Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 260: Nhất Kiếm Tông

Xích Vân sơn mạch, Hỏa Diễm động.

Thời điểm Diệp Thần đến nơi này, hắn cảm giác được một luồng sóng nhiệt phả vào trước mặt. Nơi này cùng bên ngoài có bản chất khác nhau, nếu như không có bước vào cửa động, thì tất cả đều như thường. Thế nhưng một khi bước vào hang động rồi, trong nháy mắt nhiệt độ sẽ lập tức tăng lên mấy lần, khiến người ta có cảm giác vô cùng nóng bỏng.

"Địa hạ nham tương, chắc là ở trong cái Hỏa Diễm động này." Diệp Thần trên mặt mang theo vẻ mỉm cười, nhanh chân đi vào bên trong Hỏa Diễm động.

Theo cửa lớn đi vào, là một đường nối không lớn không nhỏ, đường nối này bốn vách tường mặt trên có quái thạch lởm chởm, những tảng đá đều là một màu đỏ rực, đồng thời toả ra từng tia năng lượng cực nóng

"Hả?" Trên đường đi, Diệp Thần bỗng nhiên biến sắc, bởi vì hắn nhìn thấy được phía trước xuất hiện một bộ xương khô.

Bộ xương khô này cũng không đáng để hắn ngạc nhiên, bởi vì người chết đi rồi đều sẽ trở thành một bộ xương trắng. Để Diệp Thần kinh ngạc chính là, bên trong bộ xương này lại có một thanh đoạn kiếm. Mặt trên của thanh đoản kiếm này vẫn còn vết máu chưa khô, căn cứ vào điểm này liền có thể phán đoán được nạn nhân bỏ mình không lâu, thế nhưng đã biến thành bộ xương rồi.

Bỗng nhiên, Diệp Thần nghĩ đến một truyền thuyết, nghe nói Linh hỏa được xưng là Linh hỏa, là bởi vì nó có "Linh", thậm chí có thể sản sinh thần trí. Có người nói Linh hỏa cũng là có thể trưởng thành, giống như là binh khí vậy, từ từ nắm giữ thần trí của chính mình, trở thành hỏa linh.

Mà Linh hỏa muốn đản sinh ra hỏa linh, tự nhiên là không dễ dàng như vậy, nó cần phải không ngừng hấp thu năng lượng, đặc biệt là hấp thu tinh khí huyết nhục của nhân loại, như vậy mới có thể để cho chúng nó càng nhanh chóng tiến hóa cùng trưởng thành hơn.

Dáng dấp của bộ xương này, rất giống như bị Linh hỏa hút khô huyết nhục tinh khí vậy.

Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt của Diệp Thần lập tức nghiêm nghị lên!

Nếu như chỉ là Địa Tâm hỏa phổ thông, Diệp Thần có lòng tin đối phó được với nó, sau đó dùng nó đến tu luyện tầng thứ hai Hạn Bạt Chi Thân. Thế nhưng mà nếu như đối mặt lại là Địa Tâm hỏa đã tiến hóa, như vậy mọi chuyện liền khó khăn hơn rấy nhiều.

Bởi vì Linh hỏa một khi tiến hóa. Cũng không giống như là binh khí, như Địa Tâm hỏa thân là Linh hỏa cấp hai, không phải nói sau khi tiến hóa liền nhất định là Linh hỏa cấp ba, mà nó có thể trực tiếp trở thành Linh hỏa cấp bốn, thậm chí là Linh hỏa cấp năm.

Linh hỏa rất khó tiến hóa, thế nhưng nếu như tiến hóa lên. Vậy thì hoàn toàn không cần giảng đạo lý, chân chính thoát thai hoán cốt trời đất xoay vần.

"Hi vọng là mình nghĩ nhiều rồi!" Diệp Thần nhíu mày, nhẹ giọng tự nói.

Hắn liếc mắt nhìn bộ xương khô kia, phát hiện trên đất có một giới chỉ, liền tiện tay cầm lên, hơi hơi dùng thần thức quét qua.

Vốn Diệp Thần không đem bộ xương này coi là chuyện to tát, bởi vì một tu sĩ bị Linh hỏa đốt thành xương khô, thì tu vị nhiều nhất cũng chỉ là Hóa Thần cảnh.

Mà đối với bây giờ Diệp Thần tới mà nói. Hóa Thần cảnh bình thường hắn đã không để vào mắt nữa rồi.

Kết quả để Diệp Thần khó có thể tin được chính là, bên trong giới chỉ này hắn lại phát hiện ra một bộ công pháp, là địa cấp thượng phẩm Nhất Khí Diệt Thần Quyết.

Tên nghe rất thô bạo, có điều thân là công pháp địa cấp thượng phẩm, xác thực là có tư cách lấy loại tên này.

"Lại là công pháp địa cấp thượng phẩm, chủ nhân của chiếc nhẫn này, đến cùng là ai?" Diệp Thần liếc mắt nhìn bộ xương trên mặt đất, sắc mặt không khỏi càng thêm nghiêm nghị.

Hắn không thể nào không nghiêm nghị được. Bởi vì tông môn có thể có được công pháp địa cấp thượng phẩm, thấp nhất cũng phải là tông môn vương đạo cấp!

Bởi vì thượng phẩm tông môn. Bình thường cũng chỉ nắm giữ công pháp địa cấp hạ phẩm, có thể có được công pháp địa cấp trung phẩm, cái kia đã là thượng phẩm tông môn cực kỳ nghịch thiên rồi, chỉ có tông môn nắm giữ cơ duyên cực lớn và đại khí vận, mới có thể có được công pháp địa cấp trung phẩm.

Như Phi Hạc tông, đã là thượng phẩm tông môn thuộc hàng đầu. Không chỉ ở Thái Mâu cương vực, mà coi như là mấy cương vực phụ cận, trên căn bản đều rất khó tìm được thượng phẩm tông môn mạnh hơn nó. Nhưng dù là như vậy, Phi Hạc tông cũng không có công pháp địa cấp trung phẩm, chỉ có một quyển kiếm pháp võ kỹ địa cấp trung phẩm mà thôi.

Công pháp địa cấp trung phẩm. Đã là hàng hiếm khó gặp như lá mùa đông rồi, chớ nói chi là công pháp địa cấp thượng phẩm, tựa hồ là không có nghe nói qua thượng phẩm tông môn nào nắm giữ qua công pháp địa cấp thượng phẩm.

Vẻn vẹn là căn cứ vào những dữ liệu này, hắn liền hoàn toàn có thể suy luận ra, chủ nhân của chiếc nhẫn này là người của tông môn vương đạo cấp, đồng thời thân phận ở trong tông môn cũng sẽ không quá thấp, nếu không căn bản sẽ không có cách nào có được công pháp địa cấp thượng phẩm.

"Ta không biết ngươi là ai, cũng không có cách nào vì ngươi mà làm cái gì, có điều nếu như đã cầm lấy công pháp của ngươi, ta liền giúp ngươi mồ yên mả đẹp vậy!" Diệp Thần phất tay, di thiên chân nguyên trong cơ thể nổ ra, trực tiếp đánh ra một cái hố sâu trên mặt đất.

Sau đó Diệp Thần liền đem bộ xương khô này đặt vào trong hố sâu, bắt đầu chôn đi.

Tuy rằng có lúc Diệp Thần được cho lòng dạ độc ác, thế nhưng trong xương cốt của Diệp Thần, hắn cũng không phải là một kẻ ác thuần túy, thậm chí hắn cũng có một mặt lương thiện.

Chỉ có điều đã từng trải qua cuộc sống khốc liệt, đã khiến cho Diệp Thần thường thường sẽ vì đạt được mục tiêu mà đem hết toàn lực, cho dù phải liều mạng, Diệp Thần cũng sẽ không chút nào nương tay.

Sau khi chôn bộ hài cốt này đi, Diệp Thần liền tiếp tục hướng về bên trong Hỏa Diễm mà đi. Đồng thời lúc này tâm thái của Diệp Thần so lúc trước thì kiêng kỵ hơn rất nhiều, thậm chí mơ hồ còn có một tia sợ hãi.

Vừa rồi kia bộ xương cái, từ trang bị bên trong giới chỉ đến xem, hẳn là tu sĩ Nguyên Thần cảnh, mà tu sĩ Nguyên Thần cảnh còn ngã xuống ở nơi này, hắn một thông thần cảnh nho nhỏ, đến Hóa Thần cũng còn chưa tới, thì còn có thể ung dung được nữa hay sao.

Có điều tuy rằng kiêng kỵ, thế nhưng Diệp Thần lại không phải là người thấy khó liền lui, vì vậy hắn liền tiếp tục hướng về bên trong Hỏa Diễm động mà đi.

Cùng lúc đó, bên ngoài Hỏa Diễm động, một thanh niên mặc áo trắng chậm rãi đi tới. Hắn mặc một bộ áo bào trắng, trên vai đeo một thanh trường kiếm, khắp toàn thân tỏa ra một cỗ khí tức lành lạnh, rất có phong độ giống Tây Môn Xuy Tuyết.

Người thanh niên này tóc dài xõa ngang vai, một đôi mắt lạnh lẽo cực kỳ, ánh mắt sắc bén giống như là ánh kiếm vậy, làm người ta không khỏi kinh ngạc run rẩy.

Đây là một nam tử khí chất xuất trần, khắp toàn thân đều có một loại cảm giác cao cao tại thượng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

"Thiếu tông chủ, căn cứ vào chỉ dẫn để lại, bát trưởng lão chính là ngã xuống ở nơi đây!" Bên cạnh nam tử mặc áo trắng, một lão giả áo xám mở miệng nói.

Nam tử mặc áo trắng nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí cùng khí chất của hắn đều như thế, tràn ngập cảm giác lạnh lùng nghiêm nghị: "Trưởng lão của Nhất Kiếm Tông ta, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, nhất định phải mang về bên trong tông môn an táng!"

Nhất Kiếm Tông!

Nếu như Diệp Thần đứng ở chỗ này nghe lén, nhất định sẽ bị câu nói này làm cho khiếp sợ, bởi vì Nhất Kiếm Tông chính là tông môn vương đạo cấp.

Xung quanh Tử Vân cương vực, có hai toà cương vực khoảng cách gần nhất, một chính là Thái Mâu cương vực, còn một cái khác chính là Cổ Khê cương vực. Trước đây bọn người Lý Tiêu Dao, chính là lưu vong đến Cổ Khê cương vực, chuẩn bị ở Cổ Khê cương vực đặt chân dàn xếp sự tình.

Mà cái Nhất Kiếm Tông này, chính là một trong hai tông môn vương đạo cấp của Cổ Khê cương vực.

Tình huống ở Cổ Khê cương vực cùng Tử Vân cương vực và Thái Mâu cương vực không giống nhay, ở Cổ Khê cương vực tổng cộng có hai tông môn vương đạo cấp, điều này cũng đại diện cho Cổ Khê cương vực so với Tử Vân cương vực cùng Thái Mâu cương vực mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bởi vì phần lớn các cương vực đều chỉ có một tông môn vương đạo cấp, rất ít nơi sẽ có hai tông môn vương đạo cấp đồng thời xuất hiện ở trong một cương vực.

Có câu nói một núi không thể chứa hai hổ, cũng chính là ý này. Mà nếu ngọn núi đó lại chứa hai con cọp, như vậy liền chứng minh ngọn núi này có tài nguyên vô cùng phong phú, đủ để chứa đựng hai con cọp.

Vị lão giả áo xám kia lại tiếp tục mở miệng nói: "Thiếu tông chủ, bát trưởng lão là nghe nói Địa Tâm hỏa ở nơi này xảy ra thoát biến, cho nên mới phải cất công tới nơi này thu lấy Địa Râm hỏa, bởi vì một khi Địa Tâm hỏa xảy ra thoát biến thành công, vậy thì cường độ của nó chí ít cũng có thể so với Linh hỏa cấp bốn."

Nam tử mặc áo trắng, chính là Thiếu tông chủ của Nhất Kiếm Tông, Lý Tam Pháp!

Lý Tam Pháp này là con trai độc nhất của tông chủ Nhất Kiếm Tông, cha trong ngày thường đều vô cùng sủng ái hắn, toàn bộ tài nguyên của Nhất Kiếm Tông cũng đều hướng về thân thể hắn mà đổ, vì vậy Lý Tam Pháp tuy rằng chỉ mới hai mươi tuổi, thế nhưng cảnh giới đã đạt đến Hóa Thần hậu kỳ, chỉ kém chút nữa là có thể đột phá Nguyên Thần cảnh thành tựu Chân Nhân.

Ở Huyền Tinh đại lục, đối với tu sĩ tới mà nói Nguyên Thần cảnh là ranh giới to lớn nhất, không chỉ bởi vì một khi đột phá đến Nguyên Thần cảnh giới tuổi thọ sẽ tăng lên rất nhiều, đột phá trăm năm ràng buộc, mà càng là khi đến Nguyên Thần cảnh, sẽ được mọi người tôn xưng là Chân nhân.

Chân Nhân, là một loại vinh hạnh lớn lao vô cùng, ở trong mắt người phàm chính là nhân vật thần tiên với sức mạnh khủng bố.

Trước bốn mươi tuổi nếu như có thể đột phá Nguyên Thần cảnh, như vậy trở thành tu sĩ Thông Linh cảnh hầu như là chuyện chắc như đinh đóng cột, chỉ còn là vấn đề thời gian dài ngắn nữa mà thôi.

Lý Tam Pháp này, nếu như không có gì bất ngờ gì xảy ra hắn nhất định sẽ ở trước ba mươi tuổi trở thành tu sĩ Nguyên Thần cảnh, việc này biểu thị cho hắn là tiền đồ vô lượng, ngày sau thậm chí có hi vọng dò xét cảnh giới Hư.

Có thể đặt chân đến cảnh giới Linh, đã là thiên kiêu cả thế gian khó gặp rồi, mà nếu có thể đặt chân đến cảnh giới Hư, phóng tầm mắt ra toàn bộ đại lục đều là tồn tại hiếm như lá mùa thu.

Hư Cảnh, tuy rằng không phải là cực hạn của Huyền Tinh đại lục, thế nhưng cũng có thể nói là cực hạn.

Bởi vì một khi đạt đến Hư cảnh bên trong cảnh giới Phá Hư, liền có thể phá tan hư không, phi thăng tiên giới. Vì vậy theo một ý nghĩa nào mà nói, Hư cảnh giới đã là cực hạn của Huyền Tinh đại lục.

Thế nhưng sau khi tu luyện tới Phá Hư cảnh, chính ngươi nếu như không muốn rời khỏi Huyền Tinh đại lục, ngươi hoàn toàn có thể lưu lại, như vậy ngày sau cũng là có hi vọng đặt chân tới cảnh giới càng cao hơn.

Tỉ như Ngũ Đại Ma Thần trong truyền thuyết thượng cổ, đều là tồn tại có thể khiêu khích thiên đạo, thực lực của Ngũ Đại Ma Thần bọn họ, đều đã vượt qua Hư cảnh giới, đạt đến cảnh giới càng thêm khó mà tin nổi.

"Linh hỏa cấp bốn, uy lực xác thực là đủ để giết chết tu sĩ Nguyên Thần cảnh bình thường, nhìn dáng dấp của bát trưởng lão ngộ hại khẳng định cùng Địa Tâm hỏa có quan hệ. Địa Tâm hỏa ở nơi đây, thật sự là có một đoàn đã tiến hóa!" Thiếu tông chủ Lý Tam Pháp của Nhất Kiếm Tông thản nhiên nói.

Địa Tâm hỏa, bình thường đều là tồn tại bên trong địa hạ nham tương, bởi vì nham tương cực kỳ rộng lớn, cho nên Địa Tâm hoả thường thường đều là nhiều đoàn phối hợp, không thể chỉ có một đoàn Địa Tâm hỏa.

Nếu như thật sự có Địa Tâm hỏa tiến giai, như vậy cũng chỉ là một đoàn trong đó, không thể nào có chuyện tất cả Địa Tâm hỏa đều tiến hóa được.

Dừng một chút, Lý Tam Pháp lại tiếp tục nói: "Có điều bất luận như thế nào, hài cốt của bát trưởng lão nhất định phải tìm về. Đồng thời nơi này nếu như thật sự cú Địa Tâm hỏa tiến giai, chúng ta cũng vừa hay đem về tông môn."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất