Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2330: Lấy độc trị độc (1)

Hách Liên Khuê Ngọc lập tức thống lĩnh bốn trăm vị đại đế của Hách Tư thị và hơn nghìn vị đại đế đi theo hắn hướng về các tòa thần thành Càn, Khôn, Tốn, Mông, Nhu, Tụng, Sư, Tỉ, Tiểu Súc, Lí, Thái, Phủ. Vân Quyển Thư đã bị Lục Đạo Giới giữ chân, bọn họ xâm nhập ào ạt là có thể công phá những thần thành này. Khi thần thành bị phá, thần thành quan trọng nhất trong Vũ Trụ Thiên Đồ của Vân Quyển Thư bị phá sẽ khiến đại trận hoạt động bất ổn.

Khi đó chính là lúc thế như chẻ tre, công phá toàn bộ thần thành cho tới bát quan!

Đúng lúc này, các thần thành Khiêm, Dự, Tùy, Cổ, Lâm, Quan, Phệ Hạp, Bôn, Bác đột nhiên biến đối. Từ khu thứ bảy luân hồi bỗng vào trong Lục Đạo Giới, các vị đại đế trong thần thành dẫn vô số thần binh thần tướng, phát huy uy lực thần thành, nghiền nát các tòa Lục Đạo Giới, các tòa thần thành xuyên qua gáy các vị thượng cổ đại đế, bắn ra từ sau gáy, hủy diệt nguyên thần của những vị đại đế đó!

Cùng lúc đó các tòa thần thành Càn, Khôn mà chư đế Hách Tư thị đang tới cũng xảy ra kịch biến, từ vũ trụ cổ chìm vào khu thứ bảy luân hồi, chư đế đuổi tới khu thứ bảy luân hồi, đột nhiên thấy Luân Hồi Thiên Cầu trong Thiên Đình bay lên, phía sau Luân Hồi Thiên Cầu là một bóng đen khổng lồ bao phủ Tử Vi, vũ trụ cổ, Lục Đạo Giới và tứ đại thế giới của khu thứ bảy luân hồi.

Hào quang vô tận từ sau lưng của bóng đen đó bùng nổ, chư đế ngẩng lên nhìn, bóng đen đó được hào quang chiếu rồi, thấp thoáng thấy hư ảnh của Thái Hoàng, giống hệt với Chung Nhạc!

Hư ảnh của vị Thái Hoàng này là hư ảnh mà Vũ Trụ Thiên Đồ chiếu ra, có tám cánh tay giơ lên không trung giống như đang đỡ các tòa thế giới vậy.

Hắn nhắm chặt mắt, đúng lúc này trong mi tâm có hào quang dường như bắn ra từ khe hở, rồi càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sáng, đột nhiên biến thành một cột sáng chiếu sáng khu thứ bảy luân hồi.

Đồng thời hai con mắt khác cảu hư ảnh kia cũng từ từ mở ra, thần quang vô tận chiếu xuống khu thứ bảy luân hồi.

- Phục Hy thị thần nhãn! Tam Mục Thiên Đồng!

Thiên sắc mặt kịch biến, vội vàng truyền lệnh:

- Mau rời khỏi khu thứ bảy luân hồi!

Rầm!

Ánh sáng chói lòa đổ xuống, chiếu lên người các đại đế và vô số thần ma mà họ thống lĩnh. Màu đỏ của máu trong ánh sáng đó giống như giọt mực nhỏ xuống nước, không ngừng lan rộng, vô thanh vô tức.

Vô số những cường giả cường đại, đứng trước ba chùm sáng đó giống như những bóng đen biến dạng, tay chân múa máy, giãy giụa không thôi.

Ba chùm sáng dần dần hợp lại gần như thành một. Thiên không để ý được nhiều, vội vàng thi triển mọi pháp lực lao về khu thứ bảy luân hồi, vô số mảnh thiên khung nhanh chóng bay về phía hào quang kia!

- Thần quang của Tam Mục Thiên Đồng hợp nhất, những đại đế kia không thể thoát được! Buộc phải cứu họ trước kia ba đạo thần quang hợp nhất! Thiên Kính Ánh Đạo!

Những mảnh thiên khung đó vô cùng sáng bóng, giống như những tấm gương vậy, bay vào trong ánh sáng của Tam Mục Thiên Đồng, phản xạ lại thần quang. Thiên hét một tiếng, thân hình biến thành thiên địa vũ trụ, uỳnh một tiếng nở tao hút những đại đế và các thần binh thần tướng may mắn sống sót vào trong thiên đạo vũ trụ.

Phía trên, vô số thiên khung bị thần quang của Tam Mục Thiên Đồng chiếu tan chảy. Cột sáng khổng lồ chiếu xuống, uỳnh một tiếng bắn lên thiên đạo vũ trụ, thiên đạo vũ trụ sụp đổ, Thiên vội vàng lướt đi, đem theo chư đế chư thần từ khu thứ bảy luân hồi tới vũ trụ cổ.

Chư đế Hách Tư thị hoang mang, vội nhìn quanh, thấy tất cả như đều bị lột da, huyết nhục lẫn lộn không có mảnh da nào lành lặng.

Vô số thần binh thần tướng mà họ thống lĩnh chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó đã bị thần quang của Tam Mục Thiên Đồng làm cho tan chảy hơn nửa, số còn lại ai cũng bị trọng thương, tiếng kêu thảm thiết ngập trời.

Vân Quyển Thư thi triển một biến hóa khác của Vũ Trụ Thiên Đồ, hiện ra hư ảnh của Thái Hoàng Chung Nhạc, thi triển Tam Mục Thiên Đồng, đả thương hết toàn bộ các quân dưới trướng họ!

- Vân Quyển Thư còn có chiêu này nữa, là ta đã coi thường hắn rồi!

Sắc mặt Thiên tối sầm lại, lần này nếu không phải hắn ra tay kịp thừoi thì chư đế Hách Tư thị đã bị tiêu diệt hoàn toàn rồi, không còn một ai, bao gồm vả mười sáu vị Địa Hoàng chuyển thế cũng chết dưới Tam Mục Thiên Đồng!

Một vị Địa Hoàng quệt máu trên mặt, nhưng cũng quệt đi mảnh da cuối cùng trên mặt, lẩm bẩm:

- Thái Hoàng, thật sự mạnh tới mức này sao?

- Thái Hoàng chỉ sợ mạnh hơn hư ảnh này.

Thiên thản nhiên nói”

- Cái Vân Quyển Thư thi triển chẳng qua là hư ảnh mô phỏng Thái Hoàng, hơn nữa là hư ảnh Thái Hoàng mà công pháp không viên mãn. Nhưng Thái Hoàng hiện giờ công pháp viên mãn, không còn sơ hở gì. Nếu không phải vì đạo quang cảu Đạo Giới trong cơ thể hắn, Đạo Giới muốn giết hắn, lại vi phạm Hỗn Độn Khế Ước, tự thân khó giữ, ta sẽ không ngay trận đầu đã động vào hắn!

Các Địa Hoàng kinh hãi.

Thiên truyền lệnh xuống cho các vị thượng cổ đại đế lui binh. Sau trận chiến này Lục Đạo Giới lại mất mấy trăm tòa, thượng cổ đại đế cũng bị Vân Quyển Thư giết mấy trăm vị, nếu tiếp tục thì chỉ sợ sáu mươi tư thành chưa bị phá thì những thượng cổ đại đế này đã bỏ mạng hết rồi.

- Thiên thừa tướng của Thái Hoàng quả nhiên đều bất phàm. Mặc Ẩn trí tuệ tề thiên, Vân Quyển Thư còn hơn một bậc, biến trí tuệ thành thần thông. Hắn có thể dựa vào Vũ Trụ Thiên Đồ và sáu mươi tư tòa thần thành thi triển Tam Mục Thiên Đồng của Thái Hoàng, cũng có thể thi triển thần thông khác. Xem ra đành phải dùng tới chiêu độc rồi!

Thiên gọi Hách Liên Khuê Ngọc tới:

- Đi mời Trường Sinh đạo hữu.

Hách Liên Khuê Ngọc khó hiểu:

- Trường Sinh đạo huynh tuy cường hãn nhưng chỉ dựa vào hắn chỉ sợ cũng không làm gì được?

- Mau đi đi!

Thiên phẩy tay.

Hách Liên Khuê Ngọc đành phải đích thân đi mời Trường Sinh Đế, hơn một tháng sau Trường Sinh Đế tới, cười:

- Thiên đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng nhớ tới ta rồi. Ta còn nghĩ rốt cuộc ngươi phải chịu thiệt thòi bao nhiêu nữa thì mới nghĩ tới chỉ có ta mới phá được sáu mươi tư thần thành chứ.

Sắc mặt Thiên khẽ biến, cười hà hà:

- Vốn không định kinh động đạo hữu, nhưng Vũ Trụ Thiên Đồ của Vân Quyển Thư thực sự khó nhằn, không phá sáu mươi tư thần thành thì khó lòng phá được Vũ Trụ Thiên Đồ của hắn. Trường Sinh đạo hữu, mời bên này!

Trường Sinh Đế theo hắn tới Đại Súc Thành gần nhất, Thiên chỉ Thiên Súc Thành, nói:

- Ngươi nhìn tòa thành này, bên trong chứa trăm triệu vạn thần binh thần tướng, mấy chục vị đại đế, vững chắc vô cùng. Nhưng với ta mà nói, chỉ cần đánh vào trong thành là lật tay có thể tiêu diệt. Nhưng ta chỉ cần bước tới một bước là bị Vân Quyển Thư công kích. Đạo hữu có cách nào không?

Ánh mắt Trường Sinh Đế lay động, cười:

- Ta búng tay là có thể biến toàn bộ sinh linh trong thành, bất kể là thần ma hay đại đế, biến thành nước!

Bọn Hách Liên Khuê Ngọc kinh hãi, nhìn Trường Sinh Đế với vẻ khó tin. Trường Sinh Đế vuốt râu cười tự đắc.

Thiên cười:

- Thánh dược cũng là thánh độc, năm xưa đạo hữu còn chưa đạo thành, chỉ chút chiêu là hạ độc chết Viêm Hoàng, nay phải xem thủ đoạn của đạo hữu làm thế nào hạ độc chết hàng trăm triệu vạn thần ma trong thành.

Trường Sinh Đế hất tay áo, từ trong ống tay áo bay ra dược hương, giống như hồng thủy tràn về phía Đại Súc Thành.

Mùi hương đó bay đi, hư không sinh hoa, đi qua tới đâu là vô số loài hoa tươi nở rộ, vô cùng động lòng người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất