Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2002: Thái cực đồ

Chẳng qua hiện tại một thân pháp lực hắn đã tiêu hao hơn phân nửa, chiến lực hạ thấp đến cực điểm, cho nên cũng không để ý nơi này vẫn là chiến trường mà thả ra một cái bồ đoàn vàng đậm rồi khoanh chân ngồi lên trên.

Hai tay vừa bấm quyết, cứ như vậy mà nhắm mắt lại điều tức tại chỗ.

Vừa rồi ăn vào những đan dược nọ, mặc dù để tránh việc bạo thể xảy ra thế nhưng vội vàng phục dụng như vậy tự nhiên không thể hấp thu toàn bộ được, trong cơ thể vẫn còn tích luỹ lại một lượng dược lực cực kỳ đáng sợ. Lúc này nếu không trấn áp lại, hậu quả tự nhiên khó thể tưởng tượng nổi. Cũng may, bốn phía đã có pháp trận bảo hộ cùng Báo Lân thú sau một cái chớp động liền hiện ra bên cạnh hắn, ngược lại cũng không cần lo lắng bất cứ việc gì quấy rầy nữa.

Sau một hồi công phu, trên thân Hàn Lập liền hiện ra một tầng kim sắc quang hà, đồng thời cũng từ từ lưu chuyển bất định. Theo đó, thân thể Hàn Lập hoá thành một thân kim quang rực rỡ, sừng sững như chiến thần uy nghiêm vô cùng. Bỗng nhiên pháp quyết trong tay hắn khẽ đổi, ngón tay cuộn lại rồi như nhanh như chớp hướng ra ngoài điểm ra liên tục.

Tiếng xé gió phá không vang lên, hơn mười đạo tinh tơ màu bạc chợt loé lập tức không thấy tung tích. Đây chính là mười mấy kiện châm bạc tinh tế, bị hắn làm phép găm vào cơ thể, mượn dùng bí thuật chi lực cắm vào những chỗ trọng yếu trong kinh mạch. Tiếp đó, một tay áo khẽ run lên, lại mười mấy khoả phù lục chợt bắn ra, xoay vòng một cái liền hướng trên thân hắn kích tới.

Sau vài tiếng "phốc phốc", những phù lục này hoá thành một đoàn quang diễm bạo liệt ra, theo đó hoá thành mười mấy hư ảnh phù hiệu cỡ lớn, sau một cái chớp động liền nhập vào thân thể hắn không thấy tung tích.

Hàn Lập rên lên một tiếng, kim quang nhàn nhạt trên mặt chợt như gió thổi tan ra, khí tức trên thân lập tức bành trướng cường đại hẳn lên, lại ngay lập tức khôi phục lại như lúc ban đầu.

Một lát sau, hắn khẽ thở ra một ngụm trọc khí, đôi mắt cuối cùng cũng mở ra.

"Cuối cùng cũng coi như tạm thời áp chế được, cũng không biết tình hình bên kia thế nào. Hy vọng hai người bọn hắn đừng xảy ả chuyện gì bất ngờ."

Hàn Lập đem bồ đoàn thu lại, thân thể lập tức đứng lên đồng thời thì thào nói nhỏ hai câu.

Ánh mắt chợt loé, hắn hướng một phương nào đó nhìn lướt qua.

Nếu không sai biệt lắm hẳn là hai người Kim Việt thiền sư vẫn còn cùng Huyết Quang hoá thân kia đang đánh giết kịch liệt.

Hàn Lập hơi chút trầm ngâm đi, đang muốn có hành động khác thì bỗng nhiên hư không run rẩy một trận kịch liệt, tiếp đó là từng tiếng nổ rung trời chuyển đất!

Thiên không bốn phía cùng quang tráo xung quanh chớp mắt tấc tấc vỡ vụn, cả toà không gian pháp trận vậy mà lại bị người nào đó dụng tới thần thông cực mạnh mạnh mẽ đánh nát ra.

Ba mươi sáu danh tu sĩ thân hình thoáng rơi xuống, ào ào từ hư không chợt hiện ra, hoặc là há miệng phun một ngụm máu hoặc là tứ chi tự hành bạo liệt nổ tung ra, khí cụ bày trận trước người bị phản phệ chi lực đánh cho tan thành tro bụi.

Hàn Lập sắc mặt khẽ biến, ánh mắt ngưng lại nhìn về phía hư không kia.

Chỉ thấy nơi kia thình lình có một đầu khô lau toàn thân óng ánh huyết hồng cực lớn hiện đang gầm nhẹ đại sát tứ phương. Khô lâu này lớn cỡ chừng hơn trăm trượng, đồng thời hoá thành bộ dáng ba đầu sáu tay, sáu tay mỗi cái cầm một kiện binh khí dạng côn đen nhánh. Sáu kiện binh khí này đồng loạt huy động tạo nên một trân ma phong đen thui thủi, trong hắc khí còn mơ hồ có vô số đao thương cuồng quyển bay ra. Tại đỉnh đầu khô lâu, huyết bào thiếu niên một tay bấm quyết một tay nâng một khoả đại ấn màu đen đứng ở đó, đôi mắt khép hờ, phảng phất như đang toàn lực thôi động khô lâu dưới thân.

Tại đối diện với hắn, ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư hai người cũng là một bộ dáng vô cùng chật vật. Một người một thân kim sắc cà sa rách mất vài miếng lớn, tại đó cũng hiện ra rất nhiều dấu tay huyết sắc sâu nửa thước, phảng phất như xương sườn hoàn toàn đã hoá thành bột phấn nhưng hết lần này tới lần khác lại không hề lộ ra một tia huyết dịch nào. Một người khác đầu tóc rối tung, sắc mặt cực kỳ trắng bệch, trong tay cầm một cây quạt lông bảy sắc nhưng mà linh quang ảm đạm cực kỳ.

Hai người trước người đều có mấy kiện bảo vật bay múa quanh thân, hoá thành tầng tầng quang mạc đem chính mình che trở vào trong, nhưng dưới ma phong kia công kích lại cuồng thiểm bất định, trông có vẻ như tuỳ thời sẽ bị đánh tan ra.

Huyết sắc khô lâu kia không ngờ có được uy năng đáng sợ như vậy, hiển nhiên không gian cấm chế vừa rồi cũng chính là nó mạnh mẽ đánh tan ra.

Hàn Lập nhìn rõ tất cả chuyện này, ánh mắt vì đó mà hơi trầm xuống.

Xem ra thực lực của vị hoá thân Huyết Quang Thánh tổ này tựa hồ so với dự đoán còn cường đại hơn a.

Nhưng trên mặt hắn lại không lộ ra chút biểu tình gì, chỉ là trong tay áo hơi hơi động, nhất thời linh quang nhàn nhạt chợt loé, một vật nào đó chợt hiện ra trong năm ngón tay.

Cấm chế biến mất tự nhiên khiến cho ba người kia thấy rõ tình hình Hàn Lập bên này.

Ba người, ba vẻ mặt bất đồng.

Ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư thì đều kinh, hỉ đan xen, mà huyết bào thiếu niên lại hiện ra vẻ kinh nghi bất định.

Phải biết, từ lúc hắn và hai người kia cùng Hàn Lập và đại hán Ma tộc phân ra tranh đấu cũng chỉ là một đoạn thời gian ngắn mà thôi, có thể hiện tại Hàn Lập bình yên vô sự đứng ở nơi đó mà tên Ma tộc đại hán kia lại không hề thấy được tung tích.

Huyết bào thiếu niên biết rõ tên kia có bao nhiêu lợi hại, cho dù chính hắn ra tay đánh với đại hán kia một trận thì cũng khó có thể nắm chắc sẽ đánh chết được hắn, tự nhiên trong lòng không tin Hàn Lập chỉ trong thời gian ngắn như vậy liền có thể đánh chết được đại hán kia.

Ánh mắt chớp động không ngừng quét qua mọi nơi.

"Hàn đạo hữu mau mau ra tay. Chúng ta cùng hợp lực đối kháng ma đầu này. Ồ, khí tức đạo hữu thế nào mà trở nên yếu thế kia! Không tốt..."

Thần niệm huyết bào thiếu niên bên kia hướng Hàn Lập bên này cuồng quét qua mấy lần, không cảm ứng được khí tức của đại hán liền thúc dục khô lâu dưới chân biến đổi phương hướng kích tới Hàn Lập bên này.

Một cỗ ma phong gầm thét bay ra, hắc phong ào ào quét tới, hàn quang chớp động, mơ hồ trong đó còn có hơn ngàn khẩu đao thương kiếm kích các loại được biến ảo ra. Hiển nhiên vị Thánh tổ hoá thân này đồng dạng phát hiện ra khí tức suy yếu của Hàn Lập hắn, sát niệm trong lòng nổi lên, bất chấp mọi chuyện hướng Hàn Lập hung hăng kích tới.

Lấy công kích kinh người như thế, hiện tại Hàn Lập hắn muốn tiếp được cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng trên mặt hắn lại không hoảng loạn chút nào, chỉ là đem vật trong tay nhẹ nhàng ném ra mà thôi.

Sau một tiếng quái khiếu kỳ dị, một khoả ô hoàn đen kịt được ném ra, đồng thời từ trong đó tuôn ra đại lượng kim hoa. Những kim hoa này ở giữa không trung khẽ cuộn mình một cái liền cuồng trướng lên, hoá thành từng đầu kim trùng, số lượng ước chừng đạt tới trên vạn đầu!

Mỗi một đầu đều chói lọi kim quang, diện mạo dữ tợn dị thường, chính là những Phệ Kim trùng thành thục thể mà Hàn Lập nuôi dưỡng bấy lâu.

Hàn Lập mặc dù pháp lực không còn nhiều nhưng thần niệm cường đại lại không giảm bao nhiêu cả, vì vậy để thôi động đàm Phệ Kim trùng này cũng không quá mức khó khăn.

Những đầu Phệ Kim trùng này dưới pháp quyết thúc dục liền tề minh một tiếng, hoá thành một mảnh kim vân chắn trước người Hàn Lập. Sau đó, một ngón tay hắn hư không điểm ra, kim sắc vân vụ ngưng tụ lại rồi hoá thành một cái thuẫn bài kim quang chói lọi cực lớn.

Lúc này, ma phong phương xa cũng vừa lúc đánh tới, mạnh mẽ cùng tấm thuẫn bài va chạm cùng nhau.

Một trận "ầm ầm" liên miên bất tận phát ra, mặt ngoài thuẫn bài vang lên thanh âm bạo liệt liên hồi, nhưng bản thân nó lại kiên cố dị thường. Ma phong khí thế hùng hổ bực này vậy mà lại bị nó mạnh mẽ ngăn lại toàn bộ!

Huyết bào thiếu niên phương xa thấy cảnh này sắc mặt khẽ đổi, nhưng còn chưa kịp thi triển ra thần thông khác thì Hàn Lập đối diện lại quát khẽ một tiếng, vung tay hướng bên này, miệng phun ra một chữ:

"Đi!"

"Phanh" một tiếng!

Kim sắc thuẫn bài thoáng cái liền giải thể hoá thành vạn đầu kim trùng như trước, cũng ông ông kích bắn tới, hoá thành một mảnh kim vân ào ào cuộn tới, chỉ sau mấy lần chớp động liền bay tới một bên huyết sắc khô lâu.

"Không tốt, là Phệ Kim trùng quần!"

Ánh mắt huyết bào thiếu niên khẽ ngưng tụ nhìn về phía đàn kim trùng, trong chốc lát nhớ tới điều gì đó mà thần sắc đại biến, thất thanh hô lớn.

Sau đó, khô lâu dưới thân cầm ma binh trong tay sau vài cái cuồng vũ liền hung hăng đem tất cả quăng ra, sau một cái chớp động tất cả liền hoá thành sáu đầu cự mãng màu đen hung hăng lao thẳng về phía vân trùng.

Về chính mình, huyết bào thiếu niên hai chân cuống quít giẫm đạp khô lâu bên dưới, hoá thành một cỗ huyết sắc cuồng phong đem cả hắn và khô lâu dưới chân cuốn vào trong, ào ào hướng một phương xa nhanh chóng bỏ chạy.

Sau vài tiếng "ầm ầm" vang vọng. Sáu đầu cự mãng vậy mà vừa mới tiến vào trong vân trùng chỉ sau mấy lần chớp động liền biến mất vô tung vô ảnh. Mà đàn kim trùng thân hình thoáng ngưng tụ lại vậy mà lại biến ảo thành một đầu kim sắc cự ưng. Cự ưng vừa thành liền lập tức giương đôi cánh lên, hoá thành một đạo kim quang thô to lấy một tốc độ khó tưởng tượng được hướng thẳng về phía huyết bào thiếu niên điên cuồng đuổi theo.

Ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư thấy tất cả cảnh này thần sắc trên mặt theo đó mà kinh hỉ vô cùng!

"Nhanh, vận dụng vật đó mau! Lúc này chính là cơ hội tốt!"

Ngân phát lão giả bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, nói.

"Bần tăng cũng đang có ý này."

Hàn quang trong mắt Kim Việt thiền sư chợt loé, rất quyết đoán, nói.

Hai người vừa trao đổi với nhau liền bỗng nhiên đồng thời hai tay đan vào nhau, mỗi bên đều cẩn thận lấy ra một nửa phần khăn gấm.

Mảnh khăn gấm này trông khô vàng vô cùng, mặt ngoài còn có chút bẩn thỉu nhưng lại hiện ra rõ ràng những đường nét vốn có, bộ dáng trông rách nát vô cùng nhưng lão giả cùng Kim Việt thiền sư lại cực kỳ coi trọng hai vật này. Mỗi người sau khi lấy ra liền lập tức ngưng trọng lẩm bẩm niệm chú, rồi đem khăn gấm hướng về phương hướng chạy trốn của huyết bảo thiếu niên tế ra.

Hai đoàn quang mang màu tro bay lên trời, sau khi xoay vòng một cái liền hướng vào giữa mà hợp lại, hoá thành một tấm Thái cực đồ mờ mờ, đồng thời chợt loé lên liền biến mất không thấy.

Thiên không lập tức tối sầm lại, vô số mây đen trong không trung chớp mắt hiện lên, theo vô số lôi âm vang vọng, một phần bên dưới mây mù vậy mà phảng phất hoá thành một tấm Thái cực đồ loại nhỏ từ không trung rơi xuống, thoáng cái liền đem phương viên ngàn mẫu bên dưới phủ vào trong.

Bất kể hiện tại huyết bào thiếu niên đang bỏ chạy hay là Ma tộc trên chiến trường, tất cả đều cảm thấy thân thể khẽ trầm xuống, thân hình thoáng cái ngưng trệ chậm chạp hẳn lên. Chẳng qua loại hạn chế này đối với cấp bậc Ma tộc tôn giả như bọn chúng cũng không có giá trị nhắc tới, bọn chúng mặc dù trong lòng cả kinh nhưng chỉ cần đem pháp lực trong cơ thể phóng ra liền thừa nhận được loại áp lực này.

Về phần huyết bào thiếu niên xa xa, độn tốc vậy mà lại không hề giảm xuống chút nào, vẫn cứ ào ào bay đi nhưng vào lúc này ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư đồng loạt hai tay giương lên, ngưng trọng điểm ra một cái, trong miệng đồng thời lẩm bẩm thành tiếng. Thanh âm niệm chú vậy mà thoáng cái lại được vang lên khắp mọi nơi trên chiến trường.

Sau một khắc, hư ảnh Thái cực đò cự lớn bỗng nhiên chợt loé quang mang, liền lấy huyết bào thiếu niên làm trung tâm mà thu nhỏ lại gần một mẫu nhỏ. Từ đó cũng tuôn ra vô số ngũ sắc phù văn, quang mang hư ảnh Thái cực đồ thoáng cái trở nên gai mắt cực kỳ, phảng phất như triệt để hoá thành thực chất!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất