Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1809: Thiên dược (2)

Phong Vô Kỵ vội vàng thôi động Thanh Hà Chu tránh né. Chỉ thấy đại bảo ấn ngân sắc kia đánh hụt, rơi vào trong huyết hồ, nhấc lên sóng máu ngập trời, vứt Thanh Hà Chu lên thật cao.

Bên kia, Chung Nhạc nhàn nhã hái đóa Thiên Liên kia, nhổ tận gốc cả đóa Thiên Liên, nhét vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, thôi động cái mâm lớn ngân sắc một đường phóng đi.

Ba người trên chiếc thuyền nhỏ vừa sợ vừa giận, nghĩ muốn đuổi về phía trước, chỉ thấy Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ thôi động cái mâm lớn kia từ trong huyết hồ một đường lái vào một dòng huyết hà, một đường chạy đi.

- Táng Linh Thần Vương, kẻ trong kiện Ngân bàn kia chính là điểm mấu chốt lần này, gã Phục Hy kia!

Táng Đế mỉm cười, nói:

- Ngươi có bản lĩnh bắt giữ hắn không? Trong tay hắn nắm giữ chìa khóa cực kỳ quan trọng mở ra thần thông Phục Mân Đạo Tôn, Quyền hành Thiên Đế!

Thân thể Táng Linh Thần Vương chấn động, cười lạnh nói:

- Yên tâm! Hắn tuyệt đối sẽ trốn không thoát! Các hài nhi của ta ở đâu?

Từng con từng con Cự thú đang thôn phệ Tàn hồn, Tàn linh dày đặc bên trong Táng Thiên kia đột nhiên nhao nhao xoay chuyển phương hướng, thân thể to lớn chậm rãi di chuyển, dịch chuyển thân thể chậm rì rì, dịch chuyển về phía huyết hà bên này.

Bọn chúng dịch chuyển thân thể cực kỳ gian nan, nhưng tốc độ lại cũng không chậm. Bất quá, bởi vì thân thể bọn chúng quá to lớn, cho nên mới lộ ra cực kỳ chậm chạp.

Đám Cự thú này bước ra bàn chân khổng lồ, chấn cho thiên địa run rẩy. Một con Cự thú trong đó cách đám người gần nhất, cái đầu to lớn khôn cùng vươn tới bên bờ huyết hà, mở ra cái miệng rộng, hút lên Thiên huyết trong huyết hà. Vô số Thiên huyết ào ào chảy vào trong miệng của nó.

Dòng huyết hà rộng chừng mấy ngàn dặm, không biết dài tới đâu kia lập tức bị con Cự thú này hút lên, không ngừng chảy vào trong miệng nó. Cái mâm lớn trong huyết hà cũng bị hút bay lên. Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ gắt gao khống chế cái mâm lớn, liều mạng thôi động kiện Ngân bàn này, cật lực bay ra khỏi huyết hà.

- Các hài nhi của ta chính là quái vật do ta thu thập huyết dịch của Thiên, tinh luyện tinh hoa, cộng thêm vô số linh hồn sản sinh ra, căn bản không sợ Thiên uy trong huyết hà!

Táng Linh Thần Vương mỉm cười, nói:

- Nếu tiểu Phục Hy đã lộ mặt, vậy thì không thể chạy thoát khỏi sự truy sát của các hài nhi của ta!

Lời nói của hắn còn chưa dứt, đột nhiên, từ một bên, từng tôn từng tôn Ma Thần chợt nhao nhao giết ra. Khóe mắt Táng Linh Thần Vương nhảy loạn:

- Trí Tuệ Thiên Vương, Thần Thông Thiên Vương? Bọn họ đang cưỡi cái gì? Sao bọn họ lại không sợ Thiên uy?

Thần Vận Khâu thất thanh nói:

- Bọn họ đang cưỡi chính là các Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung!

Đám Thiên Vương Chúa tể của tám trọng thiên phía trước của Luân Hồi Táng Khu chính là đang cưỡi trên lưng đám Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung đã táng thân tại trọng thiên thứ nhất. Những Tiên Thiên Thần Ma này bị Âm Ma cắn nuốt, chiếm cứ thân thể, hiện tại đang lúc phóng chạy như bay trên huyết hà, chạy về phía con Cự thú đang hút nước huyết hà kia.

Thần Thông Thiên Vương cười ha hả, thôi động tôn Tiên Thiên Thần Ma dưới khố, từ trong huyết hà bay thẳng lên không trung, vươn tay chụp về phía sau gáy con Cự thú kia. Thần thông của hắn bạo phát, mạnh mẽ trảo một cái, kéo ra vô số mảnh vỡ linh hồn trong đầu con Cự thú kia.

Một vật khắc một vật. Loại Cự thú này mặc dù không sợ Thiên uy của Thiên huyết, nhưng đối diện với Thần Thông Thiên Vương lại phảng phất như không có chút khả năng chống lại nào. Toàn bộ mảnh vỡ linh hồn cấu thành bản thân nó rất nhanh đã bị kéo ra. Chỉ thấy linh hồn của con Cự thú này chằng chằng chịt chịt, là do vô số mảnh vỡ linh hồn khâu lại cùng một chỗ, cấu thành một cỗ linh hồn kỳ lạ.

Thần Thông Thiên Vương dùng sức bóp mạnh một cái, vô số mảnh vỡ linh hồn vỡ nát tan rã, mà thân thể con Cự thú kia thoáng cứng ngắc, dại ra trong chốc lát. Nhục thân nó đột nhiên tan rã, biến thành vô số huyết dịch chảy ra bốn phía. Sóng máu ngập trời phóng vọt ra bốn phương tám hướng. Mà dòng huyết hà vừa rồi bị con Cự thú này hút lên kia cũng ào ào rơi trở lại trên đất, bị đám Thiên huyết này dung nhập nhập, nhất thời cuộn trào càng thêm mãnh liệt hơn một bậc.

- Đám gia hỏa này là dự định muốn tạo phản sao?

Táng Linh Thần Vương giận tím mặt, cao giọng quát lớn:

- Tử thi, các vị, đều lên trên lưng các hài nhi của ta a! Thiên Vương tám trọng thiên tạo phản, vậy thì diệt trừ bọn họ, đổi một đám Thiên Vương mới!

Ánh mắt Táng Đế chớp động, mỉm cười nói:

- Trong Đế Táng Thiên ta cũng có không ít tồn tại cường hoành, ngược lại có thể làm Thiên Vương của những Chư Thiên khác!

Một con Cự thú chậm chạp mở ra bước chân đi tới. Táng Linh Thần Vương lập tức vứt bỏ thuyền chở phân, leo lên trên lưng con quái vật khổng lồ này. Táng Đế và đám Đế Quân bọn Tà Phong cũng leo lên trên lưng con Cự thú này. Chỉ thấy con Cự thú chậm rãi bước vào trong huyết hồ. Vừa trầm mình vào trong huyết hồ, tốc độ của nó nhất thời đề thăng thật lớn, rất nhanh đã bơi ra khỏi huyết hồ, tiến vào trong huyết hà, truy kích thẳng về phía Chung Nhạc và đám người Trí Tuệ Thiên Vương.

Cùng lúc đó, đám người Phong Vô Kỵ cũng thôi động Thanh Hà Chu đuổi theo, tốc độ cũng cực nhanh, dọc theo dòng huyết hà mênh mông này nghịch lưu truy sát tới.

Đám Thiên Vương tám trọng thiên bọn Trí Tuệ Thiên Vương cưỡi trên rất nhiều Tiên Thiên Thần Ma, phóng chạy như bay trên mặt huyết hà. Thần Thông Thiên Vương liên tục thống hạ sát thủ, đánh chết từng con từng con Cự thú đi tới bờ sông, quả nhiên là thần thông vô lượng.

Đám Cự thú kia sau khi tử vong, nhục thân một lần nữa biến thành Thiên huyết, khiến cho huyết hà càng lúc càng mênh mông, càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt. Dòng huyết hà không ngừng chảy xiết, hội tụ với những huyết hồ khác, liên thông với huyết hải, biến phiến Táng Thiên này thành đại dương huyết hải. Tất cả mọi người đều phiêu lưu trong phiến huyết hải rộng mênh mông này, xông thẳng về phía địa phương phần rễ của gốc Linh căn thứ chín rơi xuống kia.

- Tiểu Phục Hy, chúng ta cũng không có ác ý!

Trí Tuệ Thiên Vương cười khanh khách, nói:

- Chúng ta liên thủ, diệt trừ Táng Đế và Táng Linh Thần Vương, ngươi cũng có thể đạt được thứ ngươi muốn! Ý của ngươi như thế nào?

- Được!

Chung Nhạc từ trong Ngân bàn đứng dậy, cao giọng nói:

- Ta muốn toàn bộ Thiên dược ở nơi này! Chỉ cần ngươi chịu đáp ứng, ký kết Khế ước Hỗn Độn với ta, ta liền liên thủ với các ngươi!

Trí Tuệ Thiên Vương thoáng chần chừ một chút, miễn cưỡng khó khăn, vuốt càm nói:

- Ký kết Khế ước Hỗn Độn với ngươi cũng không phải không thể! Bất quá, ngươi cũng phải dừng lại trước đã, hai nhà chúng ta mới có thể ký kết Khế ước Hỗn Độn, không phải sao?

- Nói không sai!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Bất quá, nếu ta dừng lại, các ngươi có thể chống đỡ được con Cự thú phía sau kia sao? Nếu không diệt trừ được tên mặt trắng nhỏ kia và Thi Đế, chúng ta cũng không thể yên ổn ký Khế ước Hỗn Độn. Cho nên, còn xin mời Trí Tuệ Thiên Vương ngăn cản bọn họ trước đã. Ta tất nhiên sẽ ký kết Khế ước Hỗn Độn với các vị, đái lĩnh các vị tiến vào địa phương Linh căn chiếm giữ!

Trí Tuệ Thiên Vương thoáng ngẩn người, cười tủm tỉm, hỏi:

- Sao ngươi lại biết thiếp thân là Trí Tuệ Thiên Vương của trọng thiên thứ bảy?

Chung Nhạc cười ha hả, thản nhiên nói:

- Ta thấy ngươi tựa như nhìn thấy Thiên Nhân, tự nhiên biết rõ tồn tại siêu quần bạt tụy, nổi bật bất phàm như vậy chỉ có thể là Trí Tuệ Thiên Vương rồi!

Cặp mắt Trí Tuệ Thiên Vương chớp động, khẽ thôi động tôn Tiên Thiên Thần Ma dưới khố kia. Tốc độ của tôn Tiên Thiên Thần Ma kia nhất thời tăng nhiều, cực nhanh phóng chạy về phía Thiên Bàn, cười khanh khách, nói:

- Ngươi thông minh lanh lợi như vậy, khiến cho ta cũng có chút kinh hồn bạt vía. Hợp tác với ngươi, thiếp thân thật sự khó có thể ăn chắc được ngươi! Cho nên…

Thân hình nàng khẽ động. Đám Thiên Vương còn lại cũng nhao nhao xuất động, tốc độ cực nhanh, đạp trên huyết hà cuộn trào mãnh liệt lao thẳng tới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất