Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1715: Đế tộc nhiều trung liệt (2)

Mà vào lúc này, đám Đế Quân, Tạo Vật Chủ bọn Thái Phùng, Lung Chất, Khương Y Kỳ, Phù Viêm Sơn, Phù Liệt, Mục Tô Ca dẫn đầu xông lên, theo lỗ hổng kia xông thẳng vào trong trận doanh đại quân Đế Minh thị, bắt đầu đại khai sát giới.

Một cây Phù Tang Thần Thụ từ trong trận doanh Đế Minh thị chậm rãi dâng lên, càng lúc càng cao, ngàn cành vạn nhánh điên cuồng quất xuống dưới, đánh nát từng đám từng đám Thần Ma. Lại có Trấn Thiên Hà Đỉnh từ trên đè xuống, Thiên Hà từ trong đỉnh tuôn trào ra, giống như Nộ Long quét ngang. Lại có một cái Thần lô lao thẳng vào trong trận doanh, nắp lò nhấc lên, vô số Côn Thần Mẫu Thần giống như thủy triều từ trong lò điên cuồng tuôn ra.

Sắc mặt Minh Văn Tranh đại biến. Đại quân Đế Minh thị phía trước đã loạn, hậu phương lại đang rút lui, đại quân kẹp ở chính giữa tiến không được lui không xong. Đại quân phía trước điên cuồng chạy về phía sau, trận thế trung ương nhất thời cũng đại loạn theo. Hắn vừa mới tế khởi bốn kiện Đế binh, nghĩ muốn trấn áp cục diện, chỉ thấy đối diện một hơi bay ra bảy kiện Đế binh, ầm ầm đè xuống, đánh cho bốn kiện Đế binh do hắn thôi động biến lại nguyên hình, bay ngược trở về.

- Xong đời rồi!

Phong Vô Kỵ không ngừng giậm chân, lập tức gọi mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma bên cạnh lại, cao giọng nói:

- Chạy! Chạy mau! Đế Minh thị đã không giữ được nữa rồi!

Phía đối diện, vô số Thần binh Thần tướng giống như nộ trào, giống như sóng lớn, không ngừng cuồn cuộn đè xuống, những nơi đi qua cuốn sạch hết thảy mọi thứ. Chung Nhạc tọa trấn trên Thiên Dực Cổ Thuyền, ánh mắt lạnh lẽo, dõi mắt nhìn đại quân của chính mình đẩy mạnh về phía trước.

Cho dù Minh Văn Tranh nghe theo lời khuyên của Phong Vô Kỵ, cũng không thể ngăn cản được thế công của đại quân hắn, nhiều nhất chỉ là tăng thêm chút thương vong mà thôi. Binh quý thần tốc! Hắn đã phát huy cái ưu điểm thần tốc này tới mức tận cùng.

Đại quân của Mặc Ẩn còn chưa tới, viện quân Thiên Đình cũng đang trên đường, thừa dịp cơ hội này, trước nhổ tận gốc hai Đại Đế tộc, đả kích đối với Thiên Đình chính là không thể đo lường. Bên phía Thiên Đình bất luận là khí thế hay là thực lực, cũng đều sẽ suy yếu thật lớn.

Các lộ đại quân Phá Thiên Quan như lang như hổ mạnh mẽ phóng về phía trước, giết chết vô số Đế tử Đế tôn của Đế Minh thị, chém đầu vô số Đế Quân, Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng, Thần Hầu… trong đám Đế tử.

Minh Văn Tranh suất lĩnh tàn binh Đế Minh thị chạy trốn, chạy về tới Thánh địa Đế Minh thị, đại quân đã bị tiêu diệt bảy tám phần, bên cạnh hắn chỉ còn lại hai thành binh lực.

Từ xa nhìn lại, Thánh địa Đế Minh thị đã trong tầm mắt. Minh Văn Tranh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lập tức truyền lệnh thủ quân trong Thánh địa mở đại trận, để cho bọn họ tiến vào Thánh địa.

Đại trận Đế cấp thủ hộ Thánh địa vừa mới mở ra, đột nhiên phía sau tiếng sát phạt nổi lên bốn phía. Từng kiện từng kiện Đế binh oanh kích thẳng tới, trực tiếp oanh kích lên trên đại trận do Đế Minh Thiên Đế thiết lập. Uy năng Đế binh ầm ầm bạo phát, đánh cho tòa đại trận Đế cấp này chia năm xẻ bảy, chấn cho rất nhiều ngọn Thánh sơn trong Thánh địa sụp đổ, trận pháp cấm chế tan rã không còn một mống.

Minh Văn Tranh quay đầu nhìn lại, khóe mắt muốn nứt ra. Chỉ thấy phía sau đại quân chính mình, không biết bao nhiêu Tạo Vật Chủ, Đế Quân suất lĩnh đại quân Thần Ma giết tới. Đám huynh đệ tỷ muội, đời đời con cháu của chính mình tử thương vô số.

- Ta thật hối hận không nghe lời khuyên của Vô Kỵ tiên sinh!

Minh Văn Tranh hét lớn một tiếng, một mình giết tới hậu phương, lớn tiếng kêu lên:

- Các vị đệ đệ muội muội, các ngươi lập tức bỏ qua Thánh địa, chạy tới Thiên Đình! Ta sẽ đoạn hậu!

Lại có trên dưới một trăm vị Đế tử giết tới, nộ khí ngất trời, cùng nhau đối địch, cao giọng nói:

- Đại huynh, chúng ta cùng nhau sóng vai tử chiến!

Minh Văn Tranh vươn tay phất một cái, đẩy bọn họ ra ngoài, than thở:

- Kẻ làm tướng không thể hy sinh vì nghĩa, lo lắng Đế Hậu sẽ mượn cơ hội giết ta, lo trước lo sau, đầu đuôi không quyết, ta đã phạm phải sai lầm lớn! Hiện tại ta liều mình liều chết đánh một trận, bù đắp lại sai lầm của ta. Các ngươi không có sai lầm, ở trước mặt Phụ thần và Đế Hậu, các ngươi còn có thể giữ được tính mạng. Mau chạy đi!

Thành quan Đế Minh thị bị oanh phá, tướng lĩnh các quân dưới trướng Chung Nhạc dẫn đầu giết tới.

- Đại Thái tử của Thiên Đế là của ta!

Phù Lê phóng thẳng tới, cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi kẻ nào cũng đừng hòng tranh với ta!

Linh Tranh hiện ra chân thân Cự Linh, cười sằng sặc, nói:

- Ta còn chưa lập đại công, Phù Lê tướng quân vẫn là nhường cho lão hủ thôi!

Đám người Dực Thiên Quân, Đa Âm Đế Quân, Khương Y Kỳ, Phủ Nhai Đế Quân và Tiên Thiên Ma Long cũng nhao nhao giết tới, quần chiến Minh Văn Tranh, kêu lên:

- Cái đầu của Đại Thái tử Thiên Đế chính là công lao bằng trời, kẻ nào giết chết hắn, công lao chính là của kẻ đó!

Minh Văn Tranh ra sức chém giết, chống lại công kích của tướng lĩnh các quân. Nhưng song quyền nan địch tứ thủ, càng huống chi vây công hắn đều là cao thủ. Cũng không lâu lắm, vị Đế tử này đã bị chư tướng giết chết. Dực Thiên Quân đoạt được cái đầu của hắn, cười hắc hắc, nói:

- Công lao này là của ta!

Chư tướng khác nhất thời giận dữ, sát nhập lãnh địa Đế Minh thị, đại khai sát giới.

Mấy vị Đế tử cấp Đế Quân còn lại suất lĩnh tàn quân cướp đường mà chạy. Phía sau lại có đại quân đánh tới. Đại Công chúa Minh Thu Phương quay ngược trở lại, phất phất tay với đám đệ đệ muội muội của chính mình, mỉm cười nói:

- Các ngươi đi trước đi! Đại huynh đã chết, ta cũng phải đi theo hắn. Các ngươi gặp mặt Phụ thần, hãy nói cho hắn biết, chúng ta cũng không có bôi nhọ thanh danh của hắn!

Đám Đế tử nhao nhao khóc lớn, suất lĩnh tàn quân nháo nhác bỏ chạy. Minh Thu Phương nghênh đón chư tướng giết tới, cũng không lâu lắm đã chết trận trong loạn quân.

- Đế Minh thị không có hạng người ham sống sợ chết!

Nhị Thái tử Minh Văn Khuyết một người một đao dừng lại đoạn hậu, bộ dáng uy phong lẫm lẫm nhìn về phía đại quân Phá Thiên Quan giết tới, lạnh lùng nói:

- Muốn diệt Đế tộc ta, phải bước qua thi thể ta trước đã!

Trên Thiên Dực Cổ Thuyền, Chung Nhạc thống lĩnh vô số đại quân Thần Ma chạy tới, nhìn thấy Minh Văn Khuyết dám một thân một mình ngăn cản ức vạn đại quân của hắn, sắc mặt không khỏi khẽ động, phân phó bộ hạ, nói:

- Đế Minh thị nhiều hạng người trung liệt, các ngươi chừa cho hắn toàn thây!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất