Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2446: Phi thăng Tiên Giới (cuối)

"Đây chẳng qua cũng chỉ là một tâm nguyện chưa xong của ta đối với chủ nhân, chờ đến khi chủ nhân thực sự phi thăng xong mới có cơ hội hoàn thành được." Giải Đạo Nhân khẽ gật đầu, rồi cũng không nói thêm điều gì nữa.

Lúc này, đám mây năm màu ở trên không trung càng lúc càng trở nên khổng lồ, một cỗ khí tức không thể giải thích được từ đó phát ra ngưng tụ lại.

"Mấy vị đạo hữu, trước tiên nên tạm tránh đi một chút. Đến lúc ta phải độ kiếp rồi!" Hàn Lập ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hai mắt nhíu lại nói.

Mấy người Thiên Ngoại Ma Đầu tất nhiên là không có ý kiến gì khác nữa, sau khi hóa thành độn quang đều cùng bay ra bên ngoài hoang đảo.

Cùng lúc đó, tay áo Hàn Lập run lên, một đoàn ánh sang màu vàng kim từ đó bắn ra, bên trong mơ hồ có một tiểu nhân đầu trọc không lông mày màu tím vàng, cũng lập tức lóe lên phá không bay đi.

Kia đúng là đầu Phệ kim Trùng Vương.

Lúc này thần sắc Hàn Lập mới trở nên bình tĩnh, ngồi xuống khoanh chân xếp bằng.

Sau mấy cái chớp động, toàn bộ mấy người Thiên Ngoại Ma Đầu, Hỏa Tu Tử đều xuất hiện trên bầu trời bên ngoài đảo hoang kia, độn quang ầm ầm dừng lại, quay người nhìn về đảo hoang ở phía xa kia.

Chỉ nghe một tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên phía xa xa, ở giữa đám mây năm màu trên bầu trời bỗng hiện ra một cái hắc động khổng lồ, bên trong vang lên từng tiếng gào rít, từ đó tuôn ra một cơn gió màu xám trắng.

Mới xuất hiện thì chỉ là một cơn gió nhẹ mà thôi, nhưng vừa thoát ra khỏi miệng hắc động, lập tức hóa thành một cỗ Thiên Phong ngập trời rít gào “Ông ông’’ ầm ầm kéo xuống.

"Thiên Cương Chi Phong xuất hiện rồi, xem ra thiên kiếp phi thăng thực sự đã giáng xuống." Hỏa Tu Tử vừa trông thấy cảnh này, cười hắc hắc nói.

"Mặc dù Cương Phong này cũng lợi hại, nhưng đối với Hàn đạo hữu sớm đã có thủ đoạn ứng phó mà nói, hoàn toàn không đủ để uy hiếp đến hắn." Thiên Ngoại Ma Đầu cũng ung dung nói.

Thiên Ngoại Ma Đầu vừa mới dứt lời, lập tức một chỗ bên trên đảo hoang kia xuất hiện một đóa hoa sen màu xanh to cỡ căn phòng đang mở từng cánh hoa, nhưng trong nháy mắt lập tức đã biến lớn tận vài mẫu, sau khi quay tít một vòng, kiếm quang màu xanh óng ánh từ đó cuồn cuộn tuôn ra, tất cả những thứ phụ cận xung quanh đó đều bị chém nát hết thảy.

Mặc cho Thiên Phong cuồn cuộn, đất đá bay mịt mù trời đất, đóa hoa sen màu xanh ở phía dưới lại không chút sứt mẻ gì hết, vững vàng bảo hộ toàn bộ những gì ở phía dưới nó.

Thiên Cương Chi Phong này liên tục kéo dài trong mấy canh giờ.

Nếu là Đại Thừa bình thường, chỉ bằng vào cơn gió này cũng đủ để cho bọn hắn không ngừng kêu khổ rồi, pháp lực bên trong cơ thể hao hụt đi không ít, căn bản không có khả năng chịu thêm được thiên kiếp khủng khiếp tiếp theo sau đó nữa.

Nhưng đối với Hàn Lập mà nói, một chút pháp lực ấy bất quá cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi.

Một tiếng trầm đục!

Trong hắc động lóe lên hào quang, cuồng phong đầy trời rốt cục cũng ầm vang một tiếng rồi dừng lại, nhưng ngay sau đó từ bên trong lại tuôn ra một cỗ khí tức cực kỳ nóng bỏng bao phủ cả miệng hắc động, tiếp theo vô số phù văn màu đỏ thẫm từ miệng lỗ hắc động tuôn ra.

Mỗi một phù văn này đều chỉ lớn cỡ bàn tay,nguồn truyện: truyệtruyen360.com mặt ngoài chớp động óng ánh, mơ hồ còn có một tia kim văn như ẩn như hiện.

"Phốc" "Phốc" "Phốc" sau mấy tiếng trầm đục không ngớt, những phù văn phiêu phù phía dưới hắc động này ầm ầm nổ tung hóa thành từng chùm ánh sáng màu đỏ thẫm.

Sau một khắc, từ trên bầu trời xuất hiện cơn mưa dung nham chi chit dày đặc, cơ hồ đem cả nửa bầu trời nhuộm thành một màu đỏ rực.

Dù cho hoang đảo này vô cùng rộng lớn, một chỗ cực xa cách nơi mưa dung nham bao phủ, mọi người đứng ở biên giới đảo vẫn cảm nhận được từng cơn sóng nhiệt mang theo khí tức dung nham vô cùng nóng bỏng, tất cả đều trở nên biến sắc, nhao nhao thả ra các loại pháp bảo phòng ngự bảo vệ toàn thân.

Sau khi Mặc Linh Thánh Thuyền run lên một hồi, một màn bảo hộ màu đen cũng hiện ra bảo hộ tất cả mọi người đang ở trên thuyền trong đó.

Vẻ mặt của mấy người Nam Cung Uyển cũng không khỏi hiện lên một chút lo lắng.

Các nàng đứng ở chỗ này, mới chỉ bị uy năng của cơn mưa dung nham thoáng ảnh hưởng mà đã xuất hiện vẻ không thể chịu nổi. Còn Hàn Lập đứng ở ngay phía dưới đó chẳng phải là gấp trăm ngàn lần như vậy ư.

Càng làm cho các nàng lo lắng chính là, đây bất quá cũng mới chỉ là bắt đầu Thiên kiếp mà thôi!

Bên trong đóa hoa sen màu xanh khổng lồ truyền ra một tiếng thanh minh, một con chim khổng lồ màu bạc từ đó bay ra.

Con chim khổng lồ màu bạc này lúc mới xuất hiện chỉ lớn có vài trượng, nhưng hai cánh đột nhiên dang rộng, không thèm quan tâm đến cơn mưa dung nham ở xung quanh, lông vũ toàn thân cũng biến thành màu vàng kim nhàn nhạt. Sau đó thoáng cái hóa thành một quái vật ngàn trượng khổng lồ, đồng thời một cổ lực lượng kỳ hàn từ trên thân con chim khổng lồ này tuôn ra, thoáng cái biến phương viên ngàn dặm bên trong này hóa thành địa phương băng hà.

Ba ngày ba đêm sau, tất cả những loại hình Thiên Kiếp lần lượt phủ xuống, nhưng toàn bộ đều bị đóa hoa sen màu xanh bên ngoài Hàn Lập thong dong hóa giải từng cái một.

Giờ phút này, cả hoang đảo dưới những ảnh hưởng khủng bố của Thiên Kiếp, đã sớm không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại một tòa quang trận sáng lập lòe đang nâng đỡ đóa hoa sen màu xanh.

Mặt biển xung quanh càng hạ thấp xuống đến mấy trượng, hơn nữa một nửa biến thành mặt băng óng ánh, một nửa thì biến thành một biển dung nham cuồn cuộn.nguồn truyện: t r u y ệ n y truyen360.com

Ngoại trừ Băng Phách, Ngân Nguyệt và vài tên Đại Thừa, những người khác đều phải lùi lại chỗ xa hơn để chờ đợi.

Sau khi lỗ đen trên bầu trời tán loạn biến mất, từng đoàn từng đoàn lôi điện màu tím bắt đầu ngưng tụ trong đám mây năm màu, Lôi Kiếp đáng sợ nhất trong Thiên Kiếp rút cuộc đã phủ xuống rồi.

Nhưng Hàn Lập đã sớm có chuẩn bị, chỉ thấy hắn giơ một tay lên, một ngọn núi nhỏ màu xám xuyên qua hư không xuất hiện ngay phía trên đóa hoa sen màu xanh, sau đó nó quay tít một vòng liền biến thành một ngọn núi chọc trời cao vạn trượng.

Thanh âm ‘ông ông’ vang lên!

Từng vòng ánh sáng màu xám lập tức từ trong ngọn núi cuốn ra, nhộn nhao lan ra bốn phương tám hướng xung quanh.

Lôi điện màu tím từ không trung đánh xuống, mỗi lần bị một đạo ánh sáng màu xám quét qua sẽ bị thu nhỏ lại một phần.

Bên trong những quầng sáng màu xám này lại ẩn chứa lực lượng pháp tắc nào đó vừa vặn khắc chế Thiên Lôi.

Thậm chí một vài lôi điện màu tím còn chưa đánh xuống, bị hơn mười vòng ánh sáng cùng lúc quét trúng liền biến thành hư vô ngay giữa không trung.

Nhưng những lôi điện còn lại kia, lại bỏ qua ngọn núi khổng lồ màu xám, thân thể như vô hình trực tiếp xuyên thủng ngọn núi đánh xuống.

Hàn Lập thấy cảnh này, hai mắt đột nhiên bộc phát ra lam mang chói lòa, thoáng một phát đứng lên.

Một tiếng hét dài vang vọng chín tầng trời!

Một Thần Ma ba đầu sáu tay cực lớn lóe lên xuất hiện phía trong đóa hoa sen màu xanh, một tay trảo một phát vào hư không, một cây kiếm cực lớn màu xanh lục lăng không xuất hiện phía trước thân người.

Thần Ma chẳng quan tâm đến cây kiếm khổng lồ, ngược lại rống to một tiếng, một màn hào quang màu vàng như thực thể lăng không xuất hiện trên người, đồng thời sáu bàn tay nắm lại thành quyền, hung hăng đấm về phía không trung trên đỉnh đầu.

Sau mấy tiếng nổ kinh thiên động địa liên tiếp, đỉnh đầu Thần Ma lăng không hiện ra một vòng xoáy khổng lồ mờ mờ màu vàng, nó chỉ hơi xoay chuyển một chút, một cỗ lực lượng kinh khủng từ trong đó cuốn ra.

Một vài lôi điện màu tím vàng rơi xuống dưới bị cỗ lực lượng này dẫn dắt, phần lớn đều lóe lên rồi bị hút vào trong đó.

Còn vài đạo lôi điện còn sót lại như cá lọt lưới thì đánh lên trên màn hào quang màu vàng trên người Thần Ma, nhưng cũng chỉ làm cho hắn lắc lư vài cái, không thể phá vỡ được.

Đây chính là một trong những bí thuật Tiên Giới mà Hàn Lập tu luyện - "Nguyên Cương Tráo".

Lôi điện màu tím vàng trên trời đánh xuống trong khoảng thời gian hơn nửa canh giờ, sau đó lôi điện hơi dừng lại một chút, một hư ảnh Lôi Long màu tím vàng thon dài như ẩn như hiện trong đám mây ngũ sắc.

Đúng lúc đó, chúng đồng thời há to cái miệng lớn ra, từng đoàn từng đoàn lôi cầu khổng lồ cỡ gian phòng điên cuồng nện xuống.

"Oanh" một tiếng, màn hào quang trên người Thần Ma ba đầu sáu tay bị hơn mười đạo điện xà tím vàng quấn quanh một hồi, cuối cùng cũng vỡ vụn từng khúc mà tan biến.

Đám mây năm màu cuồn cuộn trên bầu trời khẽ động một cái, sau đó tiếng sấm cũng từ từ nhỏ lại, một khuôn mặt khổng lồ không chút biểu tình từ trong đám mây chậm rãi biến ảo hiện ra.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL

Đằng sau gương mặt khổng lồ, một vòng sáng chói mắt màu tím lóe lên, sau đó một khe hở màu trắng thật dài từ từ mở ra, từ trong đó mơ hồ truyền ra từng hồi phạm âm.

"Cửa Tiên giới "

Hàn Lập biến thành Thần Ma phía dưới, pháp lực trong thể nội đã tiêu hao mất chín phần mười, vừa thấy cảnh này, trong lòng mừng rỡ thầm kêu một tiếng, một tay bấm pháp quyết, lập tức thu nhỏ lại khôi phục hình người. Hắn ngẩng đầu nhìn khe hở màu ngà sữa trong không trung, trên mặt khó nén được vẻ kích động.

Nhưng đúng vào lúc này, gương mặt khổng lồ cơ hồ đã nhạt như không thấy, vậy mà đột nhiên há miệng ra một lần nữa.

Sau một tiếng sét đánh, một đạo lôi điện bảy màu khác biệt một trời một vực với loại lôi điện lúc trước lóe lên đánh xuống, chỉ sau một chút rung động đã quỷ dị xuyên thủng cả ngọn núi khổng lồ lần đóa hoa sen màu xanh, rất nhanh đã tới chỗ đỉnh đầu Hàn Lập.

"Không ổn."

Hàn Lập hết sức hoảng sợ, nhưng hai tay lập tức chụm lại chà xát, giơ lên đỉnh đầu, lôi hỏa màu vàng liên tiếp từ trong tay bắn ra, sau đó thanh kiếm gỗ màu xanh sẫm trong tay run lên một chút rồi lập tức hóa thành một đạo cầu vồng màu xanh sẫm ngút trời bay lên nghênh đón.

Một tiếng nổ mạnh vang khắp bầu trời.

Một vầng sáng diễm lệ hầu như chiếu sáng khắp hải dương xuất hiện trong không trung, nhưng chỉ chợt hiện lên rồi lập tức vỡ vụn trong từng đợt chấn động pháp tắctruyện dc copy tại tại t.r.u.y.ệtruyen360.com.

Kiếm quang màu xanh sẫm lóe lên một cái rồi hạ xuống, Hàn Lập cầm trong tay thanh kiếm gỗ màu xanh sẫm loạng choạng ngã ra.

Chẳng qua lúc này sắc mặt hắn đang tái nhợt dị thường, toàn thân cháy đen, thanh kiếm gỗ trong tay cũng bị gãy rời.

Hàn Lập cúi đầu nhìn qua thanh kiếm gỗ không trọn vẹn một chút, sau đó lại ngẩng đầu nhìn lên gương mặt khổng lồ giữa không trung, lúc này nó đã thực sự biến mất không thấy đâu nữa, mới thở dài một hơi, trong lòng hắn giờ phút này mới thực sự thả lỏng.

"Ha ha, chúc mừng Hàn huynh vượt qua Thiên Kiếp, lập tức có thể phi thăng Thiên Giới rồi."

Không gian bên cạnh Hàn Lập chấn động một chút, một cái trận pháp bằng ánh sáng đen sì hiện lên, sau đó Ma Quang, Hỏa Tu Tử, Giải Đạo Nhân, tiểu nhân màu vàng cùng nhau xuất hiện, Ma Quang thấp giọng cười cười nói.

"Đúng vậy, rút cuộc đã vượt qua phi thăng chi kiếp, lập tức có thể trở thành một tên Tiên Nhân chính thức a." Hàn Lập giống như đang tự nói với chính mình, thì thào trả lời.

Ma Quang mỉm cười, đang muốn nói thêm gì nữa, bỗng nhiên khe hở màu ngà sữa trên bầu trời tuôn ra hào quang cực kỳ rực rỡ, một cột sáng màu trắng nhũ cực lớn từ đó phun ra rồi hạ xuống, thoáng một cái đã bao bọc tất cả mấy người Hàn Lập vào trong đó.

Cột sáng quay tít một vòng, lúc này vô số phù văn màu vàng tuôn ra, đồng thời một cỗ pháp tắc chấn động Tiên Giới khiến người ta hít thở không thông tràn ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã đảo qua tất cả mọi nơi hẻo lánh của Linh giới.

Những cường giả đã ngoài Đại Thừa đều cảm ứng được cỗ ba động này, toàn bộ đều nhao nhao kinh hỉ, lập tức nhắm mắt tìm hiểu.

Ma Quang, Hỏa Tu Tử, hai người thấy cảnh này cũng đại hỉ liếc nhìn nhau một cái, sau đó một tên thì thân hình nhoáng một cái, hóa thành một đám khí đen chui vào trong thân thể Hàn Lập, một tên thì tay bấm niệm pháp quyết, hóa thành một quả cầu lửa trốn vào trong tay áo Hàn Lập.

Phệ Kim Trùng Vương và Giải Đạo Nhân, một cái là Tiên Khôi Lỗi, một cái là Linh Thú của Hàn Lập, đương nhiên càng không e ngại cột sáng này, sau khi Hàn Lập vẫy tay một cái, cả hai đều hóa thành hai đạo độn quang chui vào Linh Thú Hoàn trên cổ tay Hàn Lập.

Lúc này, phía xa xa trên bầu trời mới có tiếng phá không truyền đến, mơ hồ có thể thấy được hơn mười đạo độn quang từ phía chân trời hiện ra, cũng dùng tốc độ nhanh nhất bay tới chỗ này.

Nhưng đã muộn mất rồi.

Sau khi Hàn Lập mơ hồ trông thấy Nam Cung Uyển mặt mũi tràn đầy vẻ lo nghĩ, dường như sắp khóc trong một đạo độn quang, liền có cảm giác thân hình nhẹ bẫng, lập tức được vô số ánh sáng màu vàng bao bọc, bay dọc theo cột sáng về phía khe hở trên không trung kia.

Khi vừa mới tiến vào trong khe hở, Hàn Lập tức thì cảm thấy toàn thân cứng đờ, đầu hơi gục xuống, cứ như vậy rơi vào hôn mê.

Không biết bao lâu sau, Hàn Lập trong một cỗ khí tức mát lạnh chậm rãi mở mắt ra, trước mắt xuất hiện gương mặt một gã thanh niên anh tuấn dị thường.

Gã thấy hắn tỉnh dậy liền mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng noãn, nói:

"Tại hạ Cao Thăng, hoan nghênh đạo hữu phi thăng tới Bắc Hàn Tiên Vực!"

**

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất