Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1259: Thiên tượng tái biến!


Nhìn qua ngôi sao đối ứng với mình, Linh Châu Tử không có cảm giá gì, duy chỉ có nhìn vào tinh đồ chu thiên thì kích động không thôi.

Y của Nữ Oa vừa rồi đã quyết định liên thủ với Huyền Thánh Đại Đế liên thủ, một khi hai bên hợp lực thì phương bắc là một thể, thanh thế đế đình càng thịnh.

Bản thân sau khi bị bắt giữ ở cuộc chiến Các Linh sơn vốn cho rằng đế đình cùng Oa Hoàng Cung chắc chắn triệt để vạch mặt, trở mặt tương hướng, không chết không ngớt, lại không ngờ An Thiên Huyền Thánh Đại Đế lại thay đổi như chong chóng, dễ dàng đem hắn làm môi giới hóa giải toàn bộ ân oán hai bên.

Hợp tung liên hoành, chia rẽ, đầu tiên là Lục Áp, sau là Mạnh Chương, những di thần Đế Tuấn di thần, hàng tỉ yêu tu Long tộc đều rơi vào khống chế của hắn.

Sau khi nhất thống phương bắc rõ ràng tứ bề thụ địch, hôm nay lại bị người này một tay xoay chuyển, căn cơ ngược lại càng ổn khiến đại thế Hồng Hoang lần nữa nghịch chuyển!

Nếu như nói trước đó hắn chỉ kính nể vị Huyết Lục Thiên quân này bảy phần mà thôi nhưng hôm nay chính thức là thập phần kính ý, người như vậy nếu là địch thì càng nghĩ càng thấy khủng bố.

Tinh tượng biến hóa không thể gạt được người khác, không biết những yêu tu Bắc Câu Lô Châu khi thấy bị đế đình áp chế triệt để sẽ phản ứng thế nào?

Nhạc Vũ cùng Nữ Oa liên thủ, lại càng không biết những Hồng Hoang đại năng, Chư Thiên Thánh Nhân sẽ có phản ứng gì?

Nếu như Hậu Thổ một bước đăng thánh, lúc này sau lưng Nhạc Vũ có tới hai vị Thánh Nhân!

Không biết vị Hạo Thiên ngồi trên thiên đình sẽ có biểu lộ như thế nào?

Hồng Hoang vốn đã vì Côn Bằng thân vẫn mà dấy lên sóng gió, giờ chỉ sợ lại càng hỗn loạn!

Nữ Oa vừa nói ra ý hợp tác, hào khí trầm ngưng của nàng trong điện lập tức buông lỏng.

Nhạc Vũ không chút khách khí, đem phù chiếu thu trong tay, sau đó chân thành tạ ơn:

- Nhạc Vũ đa tạ Oa Hoàng! Ngày sau tất nhiên sẽ không làm ngươi thất vọng!

Kính ý trong lời nói không hề mang theo nửa phần hư giả. Nếu không có thật sự là cố kỵ Nhân tộc hưng suy, Yêu tộc tồn tục thì với vị trí Thánh Nhân Chí Tôn, Nữ Oa tuyệt không cần hạ thấp tư thế thỏa hiệp với hắn.

Nữ Oa lại không để ý, thanh âm như trước mang theo vài phần lạnh lùng:

- Tạ ta làm gì? Là ngươi bố cục mưu đồ rất cao minh, bản cung không đáp ứng cũng không thành! Hôm nay thế cục Hồng Hoang đều trong tính toán trong khống chế của ngươi. Chuyện Cửu Lê Vu Thần bắc phạm là ngươi bảo Hậu Thổ ra tay đúng không? Trong vòng mấy ngày đánh cho Thiên Đình tơi bời, hao tổn bảy trăm vạn binh tướng, nguyên khí đại thương, không còn dư lực quản chuyện phương bắc, quả nhiên là giỏi tính toán! Có thao lược mưu tính như vậy, chắc sẽ không phụ hi vọng của ta.

Linh Châu Tử lại cả kinh, việc này hắn biết loáng thoáng, chỉ biết ý của mấy vị Thánh Nhân để cho Cửu Lê nhất tộc kiềm chế Thiên Đình, vừa rồi có xem thiên tượng cũng chỉ thấy sơ qua mặt nam có nổi lên khí sát phạt, lại không biết có biến cố như vậy, không trách hành cung trung thiên suy yếu đến mức không thể tưởng tượng nổi, còn đế tinh Huyền Thánh rõ ràng đã có hướng dựa nam, điềm bức vua thoái vị.

Nhạc Vũ cười khẽ, nghe ra trong lời Nữ Oa có vài phần ý tức giận, với tính tình của hắn tuyệt không cần nhìn sắc mặt người khác, chẳng qua hiện nay thân là kẻ thắng nên không cần so đo quá nhiều.

- Cửu Lê nhất tộc phía nam đã làm quân cờ cho mấy vị Thánh Nhân, tự nhiên cũng có thể cho ta sở dụng! Hơn nữa trẫm hôm nay, cùng nương nương đã là minh hữu, đế đình thịnh hưng, nương nương nên cao hứng mới phải.

Nữ Oa hừ nhẹ, đến cùng lại không mở miệng mỉa mai, sắc vui trên mặt Nhạc Vũ cũng dần thu hồi, chuyển thành nghiêm nghị:

- Trẫm tại Thiên Nguyên giới từng có một vị sư tôn, tên gọi Đoan Mộc Hàn. Tuy nói hôm nay duyên phận đã hết, thực sự có thể coi là sư muội ta, nghe nói hiện giờ nàng đang ở Ly Sơn bái nhập làm môn hạ của nương nương?

Nữ Oa nghe vậy cười lạnh:

- Vậy thì thế nào? Ngươi cho rằng ta đem Đoan Mộc Hàn thu làm đệ tử là ý định làm như quân cờ, ngày sau cần phải sở chế Bệ Hạ?

Lần này lại đến phiên Nhạc Vũ giật mình, trong lòng hắn đúng là suy đoán như thế.

Tại Thiên Nguyên giới, tư chất tu hành của Đoan Mộc Hàn xem như tuyệt đỉnh, nếu không có chuyện Lệ Bi Hồi đều có cơ hội Đại Thừa phi thăng, bất quá nhìn trong toàn bộ hồng hoang cũng không tính là thiên tư đỉnh cấp, Nữ Oa là một tôn sư thánh nhân lại thu nàng làm đệ tử nhập thất, mục đích thật sự thật khiến người phỏng đoán.

Nhạc Vũ hắn xưa nay lại càng không có dụng ý để phỏng đoán cừu địch.

Nữ Oa chỉ thấy thần sắc Nhạc Vũ liền đã biết đáp án, lập tức khinh thường mỉm cười một cái:

- Nữ Oa từ khi sinh ra đến nay tuy là làm việc hồ đồ, lại tự hỏi coi như quang minh. Há có thể làm chuyện xấu xa này? Lần này ngươi mọi cách tính toán, bức bản cung hoà giải, đúng là vẫn còn vì nàng đúng không? Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử! Đoan Mộc Hàn chính là đệ tử nhập thất của ta, ngươi muốn dẫn đi cũng được. Bất quá lại cần được nàng đồng ý!

Nói dứt lời, nàng dường như không muốn ngồi thêm với hắn, không vui đứng dậy phẩy tay áo bỏ đi.

Nhạc Vũ không khỏi ngây người, hẳn là thật sự bản thân đã hiểu lầm Nữ Oa.

Quay đầu nhìn về phía Linh Châu Tử thì thấy hắn cười khổ:

- Lúc trước sư tôn thu nhận Đoan Mộc sư muội thực sự không phải bản ý mà do Hi Hoàng nhờ vả! Lúc ấy, cũng không biết thân phận Bệ Hạ. Những năm này dạy bảo sư muội cũng là tận tâm tận lực, trước mặt bệ hạ, Linh Châu Tử không dám có nửa phần lừa gạt.

Nhạc Vũ nhướng mày.

-- Hi Hoàng?

Lúc mình phi thăng Hồng Hoang giới, chắc vị đứng đầu Tam Hoàng đã liệu đến cảnh này?

Quả nhiên, Đoan Mộc Hàn được Nữ Oa thu làm môn hạ vẫn là vì kính trọng Hi Hoàng sao?

Lúc này Nhạc Vũ cũng không biết, trong toàn bộ Hồng Hoang cũng đang có vô số người lâm vào nghi hoặc hay khiếp sợ như hắn, nguyên nhân cũng chỉ vì biến hóa của tinh đồ.

Ngoài chín tầng mây, tại một chỗ mây mù bao phủ, một đạo độn quang bỗng dưng dừng lại rồi một nhân ảnh huyền bào hiện ra, khí độ trầm hùng tao nhã nhưng lúc này đang có chút thất thố nhìn vào thiên không phía bắc.

- Sư đệ ah sư đệ! Hậu bối của ngươi rốt cuộc muốn làm ta khiếp sợ bao nhiêu lần mới thôi? Ly khai bắc địa chưa được bao lâu thì tinh đồ rõ ràng lại có kịch biến.

Huyền Đô pháp sư thấp giọng tự nói, đầy mặt đều là vẻ khó tin:

- Quần yêu phương bắc toàn bộ hàng phục, làm sao có thể dễ dàng như thế? Là Oa Hoàng sao?

Trong lòng khẽ động, ẩn ẩn có chút suy đoán, Huyền Đô pháp sư lại biến sắc.

- Thì ra là thế! Mượn thế trảm sát Côn Bằng ép Oa Hoàng hợp lưu, giỏi tính toán, hảo tâm cơ! Từng bước liên hoàn, buồn cười chúng ta đều bị ngươi dấu diếm!

Trong lời nói cũng không có bao nhiêu ý tức giận mà phần lớn là tán thưởng. Huyền Đô cũng chỉ dừng lại một chút rồi tiếp tục hóa quang phi độn.

Cơ hồ đồng thời trên Các Linh sơn cũng có hai người ngẩng đầu nhìn lên thiên không, cuối cùng hai mặt nhìn nhau, nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.

- Nguyên lai bệ hạ đi gặp Nữ Oa!

- Mọi cách tính toán, tru sát Côn Bằng là dùng đại thế áp bức.

Cơ hồ đồng thời mở miệng, hai người đều khẽ giật mình, im lặng không nói.

Hồi lâu sau, Lục Áp mới mỉm cười:

- Trước khi ta cùng hắn liên thủ, trong nội tâm cũng không phải chưa từng có tâm thần bất định. Chẳng qua hiện nay lại cảm giác may mắn. Không biết Thần Quân nghĩ như thế nào?

Trong mắt Mạnh Chương thần quân ẩn hiện điện mang:

- Chỉ có nhân vật như vậy mới có thể làm đại đế Long tộc, quản hạt hàng tỉ Long tộc!

Ngữ khí rõ ràng là chém đinh chặt sắt, Lục Áp lại không chút nào ngoài ý muốn mỉm cười, sau đó lại lấy ra một tờ kim phù khai mở bay về hướng Minh Nguyệt.

Bắc Câu Lô Châu, tại một vùng đất tụ tập một ngàn tám trăm vạn thiên binh thiên tướng.

Thái Hoàng chân nhân cũng thần sắc kinh ngạc nhìn xem Chu Thiên Tinh thần.

- Đại Đế ta thật đúng là cực kỳ khủng khiếp! Cũng không biết làm sao lại có thể khiến Yêu tộc tự mình hàng phục, miễn cho chúng ta một phen giết chóc, thanh thế như vậy chẳng phải triệt để đảo lộn thiên đình?

Đương Đồ chân nhân bên cạnh cũng chớp lên dị trạch.

- Bệ Hạ sợ là đang có ý này. Bất quá ta đoán chừng hiện giờ còn quá sớm. Dù sao Bắc Câu Lô Châu mới định, cần một ít thời gian tiêu hóa, tích lũy thực lực. Bất quá hôm nay ta càng nhìn vị chỗ trung ương thiên đình kia không tốt.

Nói đến đây, Đương Đồ thổn thức:

- Lúc ta bị bệ hạ cưỡng ép hàng phục tại Bắc Hải cực lạc thiên, trong lòng ít nhiều còn có oán hận. Nhưng hôm nay lại tâm phục khẩu phục, ngay cả chư vị Thánh Nhân cũng ở trong tính toán của hắn. Côn Bằng thân vẫn, Hạo Thiên trọng thương, Đương Đồ chân nhân ta coi là cái gì?

Thái Hoàng nghe vậy im lặng, trên mặt càng lộ vẻ ưu tư, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, hắn thật sự không muốn sinh ra nửa phần ý niệm phản bội đại đế, vĩnh viễn không nhìn thấu át chủ bài của hắn, cũng không biết đối phương mưu tính gì, người như vậy thật khiến người khác lạnh giá.

Thái Thanh Đại Xích Thiên, trong Bát Cảnh Cung, một vị lão giả râu tóc bạc trắng mặc bào phục bát quái tử kim đang ngồi bên đỉnh lô, lúc này ánh mắt hơi sáng.

- Hay cho một chiêu diệu thủ! Hóa thù thành bạn, ngay cả ta cũng không ngờ!

Hắn phất tay xuất ra một đạo pháp lực khiến toàn bộ bên quân đen đang chiếm ưu thế lại chuyển hóa, bên quân trắng đã có vài phần cơ hội cứu vãn cục diện. Nguồn: http://truyen360.com

Trong thiên địa có thêm một vị kỳ thủ, không biết ngươi có thể ngồi vững?

Một tiếng thì thầm như truyền ra từ cửu u khiến Bát Cảnh Cung không duyên cớ nhiều hơn vài phần khí tức âm lãnh.

Lúc này tại Tây Hải Long thành, quần tiên tụ hội đang hồi vô cùng náo nhiệt nhưng trong điện Long Hoàng lại là một tình cảnh khác.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất