Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2150: Hỗn Độn Phiêu Lưu Bình (1)

- Tỷ tỷ, tỷ… tỷ sống lại rồi?

Thần Hậu nương nương chấn kinh, trong đầu trống rỗng. Nữ tử kia đầu người thân rắn, có sự tú mỹ của nữ tử mà cũng có sự trang nghiêm của Thần Vương. Nàng ta chính là thủy tổ Thần Vương của nhân tộc, Phục Hy và Yểm Tư.

Hoa Tư nương nương gặp Lôi Trạch Cổ Thần, từ đó có Đại Toại, sau đó có văn hoa xán lạn của sinh linh Hậu Thiên.

Chỉ là, nàng bị đánh lén vào cuối thời đại Địa Kỷ, vào khoảnh khắc sắp trở thành Đạo Thần nàng bị kẻ khác đoạt mất cơ duyên Đạo Thần, còn nàng thì rơi vào cái bẫy Đạo Thần, không sống không chết.

Thời gian qua Thần Hậu nương nương nghĩ hết mọi cách cũng không cứu sống được nàng. Sau khi Lôi Trạch Cổ Thần hồi sinh cũng tới kiểm tra, nghiên cứu trạng thái của nàng, nói với Thần Hậu rằng trạng thái của Hoa Tư nương nương khác với hắn, hắn bị nhốt trong chiếc trống Mộ Cổ, bị Khởi Nguyên Thần Vương ám toán, còn Hoa Tư nương nương thì là rơi vào cạm bẫy Đạo Thần, vì thế không còn ý thức nữa.

- Có thể nàng ấy sẽ mãi mãi không thể tỉnh lại, cũng có thể đột nhiên sẽ tỉnh lại.

Lôi Trạch Cổ Thần đã nói vậy.

Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung cũng tới gặp Hoa Tư nương nương, nhưng ngay hai ngươi được gọi là Đạo Tôn này cũng không thể làm gì với tình hình của Hoa Tư nương nương.

- Tình hình của nương nương có thể không phải rơi vào cạm bẫy Đạo Thần.

Phong Hiếu Trung nói:

- Vào khoảnh khắc nàng ta trở thành Đạo Thần, cơ duyên Đạo Thần bị đoạt mất, nếu bị đoạt thì không thể trở thành Đạo Thần. Nếu đã không thể trở thành Đạo Thần thì đương nhiên sẽ rơi khỏi cảnh giới Đạo Thần, và bỏ qua cạm bẫy Đạo Thần. Thứ nhốt nương nương có thể là một loại thần thông hoặc thứ gì đó khác.

Một là cạm bẫy Đạo Thần, một là thần thông khác, hai tình huống này đều có thể xảy ra, nhưng ngay cả Phong Hiếu Trung cũng không thể tìm được chứng cứ chỉ ra rằng Hoa Tư nương nương rơi vào trạng thái không sống không chết này là một loại thần thông.

Sự thực là hắn không phát hiện được bất cứ dấu vết thần thông nào.

Nhưng giờ Hoa Tư nương nương đã tỉnh lại, thoát khỏi cạm bẫy Đạo Thần hoặc một loại thần thông thần bí nào đó, đúng là chuyện kỳ lạ!

Thần Hậu nương nương vui mừng khó tả, vội tiến lại nắm lấy tay nàng ta cảm nhận độ ấm từ bàn tay, lúc này mới dám khẳng định đúng là Hoa Tư nương nương đã sống lại!

- Ta bị ám toán rồi.

Hoa Tư nương nương có chút yếu ớt, nói:

- Có cường địch mạo xưng Lôi Trạch ám toán ta, đoạt cơ duyên Đạo Thần của ta. Ta phải gặp Khởi Minh hoàng thái tử, phải cảnh báo hắn! Còn nữa, phải tới Hư Không Giới để chư đế Phục Hy thị và Yểm Tư thị sẵn sàng đề phòng! Còn cả Lôi Trạch, phải thông báo cho hắn đề phòng để không bị ám toán. Mau mau, hai ta chia nhau ra hành động!

Thần Hậu nương nương không theo nàng ta, Hoa Tư nương nương không hiểu, quay lại hỏi:

- Hậu Thổ, sao vậy? Nhanh lên!

- Tỷ tỷ, tỷ ngất mười vạn năm rồi!

Thần Hậu nương nương thở dài:

- Mười vạn năm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, tỷ ngồi xuống muội từ từ kể tỷ nghe…

Một lúc lâu Hoa Tư nương nương mới biết tình hình, không khỏi kinh ngạc.

Thì ra Lôi Trạch cũng bị ám toán, Khởi Minh hoàng thái tử thì thành Phục Thương, Phục Hy thị thất bại, mười vạn năm thê thảm cho tới trước đây không lâu mới dần quật khởi.

Nàng ta ngất mười vạn năm, mười vạn năm mọi thứ đã khác, không ngờ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.

- Tỷ tỷ, làm sao tỷ tỉnh lại được?

Thần Hậu nương nương hỏi.

- Ta bị ám toán, ý thức không còn ở thân thể, hoảng hốt phiêu đãng, biết nguy hiểm muốn bỏ trốn nhưng bị kẻ thù đó một chưởng đánh rơi vào Hỗn Độn.

Hoa Tư nương nương ảm đạm nói:

- Hắn muốn dựa vào Hỗn Độn tiêu diệt ta, khiến ý thức của ta không thể trở lại thân thể, cũng không thể dựa vào Hoa Tư thánh địa để hồi sinh. Ta biết nguy hiểm, trên người vừa hay có một chiếc bình quý của Đại Toại hiếu kính, nói là trên Hỗn Độn Hải Điêu Ngao Đài câu được một con Hỗn Độn, con Hỗn Độn đó tặng.

- Năm đó Đại Toại dâng chiếc bình lên cho ta, vậy là ý thức của ta nhân cơ hội đó trốn vào trong bình, phiêu đãng trong Hỗn độn, muốn rơi khỏi đó trở lại hiện thực nhưng không thể lên bờ. Cứ thế không biết bao lâu sau ta tới bên cạnh một đàn sinh vật Hỗn Độn, trogn đó có một con đưa ta tới bên cạnh Phù Tang Thần Thụ. Ta bơi trong Hỗn Độn Hỏa Hải dưới thần thụ chờ có cơn sóng lớn đẩy ta lên bờ. Nhưng mãi không có…

Nàng ta dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Trước đây không lâu, đột nhiên Phù Tang Thần Thụ bay lên, Hỗn Độn Hỏa Hải bỗng khô cạn, chiếc Hỗn Độn Bình đó ở trên thềm lục địa. Rồi một Phục Hy thần tộc cùng một đứa trẻ Kim Ô thần tộc nhặt chiếc bình lên và mở ra thích phóng ta ra ngoài. Hắn nói hắn tên Trác Quang, là Thiên Đế chi tử.

Thần Hậu nương nương sững người, cười:

- Hắn là con thứ bảy của Thiên Đế hiện giờ, do Tịch nương nương sinh ra. Tịch nương nương cũng là một vị nữ đế, vì không phải lưỡng cung nương nương nên có chút bực bội, không sống ở hoàng cung mà chạy tới Thương Cốc, quản lý Kim Ô thần tộc. Trác Quang hoàng thái tử hiếu thuận, ở đó phụng dưỡng mẫu thân, không ngờ lại cứu tỷ.

- Ta chỉ còn lại chút ý thức, nên tặng chiếc bình cho Trác Quang. Đế Quân trẻ tuổi đó rất vui, nói sẽ dâng lên phụ thân hắn. Ta lập tức trở về thân thể, nói cũng lạ, ta cảm nhận được thân thể ở ngay gần Thương Cốc, cũng rất tiện, vừa trở về thân thể thì lập tức tới gặp muội. Muốn bảo muội cảnh báo cho Khởi Minh hoàng thái tử và Lôi Trạch bọn họ. Không ngờ…

Hoa Tư nương nương ủ rũ, giọng khàn lại:

- Không ngờ lại qua mười vạn năm rồi…

- Tỷ tỷ có thể nói xem vừa rồi tại sao nói là Lôi Trạch ám toán tỷ không?

Thần Hậu nương nương hỏi.

Hoa Tư nương nương đáp:

- Kẻ ám toán ta biến hóa đa đoan, biến thành Lôi Trạch tới gặp ta, nói sẽ hộ pháp cho ta, ta không nhận ra điều gì tưởng hắn là thật để hắn hộ pháp nên bị hắn ám toán.

Thần Hậu nương nương sát khí đằng đằng:

- Hắn là ai?

- Còn có thể là ai? Dương nhiên là Khởi Nguyên Thần Vương!

Hoa Tư nương nương cười khảy:

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất