"Cái vị Lục đại nhân kia là nhân vật nào nhỉ?" Sở Mộ âm thầm phỏng đoán.
Ở trong Hồn Điện, các vị thiếu chủ đều có trận doanh riêng, bồi dưỡng ra một nhóm cường giả hiệu lực cho mình. Có lẽ Yểm Ma cung cũng hoạt động theo phương thức này, Cẩn Nhu công chúa chính là một ví dụ vô cùng rõ ràng.
Lục đại nhân trong miệng mấy người này rất có thể là thanh niên đồng lứa, tiến vào Mê Giới cấp tám săn bắt sinh vật mười đoạn đã cho thấy đây là một Hồn sủng sư cực mạnh.
Tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú không ngừng gia tăng, hiện tại đã có thể thong dong bám theo mấy người này rồi. Sở Mộ cũng không nóng nảy, chậm rãi đuổi theo phía sau bọn họ chạy tới khu vực khí lưu hỗn loạn.
Khi băng qua khu đất trống trải mấy gã thành viên Yểm Ma cung nói lúc trước, Sở Mộ tạm thời ngừng lại ở vị trí khá xa. Dù sao nơi đó không có thứ gì che chắn, Sở Mộ lo lắng hành tung của mình sẽ bị mấy người này phát hiện.
Mấy người này toàn là cao thủ, hẳn là cường giả cấp bậc Hồn Chủ, nhất là Hồn sủng của bọn họ đã đạt tới tám đoạn cấp quân chủ hoặc là chín đoạn cấp thống lĩnh. Sở Mộ bây giờ muốn đối phó bất kỳ người nào cũng tương đối khó khăn, huống chi trong đội ngũ hình như còn có một vị thủ lĩnh thực lực mạnh hơn.
"Lục đại nhân!"
Ba gã thành viên Yểm Ma cung cung kính hành lễ đối với một vị nam tử mặc y phục màu đen.
Gã nam tử này khống chế đồng dạng là Tật Phong Ma Câu, nhưng mà chung quanh thân thể Tật Phong Ma Câu của hắn luôn lượn lờ một tầng khí lưu màu đen làm cho khí chất của nó càng thêm tà dị. Mặc dù nó chỉ đứng lẳng lặng ở nơi đó nhưng người ta vẫn có thể tưởng tượng được tốc độ bộc phát sẽ khủng khiếp tới mức nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại
TruyệnY truyen360.com"Tám đoạn cao giai Tật Phong Ma Câu."
Ở nơi xa, Sở Mộ âm thầm kinh hãi trong lòng, thực lực con Tật Phong Ma Câu này còn cao hơn Dạ Lôi Mộng Thú suốt một đoạn. Hơn nữa, tầng khí lưu màu đen lượn lờ ngoài thân hiển nhiên là kết tinh Phong hệ cấp ba – Độn Phong.
Tật Phong Ma Câu là sinh vật Yêu Linh hệ, tốc độ và năng lực chịu đựng vượt qua tất cả chủng tộc Yêu Linh, lực lượng tinh thần cũng rất mạnh, hơn nữa còn có Phong thuộc tính phụ trợ. Nếu như điều huấn tốt thì lực chiến đấu tuyệt đối không thua kém những chủng tộc Yêu Linh khác.
"Con Ma Câu này có tới hai chủ thuộc tính, hơn nữa cũng đạt đến trình độ chuẩn quân chủ, vì thế chiến lực của con Tật Phong Ma Câu này có thể sánh ngang sơ đẳng quân chủ rồi."
Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Tám đoạn cao giai Hồn sủng sơ đẳng quân chủ, lực chiến đấu thậm chí mạnh hơn chín đoạn trung giai Phố Lang trước kia một chút, chỉ đơn giản là một con Hồn sủng làm thú cưỡi đã cường hãn như thế. Trong lòng Sở Mộ kinh hãi một trận, không biết nên diễn tả tâm tình của mình thế nào cho đúng.
"Yểm Ma cung có thanh niên đồng lứa mạnh cỡ này, hắn lại mang họ Lục, hẳn là chỉ có một người thôi!"
Hình như Ly lão nhi đã đoán được thân phận người thanh niên kia.
"Là ai?" Sở Mộ lập tức hỏi.
Hồn sủng mạnh nhất Yểm Ma cung tuyệt đối là Yểm Ma, một con Tật Phong Ma Câu lại có thực lực đạt đến cảnh giới này. Vậy thì những Hồn sủng khác khẳng định càng thêm cường hãn, gã nam tử này tuyệt đối là tồn tại cực mạnh bậc thang trong thứ hai, thậm chí rất có thể đã bước vào hàng ngũ cạnh tranh bậc thang thứ nhất.
"Yểm Ma cung - Lục Sam Ly." Ly lão nhi hồi đáp.
"Lục Sam Ly? Cái tên nam tử siêu cấp cường giả, chưởng quản tất cả thanh niên đồng lứa có danh hiệu cấp bảy?" Trên mặt Sở Mộ lộ vẻ kinh ngạc nồng đậm.
Sở Mộ nhớ lúc ban đầu mình vừa mới tới Yểm Ma cung đã gặp một vị nam tử danh hiệu cấp tám ngồi ngang hàng với Cẩn Nhu công chúa. Lúc ấy bất cứ người nào cũng biểu hiện mấy phần cung kính và sợ hãi đối với gã nam tử này. Mà theo tin đồn truyền ra, hắn là đại biểu cho tầng lớp thanh niên đỉnh phong của thế lực Yểm Ma cung, thậm chí có người cho rằng hắn đã nhảy ra khỏi phạm vi thanh niên đồng lứa.
"Ừ, hắn là thành viên Yểm Ma cung cạnh tranh mạnh nhất trong bậc thang thứ hai." Ly lão nhi thấp giọng nói.
"Bậc thang thứ hai? Bậc thang thứ hai đã xuất hiện nhân vật mạnh như vậy rồi?"
Tinh thần Sở Mộ dâng trào gợn sóng. Nếu như mình vẫn tiếp tục lịch lãm dựa theo phương thức trước kia, như vậy đến khi Thiên Hạ Quyết diễn ra, tất cả Hồn sủng của hắn cộng lại cũng không phải là đối thủ của một con Hồn sủng Lục Sam Ly.
Thiên Hạ Quyết đến tột cùng tụ tập bao nhiêu cao thủ đây? Hiện tại hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ đến bậc thang thứ nhất, còn vấn đề cạnh tranh phần thưởng ở bậc thang thứ hai còn phải xem xét lại.
"Thiếu chủ, lúc trước ta đã nói rồi, bậc thang thứ hai không phải là nơi dễ dàng tranh đoạt, ngài nhất định phải chuẩn bị tâm tư cho tốt." Ly lão nhi nói.
"Thật ra thực lực mỗi một cường giả sẽ định hình vào năm ba mươi tuổi, bởi vì niên kỉ Hồn sủng sư đến ba mươi tuổi cơ hồ rất khó tăng cường. Thời điểm đó Hồn sủng cũng đã đạt tới mười đoạn, đủ loại nhân tố ảnh hưởng nên một khi bước vào giai đoạn trung niên sẽ phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đón nhận. Thiếu chủ bây giờ còn có mười năm phấn đấu, không cần thiết lo lắng vì những cường giả mạnh hơn mình. Cái tên Lục Sam Ly này là tồn tại cực hạn trong hàng ngũ thanh niên đồng lứa ở Yểm Ma cung, ngoại trừ thái tử Hồn Điện ra, có lẽ hắn là người kế tiếp khó lòng thất bại trong bậc thang thứ hai. Hiện tại ngươi còn kém hắn tới mấy tuổi, có yếu hơn một chút cũng là chuyện bình thường."
"Trên thực tế, nếu suy đoán từ số tuổi thì thời điểm Lục Sam Ly bằng tuổi thiếu chủ cũng không mạnh hơn bao nhiêu đâu!" Ly lão nhi cố gắng khuyên giải Sở Mộ.
Phương hướng suy nghĩ của Sở Mộ không giống Ly lão nhi. Hồn sủng trốn tránh làm cho hắn thua thiệt rất nhiều trên con đường Hồn sủng sư, nếu không phải vì Bạch Yểm Ma tạo thành áp lực tử vong chèn ép hắn thời thời khắc khắc phải liều mạng tu luyện, vậy thì lúc này Sở Mộ khẳng định còn thua kém đám bạn cùng lứa tuổi một mảng lớn.
Quan trọng nhất là cho dù Sở Mộ đạt tới cấp bậc Hồn Chủ cũng chỉ triệu hoán được ba Hồn sủng, chiến đấu với cường giả chân chính lúc nào cũng rơi vào tình trạng bất lợi.
Cho nên bằng bất cứ giá nào Sở Mộ cũng không thể so sánh theo phương thức bình thường, hắn nhất định phải cố gắng hết mình, trả giá bằng mồ hôi và máu để theo kịp người khác.
Lần đầu tiên Sở Thiên Mang dự thi đã nổi danh trong bậc thang thứ hai. Bản thân Sở Mộ chỉ có thể triệu hoán ba Hồn sủng, hơn nữa còn bắt đầu chậm trễ rất nhiều, nhưng Sở Mộ cảm thấy đó không phải là lý do để mình an phận ở bậc thang thứ ba. Nếu không thể vượt qua chướng ngại tâm lý nho nhỏ kia, vậy thì Sở Mộ làm sao chứng minh được năng lực của mình trước mặt phụ thân?
Hơn nữa, Mạc Tà và Chập Long Noãn có quan hệ lớn lao tới Hồn Minh. Sở Mộ biết sớm muộn gì cũng sẽ va chạm nảy lửa với đối phương, hắn không muốn bi kịch của Sở Thiên Mang tái diễn trên người mình.
Cái hắn muốn là đứng ở trên vị trí đỉnh phong trong lĩnh vực Hồn sủng sư, tựa như Thiên Hạ vương tọa có thể coi rẻ hết thảy thế lực.
"Thiếu chủ, không phải là ngươi định khiêu chiến Mê giới cấp chín đó chứ? Ngay cả đám người bậc thang thứ nhất cũng không dám tiến vào đó thử sức đâu?"
Nhận thấy được cảm xúc Sở Mộ đang dao động kỳ lạ, Ly lão nhi nhỏ giọng hỏi một câu.
Sở Mộ lắc đầu, mở miệng nói: "Ta không thể mất lý trí như vậy, chỉ có điều … trong khoảng thời gian này ta sẽ không ngừng khiêu chiến cực hạn của mình."
Ban đầu ở tại Yểm Ma cung, Sở Mộ đã biết Lục Sam Ly là một cường giả cao không thể chạm. Nhưng mà bây giờ Sở Mộ ít nhất cũng biết thực lực giữa mình và hắn chênh lệch bao nhiêu, khoảng cách này nhìn như xa xôi nhưng vẫn có cơ hội vượt qua. Sau này hắn sẽ dốc toàn lực liều mạng đuổi theo, nhất định sẽ rút ngắn chênh lệch thực lực trong đoạn thời gian ngắn ngủi này.
"Vậy thì tốt rồi!" Ly lão nhi thở phào nhẹ nhõm.