Trên bầu trời cao mấy vạn trượng, một bóng người cao ráo đang bước ra hư không. Vóc người rắn chắc, làm người ta cảm giác giống như ngọn núi cao, uyển nhược nguy nga. Là một nữ tử mặt mũi xinh đẹp, ánh mắt lạnh lùng, mang theo sát ý nhàn nhạt phảng phất như ngạo nghễ thế nhân.
Đặt chân trong hư không, người này nhìn xuống, con ngươi chợt co rụt lại. Ngay sau đó vẫy tay, thanh cự kiếm liền bay trở về bên cạnh nàng, lạnh lùng nhìn xuống bên dưới:
- Hay cho Quảng Lăng Nhạc Vũ! Ta thật không ngờ tới, ngươi lại can đảm dẫn phát sát kiếp trước!
- Nam Hải Thanh Huyền Tán Nhân, nguyên lai là ngươi!
Hai mắt Nhạc Vũ híp lại, trong mắt lộ vẻ chợt hiểu, tiếp theo cười lạnh một tiếng:
- Nếu biết rõ các ngươi bố cục mưu tính ta, Nhạc Vũ này sao có thể nhắm mắt theo đuôi? Sát kiếp là chuyện sớm muộn, cần gì phải trì hoãn thêm nữa?
Tâm niệm chợt động, hai viên đan dược một băng một hỏa vô cùng tinh thuần đã xuất hiện trong tay hắn.
Dùng lực niết mạnh, hai viên thần thú yêu đan hắn đã đào tạo suốt mười năm liền hóa thành Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm cùng Bắc Cực Hàn Phách Chân Dịch, theo kinh mạch truyền vào trong đan điền.
Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết chỉ trong nháy mắt liền xông lên tầng mười một. Đoàn linh thủy linh diễm súc tích linh lực băng hỏa ào ạt không ngừng, cùng dược lực của linh đan tam sắc còn sót lại hợp lực cùng một chỗ, trực tiếp đánh sâu vào kinh mạch chu thiên tầng mười hai.
Chỉ trong nháy mắt, trong mắt Thanh Huyền Tán Nhân chợt bắn lệ mang, thanh cự kiếm lại mang theo vô số lôi quang màu đỏ hẳng đánh xuống. Nàng đạp một bước tới trước, súc địa vạn trượng, đứng trên Tứ Long Kim Quang Tráo, pháp bảo lập tức nặng hơn mấy lần, phun ra ngọn lửa màu trắng, nhất thời tăng cao hơn mấy lần.
Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận sinh ra âm dương nhị khí, cơ hồ lập tức bị vật này đè ép xuống lần nữa, phù văn linh thạch bên ngoài lại nát bấy không ngừng.
Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, đem thủy hỏa linh lực bên trong cơ thể toàn bộ trấn áp xuống, vừa vặn dừng ngay quan khẩu tầng mười hai của Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, ngay sau đó, lại đem mười mấy giọt linh dịch hút vào trong cơ thể, men theo công pháp Thanh Đế Trường Sinh Quyết, bắt đầu dẫn dắt mộc linh lực tinh thuần bắt đầu tuần hoàn chu thiên.
Cho đến khi Thanh Đế Trường Sinh chân khí đi vào quỹ đạo, đôi mắt Nhạc Vũ bắn tinh mang, nhìn vào thanh cự kiếm đã xuyên thấu đại trận nhích tới gần vạn trượng.
Kiếm quyết tay phải hắn kháp ra, từng đạo Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí mênh mông cuồn cuộn lan tràn, hai thanh Nghịch Thiên cùng Thiên Ý được pháp lực truyền vào, chỉ một thoáng long hồn tăng vọt, phát ra một tiếng gầm thét, cả Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận lóe sáng quang hoa, chiến minh không dứt. Chân khí bên trong kích động, đột nhiên tăng cao mấy lần, tung hoành vẫy vùng bên trong đại trận, chỉ giây lát liền có một tia kiếm khí mảnh mai từ trong bắn nhanh ra ngoài, chạm vào mũi cự kiếm.
Sau một khắc, quang mang lóe lên chói mắt, một luồng cuồng phong hạo liệt liền càn quét khắp nơi, bên trong ngàn dặm phàm là những nơi bị cuồng phong quét tới đều biến thành đất trống.
Vô số kiếm khí bị đánh tan tản ra khắp nơi. Những nơi đi qua, hoặc làm núi đồi băng liệt, hoặc xuyên thấu dưới đất phun trào dung nham.
Thanh cự kiếm lại bắn ngược trở về.
Chẳng qua giờ phút này quang hoa trên thân kiếm đã thu liễm, giống như đã nếm phải thiệt thòi, không ngừng run rẩy.
Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận được pháp lực thúc giục, uy năng thật sự quá lớn, thanh tiên binh kia đã không thể chống đỡ! Thậm chí còn có dư lực áp chế mười tám thanh nhất phẩm huyền binh, sáu thanh siêu phẩm phi kiếm!
Trong trận còn có vô số kiếm khí nát vụn truy kích tới, giống như cơn mưa to oanh kích lên cự kiếm, phát ra những tiếng vang leng keng, nhưng chỉ thoáng qua liền bị đánh ra ngoài mấy trăm dặm.
- Thanh Huyền! Ngươi lấy thần thông Cửu Thiên Thập Địa Hư Thị rình rập ta gần mười năm, ngươi vốn nên hiểu rõ, hôm nay ngươi không cách nào tổn thương được ta! Cần gì phải uổng phí thời gian?
Trong miệng vừa nói chuyện đồng thời Nhạc Vũ đem Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa tế lên cao, dẫn dắt lực lượng tinh thần thẳng đánh lên đỉnh đầu nữ tử.
Thanh Huyền Tán Nhân chợt giẫm chân, khiến Tứ Long Kim Quang Tráo lại trầm xuống lần nữa, đem Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trần áp bách gần như vỡ vụn. Ngay sau đó vung tay lên, hai mươi đoàn lôi quang đỏ tươi giáng xuống lần nữa. So với lúc trước càng thêm khổng lồ. Lúc này thần sắc lạnh lùng mở miệng nói:
- Ta cần gì giết ngươi? Chỉ cần đem ngươi trì hoãn nơi này thêm chốc lát, đã có thể giải quyết được mười năm đại thế tương lai. Dù ngươi có cường thịnh bao nhiêu, cũng không chống lại được thiên hạ tu sĩ liên thủ hợp lực!
Thanh âm rơi xuống, cự kiếm nơi xa chợt bộc phát, một trận quang mang mạnh mẽ bắn ra, đem những luồng kiếm khí nhỏ vụn toàn bộ đánh nát, ngay sau đó trực tiếp xuyên qua hư không quay về bên cạnh Thanh Huyền Tán Nhân, chỉ trong chốc lát đã khôi phục lại thanh thế.
Nhưng giờ phút này Thanh Huyền Tán Nhân cũng đã cầm lại hắc tán kia.
Nguồn: http://truyen360.comNhạc Vũ khẽ lắc đầu, kiếm quyết dẫn phát, bên trong Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận lại thêm mười mấy tia kiếm khí phóng lên cao. Đem hai mươi đoàn lôi quang màu đỏ toàn bộ chém vỡ, lại đánh vào trên quang tráo khổng lồ trên bầu trời.
Một tiếng vang rền giống như hồng chung, Tứ Long Kim Quang Tráo lập tức cuốn lại văng bắn ra xa.
Áp lực của Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận đột nhiên giảm xuống, ngay sau đó những linh thạch phù văn bị hỏng mất lại nhanh chóng phục hồi như cũ, chỉ cần tích tắc đã khôi phục như lúc ban đầu.
Vừa lúc nhìn thấy cự kiếm thẳng chém xuống, Nhạc Vũ cũng không hề để ý tới, vẻ mặt ngưng đọng lại nhìn nữ tử kia đang nắm hắc tán trong tay.
Hắc tán màu đen khổng lồ thoáng chốc mở ra, che phủ màn trời ngàn dặm, chẳng qua lần này càng thêm bài xích thiên địa linh lực càng thêm hoàn toàn. Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa dẫn dắt lực lượng tinh thần lại bị ngăn cách bên ngoài.
Nhạc Vũ dùng thần niệm điều khiển tinh điểm lam quang đồng loạt va chạm lẫn nhau, nhưng chỉ đem hắc tán đung đưa lay động, không làm nó tổn thương chút nào.
Giờ phút này Nhạc Vũ cảm giác được thiên địa linh lực chung quanh nhanh chóng bị tan biến. Hắn vốn đang tiến vào điểm mấu chốt tầng mười của Thanh Đế Trường Sinh Quyết, nhưng giờ phút này tuy lấy được sinh mệnh tinh hoa từ Hồng Ngọc Phù Tang Diệp, nhưng không đủ nguyên khí cùng thiên địa linh lực để chuyển hóa thành Thanh Đế Trường Sinh chân khí. Chu thiên vận chuyển trong cơ thể lại chậm trễ hơn lúc trước gấp mấy lần.
Hít sâu một hơi, Nhạc Vũ tùy ý cho cự kiếm kia chém xuống, chỉ đem pháp lực truyền vào bên trong Cửu Long Trầm Kim Đỉnh, từ bên trong một tầng canh kim khí cực kỳ mạnh mẽ bắn ra, liền đánh văng cự kiếm lui trở về, mang theo tiếng vang chói tai.
Ngay sau đó Nhạc Vũ cầm lấy Long Tước Phiến, hướng lên trên vẩy mạnh, mấy trăm đạo Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng mười bốn thẳng đánh phía chân trời.
Thanh Huyền Tán Nhân cũng không chút hoang mang, tay trái vung lên, ba mươi trương Viêm Long Chân Hình phù triện liền phân tán ra chung quanh người, không biết nàng ta dùng loại bí pháp nào, tay kháp ấn quyết, ba mươi trương phù triện liền đồng thời dẫn phát, ba mươi chân long linh hồn tụ lại cùng một chỗ, va chạm vào mấy trăm tia ngũ sắc thần châm.
Lại một trận cường quang chói sáng, linh lực ba triều mênh mông cuồn cuộn tán ra khắp nơi.
Ba mươi trương Viêm Long Chân Hình phù triện đều bị càn quét không còn, nhưng ngũ sắc thần châm cũng bị thanh trừ hoàn toàn.
Nhạc Vũ không khỏi kinh ngạc nhìn lên, chỉ thấy Thanh Huyền Tán Nhân lộ vẻ trào phúng nhìn xuống, khí thế như núi, khó thể dao động.
Nhưng sau một khắc, chín đầu rồng trong Cửu Long Trầm Kim Đỉnh đều phun ra một tia ngọn lửa màu trắng bắn thẳng lên chân trời.
Thanh Huyền Tán Nhân sắc mặt biến đổi, trong mắt mang theo vẻ kinh sợ, tay trái kháp ấn quyết, lần này một quyển sách màu tím dầy nặng từ trong tay áo nàng ta bay ra, bên trong bắn ra vô số đạo phù nối tiếp thành một mảnh dài hẹp, bố trí thành mấy tầng phù văn quang mạc bên dưới chân.
Ngọn lửa màu trắng phát ra từ Cửu Long Trầm Kim Đỉnh đánh sâu vào quang mạc, không ngờ lại bị ngăn trở, chỉ chốc lát sau mới xuyên thấu được phù văn quang mạc kia.
Ngay sau đó Thanh Huyền Tán Nhân lấy ra một cây phất trần, đang định làm phép triển khai, nhưng đã chậm hơn một bước, rốt cục đã bị ngọn lửa màu trắng đánh lên hắc tán.
Mấy chục đạo phù văn trên hắc tán lập tức báo hỏng, hắc tán khổng lồ lập tức rút lại chỉ còn hai thước.
Trên bầu trời lại xuất hiện tia sáng, thiên địa linh lực bị bài xích lại giống như nước thủy triều tuôn trở về.
Nhạc Vũ đạt được lợi thế, Thanh Đế Trường Sinh chân khí đang chậm chạp lưu chuyển cơ hồ lập tức xông vào cảnh giới tầng thứ mười.
Theo sát phía sau chính là Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận cùng Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận có được đầy đủ linh lực ủng hộ, hai tòa linh trần đều phục chấn thanh thế, ngay sau đó Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận sau gáy Nhạc Vũ cũng tái hiện quang hoa, sáng lên chói mắt.
Thanh Huyền Tán Nhân không còn vẻ trấn định tự nhiên như trước, chân mày nhăn lại, trên mặt lưu lại tia khiếp sợ còn có một tia thối ý.
- Không trách được không hề sợ hãi, thì ra trong tay ngươi còn có vật này! Lại có thể giấu diếm được ta suốt mười năm.
Nhạc Vũ nhắm mắt không đáp, tiếp tục đem Địa Tâm Huyết Tủy lấy ra từ lòng bàn tay hút vào bên trong kinh mạch.
Chu thiên tuần hoàn bên trong cơ thể, từ Thanh Đế Trường Sinh Quyết chuyển thành Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông.
Mà Thanh Huyền Tán Nhân cũng chỉ thoáng chần chờ chốc lát, ánh mắt chuyển thành kiên quyết. Sau một khắc, khóe mắt hắn chuyển qua chỗ Sơ Tam cùng Đằng Huyền đang bảo vệ Liễu Nguyệt Như.
- Nữ tử này chính là Ngũ Linh Thể của mấy năm trước, kỳ quái! Mệnh số của nàng vốn nên bị thương thiên đố kỵ, rõ ràng sống không qua bốn mươi. Nhưng xem mặt mũi rõ ràng đã có biến hóa, số mệnh chưa định! Chẳng lẽ có người muốn thay nàng nghịch thiên cải mệnh? Thì ra là như vậy! Lúc trước đã tính sót nàng này, không ngờ một người bị thiên đố kỵ, nhưng lại có thể gánh vác vạn năm số mệnh của Quảng Lăng Tông!
Trong mắt lộ ra vài phần sát cơ lành lạnh, Thanh Huyền Tán Nhân vung cự kiếm chém mạnh xuống chỗ một người hai thú. Chỉ một thoáng trên thân kiếm lại tụ tập hồng lôi cuồn cuộn như long quyển phong!