Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 762: Thành tựu linh thể


Kiếp lôi tầng mười lăm, trong lòng Nhạc Vũ chợt báo động, thoáng phân thần. Hắn cảm thấy bên ngoài Tử Vân tiên phủ tụ tập hơn mười đạo hồn niệm, cuối cùng có người không nhịn được đang thăm dò vào trong tiên phủ.

Nhạc Vũ cau mày, Tử Vân tiên cung đã được hắn dùng Chướng Nhãn Pháp che phủ, cho dù có đi vào, cũng không thể biết được nơi này phát sinh ra chuyện gì.

Hắn lựa chọn nơi này độ kiếp, mà không phải tại Quảng Lăng sơn, không phải không có suy tính.

Nhưng cho dù giờ phút này trong lòng hắn vững chắc như Thái Sơn, không thèm để ý chút nào với cử chỉ của người kia, nhưng cũng đã mơ hồ thầm sinh sát cơ.

- Không biết sống chết!

Chiến Tuyết đang đứng yên bên cạnh hộ pháp, tâm niệm vừa động liền hiểu được ý của hắn. Lúc này vẻ mặt nàng lạnh lẽo, trực tiếp chém ra một thanh kim sắc tiểu kiếm, phá vỡ xuyên vào hư không, chỉ trong chốc lát đã xuyên ra ngàn vạn dặm.

Mà bên ngoài tiên phủ truyền ra một tiếng gào thét thê lương. Dưới thiên uy Tứ Cửu Trọng Lôi, áp tới thần hồn tẫn tán.

Sau đó chỉ trong chốc lát, kim sắc tiểu kiếm đã quay trở về, phía dưới còn mang theo đầu của một trung niên nhân, hai mắt trợn tròn tựa hồ chết không nhắm mắt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

Chiến Tuyết hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đem đầu người nọ ném ra bên ngoài Tử Vân tiên phủ. Chỉ một thoáng mấy chục đạo khí tức bên ngoài chợt cứng lại, chỉ trong chốc lát đã thối lui hơn phân nửa.

- Hừ! Những người này luôn là như thế, nếu không xuất thủ nặng tay, tuyệt không yên tĩnh…

Đằng Huyền cũng đang ở bên trong Côn Luân Điện, có chút không chịu nổi tinh thần uy áp của Tứ Cửu Trọng Lôi. Chỉ đành đứng ngay trong góc đại điện, vẻ mặt vô cùng âm trầm. Từ đầu đến cuối chuyện ngoài cốc đều nằm trong thần hồn cảm ứng của hắn.

Hắn bị vây bên trong Tử Vân tiên phủ suốt nhiều năm, tuy tính tình kiên nghị, làm việc cũng giống như Nhạc Vũ, có chút lệ khí, giờ phút này trong lòng cũng dâng đầy sát cơ.

- Nếu theo ý ta, chỉ cần ta với ngươi một trong hai người ra ngoài giết là được, thả bọn hắn đi thật sự quá tiện nghi!

Rốt cục hắn không dám nói chuyện lớn tiếng, ngay trong lúc này cũng chỉ có thì thầm với Sơ Tam cùng Tinh Nguyệt. Đột nhiên bị Chiến Tuyết quay đầu lại trừng mắt, Đằng Huyền liền im bặt không dám nhiều lời.

Sơ Tam nghe vậy vẻ mặt chỉ ôn hòa cười, nhưng trong mắt lại lạnh như băng.

Mấy người bọn họ đều pháp lực hùng hồn, không sợ hãi những người kia, nhưng nếu như Nhạc Vũ không chuẩn bị, hoặc thực lực không đủ thì sao?

Những người kia chỉ sợ không có một ai sẽ bỏ qua cho bọn họ.

Tinh Nguyệt từ đầu đến cuối vẻ mặt thật chuyên chú nhìn Nhạc Vũ ngồi trong điện. Nó cảm giác được chủ nhân của mình tựa hồ đang làm chuyện gì vô cùng đáng sợ, khí tức toàn thân càng thêm kinh khủng mênh mông.

Mùi vị trên người cũng không biết vì sao làm cho nó cảm giác được cực kỳ thân thiết.

Nhạc Vũ làm như không hề nghe thấy, đợi đến khi tình hình bên ngoài đã ổn định, hắn liền đem lực chú ý quay trở lại bên trong cơ thể.

Tử kim sắc tế bào còn đang lục tục tạo ra, ngũ hành linh lực vô lượng đang cuồng bạo xoay chuyển chung quanh người.

Từng đạo Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi giáng xuống, phù lục chữ Đình bên trong thần hồn của hắn mạnh mẽ hấp thu, sau đó có nhiều lực lượng dư ba thẩm thấu quanh toàn thân hắn, đến trong từng tế bào, khiến thân thể hắn càng thêm cứng rắn kiên cố hơn trước.

Đợi đến kiếp lôi tầng hai mươi chín, vẻ mặt Nhạc Vũ không khỏi ngưng đọng lại, lại đưa mắt nhìn lên bầu trời.

Lôi vân vẫn đang hội tụ, không hề ngừng nghỉ, tuy là Tứ Cửu Trọng Lôi nhưng nhìn vào kiếp vân thật khổng lồ, chỉ sợ không chỉ là ba mươi sáu tầng kiếp lôi như suy đoán.

Tựa như lúc trước hắn ở Hoàng Hôn Giới tru diệt Xích Minh Thiên Tôn, phảng phất như toàn bộ thế giới lôi lực đều đang tụ tập lại một chỗ.

Nhưng rốt cục thế giới kia đã thừa nhận thân phận đứng đầu của Nhạc Vũ, vì thế không mạnh mẽ áp chế pháp lực tu vi của hắn.

Nhưng giờ phút này vẻ mặt Nhạc Vũ không khỏi ngưng đọng lại.

- Tứ Cửu Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi đã là cực hạn sao? Buồn cười, hoặc là đưa tới kiếp lôi lợi hại hơn một chút đi, hoặc là dứt khoát tản cho xong. Ta muốn thành tựu ngũ hành linh thể, ngươi làm sao có thể ngăn cản! Không làm gì được ta, nhưng lại không chịu tiêu tan, thật sự là chướng mắt…

Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ thuận tay đem Nghịch Thiên Đao cầm trong tay. Ngay sau đó vươn người đứng dậy, bay tới không trung, chợt chém ra một đao tạo ra một đạo ngũ sắc đao mang đánh thẳng vào kiếp vân.

Chỉ trong chốc lát trên mười vạn dặm thiên không Tử Vân tiên phủ nhất thời hé ra một khe hở. Phảng phất như cả thiên địa đều bị băng liệt, vô số thiên địa pháp tắc đều vỡ vụn trên bầu trời. Mặt đất cũng rung chuyển không ngừng, ngũ hành linh lực rối loạn.

Bên trong Tử Vân tiên phủ có linh trận hộ vệ, tất cả sinh linh đều bình yên vô sự, bên ngoài động phủ mấy vạn dặm, thảo mộc tuyệt tích.

Nhưng giờ phút này Nhạc Vũ cũng không thèm quan tâm.

Qua vài lần hô hấp, bầu trời đang rối loạn lúc này phảng phất như hồi phục lại, nhất thời có vô số linh lực tụ tập tới, nhanh hết tốc lực chữa trị lỗ thủng Nhạc Vũ vừa mạnh mẽ chém ra.

Sau khi bị một đao chém phá, kiếp vân tụ tập trên Tử Vân tiên phủ quả nhiên tiêu tán không ít.

Nhạc Vũ lạnh lùng cười một tiếng, cũng không quay về, trực tiếp quan sát biến hóa bên trong thân thể.

Đến giờ phút này chỉ còn vài phù triện cuối cùng, cũng là lúc mấu chốt nhất.

Ngưng tụ lên tâm thần, khống chế khắp toàn thân, gần sáu mươi vạn ức tế bào một lần nữa tạo thành xâu chuỗi, những phù triện được tạo ra đan xen liên kết, tạo thành hình như như đinh ốc.

Hắn đã có thể cảm giác thiên địa linh lực bên ngoài đang điên cuồng tràn vào bên trong cơ thể.

Nhưng lại không cách nào bị hắn hấp thu cùng bài xuất, chỉ có thể lắng đọng ngưng kết ngay bên ngoài da thịt.

Tình hình so với Liễu Nguyệt Như lúc trước còn nghiêm trọng hơn mấy lần, cơ hồ đem pháp lực toàn thân cùng tu vi đều phong kín bên trong cơ thể.

- May nhờ trước kia đã nghĩ tới chuyện này!

Nhạc Vũ tâm niệm vừa động, lại ném ra bạch ngọc viên bàn, cùng trận bàn của Đại Ngũ Hành Tụ Linh Nhị Pháp đại trận trước kia có chút tương tự. Nhưng linh trận bên trong lại hoàn toàn nghịch chuyển.

Treo lơ lửng trên đỉnh đầu, chỉ chốc lát đã đem ngũ hành linh lực tản đi hơn phân nửa, tuy tình hình không tốt lắm, nhưng vẫn có thể sử dụng pháp lực.

Chỉ qua chốc lát, một đạo phù triện cuối cùng trong cơ thể đã hoàn toàn ngưng tụ thành hình bên trong cơ thể hắn.

Tuy đạo tâm của Nhạc Vũ kiên cố, sẽ không dễ dàng bị ngoại vật quấy nhiễu, nhưng giờ phút này trái tim vẫn không nhịn được nhảy lên kịch liệt.

Ngũ hành linh thể cuối cùng quan hệ tới tương lai của hắn, thậm chí thành bại lần này cũng trực tiếp ảnh hưởng đến pháp lực tu vi của hắn hôm nay, không thể nào không để ý tới.

Thiên địa linh lực lúc này càng thêm cuồng loạn. Trên bầu trời Tử Vân tiên phủ nhất thời sấm chớp vang rền.

Nhạc Vũ chợt có cảm giác ngũ hành linh lực tựa hồ đột nhiên vô cùng thân cận đối với hắn. Rõ ràng đang điên cuồng tàn sát bừa bãi khắp nơi, chấn động không ngớt, nhưng chỉ cảm thấy ngũ hành linh lực cực kỳ ôn thuần đối với hắn, có thể dễ dàng khống chế.

Hắn vừa nghĩ đến đây, liền lập tức phân ra mấy đạo thần niệm khống chế thiên địa linh lực, linh lực phong bạo quả nhiên dừng lại, chỉ trong chốc lát đã trấn áp trở xuống.

Trong lòng Nhạc Vũ vui mừng, sau một khắc hắn cũng không còn lòng dạ nào chú ý chuyện này. Chỉ cảm thấy bên trong nhục thể của mình tuôn ra nguyên khí tinh thuần, mãnh liệt không dứt, so sánh với Liễu Nguyệt Như còn nhiều hơn gấp trăm ngàn lần.

Giờ phút này hắn chỉ có thể lấy pháp lực mạnh mẽ trấn áp. Ngay sau đó trước mắt Nhạc Vũ chợt thấy một đạo quang mang mạnh mẽ sáng lên, bạch quang ngưng tụ thành hình phi toa, chợt hướng ngay hắn đâm tới, khí thế bén nhọn, nhanh như tia chớp, làm người ta không còn chút thời gian kịp phản ứng.

Dưới chân hắn hiện lên một đoàn hỏa diễm màu đen, hướng phía trên điên cuồng thiêu đốt lan tràn, so với lúc ban đầu khi độ đan kiếp còn mạnh hơn mấy lần.

Trong lòng Nhạc Vũ giật mình liền hiểu được đây là sự công kích cuối cùng của thiên địa lực lượng.

Hắn đem bốn loại chân diễm bên trong cơ thể hướng về phía đoàn hồng liên tịnh hỏa.

Ngay sau đó, liền đánh ra một đoàn ngũ sắc quang hoa.

Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ chín giờ phút này dẫn động ngũ hành linh lực mạnh mẽ hơn ngày thường gấp mấy lần, mơ hồ dung hợp cùng đại đạo, chỉ trong chốc lát đã đem tám đoàn nhiệt năng ẩn chứa nhiệt lượng kinh khủng toàn bộ đánh tan.

Nhạc Vũ không khỏi huýt dài một tiếng, trong lòng vô cùng sảng khoái, tới hôm nay hắn đã có đủ tiền vốn chống lại những thượng cổ tiên nhân bên trong thế giới hồng hoang.

Lấy ngũ hành linh thể làm căn cơ, cho dù là siêu giai thần thú cũng không phân cao thấp với hắn. Những đại thần thông nằm trong tay hắn, cũng có thể chân chính sử dụng, vượt ngoài uy năng của những bổn nguyên thần thú!

Mà nhóm người Chiến Tuyết ở xa xa ánh mắt đều phát sáng, phát giác được Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang của Nhạc Vũ so với thường ngày mạnh hơn gấp mấy lần! Thậm chí còn vượt hẳn Ngũ Sắc Thần Quang khi dùng Long Tước Phiến!

Chỉ một lát sau, nụ cười Nhạc Vũ đột nhiên ngưng lại, khóe môi hiện lên vẻ cười khổ, lại bắt đầu nội thị lần nữa.

Giờ phút này bên trong cơ thể hắn phảng phất giống như ngọn núi lửa đang hoạt động kịch liệt. Nguyên lực bị trấn áp không cách nào tìm được đột phá, nếu áp chế quá lâu sớm muộn thân thể sẽ bị hỏng mất.

Hắn tung mình trở về trong điện, khoanh chân ngồi xuống, lần này chuyên chú vào đan điền, điều động nguyên lực bắt đầu ngưng kết phù triện.

Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang đã được hắn tu luyện gần hai mươi lăm năm, đã sớm trở thành viên mãn, lúc này chỉ trong chốc lát đã thuận lý thành chương đột phá lên cảnh giới tầng thứ mười.

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy pháp lực của mình càng thêm rộng lớn khôn cùng, toàn thân tràn đầy tinh lực dùng không bao giờ khô cạn.

Trong lúc mơ hồ hắn chỉ muốn đi tìm người đại chiến một trận, thi triển Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang cùng uy năng ngũ hành linh lực.

Bất quá trong giờ phút này hắn chỉ có thể mạnh mẽ đè nén vọng động, tiếp tục đem nguyên lực rót vào bên trong đan điền, lại từ trong giới chỉ lấy ra ngũ hành tinh hoa lục tục hấp thu.

Đem Thanh Đế Trường Sinh Quyết, Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm, Ngọc Thanh Xiển Môn Phân Quang Thác Ảnh Kiếm cùng Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ đồng loạt xông lên cảnh giới tầng mười một.

Chỉ có Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết khác với những môn thần thông khác, tuy cũng tu luyện tới cảnh giới tầng mười hai đỉnh phong, nhưng hắn lại quyết đoán buông tha việc đột phá.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất