Nam tử khẽ nhíu mày, rốt cuộc có vẻ như hứng thú đối với Sở Mộ. Chốc lát sau mới mở miệng nói:
"Bên đó có rất nhiều thi thể do ta lưu lại, tỷ thí xong tất cả những vật đó thuộc về ngươi, thế nào?"
"Có thi thể Cuồng Lăng Hạt không?" Sở Mộ hỏi.
"Có!" Nam tử lạnh nhạt hồi đáp.
"Đơn khống?" Sở Mộ hỏi.
"Đơn khống!"
"Có thể!"
Sở Mộ gật đầu, tỏ ý chấp nhận tỷ thì với gã nam tử này một trận.
Trên mặt nam tử hiện lên nụ cười, sải bước đi lên một gò cát trống trải.
Sở Mộ nhìn lướt qua những đội viên khác nhưng không nói gì, bình thản đi theo sau nam tử thần bí.
"Đội trưởng..."
Sơn Tĩnh nhìn thoáng qua đội trưởng Quách Chiến.
Cái tên nam tử quỷ dị này rõ ràng không phải là hạng người lương thiện, bây giờ đột nhiên yêu cầu tỷ thí với Sở Mộ hiển nhiên không phải là chuyện tốt. Sơn Tĩnh vô cùng lo lắng người này sẽ hạ độc thủ đối với Sở Mộ, dù sao những người bình thường rất hiếm khi tiến hành tỷ thí trong hoàn cảnh hoang dã.
"Đội trưởng!"
Lý Hách một mực đợi chờ đội trưởng nói chuyện, nhưng khi hắn quay đầu nhìn lại bất chợt phát hiện sắc mặt đội trưởng Quách Chiến tái nhợt không còn chút máu.
Mồ hôi lạnh không ngừng lăn xuống trán Quách Chiến, chảy dài trên gò má rồi rơi xuống đất. Một nam tử thực lực mạnh mẽ, vốn bình tĩnh, trấn định lại đang biểu hiện vô cùng cực đoan. Ánh mắt Quách Chiến ngó chừng cái tên nam tử toàn thân bốc mùi máu tươi kia, đó là biểu hiện của sự sợ hãi sâu xa, tựa như nhìn thấy ma quỷ ẩn sâu trong nội tâm xuất hiện trước mặt mình vậy.
Lý Hách, Tình Tình, Sơn Tĩnh cũng biết nam tử này rất mạnh, mạnh không tưởng nổi. Nhưng mà bọn họ cũng chỉ tim đập nhanh, hơi ngừng thở mà thôi. Tuyệt không có thất thố giống như đội trưởng Quách Chiến.
Tình Tình đã nhận ra tinh thần đội trưởng bây giờ đang ở trạng thái cực độ khủng hoảng, vội vàng gia trì cho đội trưởng Quách Chiến một cái Tịnh Thủy Tâm, giúp cho tinh thần hắn hòa hoãn một chút.
"Đội trưởng, ngươi nhận ra hắn?"
Sau khi thi triển kỹ năng, Tình Tình phát hiện cảm xúc đội trưởng Quách Chiến đã ổn định nhiều, lúc này mới nhẹ giọng hỏi.
Quách Chiến hít một hơi thật sâu, hồi lâu vẫn không lên tiếng, chỉ có điều ánh mắt hắn nhìn cái tên nam tử thần bí kia tràn đầy lửa giận.
Nam tử thần bí chậm rãi niệm chú ngữ, trên người lượn lờ một cái đồ án màu đen, từ từ mở rộng ra trên bãi cát vàng.
Đồ án bỗng nhiên hạ xuống, một vùng cát sỏi hóa thành khí thể đen nhánh rồi trực tiếp biến mất.
Bên trong đồ án tà dị chậm rãi xuất hiện một con Ám hệ Hồn sủng.
Chiến giáp đen bóng phản xạ ánh sao mờ mờ ảo ảo, thân thể tràn đầy lực lượng, trảo nhận lóe lên hàn quang sắc bén, bộ dạng uy vũ tột cùng, rõ ràng là một con chiến thú - Mặc Dã.
"Rống rống!"
Chiến thú Mặc Dã vừa mới xuất hiện, nhất thời khí tức hắc ám điên cuồng thổi quét tứ phương, áp lực vô hình khiến cho lòng người tự nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi kỳ dị. Cuồng phong đập vào mặt mang theo mùi máu tanh gắt mũi.
Hình thể con Mặc Dã này không thua kém Chiến Dã quá nhiều, dựa theo Sở Mộ đoán chừng có lẽ là bảy đoạn ba giai. Từ khí tức hắc ám nồng đậm và dã tính biểu hiện ra ngoài, Sở Mộ có thể rõ ràng cảm giác được con chiến thú Mặc Dã này có lực chiến đấu mạnh hơn Chiến Dã rất nhiều.
Nam tử thần bí không có ý định để cho chiến thú Mặc Dã che giấu đẳng cấp của mình, khí thế của Mặc Hổ vương giả bày ra hoàn toàn rõ ràng.
"Điều này sao có thể? Tại sao một con bảy đoạn Mặc Dã lại có khí thế mạnh như vậy?"
Hai người Sơn Tĩnh và Lý Hách thốt lên kinh hãi.
Mặc Dã coi như là Thú hệ Hồn sủng chủ lưu, cơ hồ mỗi một Hồn sủng sư đều hiểu rõ chủng tộc Hồn sủng này. Chẳng qua là hai người Lý Hách và Sơn Tĩnh chưa từng thấy qua con Mặc Dã nào có đẳng cấp chiến lực cao như thế.
Trung đẳng cấp quân chủ?
Cường hóa một con chiến thú Mặc Dã lên đến trình độ trung đẳng quân chủ, điều này tuyệt đối không chỉ cần tài lực, mà bản thân Hồn sủng cũng phải có nghị lực và thiên phú vô cùng cường đại.
Sở Mộ bây giờ không có cách nào nâng cao đẳng cấp chiến lực của Hồn sủng, một phương diện là không tìm được linh vật thích hợp, một phương diện khác là Hồn sủng trưởng thành và lột xác còn chưa đủ. Cho dù thu thập đủ linh vật nhưng Hồn sủng không có cách nào hấp thu năng lượng trong đó.
Mà nam tử thần bí này lại có thể cường hóa bảy đoạn ba giai Chiến Dã lên tới trình độ trung đẳng quân chủ, vậy chẳng phải là đủ sức đối kháng Bạch Yểm Ma hay sao?
Đối mặt một con chiến thú Mặc Dã cường hãn cỡ này, sắc mặt Sở Mộ lập tức ngưng trọng mấy phần.
Sở Mộ - Chiến Dã chỉ mới đạt tới cấp bậc chuẩn quân chủ, thông qua hồn trang miễn cưỡng tăng cường tới sơ đẳng quân chủ. Chênh lệch giữa trung đẳng quân chủ và sơ đẳng quân chủ nhìn như chỉ kém một cấp bậc. Nhưng mà bảy đoạn chín giai Bạch Yểm Ma có thể đối kháng chính diện chín đoạn Phố Lang, còn những bảy đoạn chín giai Hồn sủng khác không thể nào làm được. Đó là chứng minh cụ thể nhất chênh lệch giữa sơ đẳng và trung đẳng lớn tới mức nào.
Móng vuốt đen bóng chậm rãi vươn ra, hàn quang lạnh lẽo khiếp người, đối mặt một con chiến thú Mặc Dã như vậy, nhất là còn có một Hồn sủng sư cường đại chỉ huy. Sở Mộ biết trận chiến này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.
"Chiến Dã." Sở Mộ bình tĩnh hạ lệnh.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.comĐối mặt với đồng tộc, Chiến Dã luôn luôn tràn đầy ý chí chiến đấu, nó chậm rãi đi tới trước. Mặc dù khí thế hoàn toàn không bằng chiến thú Mặc Dã trung đẳng cấp quân chủ, nhưng Chiến Dã vẫn không có một chút sợ hãi.
"Xem ra chúng nó đều khẩn cấp chiến đấu rồi."
"Vậy thì bắt đầu đi!"
Nam tử thần bí lạnh nhạt nói, nhưng nói xong vẫn đứng yên tại chỗ.
"Công kích."
Thoáng cái, nam tử thần bí phát ra mệnh lệnh.
Trên người chiến thú Mặc Dã trung đẳng cấp quân chủ xuất hiện một luồng năng lượng màu đen quỷ dị, trong lúc chạy tới thì luồng năng lượng này nhanh chóng tập trung vào trảo nhận của chiến thú Mặc Dã.
Khí tức hắc ám nồng đậm đánh tới, hàn quang đen nhánh hiện lên, hai đạo trảo nhận hung hăng chém xuống, rất nhanh, rất mạnh, vô cùng lưu loát.
"Ám U Trảo."
Năng lượng hắc ám bám chặt địch nhân, làm cho địch nhân không có cách nào né tránh.
Sở Mộ lần đầu tiên gặp phải kỹ năng Ám hệ và Thú hệ kết hợp quỷ dị như vậy.
Nếu đã không có cách nào né tránh, vậy thì Sở Mộ không cho Chiến Dã thi triển kỹ năng né tránh. Đối với Chiến Dã có sáu lần sinh mệnh lực, công kích cỡ này nhiều nhất chỉ có thể tạo ra vết thương bình thường trên người Chiến Dã. Sau đó năng lực tự lành sẽ khôi phục lại như cũ rất nhanh.
"Toái Đạp."
Sở Mộ phát ra mệnh lệnh công kích, dự định đánh bay chiến thú Mặc Dã ra ngoài.
"Xẹt!"
Luồng năng lượng đen nhánh lướt qua thân thể Chiến Dã.
Chân trước Chiến Dã giơ lên dự định không nhìn công kích này, bỗng nhiên năng lượng màu đen trên Ám U Trảo đột ngột bám vào vết thương trên người Chiến Dã.
"Ầm!"
Chiến Dã còn chưa kịp thi triển Toái Đạp thì khải giáp cùng với cấp sáu hồn giáp đã bị đòn công kích phá hủy triệt để.
Không ngờ năng lượng hắc ám tập trung trên Ám U Trảo lại có thể nổ tung sau khi bám vào vết thương.
Nhất thời vụ nổ tạo thành cơn lốc thổi quét khắp thung lũng, cát bụi trong phương viên hai mươi thước hóa thành hư ảo trong nháy mắt, làn sóng xung kích ép tất cả mọi người không nhịn được phải lui về sau mấy bước.
"Phịch!"
Chiến Dã té ngã nặng nề trên mặt đất, khải giáp nát bấy, vị trí chân trước và bả vai bị đào ra một cái lỗ máu to đùng, thiếu chút nữa trực tiếp rời khỏi thân thể. Máu tươi đỏ bừng phun thành vòi dưới ánh trăng bàng bạc, tạo thành một bức họa mỹ lệ đến thê lương.
Giờ phút này, Sở Mộ trấn trụ.
Nhìn một màn máu tươi lâm ly trước mắt, Sở Mộ cũng không dám tin tưởng một con bảy đoạn ba giai Chiến Dã lại có thể bộc phát lực công kích kinh khủng như thế.
Một kích.
Chỉ một kích đã đánh bại Chiến Dã của Sở Mộ.
Bốn người quan sát đồng thời ngừng hô hấp, ánh mắt của bọn họ trừng lớn tới mức không thể nào lớn hơn được nữa nhìn vào Hồn sủng Mặc Dã nằm gục trên mặt đất, máu thịt mơ hồ. Một trận gai lạnh bỗng nhiên chạy dọc sống lưng, xông thẳng lên tận não bọn họ.
"Đây... đây … cái này …" Lý Hách trực tiếp biến thành thằng cà lăm.
"Một kích... một kích trí mạng."
Lúc nãy năng lượng hắc ám ẩn trong Ám U Trảo bạo liệt tạo ra lực lượng quá mức khủng khiếp. Tất cả mọi người lập tức bị cảm giác sợ hãi lấp đầy đầu óc, thử tưởng tượng đến năng lượng cỡ đó nổ tung ngay trên người chỉ sợ chín đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng không thể chịu đựng nổi.
"Rống rống rống!"
Chiến thú Mặc Dã gầm rống kinh thiên động địa, tựa như một vương giả ngạo nghễ giẫm lên thân thể Chiến Dã đi qua, chậm rãi trở lại bên cạnh chủ nhân của nó, chẳng thèm ngó ngàng gì tới địch nhân vừa mới ngã xuống.
"Trông nhầm rồi, chỉ là một con Mặc Dã bình thường tới mức không thể bình thường hơn được nữa!"
Ánh mắt nam tử thần bí khôi phục trạng thái trống rỗng sau khi chiến đấu kết thúc, vẻ mặt trở nên lạnh lùng như pho tượng. Nội tâm Sở Mộ rung động đã khó thể diễn tả bằng ngôn từ, công kích trình độ này căn bản không thể nào xuất phát từ bảy đoạn Hồn sủng, chiến thú Mặc Dã của nam tử thần bí này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi Sở Mộ hiểu biết.
Sở Mộ không biết con Mặc Dã này làm thế nào mới cường hóa đến trình độ trung đẳng quân chủ khi đang ở bảy đoạn ba giai, cũng không biết vì sao lực lượng hắc ám của nó bá đạo như thế, lại càng không biết một con bảy đoạn ba giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ có thể thi triển ra kỹ năng cường đại cỡ đó. Ngay cả Chiến Dã có sinh mệnh lực gấp sáu lần cũng không có năng lực thừa nhận một kích.
"Thiếu chủ, đây là một đầu hoàng tộc Mặc Dã. Thú thuộc tính và Hắc Ám thuộc tính thiên phú dị thường, tương đương với Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ tồn tại. Hơn nữa khẳng định đã trải qua hậu thiên điều huấn phi thường. Ngươi chú ý móng vuốt của nó xem!"
Thanh âm Ly lão nhi bất chợt vang lên.
Thiên phú dị thường chính là đại biểu cho Hồn sủng trời sinh có năng lực khống chế và lĩnh ngộ thuộc tính vượt xa bình thường.
Chiến Dã của Sở Mộ cũng có Trùng thuộc tính thiên phú dị thường, sinh mệnh lực mạnh hơn Hồn sủng bình thường gấp sáu lần. Loại năng lực này giúp cho Chiến Dã có năng lực khiêu chiến với những Hồn sủng cao cấp hơn.
"Lực lượng Thú hệ dị thường, năng lực hắc ám dị thường, cái con Mặc Dã Vương này biểu hiện ra khí thế trung đẳng cấp quân chủ. Trên thực tế trang bị phối hợp với kỹ năng thì đẳng cấp chiến lực đủ để đối kháng với cao đẳng cấp quân chủ." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
Ly lão nhi vừa mới nhắc nhở như vậy, ánh mắt Sở Mộ lập tức rơi vào móng vuốt của hoàng tộc Mặc Dã.
Một đạo quang mang đặc thù không ngừng lóe lên trên móng vuốt sắc bén.
"Cấp bảy hồn trảo?" Trong lòng Sở Mộ lại dâng lên một trận sóng to gió lớn.
Đây là một con chiến thú Mặc Dã được trang bị cấp bảy hồn trảo, như vậy lực công kích của nó đã vô cùng tiếp cận trảo nhận của Mạc Tà.
Từ nãy tới giờ nội tâm Sở Mộ rung động chưa hề ngừng nghỉ.
Bảy đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh, đẳng cấp chiến lực đạt tới cao đẳng quân chủ, đây là một con Hồn sủng nghịch thiên tới mức nào chứ?
Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào nam tử thần bí kia, chẳng biết tại sao bản thân hắn trải qua vô số lần sinh tử, biết bao nhiêu lần hiểm tử hoàn sinh vẫn có cảm giác cái tên nam tử này có vẻ đáng sợ ngoài sức tưởng tượng.
Cái gã Hồn sủng sư này đến tột cùng là ai?
"Rống!"
Chiến Dã há miệng phun ra một cục máu tươi, ngay khi Mặc Dã Vương dự định rời khỏi đã bắt đầu lắc lư thân thể đứng lên. Cặp mắt bốc cháy ngọn lửa tức giận nhìn chằm chằm vào bảy đoạn ba giai hoàng tộc Mặc Dã.
"Rống rống!"
Rốt cuộc Chiến Dã cũng dựng thẳng thân thể, máu tươi từ trên người chảy xuôi đã không còn trọng yếu, nó muốn tiếp tục chiến đấu.
Nam tử thần bí vốn định dẫn hoàng tộc Mặc Dã của mình rời khỏi, lại nghe thấy Chiến Dã gầm rống liền dừng bước lại.
"Không có chết?"
Vẻ mặt nam tử rốt cuộc phát sinh biến hóa.
Đừng nói là cùng cấp bậc, cho dù là Hồn sủng cao hơn một đoạn cũng có thể miểu sát dễ dàng. Nam tử này không có lường trước một con bảy đoạn năm giai Mặc Dã chuẩn quân chủ lại có thể sống sót dưới một trảo kinh hồn kia, thậm chí còn có khí lực đứng lên.
"Không có chết, Mặc Dã của Sở Thần không có chết, ha ha!" Tình Tình là người đầu tiên kinh ngạc hô lên.
"Bị thương cỡ đó vẫn còn sống? Con Hồn sủng của Sở Thần phải có sinh mệnh lực cực mạnh." Sơn Tĩnh và Lý Hách cũng trừng mắt nhìn tới.
Ngày hôm nay quả thật gặp phải quá nhiều chuyện ly kỳ rồi.
Cả nửa người trước đã bị lực lượng bạo liệt chấn vỡ nát, thương thế như vậy vẫn không chết?
Hơn nữa, bọn họ khó thể tin nổi chính là Sở Thần - Chiến Dã lại còn có thể đứng lên, thậm chí đủ sức gầm rống khiêu khích ngược lại hoàng tộc Mặc Dã.
"Thì ra là một con Chiến Dã có thiên phú Trùng thuộc tính cực mạnh, chiến đấu không có kết thúc mới có ý tứ."
Gã nam tử nở nụ cười hiếm hoi, ánh mắt trống rỗng lại lóe lên tia sáng hưng phấn.
"Chiến Dã, Đoạn Chi Trọng Sinh."
Rốt cuộc Sở Mộ cũng hồi phục tinh thần, lặng lẽ hít sâu một hơi trầm giọng nói với Chiến Dã.
Giờ này khắc này, Sở Mộ và Mặc Dã giống nhau, tuyệt đối không thể bị bại trận sỉ nhục như thế.
"Thiếu chủ, bỏ qua chiến đấu." Bỗng nhiên thanh âm Ly lão nhi truyền thẳng vào trong thế giới tinh thần Sở Mộ.
"Thiếu chủ, lực chiến đấu của Chiến Dã miễn cưỡng đạt tới sơ đẳng quân chủ, đối phương chính là cao đẳng quân chủ. Có lẽ hiệu quả Dũng Chập Tâm kéo dài đến hậu kỳ có thể thay đổi chiến cuộc, nhưng mà thiếu chủ chắc chắn không thể chờ nổi."
Giọng nói Ly lão nhi càng lúc càng gấp rút.
Sở Mộ đang định để cho Chiến Dã trọng sinh tái chiến, nhưng nghe thấy Ly lão nhi gào thét như vậy lập tức ngẩn người, vội vàng ra lệnh cho Chiến Dã ngừng thi triển Đoạn Chi Trọng Sinh.
"Tại sao?"
Sở Mộ đã cảm giác được giọng nói Ly lão nhi có vẻ kỳ quái, mở miệng dò hỏi.
"Ngươi bình thường muốn kiên trì cỡ nào cũng được, nhưng lần này nhất định phải nghe ta, ngàn vạn lần không nên tiếp tục chiến đấu với người này, lại càng không thể bày năng lực biến thái của Hồn sủng ra trước mặt mình."
Thanh âm Ly lão nhi càng lúc càng lớn, đã bắt đầu có khuynh hướng chuyển sang gầm thét.
Sở Mộ lại bị kinh ngạc trấn trụ một lần nữa, hắn chưa từng thấy qua Ly lão nhi kích động như thế, chẳng lẽ nam tử thần bí này vốn không muốn tỷ thí đơn giản như vậy.
Lúc trước Sở Mộ đã suy nghĩ qua vấn đề này, nhưng nếu đối phương có ý đồ lấy thực lực đè người căn bản không cần khiêu chiến làm gì.
Ly lão nhi thất thố khiến cho Sở Mộ ý thức được có cái gì đó không đúng, lập tức mạnh mẽ đè nén lửa giận và chiến ý trong nội tâm xuống, không cho Chiến Dã thi triển kỹ năng Đoạn Chi Trọng Sinh.
Nam tử thần bí hờ hững nhìn tới Sở Mộ, tựa hồ nhận thấy Sở Mộ còn có ý chí chiến đấu. Rồi hắn lại cố ý nhìn lướt qua vậy con Mặc Dã đang hấp hối, cảm thấy trận chiến này đã không còn ý nghĩa gì nữa, chốc lát sau hai mắt của hắn lại trống rỗng như trước, tựa như không có chiến đấu thì hắn sẽ mất đi linh hồn vậy.
"Đi thôi, lãng phí thời gian."
Nam tử thần bí sải bước tiếp tục đi tới.
Hoàng tộc Mặc Dã chậm rãi đi theo bên cạnh hắn, cũng không thèm nhìn Chiến Dã đang giãy dụa một cái.
Bóng lưng nam tử trên sa mạc giống như một cỗ thi thể lạnh băng, dần dần chìm vào trong xa sa mạc hoang vu, rộng lớn.
Nam tử thần bí từ từ biến mất trong tầm mắt Sở Mộ.
Trong đoạn thời gian này, Sở Mộ vẫn luôn áp chế tâm tình Chiến Dã, dưới tình huống đơn khống hầu như không có Hồn sủng nào cùng cấp bậc là đối thủ của Chiến Dã. Hoàng tộc Mặc Dã có thực lực vượt qua đẳng cấp, chẳng lẽ Chiến Dã không phải sao?