhét vào trong Đại Lục Đạo Luân Hồi của hắn.

- Cũng may! Không để hồn phách của bọn họ chạy thoát!

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm. Thiên Ti nương nương và Ích Tà Thần Hoàng họa loạn thiên hạ, nhấc lên trận tranh đoạt Đế vị này. Oán niệm dây dưa trên người bọn họ sẽ khiến cho bọn họ chết tới nơi, dẫn tới Thiên khiển. Mà Phi Yên Thần Hoàng và Bạch Thương Hải vì hóa giải Thiên khiển của bọn họ, đã trực tiếp khiến cho Bạch Thương Hải đề thăng tới cảnh giới Thần Hoàng, Phi Yên thì đề thăng tới cảnh giới Tạo Vật Chủ.

Lần này Chung Nhạc giết chóc bừa bãi, tạo thành sát nghiệt cực nặng, nếu để cho Phi Yên và Bạch Thương Hải tới luyện hóa, sợ rằng sẽ có thể khiến cho hai người bọn họ đều đề thăng lên tới cảnh giới Đế Quân. Dù sao, đây cũng là sát nghiệt diệt tộc!

Hắn dùng Đại Lục Đạo Luân Hồi để hóa giải, chỉ là hóa giải tạm thời, để đám oan hồn này rơi vào trong Lục Đạo Luân Hồi của hắn, rất dễ dàng bị người khác phá vỡ. Tới lúc đó, Thiên khiển của hắn sẽ liền bạo phát. Nhiều oan hồn như vậy, Thiên khiển nhất định là rất nặng, nói không chừng sẽ lấy luôn mạng của hắn.

Chung Nhạc định thần trở lại, lẩm bẩm:

- Nếu đã làm, sao không làm tới tuyệt luôn?

Hắn triệu hồi đám Hỏa Linh, thu hồi tòa Chư Thiên này, tiếp tục sưu tầm khắp nơi.

Bất quá, trong Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn này còn có rất nhiều cao thủ né tránh sự truy sát của hắn. Chung Nhạc sưu tầm bốn phía, cũng không thể tìm được những tòa Chư Thiên khác nữa, nghĩ tới đã bị đám cao thủ này che giấu rồi.

- Nguyên Nha Thần Vương không phải chỉ có mấy tòa Thánh địa này, khẳng định còn có những Thánh địa khác. Chỉ là đám đệ tử Nguyên Nha Thần Vương kia nghĩ muốn ẩn tàng, thật sự khó có thể lục soát ra. Mục đích của ta không phải là tới để diệt môn, mà là tới để tìm hiểu đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên, vẫn là đặt lực chú ý trên chính sự quan trọng hơn. May mà Nguyên Nha Thần Vương là một trong những Thần Vương Thái Cổ tham gia luyện chế Thiên Dực Cổ Thuyền, bằng không nghĩ muốn xông qua đám phong cấm và sát trận này ngược lại có chút khó khăn!

Chung Nhạc vừa nghĩ tới đây, lập tức bay lên không trung, càng lên càng cao, nhìn xuống phía dưới. Tòa Tiên Thiên Đạo Sơn này cực lớn, cho dù Thiên Dực Cổ Thuyền đã bay lên cực cao, cũng không thể nhìn thấy được toàn cảnh.

Mãi tới khi Thiên Dực Cổ Thuyền đã bay tới đạo Tinh hà trên không trung kia, từ trên nhìn xuống, lúc này mới thu toàn cảnh Tiên Thiên Đạo Sơn vào trong tầm mắt.

Chung Nhạc từ trên nhìn xuống, chỉ thấy Tiên Thiên Đạo Sơn phảng phất như đại đạo trời sinh phủ phục trong vũ trụ, bao la hùng vĩ vạn phần, hình dạng của nó phảng phất như một bức đồ, một bức Đạo đồ, một bức đồ do đại đạo cấu thành.

Hơn nữa, nhìn kết cấu của bức Đạo đồ này, cao thấp bất đồng, sơn thế biến hóa không định hình. Ngọn núi này phảng phất như thời thời khắc khắc đều đang biến hóa, đại đạo bất định, nhưng định thần nhìn kỹ, lại không có bất kỳ biến hóa nào.

Chỉ cần quan sát cấu tạo hoa văn của dãy sơn mạch Đạo sơn này, sẽ có thể phát hiện ra rất nhiều chỗ bất phàm, tựa hồ có thể từ trong cấu tạo của những hoa văn này tìm hiểu ra rất nhiều đạo lý.

- Năm xưa Đại Toại khai sáng ra hệ thống tu luyện Đồ đằng, không biết có quan hệ gì với tòa Tiên Thiên Đạo Sơn này không?

Chung Nhạc có chút kinh ngạc, tinh tế quan sát ngọn Đạo sơn này, từ trong những hoa văn đại đạo này nhìn ra bóng dáng rất nhiều văn lộ Đồ đằng. Bất quá, văn lộ Đồ đằng hậu thế đều là do sinh linh Hậu Thiên sáng tạo ra, mà văn lộ Đồ đằng nơi này chính là trời sinh.

Càng khiến cho người ta cảm giác tinh diệu chính là, hoa văn trời sinh của Đạo sơn mơ hồ có bóng dáng của hệ thống Đồ đằng, mà Đạo sơn thân là một chỉnh thể, lại là Đạo văn đại đạo độc hữu của Thời đại Hắc Ám.

Đại đạo do Thần Vương của Thời đại Hắc Ám tu luyện, là toàn bộ đạo đại, không thể nào phân giải, mà dãy sơn mạch Tiên Thiên Đạo Sơn lại có thể kết hợp hai cái lại với nhau.

Cũng chính bởi vì điểm này, Chung Nhạc mới cho rằng Đại Toại đã từng tới đây, từ trong hoa văn của ngọn Đạo sơn này tìm hiểu ra hệ thống tu luyện Đồ đằng.

- Ngọn Đạo sơn này hẳn là một đạo đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên hoàn chỉnh, là Vạn Sơn Chi Tổ! Nguyên Nha Thần Vương chính là sinh ra từ trong ngọn Đạo sơn này!

Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài, tinh tế nghiền ngẫm thần vận chất chứa trong ngọn Đạo sơn này, từ trong thần vận lĩnh hội đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên.

- Đạo sơn tuyên cổ bất biến, nhưng sơn thế lại cao thấp biến hóa bất định, liên miên chập chùng, có cả biến hóa lẫn tĩnh lặng!

Ánh mắt Chung Nhạc càng lúc càng sáng ngời. Bất biến là tinh thần, biến hóa là thế. Từ trong biến hóa tìm kiếm đạo lý bất biến, cũng từ trong đạo lý bất biến tìm kiếm thần tủy thiên biến vạn hóa, đây chính là đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên.

- Nguyên Nha Thần Vương sinh ra từ trong ngọn Đạo sơn này, là Tinh của đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên. Hắn nghiên cứu đối với Đạo này hẳn là cực kỳ tinh diệu!

Chung Nhạc đột nhiên tỉnh ngộ lại:

- Ta trong lúc say rượu giao thủ với đám đệ tử kia của hắn, phát hiện công pháp tu luyện của toàn bộ đám đệ tử của hắn đều không giống nhau, thần thông cũng đều không giống nhau, Thần binh cũng hoàn toàn bất đồng. Đây chính là thâm thúy thiên biến vạn hóa của đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất