Sủng Mị

Chương 337: Trò chơi tàn sát

Sau khi Sở Mộ và Đình Nam tiến vào lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu bắt đầu nhìn thấy một vài con Hấp Huyết Mộc Yêu và Thanh Mộc Yêu xuất hiện.

Thanh Mộc Yêu:

Thực Vật giới - Mộc hệ - Thụ Yêu tộc - Thanh Mộc Yêu á tộc - Cấp chiến tướng.

Cấp chiến tướng Thanh Mộc Yêu phân tán rải rác chung quanh lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu, khi Sở Mộ và Đình Nam tiến vào cũng không bị Thanh Mộc Yêu phát động công kích. Ngược lại còn cố ý dẫn dắt bọn họ vào trong lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu, nhìn bộ dáng hẳn là chúng nó đã xem hai người bọn họ như là con mồi của đám Hấp Huyết Mộc Yêu đang ẩn núp trong đó.

"Mười ba đầu Thanh Mộc Yêu, có muốn giải quyết trước không?"

Đình Nam trải rộng hồn niệm ra ngoài cảm nhận khí tức của mấy con Thanh Mộc Yêu này.

"Ừ xử lý một chút đi!" Sở Mộ gật đầu nói.

Thanh Mộc Yêu sinh sống ở trong lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu nên cũng xem như là thủ hạ rồi. Chúng nó không phát động công kích mà âm thầm bám theo khẳng định là đang chờ đợi những con Hấp Huyết Mộc Yêu thực lực cường đại hơn xuất hiện. Sau đó toàn bộ chúng nó mới phát động tổng công kích. Bây giờ lựa chọn phương án dọn dẹp Thanh Mộc Yêu trước cũng là vì an toàn mà thôi.

Đám Thanh Mộc Yêu cấp chiến tướng này chỉ có thực lực trên dưới năm đoạn, vì thế chúng nó không thể nào ngăn cản được hai con sáu đoạn Mặc Dã tàn sát.

"Xẹt xẹt xẹt!"

Chiến Dã liên tục công kích hạ sát bốn con Thanh Mộc Yêu gần nhất, những con Thanh Mộc Yêu khác lập tức sợ hãi hồn phi phách tán cuống cuồng chạy lẩn vào trong rừng sâu.

"Vù vù vù!"

Bỗng nhiên hai cái rễ cây xuyên qua nhánh cây rậm rạp xuất hiện trước mặt Sở Mộ và Đình Nam, trong đó có một cái rễ cây trực tiếp đâm thẳng tới thân thể Đình Nam.

Tốc độ hai cái rễ cây này lao tới thật nhanh, lực lượng cũng không hề thua kém Ma Thụ chiến sĩ. Sở Mộ không ngờ rằng vừa mới tiến vào lãnh địa đã gặp phải Hấp Huyết Mộc Yêu mạnh mẽ như thế.

Chiến thú Mặc Dã của Đình Nam phản ứng rất nhanh, thoáng cái đã nhảy sang bên cạnh né tránh công kích. Rễ cây thuận đà đâm xuyên qua thân cây đại thụ ở sau lưng Đình Nam chừng mười thước.

"Tử Quang."

Sở Mộ phát ra chỉ lệnh đối với Chiến Dã.

Ánh mắt Chiến Dã ngó chừng vị trí rễ cây xuất hiện, đỉnh đầu hơi ngẩng lên phóng ra một đạo Tử Quang về phía đó.

Tử Quang bay tới nhanh như chớp, nổ tung ngay vị trí Hấp Huyết Mộc Yêu đang ẩn núp, lực sát thương cực mạnh làm cho Hấp Huyết Mộc Yêu kêu lên một tiếng thống khổ.

"Xem ta!"

Đình Nam cũng nở nụ cười vui vẻ, thần sắc giống như bình thường ra lệnh cho Mặc Dã của mình.

Một đạo Ám bắt đầu ngưng tụ trong miệng chiến thú Mặc Dã, rồi nhanh chóng biến thành một luồng lực lượng màu đen bắn thẳng tới chỗ con Hấp Huyết Mộc Yêu kia.

"Ầm!"

Lùm cây bên đó đột ngột nổ tung ầm ĩ, năng lượng loạn lưu trong nháy mắt phá hủy những cây cối trong phạm vi mười thước. Sau đó hai người bọn họ có thể nhìn thấy một con Yêu Mộc Hồn sủng thân thể đỏ như máu bị lực chấn động hất bay lên trời, trên cơ thể nó bị lực lượng Hủy Quang của Mặc Dã đả thương nứt nẻ mấy chỗ khá sâu.

Yêu Mộc Hồn sủng rơi thẳng xuống mặt đất rồi mới lồm cồm bò dậy, há miệng rống lên mấy tiếng gì đó kỳ quái liền xoay người bỏ chạy vào trong rừng cây.

"Ha ha, thấy Mặc Dã của ta lợi hại không?"

Đình Nam cười lên thái.

"Ngươi tương đối coi trọng Ám thuộc tính nhỉ?"

Sở Mộ mở miệng hỏi.

Mặc Dã tổng cộng có ba thuộc tính, Thú và Trùng làm chủ, Ám làm phụ. Hủy Quang là kỹ năng Ám hệ cấp sáu, uy lực mạnh hơn Tử Quang gấp đôi. Lúc nãy chiến thú Mặc Dã của Đình Nam có thể thi triển Hủy Quang đã nói rõ Đình Nam điều huấn nó thiên về Ám thuộc tính.

"Cũng không hoàn toàn, chỉ là đầu Mặc Dã của ta có thiên phú Ám thuộc tính rất cao, trong quá trình cường hóa ta hiển nhiên chú trọng Ám thuộc tính hơn một chút." Đình Nam cười nói.

Sở Mộ vừa muốn nói gì bỗng nhiên cảm giác được có đồ vật gì đó đang bay tới.

Sở Mộ nhắm mắt lại dốc toàn lực buông thả hồn niệm ra bốn phía, chốc lát sau Sở Mộ chợt ngây ngẩn cả người. Bởi vì lúc này đang có bốn năm con Hấp Huyết Mộc Yêu điên cuồng phóng thích dây leo và rễ cây về phía trước, phạm vi bao phủ hầu như ngăn cản hết đường đi của bọn họ.

Sắc mặt Sở Mộ ngưng trọng vài phần, hắn mới vừa tiến vào lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu, thậm chí còn chưa có xâm nhập tại sao lại gặp phải nhiều Hấp Huyết Mộc Yêu như thế? Điều này đúng là không phù hợp với lẽ thường.

"Chung quanh có rất nhiều Hấp Huyết Mộc Yêu đang chạy tới, ngươi cẩn thận đó."

Sở Mộ mở miệng nhắc nhở Đình Nam, nhưng lúc quay người lại chợt phát hiện Đình Nam đã khống chế Hồn sủng chạy trốn được một quãng đường khá xa rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

Nhìn bóng lưng Đình Nam bỏ chạy ra xa, Sở Mộ trong giây lát đã ý thức được chuyện gì đang diễn ra. Trước đó không lâu Vũ Lang và Phong Nhã mới vừa gặp phải nguy cơ, không ngờ tới lượt mình nhanh như vậy đấy.

Mới đầu Sở Mộ phát hiện treo giải thưởng trên danh sách nhiệm vụ của Hồn sủng cung đã tỏ ra nghi ngờ rồi. Bởi vì tờ giấy ghi nhiệm vụ này không có dấu ấn xác nhận của Hồn sủng cung.

Mặt khác Hấp Huyết Mộc Yêu là Hồn Sủng cấp thống lĩnh, linh vật Hấp Huyết Mộc có giá trị cực kỳ trân quý. Nhưng Hấp Huyết Mộc Yêu bình thường chỉ có giá trị vào khoảng chục vạn, mà treo giải thưởng ra giá tới trăm vạn kim tệ. Cho dù là Hấp Huyết Mộc Yêu phẩm chất ưu việt cũng chưa chắc có giá trị cao như vậy.

Về phần người thanh niên kia bỗng nhiên đã chạy tới nhờ vả, hơn nữa còn mạnh miệng xuất ra mười vạn kim tệ coi như là chuyến đi này có không ít chỗ tốt. Vì thế Sở Mộ cũng không có thời gian đi chứng thật nhiệm vụ treo giải thưởng này, đúng là hắn đã quá chủ quan trên phương diện này.

"Ha ha, Đình Nam, lần này chúng ta lại câu được một con cá to nha! Hấp Huyết Mộc Yêu của chúng ta hấp thu máu huyết con Hồn sủng kia xong, đoán chừng có thể lên tới bảy đoạn rồi."

Trong một bụi cỏ ở vị trí tương đối xa, một tiếng cười lạnh lẽo đột ngột vang lên, đó là giọng của một gã Hồn sủng sư khoảng chừng ba mươi tuổi.

Người này làn da ngăm đen, một thân hung tướng, điển hình của hạng người ưa thích làm xằng làm bậy, tính tình ngông cuồng không sợ trời không sợ đất.

Mà ở bên cạnh gã nam tử này đang có ba Hồn sủng sư cúi thấp người núp trong bụi cỏ. Tuổi tác bọn họ cũng chừng ba mươi tuổi, ngoại hình thô cuồng dữ tợn. Nếu như lấy ánh mắt phái nữ để nhận xét thì mấy người nam tử này chính là loại người không thể tín nhiệm và không có cảm giác an toàn.

"Khương Ca, cái người ở Hồn sủng cung đã treo phần thưởng lớn để chúng ta bố trí kế hoạch này. Xem ra cũng không khó giải quyết lắm nhỉ!"

Một gã Hồn sủng sư nói.

"Trước tiên giải quyết tiểu tử kia rồi lại nói sau." Gã nam tử tên là Khương Ca nhỏ giọng nói.

Trong nhóm có bốn gã Hồn sủng sư, chia ra mỗi người đều có một con Hấp Huyết Mộc Yêu, chuyện này cos ý nghĩa rằng chung quanh Sở Mộ tổng cộng có bốn con Hấp Huyết Mộc Yêu đang rình rập.

Sở Mộ thật sự bất ngờ vì điều này, không ngờ hôm nay mình lại đụng phải một đám Hồn sủng sư mất đạo đức kiểu này. Vì thế vẻ mặt hắn lạnh lẽo hơn ngày thường rất nhiều, tức giận trong lòng cũng dần dần nổi lên.

"Ma Thụ, Căn Tu Võng."

Sở Mộ cảm giác nguy hiểm đến gần liền triệu hồi ra Ma Thụ chiến sĩ.

Ma Thụ chiến sĩ gầm thét một tiếng, cánh tay sần sùi huy vũ điên cuồng, mặt đất chung quanh nó đột nhiên dâng lên vô số rễ cây thô to. Đám rễ cây như có sinh mạng của mình tự động quấn quanh ở chung một chỗ tạo thành hai đạo Căn Tu Võng (lưới rễ cây) bảo vệ Sở Mộ và Chiến Dã vào giữa.

Căn Tu Võng của Ma Thụ chiến sĩ chỉ có thể ngăn cản hai đạo Quán Chi, còn hai đạo khác phân ra đâm tới từ hai hướng xung quanh Ma Thụ chiến sĩ.

"Chiến Dã, Thiên Liệt Trảo."

"Rống!"

Hai mắt Chiến Dã khóa chặt một cái rễ cây trong đó, đột nhiên phóng người lao tới, trảo nhận sắc bén lướt qua cắt đứt ngang thân.

Nhưng mà còn có một cái Quán Chi không bị ai ngăn cản đã đâm vào trong thân thể Ma Thụ chiến sĩ vô cùng chính xác.

"A!"

Ma Thụ chiến sĩ phẫn nộ gào thét dữ dội.

Ma Thụ chiến sĩ là Mộc hệ Hồn sủng, sau khi rễ cây của đối phương mạnh mẽ chui vào thân thể cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Cho nên Sở Mộ cũng không có để ý nhiều lắm, vẫn tiếp tục ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ phát động kỹ năng.

Nhưng mà Sở Mộ chợt phát hiện tình huống không bình thường, bởi vì cái rễ cây kia đột nhiên biến hóa quỷ dị, kích thước từ từ nở ra to hơn. Thậm chí ý thức của hắn còn có cảm giác một thứ gì đó đang lưu động bên trong rễ cây.

"A!"

Thì ra máu huyết xanh biếc ở trong cơ thể Ma Thụ chiến sĩ đã bị cái rễ cây này hấp thu. Vỏ cây trên người Ma Thụ chiến sĩ vốn cứng rắn nhưng đã bắt đầu chuyển sang màu xám đen, yếu ớt.

Trong lòng Sở Mộ kinh ngạc một trận, bởi vì lúc này hắn rõ ràng cảm giác được máu trong cơ thể Ma Thụ chiến sĩ đang dần dần trôi đi.

"Huyết Dịch Duyện Hấp."

Cái rễ cây đáng sợ kia đang thi triển kỹ năng hấp thu máu huyết của Ma Thụ chiến sĩ.

Trong thời gian thật ngắn, Ma Thụ chiến sĩ đã tổn thất gần một phần ba máu huyết trong người, thân thể đã xuất hiện trạng thái suy yếu.

Tổn thất một phần ba lượng máu xem như là tương đương với tổn thất một phần ba chiến lực. Sở Mộ quả thật là sai lầm khi quên mất đám Hồn sủng đang công kích Ma Thụ chiến sĩ chính là Hấp Huyết Mộc Yêu lấy hung ác nổi danh. Năng lực đáng sợ nhất của chúng nó chính là hấp thu máu huyết của những Hồn sủng khác rồi chuyển hóa thành lực lượng của chính mình.

Sở Mộ ý thức được Ma Thụ chiến sĩ đã suy giảm lực chiến đấu rất lớn, liền quyết đoán niệm chú ngữ:

"Ngưng, buông thả Băng Tường che chở chúng ta rời khỏi."

"Đinh!"

Băng Không Tinh Linh phát ra khí thế cực mạnh, vừa mới xuất hiện lập tức thả ra một luồng Lăng Băng rét lạnh khuếch tán ra chung quanh. Tất cả mọi thứ ở gần đó, kể cả rễ cây và dây leo đều bị đóng băng rồi chấn động hóa thành vô số mảnh vụn.

Sở Mộ cũng không ham chiến, ngay khi Băng Không Tinh Linh ngưng tụ xong mấy bức tường băng liền khống ché Chiến Dã và Ma Thụ chiến sĩ rút lui theo phương hướng không có Hấp Huyết Mộc Yêu.

"Con Băng Không Tinh Linh này là cái quái gì thế? Tại sao mạnh kinh khủng vậy?"

Khương Ca trừng mắt ngạc nhiên.

Băng Tường có thể nói là kỹ năng Băng hệ phòng ngự bình thường nhất, mà lúc nãy bốn con sáu đoạn cao giai Hấp Huyết Mộc Yêu đồng thời phát động công kích vẫn bị Băng Không Tinh Linh dùng Băng Tường ngăn cản xuống. Năng lực khống chế Băng hệ cỡ này đúng là quá mức kinh khủng rồi.

"Đinh!"

"Băng Không Vũ."

Băng Không Tinh Linh đã hoàn thành chú ngữ, nhất thời vô số bông tuyết phiêu tán giữa không trung rồi hạ xuống bao phủ rừng cây, toàn bộ khu vực bị băng tuyết nhuộm thành một màu tuyết trắng.

Ngay lúc đó Sở Mộ dẫn Ma Thụ chiến sĩ và Chiến Dã thoát ra khỏi vòng vây của bốn con Hấp Huyết Mộc Yêu.

Ngoại trừ Chiến Dã thì Băng Không Tinh Linh và Ma Thụ chiến sĩ đã đi theo Sở Mộ chiến đấu ở Tù đảo trong quãng thời gian rất lâu. Chúng nó vô cùng quen thuộc tác chiến trong khu vực rừng rậm, khi Băng Không Tinh Linh sử dụng Băng Không Vũ làm mê loạn tầm mắt đám người đánh lén. Sở Mộ và ba con Hồn sủng đã chạy được một đoạn đường khá xa, sau đó cùng nhau biến mất vào trong rừng sâu.

"Chết tiệt, chúng ta ở bên ngoài mai phục một đám Hồn sủng, tại sao còn để cho tên tiểu tử này trốn thoát chứ?" Khương Ca há miệng phun ra một bãi nước miếng, vô cùng phẫn nộ mắng to.

"Khương Ca đừng lo lắng, lãnh địa Hấp Huyết Mộc cũng là một Mê Giới cỡ nhỏ. Trong lúc nhất thời hắn khẳng định chạy không thoát nổi đâu."

Một gã nam tử khuôn mặt dày dạn nói.

"Hừ, tất cả là do lão Tranh. Nếu con Hấp Huyết Mộc Yêu hoang dã kia không chạy vào quấy phá thì chúng ta vẫn có thể chờ hắn hoàn toàn rơi vào vòng vây mới phát động công kích. Bây giờ thì tốt rồi, vốn có thể đánh lén giải quyết rất nhanh, thế mà lại phải lãng phí thêm một ít thời gian."

Gã nam tử dáng vẻ thô cuồng nói.

"Trách ta? Không phải là hồn niệm của ngươi mạnh hơn ta sao? Tại sao không sớm cảm giác mấy con Thanh Mộc Yêu và Hấp Huyết Mộc Yêu kia chạy tới. Lúc trước ta đã nói là nơi này mai phục không thích hợp, mà các ngươi không chịu nghe."

Gã nam tử được gọi là lão Tranh căm phẫn bất bình cãi lại.

"Bớt nói nhảm đi, chúng ta lập tức vào trong rừng truy đuổi, tiểu tử này có thể chạy trốn đã nói rõ là thực lực rất mạnh. Chúng ta tận lực không nên phân tán, sau khi tìm được hắn thì cho đám Hấp Huyết Mộc Yêu hợp lực tấn công." Gã nam tử Khương Ca nói.

"Kỹ năng Huyết Dịch Duyện Hấp quả nhiên lợi hại."

Sở Mộ nhìn làn da Ma Thụ chiến sĩ đã biến thành màu xanh đen cũng âm thầm sợ hãi trong lòng.

Chỉ có vài giây hấp thu máu huyết mà Ma Thụ chiến sĩ đã bị tổn thất một phần ba lực chiến đấu, đó là dưới tình huống sinh mệnh lực của Ma Thụ chiến sĩ nhiều hơn Hồn sủng bình thường rất nhiều. Nếu như đổi lại những chủng tộc Hồn sủng khác sợ rằng đã mất hết chiến lực luôn rồi.

Không phải là Sở Mộ đánh không lại những người đó, chỉ là hắn biết mình đã rơi vào bẫy mai phục của bọn họ. Sở Mộ tổng cộng có ba con Hồn sủng cùng chiến đấu một lúc, mà hắn còn phải tiến sâu về phía bắc. Nếu như bây giờ triệu hoán Mạc Tà và Bạch Yểm Ma ra chiến đấu thì thể lực và hồn lực sẽ tiêu hao rất nhanh. Một khi gặp phải Cổ Thương Ma Thụ chẳng lẽ ngậm trái đắng quay đầu chạy trốn hay sao?

"Ma Thụ, có khỏe không?" Sở Mộ mở miệng dò hỏi.

"A …!"

Ma Thụ chiến sĩ gật đầu, ánh sáng trong mắt nó rõ ràng là ảm đạm vài phần, nhìn qua có vẻ phờ phạc và mệt mỏi.

"Tại sao?"

Sở Mộ hiển nhiên có thể cảm giác được cảm xúc của Ma Thụ chiến sĩ liền mở miệng hỏi tới.

"A!"

Ma Thụ chiến sĩ lắc đầu lia lịa, muốn dùng ngôn ngữ cử chỉ biểu đạt ra thái độ của mình.

"Đừng quá để ý chuyện này, lúc trước chỉ là vì không có tìm được linh vật thích hợp cường hóa cho ngươi, bây giờ ở trong Mật Lâm chính là thiên đường của Thực Vật hệ Hồn sủng. Ta sẽ tăng cường thực lực của ngươi lên nhanh chóng, sẽ không thua Ngưng đâu!"

Sở Mộ sờ sờ cánh tay Ma Thụ chiến sĩ, bình thản trấn an nó.

"A … aa …!" Ma Thụ chiến sĩ gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, bộ dáng vô cùng đàng hoàng. Trước giờ bất kể Sở Mộ nói gì nó sẽ không bao giờ phản bác, chỉ biết nghe lệnh cho làm theo mà thôi.

Nếu tính toán thật kỹ thì Ma Thụ chiến sĩ hẳn là Hồn sủng yếu nhất của Sở Mộ. Cho dù là năm đoạn tám giai Quỷ Khung Quân Vương mới vừa gia nhập, nhưng dựa vào cấp bậc quân chủ vẫn có thể phát huy lực chiến đấu mạnh hơn Ma Thụ chiến sĩ một chút.

Thế nhưng, Sở Mộ sẽ không vì nguyên nhân này mà bỏ qua Hồn sủng tăng trưởng chậm chạp. Nếu Sở Mộ đã lựa chọn Ma Thụ chiến sĩ làm Hồn sủng của mình sẽ tuyệt đối tìm cách rèn luyện nó mạnh mẽ như những con Hồn sủng khác, Ma Thụ chiến sĩ cũng sẽ trở thành một cường giả bất bại trong chủng tộc của mình.

"Tốt lắm, đừng nản chí, rừng rậm Hấp Huyết Mộc Yêu chính là địa phương cho ngươi đại triển thân thủ, chỉ cần nhận được Hấp Huyết Mộc thì thực lực của ngươi sẽ tăng cường trên phạm vi lớn." Sở Mộ cười nói.

Ma Thụ chiến sĩ gật đầu, từ từ đứng lên tỏ vẻ đã sẵn sàng chiến đấu.

"Uống trước cái này đi, mau chóng khôi phục thể lực cho tốt."

Sở Mộ lấy tính mạng dược tề cấp bảy từ trong không gian giới chỉ ra.

Một lọ tính mạng dược tề cấp bảy giá trị chục vạn kim tệ, Diệp Khuynh Tư có thể tự điều chế nên giá thành rẻ hơn không ít. Vì thế Sở Mộ tranh thủ nhờ nàng điều chế cho một ít để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào phát sinh.

Tính mạng dược tề cấp bảy có thể giúp cho Hồn sủng khôi phục sinh mệnh lực nhanh gấp ba lần. Nhưng chỉ có thể sử dụng dưới tình huống không chiến đấu.

"Tiếp tục đi thôi, trước tiên làm nhiễu loạn phương hướng của bọn họ, chờ chiếm được Hấp Huyết Mộc rồi quay trở lại thu thập bọn họ."

Trên mặt Sở Mộ hiện lên nụ cười tàn nhẫn.

Có lẽ đã lâu lắm rồi hắn không có tiến hành trò chơi ẩn núp và giết người trong rừng kiểu này rồi. Bản thân Sở Mộ rất muốn biết mấy người này có thể theo mình chơi trò này trong thời gian bao lâu?

Vừa nghĩ tới đây, huyết tính trong người Sở Mộ lại bùng cháy dữ dội.

Đối với một người được vinh danh là Tù đảo vương giả, không có nơi nào phù hợp tàn sát hơn hoàn cảnh rừng rậm này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất