Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 875: Thiên Cương biến hóa!


Hỏa Vân đạo nhân chui vào Cửu Cửu Nguyên Dương Thần Toa bỏ chạy, vốn cự ly cách giá sách kia không tới ngàn trượng, lại bị Dung Vũ Hóa Vân kiếm khí đuổi theo tới sau lưng, mắt thấy sắp bị đánh trúng, ánh mắt Hỏa Vân thoáng trầm xuống, vỗ hồ lô ngay bên hông mình, trong thoáng chốc có vô số hỏa nha từ trong phun trào ra, giống như những hỏa điểu bắn thẳng về phía sau đánh tới.

Cơ hồ mỗi một đầu hỏa nha đều tạc ra một đoàn hỏa diễm bạch sắc, bên trong điện tràn ngập lam hồng nhị sắc, hàn băng cùng hỏa viêm lực lượng cơ hồ lan tràn khắp nơi trong thạch điện.

Mà kim sắc phi toa cũng nương theo xung lực của kình khí giao kích càng tăng thêm tốc độ.

Nhạc Vũ cười lạnh, mười hai viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu trên đỉnh đầu đều sắp xếp theo phương vị, bắt đầu vận chuyển linh trận. Tụ tập thủy linh lực vô cùng tận hóa thành u lam quang hoa giáng xuống sung nhập vào trong cơ thể hắn.

Bên trên thủy lam kiếm quang quấn quanh Chân Long hư ảnh, chỉ một thoáng từ bốn mươi hai đầu tăng lên tới một trăm ba mươi đầu!

Dung Vũ Hóa Vân kiếm khí vốn vô cùng ôn nhu giờ khắc này lại biến thành vô cùng sắc bén, đem hỏa nha mạnh mẽ chém ra một khe hở, thẳng truy theo điểm kim quang phía trước.

Sắc mặt Hỏa Vân đạo nhân trầm mặc như nước, hừ lạnh một tiếng cũng không thèm để ý chút nào tùy tay phẩy mạnh, mấy chục đạo phù bắn ra, đồng loạt oanh hướng kiếm quang phía sau. Lúc này hắn cự ly cách giá sách kia không tới trăm trượng, cơ hồ chỉ cần đụng tay là chạm đến, trong mắt Hỏa Vân cũng trồi lên một tia mừng rỡ.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn liền biến đổi, chuyển sang tái nhợt không chút huyết sắc, hắn chỉ cảm thấy ngay phía sau, đạo thủy lam kiếm quang vốn còn khí thế kinh người chợt phân hóa ra ngay giữa không trung, chia làm mấy trăm đạo hướng bốn phương tám hướng tán đi.

Nhìn như không có mục đích gì, nhưng mỗi một tia Dung Vũ Hóa Vân kiếm khí đều xúc động tới hai cấm chế.

Ngay lập tức lôi trận cấm chế dường như thật bình tĩnh bên trong thạch điện cũng như nước sôi dâng trào, lập tức bị hoàn toàn kích phát.

Vô số tử kim sắc lôi quang đem bên trong thạch điện hoàn toàn bao phủ không còn cách nào nhìn thấy, từng đợt lôi quang cuồn cuộn lan tràn tới trước người hắn, đã đem đường đi phía trước hoàn toàn ngăn trở. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Uyên Minh! Ta xem ngươi chẳng lẽ điên rồi?

Hỏa Vân gầm lên giận dữ, cuối cùng cũng không có đủ dũng khí xuyên thẳng vào bên trong lôi võng dày đặc bao phủ phía trước.

Hắn khống chế phi toa lơ lửng giữa không trung, ngay sau đó một bộ ngân sắc phi châm xuyên ra khỏi tay áo, mấy ngàn mai tựa như cơn mưa lớn xuyên toa quanh người hắn dệt thành một mảnh châm võng.

Phàm là có lôi quang tới gần, sẽ bị ngân châm hấp thu dẫn dắt rời đi, chỉ trong khoảnh khắc quanh người hắn đã tụ tập vô số tử lôi.

Nhạc Vũ nghe vậy liền cười vang, thủy khí quanh người cũng tản ra, phân ra phạm vi năm trăm trượng, đem toàn bộ lôi lực đánh úp tới đều hấp thu vào, chậm rãi dùng thủy khí hóa giải.

Vô số khí thể sau khi bị điện giải lan tràn khắp mọi nơi, còn có thủy khí bị đốt cũng bay lên, trong nháy mắt lại rơi vào sự khống chế của Nhạc Vũ.

Qua hồi lâu, lôi trận cấm chế bên trong thạch điện cuối cùng dần dần khôi phục lại bình tĩnh, tử lôi tràn đầy trong điện cũng liền tràn ra.

Vẻ mặt Hỏa Vân đạo nhân vô cùng khó xem cực điểm, hắn tùy tay dẫn dắt liền nhờ vào ngân châm còn đang hấp thu tử lôi hướng qua bên cạnh, vừa rời khỏi hắn không tới trăm trượng những ngân châm kia liền nổ tung, nhất thời lại gợi ra động tĩnh không nhỏ.

Tới giờ phút này Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù do Hỏa Vân đạo nhân đánh ra tạo nên dư ba cũng đã hoàn toàn tiêu tán.

Lôi trận cấm chế bị tổn hại bên trong thạch điện đang dùng tốc độ kinh người nhanh chóng chữa trị.

Vẻ mặt Hỏa Vân thật phức tạp liếc mắt nhìn lên giá sách, tiếp theo vô cùng tức giận xoay người, ánh mắt lạnh lẽo tận xương nói:

- Ngươi có biết mới vừa rồi ngươi đã làm chuyện điên rồ thế nào không?

Tay Nhạc Vũ cầm Thủy Vân kiếm, chém ra một kiếm, thủy quang quanh người tán đi, ngưng tụ sang bên cạnh hắn.

Tiếp theo hắn liếc mắt nhìn kỹ giá sách, nói là giá sách, nhưng hoàn toàn trống rỗng, cũng không có đạo điển gì, chỉ có hai ba kiện đồ vật được đặt bên trên.

Xem linh lực thật đặc thù, mấy thứ này đích xác không phải là pháp bảo gì, nhiều lắm chỉ có thể xem như tài liệu khác thường một chút, nhưng cũng không có gì thần kỳ.

Lại nhìn tới phương hướng vừa rồi Hỏa Vân đạo nhân lao tới, chính là một lệnh bài bằng ngọc điêu khắc một Tử Kỳ Lân, đang nuốt mây phun sương, chân giẫm lôi quang.

Đây cũng là vật duy nhất trên giá sách hấp dẫn được Nhạc Vũ, tuy nhìn qua thật bình thường, nhưng lại có một cỗ cảm ứng khó hiểu luôn hấp dẫn lấy tinh thần của hắn.

Nhưng hắn thật sự có thể xác định vật kia không thể nào sử dụng như pháp bảo, chỉ biết tính chất của nó nhất định vô cùng cứng rắn, cùng bàn tay Xi Vưu của hắn có đặc tính tương tự.

Dù dùng Thủy Vân kiếm trong tay hắn cũng chém không vỡ.

Trong lòng Nhạc Vũ kỳ quái, nhất thời hắn cũng không nghĩ thông vì sao một Thái Ất Chân Tiên phải che giấu tu vi pháp lực mạo hiểm chạy tới lấy cho được vật này, rốt cục là có dụng ý gì.

Thế nhưng lúc này hắn nhận định, phàm là vật mà Hỏa Vân muốn lấy, hắn tuyệt không cho Hỏa Vân chiếm được, phàm là việc người này muốn làm, hắn nhất định phải ngăn cản tuyệt đối.

Mỉm cười, Nhạc Vũ cũng không đáp lời, hắn dời ánh mắt đánh giá bên trong thạch điện.

Vạn Lôi Châu như lời Hỏa Vân trước đó, đang nằm ngay trung ương thạch điện, phiêu phù trôi nổi trong không trung.

Chính là linh lực trung xu then chốt trong Vạn Lôi Điện, suốt mười mấy vạn năm nhờ lôi lực hội tụ cuối cùng ngưng tụ thành một viên ngân sắc lôi châu như thế.

Tuy không phải pháp bảo nhưng lại có khả năng trữ lôi, nếu dùng bí pháp đem lôi lực tồn trữ bên trong lấy ra, sẽ có uy thế hủy diệt, nếu dùng luyện khí, sẽ là một tài liệu tuyệt hảo.

Trong lòng Nhạc Vũ nhảy mạnh, giờ phút này hắn có chút không thể đè nén nỗi vui mừng trong nội tâm, vật mà Hỏa Vân xem trong chính là uy lực sau khi thi triển ra vật ấy.

Mà trong mắt hắn quan tâm nhất chính là vật đang ở bên trong Vạn Lôi Trì, đồng dạng cũng hội tụ ngàn vạn loại kiếp lôi bên trong.

Nếu so sánh mà nói giá trị cơ hồ không thể phân biệt rõ.

Sau đó chỉ một thoáng, lực chú ý của Nhạc Vũ lại chuyển sang bốn vách đá, lần này hắn lại kinh ngạc.

Chỉ thấy quanh bốn vách tường đều có điêu khắc tám bức đồ văn. Mà trên trần thì có bốn bức. Lúc mới nhìn phảng phất như đồ điêu thần thú, bên trong có Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ tứ linh, chia ra đứng đầu bốn phương. Còn lại như Tất Phương, Thao Thiết, Chư Kiền, Hỗn Độn, Bạch Trạch những thần thú khác đều đứng sau tứ linh.

Mà ở trên cùng lại là Côn Bằng, Khổng Tước, Kỳ Lân, Tam Túc Kim Ô tứ đại siêu giai thần thú, không khỏi vô cùng tinh xảo hoa kệ, trông rất sống động, làm kẻ khác khó thể dời mắt.

Nhưng khi nhìn kỹ lại, có thể nhận ra được bên trong súc tích vô số tin tức, cảm giác được bên trong đồ văn ai cũng có thể cảm nhận được khí tức của "Đạo" ẩn chứa bên trong.

Ánh mắt Nhạc Vũ lóe ra, tiếp theo hít một hơi lạnh:

- Đây lại là Tứ Cửu Nguyên Công…

Trong chốc lát Nhạc Vũ không khỏi có chút mờ mịt. Hắn chỉ biết Tứ Cửu Nguyên Công là truyền thừa của Tây Phương Giáo, chỉ có rất ít người có thể tu hành được phân nửa bên trong, biến hóa cũng không hoàn chỉnh.

Thật không ngờ môn thần thông đại pháp tuyệt đỉnh này lại có chút quan hệ với Yêu tộc. Ba mươi sáu trương đồ văn này rõ ràng là biến hóa theo Tứ Cửu Nguyên Công bên trong ba mươi sau Thiên Cương.

Nhạc Vũ không biết nguyên do trong đó, nhưng có thể mơ hồ phân biệt được bên trong đồ văn tuy phần lớn không trọn vẹn, tỷ như thân Khổng Tước chỉ có được phân nửa tinh hoa của Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang, chỉ có được hình dáng nhưng không có được thần vận bên trong.

Nhưng nếu đem ba mươi sáu trương đồ văn kết hợp, lại là một bộ công pháp luyện thể vô cùng cường hãn.

Chỗ thâm sâm khó lường, có thể so sánh với Cửu Chuyển Huyền Công mà hắn luyện tập.

Đột nhiên khẽ động, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy bên trong thạch điện này bảo vật trân quý nhất chính là ba mươi sáu trương đồ văn thần thú!

Bên trong ẩn chứa huyền bí của ba mươi sáu Thiên Cương thần thú, đồng dạng cũng có được đại đạo pháp tắc từ khi thiên địa sơ khai.

Chỉ nói về công hiệu luyện thể, ba mươi sáu đồ án này không sánh bằng Cửu Chuyển Huyền Công mà hắn luyện tập, nhưng bên trong súc tích ảo diệu lại hơn xa gấp mười gấp trăm lần.

Trong lúc mơ hồ phương pháp tu hành tầng thứ bảy của Cửu Chuyển Huyền Công đã lại mở ra thêm một cánh cửa.

Còn có đồ án Khổng Tước, trong đó có một bộ phận về Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang, dù là bên trong cơ thể Sơ Tam cùng trong Long Tước Phiến cũng chưa từng có.

Còn lại thần thú bốn phương như Thanh Long Bạch Hổ, đồng dạng cũng có ưu đãi lớn lao cho vài môn thần thông hắn từng luyện tập.

So sánh hết thảy còn lại cũng chỉ là tầm thường, ngay cả viên Vạn Lôi Châu kia cũng không thể sánh bằng ba mươi trương đồ án.

Cuối cùng ánh mắt Nhạc Vũ dừng lại trên đồ án Huyền Vũ phía bắc. Tiếp theo hắn cau mày theo bản năng, cũng không biết do mấy ngày nay hắn đều chuyên tâm tìm hiểu về Thủy Vân kiếm hay không, theo bản năng hắn liền cảm giác đồ văn trên mai rùa vô cùng quen thuộc.

Bộ đồ án này liền giống như hắc động, cơ hồ đem toàn bộ tâm thần của hắn đều hấp dẫn đi vào.

Ngay thời khắc này, thanh âm Hỏa Vân đạo nhân cũng vang lên, tiếng nói thanh u, rung động tâm thần, phảng phất như không hề có chút tức giận.

- Năm xưa Đế Tuấn lòng dạ cao thâm, không muốn giống như chư vị Đạo tổ lấy công đức chứng đạo, lại mưu cầu lấy phương pháp dùng lực chứng đạo, tự nghĩ ra Tứ Cửu Huyền Công. Triệu tập thiên hạ Yêu tộc nghiên cứu ra ba mươi sáu Thiên Cương huyễn thân, bảy mươi hai Địa sát biến hóa. Chia làm Bát Cửu Nguyên Công cùng Tứ Cửu Nguyên Công, muốn dùng cơ thể một trăm lẻ tám thần thú súc tích lực lượng, chứng đạo hỗn nguyên. Thật không ngờ cho tới cuối cùng lại tiện nghi cho Tây Phương Giáo. Buồn cười chính là hai loại huyền công đại pháp này thích hợp tu hành nhất lại là thân thể nhân loại. Xem đồ án này có cảm giác hay không? Năm đó khi ta đến cũng là như thế, toàn bộ đồ án nơi này, biến hóa của Tam Túc Kim Ô làm cho ta được lợi không nhỏ! Chỉ tiếc nơi này chỉ là bản sao của Tứ Cửu Huyền Công, vẫn còn kém tinh hoa…

Nói đến nơi này thanh âm Hỏa Vân đạo nhân chợt chuyển lạnh:

- Ngươi đã xem đủ rồi chứ?

Trong lòng Nhạc Vũ còn đang âm thầm ngạc nhiên, lại thấy quanh thân chợt có vô tận hàn lực tràn đầy trong điện. Nguyên bản hắn mượn Huyền Thủy Thiên Linh Châu trợ giúp điều khiển thủy linh lực cùng thủy khí quanh người, nhưng giờ khắc này đều giống như trở nên vô cùng ngưng trệ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất