"Dám hay không, tùy ngươi lựa chọn. Huyết Vĩnh Quả Thực đối với ta chỉ là tùy ý, nhưng chuyện người tìm cách lấn át Đường tỷ ta, bản thân ta sẽ không bao giờ từ bỏ ý đồ." Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào Sở Việt lạnh như băng.
Huyết Vĩnh Quả Thực giá trị 300 vạn kim tệ, cho dù Đại Sở thế gia là thế lực lớn nhưng không phải ai cũng có khả năng mua được. Chỉ những người đạt tới tầng thứ như Sở Việt mới có khả năng đáp ứng, hơn nữa chuyện này liên quan trực tiếp với Sở Việt. Dù thế nào đi nữa, Sở Mộ cũng bắt buộc Sở Việt phải trả giá thật lớn vì hành động ngông cuồng của mình.
"Sở Mộ..." Một loạt sự kiện kinh hãi đánh thẳng vào trong đầu óc Sở Tiêm, nhất là Sở Mộ nhắc tới Huyết Vĩnh Quả Thực, Sở Tiêm cảm giác con tim mình run động liên hồi, nghẹn ngào hồi lâu không nói nên lời.
Rõ ràng là Sở Mộ ra mặt lần này là vì chính nàng, mấy ngày nay Sở Tiêm gần như lo lắng chuyện của mình mất ăn mất ngủ. Thế mà Sở Mộ chỉ dùng một câu nói đã làm cho đáy lòng nàng ấm áp hơn nhiều, ít nhất trên đời này vẫn còn có một người bảo hộ nàng, sẵn sàng duy trì cho nàng bất chấp phải đối mặt với sóng to gió lớn.
Lúc này Sở Việt bị khí thế Sở Mộ trấn trụ hoàn toàn rồi, chuyện Huyết Vĩnh Quả Thực đích xác là do hắn chỉ thị, nhưng mà dưới tình huống này hắn làm sao có thể thừa nhận được?
"Có... có gì không dám, Sở Việt ta lúc nào sợ hãi kia chứ, không cần ngươi đơn khống."
Chung quanh đang có nhiều anh em tộc họ chứng kiến như vậy, Sở Việt không thể nào làm cho mình mất sạch thể diện, lập tức tỏ vẻ muốn bình đẳng tiến hành ba khống đối với Sở Mộ.
"Sở Việt, cứ như điều kiện trước ứng chiến đi." Sở Dương quyết đoán ngưng tụ thanh âm thành hồn niệm, truyền vào trong đầu Sở Việt.
"Lão sư… nhưng mà... hắn đơn khống, cho dù ta thắng..." Sở Việt đang muốn giải thích thì bị lão sư tức giận cắt ngang.
"Bớt nói nhảm, nghênh chiến đi, ngươi là cái thằng ngu xuẩn, nếu ba khống ngươi nhất định thắng." Sở Dương lớn tiếng quát ầm ầm vào đầu Sở Việt.
Sở Dương đã nói như vậy, Sở Việt còn có thể nói gì nữa đây? Đành phải nuốt ngược oán khí xuống bụng, trong lòng thầm nghĩ:
"Trong ba con Hồn sủng của Sở Mộ chỉ có mỗi Băng Không Tinh Linh là cường hãn. Nếu không có Diệp Khuynh Tư phụ trợ, mình có thể giải quyết hai thứ sủng trong vòng ba phút, căn bản không cần thiết lấy ba kẻ địch một."
"Tốt, Sở Việt ta chấp nhận đổ chiến." Sở Việt vẫn ôm lòng cứu vãn sĩ diện, lập tức bày ra bộ dạng hào khí ngất trời đáp ứng điều kiện chiến đấu.
Một trận đổ chiến giá trị 700 vạn kim tệ.
Vốn chỉ là đệ tử trong gia tộc tỷ thí với nhau, nhưng không ai nghĩ tới tình hình chiến đấu lại diễn biến thành Sở Việt và một đệ tử ngoại tộc tiến hành đổ chiến kinh người như thế.
Đại hội tỷ thí lần này có phần thưởng cho ba thứ hạng đầu là 500 vạn kim tệ, thế mà trận chiến này đánh cuộc số tiền lớn hơn gấp rưỡi, đúng là không phải chuyện đùa mà.
"Xin mời trưởng lão và lão sư công chứng viên." Sở Việt đã cởi cấp sáu hồn giáp ra ném xuống trước mặt Đồ lão và Sở Dương.
Diệp Khuynh Tư vô cùng hứng thú với trận chiến này, giúp Sở Mộ mang hồn giáp và cấp bảy hồn tinh tới chỗ Sở Dương và Đồ lão.
"Ài, hầm sâu như thế tại sao ngu ngốc nhảy vào kia chứ?" Đồ lão ngoài mặt làm như công chính liêm minh, nhưng trong lòng lại cực kỳ hả hê vui sướng, ánh mắt lão nhìn về phía Sở Dương y như sói già gặp cừu non vậy, rất là gian manh.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comDù sao ở nơi này vẫn là Đồ lão có bối phận cao nhất, chức vị cũng cao nhất. Vì thế Đồ lão hiển nhiên đứng ra làm công chứng viên, đành phải giả vờ ho khan một tiếng nhìn thoáng qua mấy kiện bảo vật của hai người, trầm giọng nói:
"Đã đánh cuộc xong thì bắt đầu đi, những người khác lăn ra ngoài."
Diệp Khuynh Tư thu hồi Hồn sủng của mình, chậm rãi đi ra khỏi chiến trường, đi lên đài cao dùng ánh mắt hưng phấn chờ đợi xem cuộc chiến tràn đầy hứa hẹn này.
Sở Tranh Phàm bị thương nên nuốt vào một viên dược tề trị liệu, hắn ý thức được Sở Việt và tiểu tử kia đã rơi vào thế không đội trời chung, chỉ lẳng lặng thu hồi Hồn sủng của mình rồi thối lui ra khỏi chiến trường, nhường chỗ cho hai tên điên cuồng kia.
"Xong chưa? Song phương triệu hoán Hồn sủng."
Đồ lão nhìn thoáng qua Sở Dương, thấy Sở Dương gật đầu xác nhận liền ra lệnh.
Dưới tình huống đơn khống chỉ có mỗi Mạc Tà và Bạch Yểm Ma là có khả năng đánh bại đối thủ mạnh mẽ như Sở Việt. Vì thế Sở Một dứt khoát cho Mạc Tà xuất chiến.
"Ngao ô ô!"
Mạc Tà từ trên bả vai Sở Mộ nhảy xuống, vẫn duy trì trạng thái Sở Liên lẳng lặng đứng yên trên chiến trường, bộ dáng nhỏ xinh có vẻ yếu ớt tới mức gió thổi là bay.
Cảnh tượng này làm cho người ta bị mê hoặc, trong lòng sinh ra cảm giác thương tiếc vô cùng. Có một vài thiếu nữ còn âm thầm thở dài lo lắng cho tiểu hồ ly khả ái.
Tiểu Mạc Tà xuất chiến lập tức dẫn tới tất cả mọi người kinh ngạc không dứt, lúc đầu bọn họ tưởng Sở Mộ to gan, mạnh miệng như thế hiển nhiên là ẩn tàng một Hồn sủng nào đó cường hãn vô song.
Không ngờ nổi Sở Mộ lại phái ra một con hồ ly nhỏ bé chiến đấu với Sở Việt, chuyện này hình như quá mức hoang đường thì phải?
Nhìn thấy Sở Mộ cho một con Hồn sủng như thế xuất chiến, sắc mặt Sở Việt cũng rất quái dị. Thật ra hắn không dám xem thường tiểu hồ ly này.
Nếu như Sở Mộ nghĩ rằng thực lực tiểu hồ ly không mạnh, hắn tuyệt đối không thể nào triệu hoán ra chiến đấu. Điều khiến cho Sở Việt băn khoăn nhất là không biết con Hồn sủng nhỏ xíu này có năng lực gì.
Mang theo cảm giác lo lắng bất an, Sở Việt bắt đầu triệu hồi ra Hồn sủng của mình.
Trước đó Tử Sâm La đã rơi vào mộng cảnh do Tử Sam Mộng Thú bố trí nhưng không có bị thương, bây giờ lực chiến đấu vẫn còn đầy đủ. Sở Việt lựa chọn nó làm đại diện đầu tiên triệu hồi ra ngoài tham chiến.
Chú ngữ được niệm lên, Sở Việt bắt đầu triệu hoán hai con Hồn sủng khác. Hai luồng quang mang màu sắc khác nhau bất chợt nở rộ chung quanh thân thể Sở Việt.
Khi bàn tay của hắn hoàn toàn mở ra, hai cái đồ án triệu hoán dần dần di động chạy ra hai hướng khác nhau.
Một luồng khí tức hắc ám dần dần tràn ngập bao phủ đồ án đen nhánh kia, một con Hồn sủng khải giáp màu đen, tứ chi tráng kiện chậm rãi hiện ra.
"Rống!"
Chiến thú Mặc Dã chầm chậm hiện lên phía trên đồ án triệu hoán, nhất thời khí tức cuồng mãnh và hắc ám tà dị lan tràn ra bốn phía.
Xưa nay Đại Sở thế gia lấy Giác thú nổi tiếng, chiến thú Mặc Dã thường xuyên xuất hiện ở trong Vạn Đoạn Trùng Cốc, cơ hồ mỗi thành viên gia tộc đều có một con chiến thú Mặc Dã cường đại.
Hiện tại đang đứng trên chiến trường là một con bảy đoạn một giai Mặc Dã cấp thống lĩnh.
Sở Việt triệu hồi ra chiến thú Mặc Dã khí tức mười phần cường hãn, hiển nhiên đã trải qua cường hóa Thú thuộc tính, chắc chắn lực lượng bộc phát cực kỳ kinh khủng.
Đồ án ở bên kia là mọt con Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh, trong quá trình xuất hiện không ngừng buông thả lôi điện ẩn chứa khí tức bá đạo.
Sáu đoạn năm giai Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh.
Toàn bộ ba con Hồn sủng đã được triệu hoán, bao gồm cả chủ sủng Tử Sâm La, đội hình như vậy trừ phi có bảy đoạn cao giai cấp thống lĩnh mới có thể đối kháng.
"Sở Mộ, ngươi xác định muốn cho tiểu hồ ly xuất chiến?" Sở Tiêm vẫn lo sợ bất an, cho dù Sở Mộ triệu hoán ra con Hồn sủng nào cũng không thể làm cho Sở Tiêm an tâm. Ở trong suy nghĩ của nàng, chiến đấu công bằng thì Sở Mộ rất khó chống lại Sở Việt rồi, huống chi còn là đơn khống kia chứ?
Ở tại Đại Sở thế gia chỉ có mỗi Sở Kha liệt vào hàng ngũ thanh niên đỉnh phong mới có khả năng làm được điều này.
"Ừ, tỷ tỷ yên tâm đi." Sở Mộ cười cười nói, lúc này nói nhiều chỉ là dư thừa, cứ thể thực tế lên tiếng thôi.
Diệp Khuynh Tư ngồi ở bên cạnh Sở Tiêm nhìn chằm chằm vào Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, ý muốn thông qua bề ngoài đánh giá thực lực cơ bản của nó.
Trên thực tế Diệp Khuynh Tư rất muốn tận mắt nhìn thấy biểu hiện của con Hồn sủng có lực chiến đấu sánh ngang quân chủ này.
"Tỷ thí bắt đầu." Đồ lão cao giọng nói.