Phi Thiên

Chương 640-2: Oan gia ngõ hẹp (2)

Miêu Nghị bất giác cảm thấy buồn bực, làm sao ở chỗ nào cũng có thể nhìn thấy hai mẫu tử này đến tham gia náo nhiệt.

Nhạc Thiên Ba chỉ lãnh đạm liếc mắt nhìn hai mẫu tử, tiếp tục để tay ra sau lưng quan sát. Ai ngờ Cơ Mỹ Mi nghe tiếng quay đầu lại, nhìn thấy hắn lập tức mỉm cười như hoa đi tới:

- Nhạc đại ca, chúng ta nhiều năm rồi không gặp.

Quay đầu lại nói với nhi tử:

- Tử Lương, tới đây bái kiến Thần Lộ Tiên quốc Nhạc Quân Sử đi.

- Bái kiến Nhạc Quân Sử!

Bạch Tử Lương tiến lên chắp tay.

Nhạc Thiên Ba lạnh nhạt nói:

- Cơ Mỹ Mi, đây chính là nhi tử của ngươi? - Đúng vậy! Nhạc đại ca, sau này có chuyện gì nhất định phải chiếu cố tiểu nhi nhiều hơn!

Cơ Mỹ Mi cười khanh khách nói.

- Được!

Nhạc Thiên Ba khẽ mỉm cười, thần thái cũng là có như vậy mấy phần không tỏ rõ ý kiến.

Trong lòng Miêu Nghị thầm nhủ, hai nước cũng không phải là hữu hảo, có chuyện gì chưa đến mức ngươi chết ta sống là tốt rồi, còn chiếu cố cái gì, làm sao cảm giác nữ nhân này đang chắp xây dựng quan hệ khắp nơi, ngươi tốt xấu gì cũng đường đường là nữ nhi của Yêu Thánh, quả thực có tật xấu.

- Nhạc đại ca, mấy vị này là...

Cơ Mỹ Mi nhìn về phía mấy người phía sau Nhạc Thiên Ba, lời còn chưa nói hết đã nhìn thấy Miêu Nghị, trực tiếp sửng sốt, kinh ngạc nói:

- Yến Bắc Hồng?

Đám người Nhạc Thiên Ba quay đầu lại nhìn về phía Miêu Nghị, đám người Trình Ngạo Phương có chút không biết nói gì, phát hiện làm sao tất cả mọi người đều biết hắn, nhưng đám Cung chủ bọn họ ngược lại không ai biết.

Miêu Nghị và Bạch Tử Lương đã đồng thời mắt lạnh nhìn nhau, có thể nói là cừu nhân gặp mặt hết sức tức giận.

Bạch Tử Lương vừa đối mắt như vậy, tựa hồ nhớ ra cái gì, nhìn Miêu Nghị từ trên xuống dưới, nheo mắt nói:

- Người ở Nam Cực Băng cung chính là ngươi?

Nam Cực Băng cung? Đám người Trình Ngạo Phương có chút giống như tên hòa thượng lùn hai thước với tay sờ không đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì), Miêu Nghị và Nam Cực Băng cung có thể có quan hệ gì?

Chân mày Nhạc Thiên Ba cũng khẽ động, trong lòng đã hiểu rõ.

Miêu Nghị hừ một tiếng:

- Làm sao ngươi còn chưa chết đi, chẳng lẽ còn muốn đợi ta đích thân động thủ?

Bạch Tử Lương hừ lạnh nói:

- Bại tướng dưới tay cũng dám càn rỡ, hội dẹp loạn không thể giết chết ngươi, cho ngươi nhặt được cái mạng, coi như ngươi mạng lớn, lần sau nếu rơi vào trong tay ta chắc chắn sẽ không còn vận khí tốt như vậy!

- Vậy sao?

Miêu Nghị khinh thường nói:

- Cần gì đợi lần sau, hiện tại không phải đang rảnh rỗi sao?

- Ngươi cho ta sợ ngươi phải không?

Bạch Tử Lương trầm mặt xuống.

Nhìn thấy hai người giống như đã gươm súng sẵn sàng, đệ tử Linh Lung tông dẫn đường vội vàng đứng giữa song phương, chắp tay với hai bên nói:

- Nhị vị đều là khách, kính xin nể tình Linh Lung tông, không được gây chuyện ở đây. Nếu nhị vị quả thật muốn đánh nhau, trong thịnh hội có an bài đánh cược, nhị vị đến lúc đó không ngại phân cao thấp chứ.

Cơ Mỹ Mi bỗng nhiên quát tháo:

- Tử Lương, được rồi, chúng ta là khách của Linh Lung tông, đừng để chủ nhân phải khó xử.

Bạch Tử Lương chỉ vào lỗ mũi Miêu Nghị nói:

- Yến Bắc Hồng, có nghe thấy không, trong thịnh hội sẽ có an bài đặt cược, đến lúc đó đừng làm con rùa rụt cổ.

Miêu Nghị cười lạnh nói:

- Tiểu súc sinh, đừng mạnh miệng, chỉ sợ ngươi không dám ra sân, kêu mẹ ngươi chuẩn bị nhặt xác cho ngươi trước đi! - Càn rỡ!

Nhạc Thiên Ba cũng đột nhiên quát một tiếng, Miêu Nghị liếc hắn một cái, không thể làm gì khác hơn là vội vàng ngậm miệng.

Nếu đổi thành mình làm mẫu thân, nghe được có người nói mình chuẩn bị nhặt xác nhi tử, sợ là cũng cao hứng không nổi, Cơ Mỹ Mi liếc mắt nói:

- Nhạc đại ca, Yến Bắc Hồng là thủ hạ của ngươi sao? Có chút không biết lớn nhỏ!

Nhạc Thiên Ba lạnh nhạt nói:

- Lá gan của nhi tử ngươi cũng không nhỏ, dám ở trước mặt bổn tọa càn rỡ, hôm nay nếu không phải đang làm khách ở Linh Lung tông, ta cũng sẽ không nể mặt Cơ Hoan, ngươi đúng là phải nhặt xác cho hắ́n.

Trước mặt người ngoài, dĩ nhiên phải bao che cho người của mình.

Đôi mắt Cơ Mỹ Mi mở lớn mấy phần, thoáng tức giận nhìn Nhạc Thiên Ba, nhưng cuối cùng quay đầu lại nói:

- Tử Lương, chúng ta đi!

Không có cách nào, Nhạc Thiên Ba là Kim Liên tu sĩ, tu vi cao hơn nàng rất nhiều, người ta là Quân Sử của Tiên quốc, nếu chọc giận người ta..., họ thật sự không cần thiết nể mặt Cơ Hoan, cánh tay của Cơ Hoan có dài thế nào cũng không quản được Tiên quốc.

Đưa mắt nhìn hai mẫu tử bọn họ rời đi, Nhạc Thiên Ba lại giống như người không có chuyện gì, tiếp tục dẫn mấy tên thủ hạ đi thăm xưởng.

Chỉ thấy ở trong xưởng đang có một tu sĩ đang cẩn thận đổ một loại tro bụi màu đỏ vào trong cối xay, trộn lẫn vào trong tinh cát cùng nghiền nát, Trình Ngạo Phương ở bên cạnh hỏi:

- Đây có phải là tro bụi của ‘Tụ Kim thảo’ không?

Nhạc Thiên Ba gật đầu nói:

- Đúng vậy! Sau khi trộn lẫn vật này vào tinh cát cùng nghiền nát thành phấn, là có thể tụ tập tinh phấn trong tinh tệ nát bấy thành một khối.

Vừa nói hắn vừa chỉ vào cối xay cách đó không xa.

Mọi người thuận thế nhìn lại, chỉ thấy một cối xay đã dịch chuyển khỏi cái giá chống đỡ động lực dưới tác dụng của guồng nước, cối xoay kia đã ngưng vận chuyển, có hai người đang mở nắp đậy phía trên cối xay.

Nhạc Thiên Ba dẫn mấy người đi tới quan sát, chỉ thấy nắp đậy phía dưới cối xay mở ra đã hiện đầy đường vân ngay ngắn. Trong lòng cối xay có một viên bi cực nhỏ màu bạc, lập lòe tỏa sáng, chính là tinh ngân. Nhưng nhìn màu sắc vẩn đục kia, hiển nhiên đã hòa với không ít tạp chất.

Chỉ thấy một tu sĩ cẩn thận dùng bàn chải chà sạch bụi đất trong lỗ gắn hình vòng cung phía ngoài cối xay, những bụi đất này chính là phấn vụn của tinh tệ sau khi bóc tách tinh bột.

Có một tu sĩ khác quét ngân sa sáng lờ mờ vào bên trong nhẫn trữ vật, sau đó lại thấy cối xay một lần nữa ăn khớp trên dưới, một lần nữa đổ tinh sa và ‘Tụ Kim thảo’ vào trong hốc nhỏ của cối xay, lai tiếp tục tiến hành nghiền nát.

Nhạc Thiên Ba chỉ chỉ chiếc nhẫn trữ vật vừa thu hồi ngân sa trên ngón tay tu sĩ kia: - Tinh bột trong tinh tệ sau khi trải qua từng đạo trình tự làm việc, đã bước đầu chiết xuất được từ trong tinh tệ, nhưng hiện tại vẫn còn hỗn hợp đại lượng tạp chất, để có thể sử dụng để luyện chế pháp bảo còn khoảng cách rất lớn, còn cần trải qua mấy đạo trình tự chiết xuất. 

Vừa nói hắn vừa quay đầu lại nói với đệ tử Linh Lung tông dẫn dắt: 

- Dẫn chúng ta đến trình tự làm việc tiếp theo xem một chút. 

Đệ tử kia trả lời: 

- Quân Sử, chỉ có thể để khách nhân nhìn thấy bước này, trình tự phía sau ngay cả ta cũng chưa từng thấy. 

Nhạc Thiên Ba cũng không nhiều lời, gác tay sau lưng xoay người rời đi. Vừa đi vừa giải thích với mấy tên thủ hạ: 

- Bước chiết xuất ban đầu chính là như vậy, trình tự mấu chốt mỗi môn phái luyện bảo lại khác nhau, có tốt có xấu, đều được xem như cơ mật không được tiết lộ với người ngoài, nghe nói bản lãnh chiết xuất tinh bột từ trong tinh tệ của Linh Lung tông có một không hai trong giới tu hành, Linh Lung tông cũng là dựa vào thủ nghệ này khởi gia, ngay cả người bên trong tông môn biết cũng không nhiều. 

Tên đệ tử đi theo chắp tay nói: 

- Quân Sử minh giám!

Đi ra khỏi phân xưởng, Nhạc Thiên Ba nhìn quanh bốn phía, cảm khái thở dài nói: 

- Mấy chục vạn tu sĩ tụ tập ở chỗ này phần lớn đều là vì chiết xuất tinh phấn trong tinh tệ cho Linh Lung tông, vận chuyển xung quanh Linh Lung tông, cung cấp những gì cần thiết cho Linh Lung tông, bổn tọa vẫn muốn thành lập một môn phái luyện bảo ở Thần Lộ, đáng tiếc vẫn không thể đạt được ước muốn. 

Miêu Nghị hôm nay coi như đã mở rộng kiến thức, thì ra quá trình luyện chế tinh phấn từ trong tinh tệ lại phức tạp như thế, cần nhân lực khổng lồ như vậy để chống đỡ, không trách được Yêu Nhược Tiên coi những Đường Lang trong tay mình như chí bảo, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải nuôi lớn bọn chúng.

Nhạc Thiên Ba không có hứng thú tiếp tục đi dạo nữa, thứ hắn vừa nhìn thấy hiển nhiên không phải là thứ hắn muốn nhìn, mà thứ hắn muốn nhìn Linh Lung tông cũng không cho nhìn, chỉ có thể mang theo mấy tên thủ hạ vội vàng đi một vòng Linh Lung thành, sau đó trở lại biệt viện trên núi.

- Miêu... Yến Bắc Hồng!

Vừa mới trở về biệt viện, Miêu Nghị lại bị Nhạc Thiên Ba gọi vào chính sảnh, Nhạc Thiên Ba ngồi ngay ngắn ở trên hỏi:

- Ngươi và nhi tử của Cơ Mỹ Mi làm sao vừa thấy mặt đã gay gắt như vậy?

Miêu Nghị trả lời:

- Vì chúng ta đã kết thành thù oán trong dẹp loạn Tinh Túc hải, tiểu yêu kia ban đầu ỷ vào Vạn Yêu Thiên lấy được bảo vật và vật cưỡi là linh thú cao cấp, cộng thêm thân phận của hắn, quấn quýt với bầy yêu cổ động đuổi giết tu sĩ Tiên quốc ta, tu sĩ Thần Lộ chúng ta không biết có bao nhiêu người đã mất mạng trong tay hắn.

---------------

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất