Sủng Mị

Chương 183: Bất tử Chiến Dã

Nhưng mà một việc khiến cho tất cả mọi người đều ngây dại chính là Sở Mộ lần này triệu hoán không phải là Dạ Lôi Mộng Thú. Mà lại là một con Hồn sủng chiều cao không tới hai thước, cả người bao trùm khải giáp đen bóng, chiến thú Mặc Dã.

Chiến thú Mặc Dã năm đoạn một giai.

Vốn tưởng rằng Tù đảo vương giả danh tiếng truyền bá rộng rãi triệu hoán ra đầu Hồn sủng thứ ba sẽ khiến cho mọi người thất kinh, nhưng mà Sở Mộ lại gọi ra năm đoạn một giai Mặc Dã.

Chiến thú Mặc Dã đẳng cấp thấp hơn Mang Sư một đẳng, giai đoạn thua tới một đoạn ba giai, chiến thú Mặc Dã có thể ngăn cản nổi một kích của Mang Sư hay không còn là một vấn đề. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Đây... đây... Sở Mộ có phải là triệu hoán nhầm Hồn sủng không? Tại sao là năm đoạn một giai Mặc Dã?" Sở Hưng cực kỳ ngạc nhiên, trước kia nhìn thấy Sở Mộ thường xuyên huấn luyện Mặc Dã rất là khắc nghiệt nhưng vẫn không phải là đối thủ của Mang Sư được. Trong lúc nhất thời hắn không biết nên đánh giá như thế nào cho đúng.

"Đầu Mặc Dã này tình trạng trưởng thành rất kém, không giống như là Hồn sủng có thiên phú biến thái, lại thua kém Mang Sư một đoạn ba giai, gọi nó ra để ăn đòn à?"

Năm đoạn một giai Chiến Dã xuất hiện trong trận quyết đấu đỉnh phong lập tức làm cho không khí biến thành quái dị và kỳ lạ, cũng có thể nói là không biết nên khóc hay cười rồi.

Tất cả mọi người hiển nhiên muốn thấy một trận chiến đấu kinh tâm động phách, nhưng mà Sở Mộ triệu hoán lần này làm cho bầu không khí chìm xuống rất nhanh.

Hầu như ai cũng có thể thấy được Sở Mộ triệu hoán như thế rất có thể là vì bảo toàn Dạ Lôi Mộng Thú, tùy tiện dùng một con Hồn sủng để tiêu hao đối phương mà thôi. Thậm chí còn không biết có tiêu hao được không, hay là trực tiếp mất mạng đây? Dù sao trạng thái hiện tại của Mặc Dã rất khó lòng ngăn cản Mang Sư công kích.

Lúc này Dương Lạc Bân vốn đang sợ hãi bắt đầu nở nụ cười sung sướng, ở trong mắt hắn xem ra Sở Mộ đã không có Hồn sủng tương xứng rồi, nhất định là chết chắc.

Thế nhưng, một việc làm cho Dương Lạc Bân cảm giác mấy phần kỳ quái chính là cái con Mặc Dã kia hình như hơi quen thuộc?

"Lạc Bân, con Mặc Dã kia tại sao cảm giác đã gặp ở đâu rồi nhỉ?" Dương Mãn Thiên dùng hồn niệm ngưng tụ thành thanh âm nói với Dương Lạc Bân.

"Ừ, ta cũng có cảm giác đó." Dương Lạc Bân gật đầu dõi mắt tập trung quan sát Mặc Dã.

Bỗng nhiên Dương Lạc Bân nhận ra con Mặc Dã kia cũng đang nhìn hắn, ánh mắt đó vô cùng quen thuộc.

"Đây... con Mặc Dã này… hình như Mặc Dã… chẳng lẽ là..." Dương Lạc Bân kinh ngạc trợn tròn mắt, mặc dù hình thái trở nên chững chạc hơn một chút, nhưng mà Dương Lạc Bân vẫn có thể nhận ra được đây là con Mặc Dã trước kia mình vứt bỏ vì có thiên phú Thú hệ thiếu sót.

"Ha ha ha ha, ha ha ha ha ~~~!"

Dương Lạc Bân đột nhiên cười váng lên, cười đến lộn gan lột ruột.

"Sở Mộ, ngươi đúng là làm ta cười chết đi mà, đầu Mặc Dã này là Hồn sủng bị ta vứt bỏ một năm trước, không nghĩ tới ngươi lượm về, lại còn triệu hoán ra vào lúc này. Cũng buồn cho ngươi còn gọi cái gì là Tù đảo vương giả, Yểm Ma cung Yểm thiếu, lựa chọn con Mặc Dã kém cỏi như thế làm Hồn sủng, không có ai ngu xuẩn hơn ngươi nữa rồi." Dương Lạc Bân bắt được cơ hội lập tức dùng hồn niệm ngưng tụ thanh âm lên tiếng cười nhạo Sở Mộ.

Dương Lạc Bân nói những lời này khiến cho mọi người cảm thấy ngạc nhiên một trận, không nghĩ tới con năm đoạn một giai Mặc Dã này lại là Khí sủng.

Khí sủng phần lớn là Hồn sủng bị loại bỏ do tư chất yếu kém, giá trị rất thấp. Khi bắt sống Hồn sủng xui xẻo nhất là gặp phải một con Hồn sủng có thiên phú trưởng thành kém cỏi, hoặc phát triển lệch lạc nên mới bị vứt bỏ.

Sở Mộ có thể cảm giác được cảm xúc của Chiến Dã, lúc này ánh mắt của hắn cũng rơi vào trên người Dương Lạc Bân. Trong lúc tên kia đang cười to chế nhạo, hắn cũng nở nụ cười nhàn nhạt.

Sở Mộ thật sự bất ngờ, không ngờ rằng Chiến Dã dĩ nhiên là Hồn sủng bị Dương Lạc Bân vứt bỏ.

"Chiến Dã, xem ra hôm nay võ đài nên thuộc về ngươi, tới đi, hãy khiến cho cái tên kia biết vứt bỏ ngươi chính là hành động ngu xuẩn nhất trong đời này." Sở Mộ cười nói.

Chú ngữ bắt đầu niệm lên, từ trước tới nay Sở Mộ sẽ không dễ dàng thi triển hồn kỹ tiêu hao hồn lực. Nhưng lúc này Sở Mộ không muốn bảo tồn hồn lực của mình.

Theo chú ngữ từ từ vang lên, cặp mắt Sở Mộ dần dần bị một tầng huyết vụ bao trùm làm tăng thêm cảm giác thần bí và yêu dị.

"Huyết Sắc Yêu Đồng."

Đây chính là tuyệt kỷ của Dương gia.

Sở Mộ thi triển ra kỹ năng này lập tức khiến cho đám người Dương gia kinh hãi muốn lòi cả tròng mắt ra ngoài.

Huyết vụ đỏ bừng kiểu này cho thấy Sở Mộ thi triển Huyết Đồng Cuồng chính là bản Huyết Đồng Cuồng đầy đủ nhất trong gia tộc bọn họ.

Trong lúc cặp mắt Sở Mộ thay đổi màu sắc, bên phía Mặc Dã cũng dần dần hiện ra hung quang mãnh liệt.

Gia chủ Dương gia - Dương Khoát lúc này cũng giận tím gan rồi, ngay cả gia chủ hắn cũng không nỡ học tập kỹ năng Huyết Đồng Cuồng này. Không ngờ lại rơi vào trong tay Sở Mộ rồi bị hắn sử dụng luôn, lại còn làm trò trước mặt hắn nữa chứ?

Bản Huyết Đồng Cuồng đầy đủ nhất có giá trị đến gần ngàn vạn kim tệ, Dương Khoát có thể khẳng định coi như là Dương Lạc Sâm có địa vị rất cao ở Dương Thị gia tộc cũng không được học tập bản hồn kỹ Huyết Đồng Cuồng cao cấp này.

"Rống!"

Chiến Dã đột nhiên ngẩng đầu gầm thét một tiếng, trên người bộc phát ra một tầng huyết quang sát khí dày đặc, dần dần dung hợp với bộ khải giáp đen nhánh trên người làm cho khí tức Chiến Dã đột nhiên tăng mạnh.

Năm đoạn sáu giai.

Hiệu quả Huyết Đồng Cuồng giúp cho Chiến Dã tăng cường năm giai, đạt đến tầng thứ năm đoạn sáu giai.

Huyết Đồng Cuồng phát huy hiệu quả chủ yếu dựa vào hồn niệm Hồn sủng sư và tư chất của Thú hệ Hồn sủng để tiến hành tăng cường thực lực. Nếu như bản thân Hồn sủng ẩn chứa thú tính cuồng bạo và oán khí khổng lồ, hiệu quả Huyết Đồng Cuồng sẽ gia tăng thêm một chút.

Sở Mộ tu luyện Huyết Đồng Cuồng sơ kỳ vốn có hiệu quả gia tăng bốn giai, nhưng mà nội tâm Chiến Dã đang sôi trào tức giận nên bộc phát ra tiềm lực trước nay chưa từng có, thực lực lại tăng cường thêm một giai đạt đến năm đoạn sáu giai.

Nhìn thấy Sở Mộ gia trì Huyết Đồng Cuồng lên trên người năm đoạn một giai Mặc Dã. Ngay cả Dương Lạc Sâm cũng rất ngạc nhiên, hoàn toàn không hiểu tại sao Sở Mộ lại lãng phí hồn lực như thế.

Dương Lạc Sâm biết Sở Mộ còn có một đầu Hồn sủng cường hãn, nếu như gia trì Huyết Đồng Cuồng lên thân Hồn sủng đó thì lực chiến đấu khẳng định tăng cường một mảng lớn, tỷ lệ chiến thắng sẽ cao hơn. Chẳng qua là Sở Mộ lại dùng hồn kỹ cao cấp này cho năm đoạn một giai Mặc Dã, cho dù tăng cường lên tới năm đoạn sáu giai cũng không thể đối kháng với sáu đoạn bốn giai Mang Sư của hắn.

"Phấn Toái Trảo."

Dương Lạc Sâm hạ chỉ lệnh cho Hồn sủng, trực tiếp phát động công kích đối với Mặc Dã.

Mang Sư đột nhiên tiến về phía trước, trong nháy mắt đó lực lượng cương mãnh trực tiếp đạp vỡ mặt đất phóng tới Chiến Dã nhanh như điện chớp.

"Phấn Toái Trảo."

Mang Sư thi triển Phấn Toái Trảo có lực sát thương kinh khủng hơn Chiến Dã mấy lần, lực lượng đáng sợ đột nhiên bổ tới người Chiến Dã.

Huyết Đồng Cuồng phát huy hiệu quả giúp cho tốc độ Chiến Dã tăng lên rất nhiều, khi một kích bá đạo của Mang Sư ập tới, Chiến Dã đã nhanh chóng nhảy sang một bên.

"Ầm!"

Thế nhưng, tốc độ Mang Sư vẫn nhanh hơn Chiến Dã, Chiến Dã mới vừa thành công né tránh một kích, Mang Sư đã thi triển kỹ năng ra tiếp theo, đạo Phấn Toái Trảo thứ hai hung hăng đánh tới vị trí Chiến Dã.

Công kích bá đạo mười phần trực tiếp đánh văng Chiến Dã ra ngoài, Mặc khải đen nhánh trên người nát bấy một mảng lớn, lăn lông lốc mười mấy thước rồi tông thẳng vào cột trụ bảo hộ bên ngoài.

"Gầm ~!"

Lực lượng Mang Sư không thể nào ngăn chặn, sau khi đánh bay Chiến Dã cũng không có ý định tiếp tục truy kích, mà nhân cơ hội này chạy về phía Sở Mộ.

Đối mặt một con Cuồng Sư đằng đằng sát khí như vậy, Sở Mộ lại đứng im giống như pho tượng đá, ngay cả chú ngữ cũng không thèm niệm.

Chiến Dã có sinh mệnh lực vô cùng ương ngạnh, Mang Sư công kích có lẽ dư sức tất sát năm đoạn sáu giai Hồn sủng cấp thống lĩnh bình thường, nhưng tuyệt đối không thể giết được Chiến Dã.

Quả nhiên, trong khi Mang Sư đến gần Sở Mộ, một luồng huyết ảnh đột nhiên xuất hiện quỷ dị hung hăng tông thẳng vào người Mang Sư.

Thân thể Mang Sư lập tức bị nghiêng lệch sang một bên, sau đó té xuống đè ngã một cột trụ phát ra tiếng vang ầm ầm.

"Gừ…ừ...!" Mang Sư tức giận gầm rống điên cuồng, thân thể màu vàng kim bỗng nhiên phát ra tia sáng chói mắt.

"Quang Chước."

Mang Sư buông thả tia sáng cũng có hiệu quả đả thương, ngay khi đụng tới Mặc Khải trên người Chiến Dã lập tức xuất hiện dấu hiệu thiêu đốt, Mặc Khải có Ám thuộc tính bắt đầu bị hòa tan từng mảng.

"Rống!" Chiến Dã một khi chiến đấu hoàn toàn không có cảm giác đau đớn, ý chí của nó mạnh mẽ hơn xa những Hồn sủng bình thường. Mặc dù khải giáp bị hòa tan ảnh hưởng đến gân thịt nhưng Chiến Dã vẫn há miệng cắn vào cổ Mang Sư, cho dù hàm răng rất khó xuyên thủng lớp da Mang Sư vẫn không chịu nhả ra.

"Mặc Khải Thứ."

Nhìn thấy Chiến Dã cắn chặt cổ họng Mang Sư, Sở Mộ lập tức dùng hồn niệm nói với Chiến Dã.

Trên người Chiến Dã lập tức xuất hiện một đạo ám quang, lớp chiến giáp đột nhiên hé ra khe hở rồi mấy đạo Mặc Khải Thứ giống như gai xương nhọn hoắc đâm tới.

"Phốc!"

Mặc Khải Thứ là lợi khí công kích sắc bén nhất của Mặc Dã, ở khoảng cách gần như vậy Mang Sư không thể nào kịp thời né tránh, trên người lập tức bị đục thủng mấy cái lỗ máu đỏ lòm.

Dương Lạc Sâm nhíu mày rơi vào trầm tư, hiệu quả Huyết Đồng Cuồng có thể làm cho Hồn sủng gần như mất đi cảm giác đau đớn. Tuy Mặc Dã đã bị thương không nhẹ nhưng lực chiến đấu không bị suy giảm chút nào, ngược lại chiến đấu càng thêm dũng mãnh.

"Tiễn Đạp."

Dương Lạc Sâm lạnh lùng hạ lệnh.

Mang Sư cũng tức giận giơ chân trước lên cao, sau đó điên cuồng đạp xuống mặt đất thi triển kỹ năng Tiễn Đạp.

"Ầm! "

Trong nháy mắt Tiễn Đạp được buông thả, một luồng năng lượng khổng lồ lấy Mang Sư làm trung tâm nổ tung ầm ầm, phương viên mười mấy thước bị đánh nát bấy, mặt đất cũng lún xuống biến thành hố to.

Năng lượng cuồn cuộn trên người Mang Sư đánh bay Chiến Dã ra ngoài xa, lớp Mặc Khải vỡ vụn bong tróc từng mảng lớn.

"Rống!"

Mang Sư không có đình chỉ công kích, trong lúc năng lượng Tiễn Đạp còn chưa hoàn toàn tản đi đột nhiên phóng tới Chiến Dã, móng vuốt chân trước trồi lên đánh một kích trí mạng.

"Quang Chước Phấn Toái Trảo."

Quang mang chói mắt ngưng tụ ở trên móng vuốt Mang Sư, sau một lần nhảy lên cao lấy đà, thân thể Mang Sư rơi xuống ngay bên cạnh Chiến Dã, móng vuốt xẹt qua phần hông Chiến Dã.

"Ầm!"

Chiến Dã lại bị đánh bay một lần nữa, Mặc Khải chắc chắn lập tức tan nát, lân vảy bắn tán loạn ở giữa không trung, máu tươi tuôn trào ra ướt đẫm mặt đất.

"Chênh lệch quá lớn, mặc dù có Huyết Đồng Cuồng cũng không làm nên chuyện gì."

"Sở Mộ phải thay đổi Hồn sủng, bằng không Chiến Dã sẽ bị giết chết."

Tất cả mọi người đều nhận ra thực lực hai bên cách nhau quá xa, cho dù Mặc Dã có sinh mệnh lực cường đại của Trùng hệ cũng sẽ bị Mang Sư cường đại giết chết.

"Giết nó."

La Vực Yểm thiếu không phải là hạng người lương thiện gì, làm sao chịu bỏ qua cơ hội đả thương linh hồn Sở Mộ đây? Hắn bắt ngay thời cơ tốt này, ra lệnh cho Mang Sư tiếp tục công kích Mặc Dã.

"Ầm!"

Một góc chiến trường đã bị Mang Sư bộc phát lực lượng đánh nát bấy, bụi đất vẫn còn đang tung bay mù mịt.

Một kích kia mang theo uy lực cực mạnh, đủ để sánh ngang với kỹ năng cấp bảy.

Ngay khi lực lượng bạo liệt ra ngoài, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hoảng sợ tập trung nhìn vào Sở Mộ.

Hồn sủng tử vong sẽ gây ra linh hồn tổn thương, sắc mặt Hồn sủng sư lập tức tái nhợt, cảm giác thống khổ cực lớn.

"Ngao!"

Thân thể Mang Sư từ từ xuất hiện ở trong bụi đất mù mịt, trực tiếp lao tới chỗ Sở Mộ.

Một khi Hồn sủng sư bị thương linh hồn sẽ rất khó thi triển hồn kỹ, đây là cơ hội tuyệt hảo để đánh chết Hồn sủng sư. Dương Lạc Sâm hiển nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội này.

Sở Mộ vẫn là không di động, chậm rãi niệm chú ngữ gia trì một đạo phòng ngự Băng Khải lên trên người mình.

"Còn chưa chết?" Dương Lạc Sâm phát hiện Sở Mộ hoàn thành buông thả Băng Khải không có chút trở ngại liền lộ ra nét kinh ngạc.

Thế nhưng Dương Lạc Sâm cũng không để ý nhiều, lúc nãy công kích như vậy, bởi vì đầu Mặc Dã kia không chết cũng sẽ bị thương nặng.

"Ảnh Trảo."

Mang Sư chạy tới vị trí cách Sở Mộ chừng mười thước liền dừng lại, thi triển kỹ năng công kích tới Sở Mộ.

Một đạo trảo ảnh thật lớn nhanh chóng ập vào mặt Sở Mộ, kích thước Ảnh Trảo còn to hơn cả thân thể Sở Mộ.

"Ầm! "

Băng Khải bị Ảnh Trảo công kích nát bấy trong nháy mắt, nhưng trên người Sở Mộ lại bộc phát ra quang mang chói mắt, giống như một tầng chiến giáp bằng ánh sáng bao phủ toàn thân Sở Mộ.

Cấp sáu hồn giáp cộng thêm Băng Khải sẽ đạt tới lực phòng ngự cấp bảy trở lên, Mang Sư công kích Ảnh Trảo rất khó đánh bại trong khoảng thời gian ngắn.

Đạo Ảnh Trảo to lớn lập tức biến mất ngay khi va chạm với cấp sáu hồn giáp. Sở Mộ chỉ trượt về phía sau mười thước rồi dần dần dừng lại.

Dương Lạc Sâm đã sớm biết không thể giết Sở Mộ dễ dàng như thế, lập tức ra lệnh cho Mang Sư chuẩn bị công kích tiếp theo.

"Rống!"

Nhưng khi Mang Sư phóng tới Sở Mộ lần nữa, bên trong luồng bụi đất đục ngầu kia chợt xuất hiện một đạo Tử Quang bay tới rồi nổ tung trên người Mang Sư.

Mang Sư không kịp chuẩn bị phòng ngự nên bị lực lượng quá đột ngột này đánh bay ra vài thước, liên tục quay cuồng dưới mặt đất.

Trong lúc Mang Sư thân còn chưa kịp ổn định thân thể, thân ảnh màu đỏ xen lẫn đen bóng lại xuất hiện một lần nữa.

Một đạo Phấn Toái Trảo hung hăng đánh lên trên người Mang Sư, mặc dù không có tạo thành thương tổn chân chính đối với Mang Sư nhưng cũng chấn văng Mang Sư ra thật xa rồi tông thẳng vào cột trụ ở bên ngoài chiến trường.

"Đây... điều này là sao?"

Nhìn vậy Chiến Dã hình như không có bị thương chút nào, tất cả mọi người đồng thời trợn mắt kinh ngạc.

"Không phải mới vừa rồi Mặc Khải đã bị đánh nát bấy rồi hả? Tại sao bây giờ hoàn hảo không tổn hao gì vậy?"

"Thay đổi Hồn sủng, nhất định là thay đổi Hồn sủng."

Lúc nãy Mang Sư liên tục công kích sợ rằng sáu đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng sẽ bị giết chết. Cho dù Mặc Dã có huyết thống Trùng hệ sinh mệnh lực vô cùng ương ngạnh, nhưng một kích mang theo lực lượng cường đại như thế tất nhiên sẽ bị thương nặng, ngay cả đứng lên được hay không còn khó nói.

Bây giờ Chiến Dã ngược lại đánh bay Mang Sư ra ngoài, biểu hiện không hề tổn hại gì ngoài một ít vết máu, còn lại những vết thương trước kia đã hoàn toàn biến mất.

"Sở Mộ có hai con Mặc Dã?" Sở Anh lập tức phát đề ra nghi vấn, nàng nhớ là từ đầu đến cuối Sở Mộ chỉ có một con Mặc Dã gầy yếu mà thôi.

Đám đệ tử Sở gia và Sở Thiên Hằng lại nhìn về phía Mặc Dã, cẩn thận quan sát khải giáp và nửa đoạn bả vai trên người nó.

"Đây… đây hình như là kỹ năng đặc biệt của Trùng hệ." Vẻ mặt Sở Thiên Hằng lúc này cực kỳ đặc sắc.

"Cái kỹ năng gì?" Sở Anh hỏi ngay lập tức, còn đám người Sở Hưng, Sở Lãng, Sở Hà đều trợn tròn mắt nhìn về phía Sở Thiên Hằng.

"Hình như là Đoạn Chi Trọng Sinh." Hồi lâu sau Sở Thiên Hằng mới đáp một tiếng.

Sở Thiên Hằng nhớ là một số Trùng hệ Hồn sủng đặc thù sau khi thân thể chịu trọng thương hoặc đứt đoạn bộ vị nào đó sẽ thi triển kỹ năng tiêu hao tính mạng nhanh chóng phát triển ra bộ phận mới, chỉ cần không bị trực tiếp giết chết tương đương với có thêm một lần tính mạng.

Đoạn Chi Trọng Sinh là kỹ năng lúc ban đầu chỉ xuất hiện ở trên người một ít Trùng hệ Hồn sủng, trong khi Hồn sủng từ từ diễn biến và tạp giao lại xuất hiện ở một số chủng tộc Hồn sủng khác, xem như là năng lực biến dị. Kỹ năng Đoạn Chi Trọng Sinh không chỉ có cực hạn ở thân thể, ngay cả tứ chi đứt đoạn cũng có thể mọc dài ra.

Đối với rất nhiều Hồn sủng Trùng thuộc tính thì Đoạn Chi Trọng Sinh tương đương với thay thế một bộ phận thân thể mới, trả giá bằng lực lượng sinh mệnh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất