Phi Thiên

Chương 180-2: Chiêu binh mãi mã (6)

Bất quá nói đi thì nói lại, mặc dù có thể trấn giữ một phương sẽ có chức vụ đãi ngộ cao, nhưng cũng không phải ai cũng có thể có cơ hội lấy được vị trí cao. Tuy rằng nhìn thấy chỗ tốt, nhưng cũng không phải ai cũng có thể ăn được.

Như vậy tính ra, hàng năm Miêu đại động chủ phải chi ra cho những người này mười lăm vạn hai ngàn kim tinh, một trăm ba mươi viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm.

Giá cả như vậy khiến cho Hồng Trường Hải cảm thấy hài lòng, cũng không cảm thấy như vậy sẽ khiến cho đệ tử mình chịu thiệt. Nhưng lão lại cảm thấy có hơi hoang đường, một tên động chủ như Miêu Nghị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy….

Hai bên ước định, nếu như Miêu Nghị không chu cấp nổi số này, môn hạ đệ tử Lam Ngọc môn sẽ lập tức rút lui trở về, sắp tới ngày thu hoạch Nguyện Lực Châu, có thể lập tức nhìn thấy thực tế.

Tự nhiên không phải chỉ nói suông được, như vậy gạt người ta quá mức dễ dàng. Vạn nhất bị Miêu Nghị lừa gạt vào trong quy tắc, muốn trở ra sẽ không dễ dàng như vậy.

Hai bên phải ký Như Luật Lệnh, mới có thể bảo đảm ước định song phương.

Như Luật Lệnh là gì?

Quy tắc Như Luật Lệnh đến từ thương hội Như Luật phủ dưới quyền cai quản của Lục Thánh, tỷ như Tiên Quốc thì có Tiên Quốc thương hội, đặc biệt mua bán dành cho giới tu hành.

Làm ăn mua bán không tránh được có chuyện lừa gạt gian lận, sau khi những sự việc tệ hại như vậy xảy ra quá nhiều, trực tiếp ảnh hưởng ích lợi của người tuân thủ quy tắc giới tu hành, Như Luật phủ ra đời, là quy chế giao dịch sớm nhất, cuối cùng trải rộng ra toàn bộ giới tu hành.

Như Luật phủ cũng không phải là tương tự các loại địa phương như Nam Tuyên phủ, mà là tương tự với cơ cấu chấp pháp của quan phương nơi thế tục. Khác nhau ở chỗ Như Luật phủ là áp dụng với giới tu hành, do đồ tử đồ tôn dưới quyền Lục Thánh nắm trong tay, coi như là sự việc duy nhất trực tiếp nhất mà Lục Thánh nhúng tay vào giới tu hành.

Một khi hai bên ước định ký khế ước, nếu có một bên vi phạm lại không chịu trả giá theo như ước định, bên kia có thể đem khế ước đến Như Luật phủ thỉnh cầu thi hành công đạo. Mà Như Luật phủ sẽ lập tức phát Như Luật Lệnh chất vấn bên bội ước, để xem có bằng lòng thực hiện cam kết trước đó hay không.

Nếu như nhận được Như Luật Lệnh còn không chịu thừa nhận mình vi phạm ước định, như vậy Như Luật phủ sẽ phái người tới tra chứng. Một khi nghiệm chứng đúng là vi phạm ước định, hoặc là chứng minh bên kia là vu cáo, chẳng những bên có lỗi phải trả phí dụng tra chứng, hơn nữa hậu quả còn rất nghiêm trọng, cần phải biết Như Luật phủ cao thủ như mây.

Vì duy trì quy tắc trò chơi giới tu hành, Như Luật phủ tuyệt đối là địa phương luật pháp sâm nghiêm, không cho phép có chuyện vì tình riêng mà phạm pháp. Lục Thánh tỏ vẻ cao cao tại thượng công chính nghiêm minh dường nào, tự nhiên đại biểu hình ảnh Lục Thánh sẽ không làm loạn.

Trên thực tế khế ước hai bên ký cũng không phải là Như Luật Lệnh, chỉ có Như Luật phủ phát ra mới gọi là Như Luật Lệnh. Chỉ bất quá hiện tại giới tu hành đã sớm thành thói quen, gọi khế ước hai bên ký bằng lòng tiếp nhận Như Luật phủ giám sát là Như Luật Lệnh, kêu mãi thành quen.

Đây chính là nguồn gốc của Như Luật Lệnh, mà Dương Khánh ký kết với chưởng môn Lam Ngọc môn chính là Như Luật Lệnh.

Miêu Nghị không có bất kỳ ý kiến gì về chuyện ký Như Luật Lệnh, hớn hở đáp ứng.

Nhưng Hồng Trường Hải vẫn có vẻ không yên lòng, vạn nhất đến lúc đó ngươi không thực hiện được cam kết cùng lắm thì trả đệ tử Lam Ngọc môn trở về, mà món nợ đệ tử Lam Ngọc môn ta phải phục vụ không công cho ngươi phải tính thế nào? Chẳng phải là bị ngươi đùa bỡn, bảo ta ăn nói làm sao với trong môn?!

Ngươi là người trong quy tắc, người bên ngoài quy tắc dù là tu vi cao hơn nữa cũng không dám đối phó ngươi trắng trợn, bởi vì chỗ dựa lớn nhất sau lưng ngươi là Lục Thánh.

Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến cho rất nhiều tu sĩ muốn chui vào trong quy tắc, bên ngoài thông thường không ai dám đối phó chính diện người trong quy tắc, mà người trong quy tắc xử lý người trong quy tắc cũng phải dựa theo quy tắc mà làm, không thể làm loạn.

Nói cho cùng người trong quy tắc cũng là người đang giúp Lục Thánh duy trì quy tắc giới tu hành, đây là địa vị không tầm thường, có bảo đảm cơ bản mà người bên ngoài không hưởng thụ được.

Hồng Trường Hải muốn Miêu Nghị lấy ra đồ có thể thế chấp để gánh vác hậu quả trong trường hợp hắn vi phạm ước định, mới bằng lòng ký kết khế ước với Miêu Nghị. Nếu không hắn chỉ là một Đông Lai động chủ nho nhỏ, cho dù là tới lúc đó tố cáo hắn tới Như Luật phủ, để cho Như Luật phủ giết chết hắn đi cũng không có ý nghĩa gì, có đồ thế chấp vẫn đáng tin cậy hơn.

Miêu Nghị không nói hai lời, lấy từ bên trong nhẫn trữ vật ra một cây phương thiên họa kích:

- Một món pháp bảo nhất phẩm làm thế chấp được chưa?

Hồng Trường Hải nhìn nhẫn trữ vật trên tay mình, sau đó nhìn lại sáu chiếc nhẫn trữ vật trên tay Miêu Nghị, ngửa mặt lên trời suýt chút nữa dòng lệ chan hòa. Lão tu hành đã bao nhiêu năm, còn không bằng một tiểu tử chưa ráo máu đầu như Miêu Nghị. Tên khốn chết tiệt này đeo một lần sáu cái nhẫn trữ vật, phần đông đệ tử Lam Ngọc môn phía sau lão vẫn chưa có nhẫn trữ vật. Hơn nữa người ta tiện tay là có thể lấy ra một món pháp bảo nhất phẩm, đa số đám đệ tử Lam Ngọc môn của lão vẫn chưa có pháp bảo nhất phẩm mà dùng.

Rốt cục lão đã tin tưởng Miêu Nghị không phải là khoa trương, người này có thể thật sự có năng lực thực hiện ước định.

Không cần nói thêm gì nữa, sau khi hai người thương thảo xong nội dung cụ thể khế ước, mỗi người lấy ra ngọc điệp viết xong đóng pháp ấn, lại trao đổi với nhau đóng pháp ấn.

Thanh phương thiên họa kích kia cũng giao cho Hồng Trường Hải làm thế chân, nếu như Miêu Nghị vi phạm ước định, đệ tử Lam Ngọc môn có thể thông qua Như Luật Lệnh không chịu trách nhiệm thối lui ra Đông Lai động. Hơn nữa món pháp bảo nhất phẩm này cũng sẽ trở thành đồ thế chấp bị tịch thu khi vi phạm ước định. Ngược lại nếu như Miêu Nghị thực hiện đúng cam kết, pháp bảo nhất phẩm này sẽ phải trả lại cho Miêu Nghị.

Nếu như Lam Ngọc môn vi phạm ước định... Miêu Nghị coi trọng món pháp bảo tam phẩm trong tay Hồng Trường Hải, bèn bảo lão lấy đó làm điều kiện vi phạm ước định viết vào Như Luật Lệnh.

Nhận lấy pháp bảo và một bản khế ước, Hồng Trường Hải đưa tay nói với Miêu Nghị:

- Xin hãy chờ một chút, để ta chọn lựa, lát nữa sẽ giao nhân thủ cho ngươi.

- Xin cứ tự nhiên!

Miêu Nghị vui vẻ chắp tay, đã ký xong Như Luật Lệnh cũng không sợ đối phương đổi ý, cỡi Hắc Thán tung tăng chạy về phía bọn Tần Vi Vi.

Thấy người này trở lại, Tần Vi Vi chẳng qua chỉ liếc hắn một cái liền nghiêng đầu quay đi không nhìn hắn nữa.

Công Tôn Vũ lại tiến tới nghênh đón, thấy hắn chỉ tới một mình, không khỏi hỏi:

- Miêu động chủ, Hồng Trường Hải có đáp ứng hay không?

- Lão dám không đáp ứng!

Miêu Nghị lấy ra một miếng ngọc điệp khoe khoang:

- Đã ký Như Luật Lệnh xong, làm sao lão dám đổi ý?!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất