Đã biết được uy lực chân chính của Sư Ngạc Thú thì sẽ không muốn giao phong một trận với nó! Nhạc Vũ tuy nói có ham mê khiêu chiến cường giả nhưng còn chưa điên đến mức đi chủ động trêu chọc loại tồn tại mạnh hơn mình không biết bao nhiêu này.
Sau khi thân hình cự thú kia biến mất trong tầm mắt, ý niệm đầu tiên của hắn là chuẩn bị trở về, mau chóng rời khỏi địa vực Thương Chủy Sơn .
Bất quá câu nói của Lâm Trác lại khiến hắn từ bỏ ý định đào thoát. Hướng mà Sư Ngạc Thú đi tới chính là Vân Cốc. Căn cứ theo lời của những thương đội kia thì đây là khu vực duy nhất của phía nam hiện giờ còn bảo tồn hoàn hảo, cũng là khu vực có tổn thất nhân lực vật lực tương đối ít.
Vân Mộng thành nếu muốn muốn bảo toàn những lực lượng bên ngoài dưới cờ của mình, vậy thì nhất định phải đánh một trận với Sư Ngạc Thú. Thậm chí nhân thủ mấy thành khách cũng sẽ tham dự trong đó, cơ hội để Ky Quan Sư xuất thủ cũng rất lớn.
Nhạc Vũ suy nghĩ một chút rồi không do dự dự cưỡi Long Lân Mã đi theo sau phía xa. Về phần những đà thú không chịu nổi uy áp của yêu thú cao cấp thì dứt khoát buông bỏ.
Lần này hắn trực tiếp để cho Sơ Tam bay lên đến hơn một ngàn thước để quan sát động tĩnh Sư Ngạc Thú từ xa.
Trước đây bởi vì con Ngũ Sắc Kim Hoàng Tước này còn chưa hoàn toàn trưởng thành nên Nhạc Vũ vẫn không cho nó bay quá xạ trình của mình. Bất quá lúc này muốn bảo đảm an toàn thì phải giữ một khoảng cách xa với bầy thú, như vậy thì thứ duy nhất có thể giúp hắn quan sát tình hình phía trước cũng chỉ có Sơ Tam mà thôi.
- Đáng tiếc! Nghe Nhạc Nghi Chân nói, bí thuật Trú Thú Thuật trong tộc này nếu luyện được tận cùng thì không chỉ là tâm ý nhân thú tương thông mà có thể trực tiếp điều khiển thân thể sủng vật.
Vừa không ngừng thông qua thần niệm để liên lạc với Sơ Tam, Nhạc Vũ âm thầm thở dài. Nói đến tâm ý tương thông, hắn đã sớm làm được . Nhưng Kim Hoàng Tước này dù sao còn chưa trưởng thành, cho dù là về phương diện thần thức đã vượt qua đồng loại mấy lần nhưng về linh trí vẫn còn có hạn. Nếu đợi thêm nữa mấy tháng lúc nó hoàn toàn trưởng thành thì tin tức thu được sẽ trở nên rõ ràng hơn nhiều lắm. Còn về bước điều khiển tiếp theo, hiện giờ hắn chưa dám nghĩ tới.
Ước chừng theo sát nửa giờ thì Sơ Tam chợt truyền đến một ý niệm mơ hồ, tựa hồ muốn cảnh báo cái gì. Đến cuối cùng dứt khoát rít lên từng đợt, chẳng qua trong thanh âm cũng không có gì hoảng sợ.
Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, đem Sơ Tam triệu hồi trấn an rồi tìm một ngọn núi phụ cận có địa thế tương đối cao đi tới. Lúc bọn hắn từ trên này nhìn ra xa thì hai người Lâm Trác cùng Nhiễm Lực lại một lần nữa sững sờ.
Bầy thú nơi xa đã bước chậm lại. Phía trước bọn chúng là hơn mười vạn trọng giáp võ sĩ, cùng với hai mươi vạn nỏ thủ, xếp thành phương trận dày đặc chặn lại bước tiến của bầy thú.
Ở trước đội ngũ này là tường gỗ tạo thành từ thiết mộc và mấy ngàn cốt lâu yêu thú với vô số chướng ngại. Ngoài ra còn có hơn sáu ngàn Thiên Trượng Nỗ phân bố hai bên, khí thế không thể phá vỡ.
Lâm Trác cùng Nhiễm Lực trước đây chưa hề nhìn thấy trận thế hùng hậu như thế nên đầu tiên đều kinh sợ.
Nhạc Vũ thì không cảm giác gì quá lớn, kiếp trước đi lính của hắn đã thấy qua vô số đại tràng diện. Đại trận trước mặt tuy hiển lộ mấy phần uy vũ bi thương nhưng cũng chưa thể sánh bằng những lần diễn tập đại quy mô trên địa cầu, có cả vạn pháo oanh kích.
Chân chính làm hắn chú ý chính là những cự mã làm chướng ngại kia, thân thể bọn chúng cao chừng mười hai trượng, thể tích không hề kém ba Ky Quan Khôi Lỗi dưới kia.
Ngoài tưởng tượng của mọi người là những Ky Quan Khôi Lỗi này cũng không có cảm giác uy nghiêm và hoa lệ gì, ngược lại lộ ra vẻ thô tháp. Chẳng qua dùng giáp xác côn trùng phủ ở bề ngoài, ở các chỗ khớp thì lấy da thú phủ cho xong chuyện. Đoán chừng điểm duy nhất có thể đáng khen là sau khi làm xong vỏ ngoài thì lấy đinh sắt và dây quấn buộc chặt thêm vài tầng. Tuy là khiến cho thân hình rất đồ sột nhưng năng lực phòng ngự cực mạnh.
Ngoài ra về phương diện công nghệ thì trong mắt người đến từ dị giới như Nhạc Vũ thật sự là khó coi. Độ dài và lớn nhỏ tứ chi hoàn toàn không cân xứng, thậm chí trên thân chi chít những chỗ vá.
Nhưng cho dù là vậy thì chúng vẫn toát lên bản chất cường đại!
Có thể nhìn thấy ngay cả những yêu thú cấp ba cấp bốn trong bầy thú cũng cực kỳ sợ hãi đối với những tồn tại kia, theo bản năng đều tránh ra. Trong bầy thú dày đặc cũng dần dần xuất hiện ba giải đất trống.
Thậm chí Sư Ngạc Thú kia lúc thấy ba Ky Quan Khôi Lỗi thì cũng ẩn hàm kiêng kỵ.
Ngay sau đó, Nhạc Vũ nhìn vào cánh trái phương trận, chỗ đó có hơn ngàn kỵ sĩ đang tạo thành trận hình tam giác. Đặc biệt là ở trên cùng có một bộ phận trọng giáp kỵ, tuy nhân số chỉ chừng bốn trăm nhưng khí thế còn vượt lên cả phương trận vạn người bên cạnh.
- Đây chính là trọng giáp thiết kỵ của chư thành phía nam sao? Quả nhiên là có chút thực lực. Không trách được Nhạc gia cùng Hồng gia nhiều năm như vậy cũng không làm được gì, ngược lại còn bị áp chế!
Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, trên mặt xẹt qua một tia kinh ngạc. Nhìn từ quân dung hùng tráng này có thể thấy thực lực của bọn họ đã vượt qua Nhạc gia thành mấy lần. May là nhờ lần này vì tai họa yêu thú nên mới tập trung lại một chỗ, nếu là thật sự giao tranh, tại phương bắc ngoại trừ Lê thành thì e là không có thế lực nào có thể chống lại.
Đang lúc ba người còn đang kinh dị thì trận đại chiến giữa người và thú rốt cục bắt đầu khởi phát. Công kích đầu tiên là phương trận, cùng lúc dùng mấy ngàn máy bắn đá bắn ra vô số tảng đá lớn nhỏ vọt lên bầu trời rồ lấy thế vạn quân rơi xuống.
Ngay sau đó trọng nỗ hai bên vách núi rít lên sắc nhọn bắn thẳng vào bầy thú, tên bay thoáng chốc che kín cả bầu trời.
Khí thế của bầy thú nhất thời ngừng lại.
Trong thời gian ngắn, vô số yêu thú liên tiếp té xuống, bầy thú đang dày đặc cũng xuất hiện những lỗ thủng lớn.
- Một đời ta sống đến đây cũng không uổng phí!
Nhiễm Lực một hồi sau mới nặng nề thở dài, trên mặt tràn đầy bất mãn lẫn kích động. Bỏ qua sự thảm liệt trên chiến trường, một màn trước mắt cũng đủ để khiến cho bất kỳ người trẻ tuổi nào dâng trào nhiệt huyết.
Nhớ tới sự hưng phấn kiếp trước của mình khi mới vào quân doanh, lần đầu tiên tham gia diễn tập quân sự, Nhạc Vũ cười khẽ một tiếng. Bất quá chỉ một thoáng sau hắn đã thấy được vẻ u ám trên mặt Lâm Trác.
Bởi vậy cũng có thể thấy được tính cách hai người không giống nhau, Nhiễm Lực mặc dù thông minh nhưng vẫn chưa thoát khỏi tâm tính tuổi trẻ. Còn Lâm Trác thì tương đối tỉnh táo hơn, lập tức nghĩ đến uy hiếp khổng lồ của đại quân này với mình.
Cảm giác của Nhạc Vũ hiện giờ cũng vậy, cho dù là so với bầy thú kia hay mười vạn giáp sĩ, bản thân đều vô cùng nhỏ bé.
Ngoài ra một màn này càng thêm kích thích cảm giác nguy cơ trong lòng của hắn. Theo truyền thuyết chỉ có cường giả tiên thiên mới có thể chính diện đối chiến với yêu thú cấp năm. Cũng chỉ có tiên thiên mới có thể không bị uy hiếp khi đối mặt với tình huống như thế, mới có thể làm hắn ở có một ngày đối m!
Trong khoảnh khắc minh ngộ này, nội tức trong cơ thể hắn tựa hồ có chút tiến cảnh, tuy chưa có bao nhiêu tăng trưởng nhưng lại càng tinh thuần!
Tốc độ bầy yêu thú cực nhanh. Chỉ trong thời gian một nhịp thở đã vọt tới trước những chướng ngại vật. Tuy đã tổn thất thảm trọng dưới sự đả kích của cung nỏ và cự thạch nhưng với thân thể dày chắc và sức lực hung mãnh cứ thế xông lên, cho đến khi gặp phải một hố to đột nhiên bốc lên ngọn lửa rừng rực mới dừng lại.
Có một số yêu thú sau khi thức tỉnh thần thông thiên phú thì không ngừng thử lấy các loại lực lượng thuộc tính của mình để đột phá. Tuy nhiên chính những con yêu thú này lại bị loài người đánh lén hạ sát thảm trọng.
Nhạc Vũ đã chú ý từ rất sớm, bên trong đám giáp sĩ có ít nhất hơn một ngàn vị thần tiễn thủ đặc biệt chiếu cố những dị thú cấp ba cấp bốn biến dị kia.
Trước thương vong nặng nề mà bầy yêu thú đang gặp phải, Sư Ngạc Thú rốt cục không nhịn được xuất thủ.
Đầu tiên là một trận linh lực cực lớn rung chuyển, sau đó là chỗ chiến hào chấn động kịch liệt. Ngay sau đó vô số đá núi và thạch thương không chút dấu hiệu báo trước từ mặt đất xông ra, dọn dẹp hầu hết chướng ngại vật, đồng thời trực tiếp phá hủy phương trận hơn vạn người phía trước.
Gần hơn ngàn người hoặc bị trực tiếp đánh chết, hoặc bị kia thạch thương đâm trúng. Trong bầy thú cũng có mấy chục yêu thú liên lụy. Trong lúc nhất thời cả một vùng đầy những thi thể lẫn máu huyết.
Nhiễm Lực hít một hơi khí lạnh, nhiệt huyết cạn sạch. Sắc mặt Lâm Trác càng âm trầm hơn, trong miệng cũng chỉ phun ra hai chữ:
- Con kiến hôi!
Nhạc Vũ cũng tràn đầy đồng cảm đối với chuyện này. Thực lực của bọn họ tuy vượt xa những giáp sĩ tối đa là võ sĩ cấp bảy hay cấp chín. Song trước mặt Sư Ngạc Thú thì không khác một con kiến hôi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comSong số lượng chết đi khổng lồ kia bất quá chỉ làm hắn hơi phân thần sau đó lại nhìn chằm chằm vào Ky Quan Khôi Lỗi bên dưới bắt đầu chuyển động.