Nếu không áp chế vấn đề Bán Ma hóa, sợ rằng Sở Mộ không thể nào chịu đựng đến lúc đại hội Thiên Hạ Quyết diễn ra đã hoàn toàn đánh mất lý trí.
Bởi vì thời gian Phược Phong thánh điện mở ra còn một đoạn thời gian ngắn, Diệp Khuynh Tư cố gắng giải thích cho Sở Mộ biết linh hồn thương tổn nghiêm trọng tới mức nào. Từ từ nàng cũng thành công khuyên giải Sở Mộ điều dưỡng thời gian một tháng, trong thời gian này Sở Mộ phải để mặc cho Diệp Khuynh Tư tùy ý định đoạt.
Vì thế Sở Mộ âm thầm tiến vào thời kỳ điều dưỡng toàn diện, Hồn sủng được hưởng lợi nhiều nhất chính là Băng Không Tinh Linh, thực lực nó chậm rãi tăng cường từng ngày.
Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh.
Khuynh Tư vạch ra kế hoạch điều dưỡng rõ ràng là hiệu quả, Sở Mộ thậm chí cảm giác được cả người nhẹ nhàng khoan khoái hơn trước kia rất nhiều. Linh hồn hắn cũng thăng hoa trên một trình độ nhất định, có lẽ là tiếp cận cảnh giới sáu niệm Hồn Chủ lắm rồi.
Bởi vì trước đó không lâu Băng Không Tinh Linh đã trải qua phục dụng linh vật cường hóa giai đoạn, mặc dù Sở Mộ đã tiêu hao hai linh vật cấp tám, đồng thời mỗi ngày dùng linh vật Băng thuộc tính điều dưỡng thân thể và linh hồn mình, nhưng thực lực Băng Không Tinh Linh chỉ tăng cường lên tới tám đoạn năm giai.
Thật ra trong thời gian một tháng này, tốc độ Băng Không Tinh Linh tăng trưởng như thế là nhanh rồi. Chỉ có điều bây giờ Băng Không Tinh Linh đang thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, một khi cho nó chiến đấu liên tục chắc chắn sẽ một đường phát triển nhanh như tên bắn.
Một tháng sau Phược Phong thánh điện rốt cuộc giải trừ trạng thái phong ấn, đại môn |Thánh vực lại mở ra chào đón các thành viên Hồn Điện.
Đội ngũ Thánh vệ trước tiên phóng thích ấu sủng Phược Phong Linh trở về vị trí cũ, chỉ cần Sở Mộ đi tới chỗ đó sẽ có cơ hội tìm thấy nó dễ dàng.
Sở Mộ có thể bỏ qua tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, nhưng mà ấu sủng Phược Phong Linh chắc chắn phải bắt vào tay. Dù sao Phược Phong Linh đã là Phong hệ Hồn sủng lý tưởng trong đầu hắn rồi.
"Sở Thần, danh hiệu cấp bảy, lấy không gian giới chỉ và Hồn sủng giới chỉ ra." Thánh vệ mở miệng nói.
"Bên trong Hồn sủng giới chỉ này có một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, ta muốn phóng sinh nó trở về Thánh vực, được không?" Sở Mộ chỉ vào chiếc nhẫn trên tay dò hỏi.
Hai gã Thánh vệ lộ vẻ nghi hoặc, tiến vào Phược Phong thánh vực phóng sinh Hồn sủng thông thường là công việc của đội ngũ Thánh vệ. Quy định của Hồn Điện vốn không cho phép bất kỳ thành viên nào mang theo giới chỉ vào trong Thánh vực.
"Ngươi mang Hồn sủng giới chỉ đi vào, sau khi phóng sinh nó thì bắt Hồn sủng ngươi muốn có vào bên trong. Lúc ngươi đi ra, chúng ta sẽ kiểm tra bảo đảm bên trong chỉ có một con Hồn sủng là được rồi."
Lúc này Thánh vệ trưởng Trác Nông đi tới trước mặt Sở Mộ, bình thản nói.
Sở Mộ gật đầu đồng ý, cũng biết là Thánh vệ trưởng Trác Nông đã dàn xếp xong mọi chuyện, sau khi cám ơn một tiếng liền cầm giới chỉ chứa tám đoạn cao giai Phược Phong Linh đi vào trong Phược Phong thánh vực.
Lần này Sở Mộ tiến vào Phược Phong thánh vực không chỉ là bắt sống ấu sủng Phược Phong Linh, mà mục đích quan trọng nhất của hắn chính là lịch lãm, hơn nữa còn là lịch lãm trong quãng thời gian rất dài.
Ranh giới Vô Phong vẫn an tĩnh tựa như thế ngoại đào nguyên, mỗi góc cây ngọn cỏ lẳng lặng sinh tồn trong thế giới rộng lớn này, chung quanh mỗi ranh giới đều có các mặt tường gió bảo vệ.
Thời điểm bước vào ranh giới Vô Phong lần nữa, Sở Mộ cảm giác hoàn toàn không giống lúc trước. Lần trước hắn vào đây chỉ ôm tâm cảnh xem xét Thánh vực làm chính, còn lần này Sở Mộ sẽ lưu lại trong này một đoạn thời gian rất dài, tiến hành rèn luyện một lần toàn diện cho đám Hồn sủng.
Trước đó Thánh vệ trưởng đã khai báo cẩn thận với Sở Mộ. Bởi vì Phong hệ Hồn sủng ở trong ranh giới Hữu Phong và Cường Phong dần dần sinh sản tràn lan, cho dù là đội ngũ Thánh vệ đã quét dọn một phen nhưng mức độ nguy hiểm vẫn cao hơn dĩ vãng rất nhiều. Ngay cả Hồn sủng sư danh hiệu cấp tám cũng không thể di chuyển an toàn trong lãnh thổ Phược Phong thánh vực, chứ đừng nói tới hi vọng bắt được Hồn sủng.
Vì vậy lần này Phược Phong thánh vực đã giải trừ cấm lệnh, chuyện này cũng có nghĩa là Sở Mộ có thể tự do tàn sát trong Phược Phong thánh vực, đồng thời thu hoạch chiến lợi phẩm sẽ nhiều hơn.
Cấm lệnh mở ra nghĩa là giải trừ điều tiết và khống chế hành vi của thành viên Hồn Điện trong Thánh vực. Phược Phong thánh vực là một thế giới riêng biệt, nếu thế giới này quá mức cường đại thì các thành viên Hồn Điện không có cách nào đạt được chỗ tốt từ trong đó, tài nguyên theo đó cũng giảm đi, tiến vào lịch lãm cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Bởi vì như thế, một khi Hồn sủng hoang dã trong Thánh vực xuất hiện tình trạng đông đúc làm cho khu vực an toàn giảm đi. Hồn Điện sẽ cho Thánh vệ tiến hành dọn dẹp, đồng thời giải trừ cấm sát lệnh để hạ thấp số lượng Hồn sủng đang sinh sôi nảy nở tràn lan trong Thánh vực.
Cách đây không lâu Phược Phong thánh vực đóng cửa là vì Hồn sủng trong ranh giới Hữu Phong bắt đầu mạnh dần lên. Các Hồn sủng sư rất khó lịch lãm trong đó, thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng. Trải qua thời gian một tháng được đội ngũ Thánh vệ quét dọn mới miễn cưỡng khôi phục trở về trạng thái bình thường.
Phược Phong thánh vực rộng lớn khôn cùng, đội ngũ Thánh vệ quét dọn chung quy chỉ là một vài cạm bẫy, xử lý một số Hồn sủng cường đại. Còn thừa lại phần lớn Hồn sủng hoang dã sẽ giao cho các thành viên khác giải quyết.
Sở Mộ vốn có dự định bắt sống ấu sủng Phược Phong Linh xong sẽ lập tức đi tới Mê giới cấp tám lịch lãm. Dù sao trong các Mê giới sẽ không có các loại quy định và hạn chế kiểu này, nhưng sau khi biết được cấm sát lệnh giải trừ, Sở Mộ liền quyết đoán tiến hành lịch lãm ở trong Phược Phong thánh vực. Trên đời này có Mê giới nào tài nguyên phong phú hơn Thánh vực của Hồn Điện đây?
Lần này Sở Mộ tiến vào Thánh vực cũng gánh vác nhiệm vụ nặng nề.
Đầu tiên là Sở Mộ phải tăng cường đẳng cấp chiến lực của Mạc Tà lên tới trung đẳng quân chủ, đồng thời còn tìm cách giúp cho thực lực Mạc Tà đạt tới chín đoạn.
Thực lực Mạc Tà bây giờ đã rất gần trung đẳng cấp quân chủ, dưới tình huống bình thường Sở Mộ mua một linh vật giá trị một trăm triệu sẽ có thể giúp cho chiến lực Mạc Tà lên tới trung đẳng cấp quân chủ.
Nhưng muốn đột phá từ tám đoạn cao giai lên tới chín đoạn sợ rằng phải mất trên hai trăm triệu.
Nếu tính toán theo dạng này, có lẽ Sở Mộ nhất định phải chuẩn bị 3 trăm triệu mới có hi vọng đạt được ý nguyện.
Tiếp theo là Sở Mộ phải trang bị tận răng cho Chiến Dã.
Toàn thể tiến công hồn trang cần 1 trăm triệu, Chiến Dã dựa vào thứ này sẽ tăng cường đẳng cấp chiến lực lên tới trung đẳng quân chủ, sau đó Chiến Dã phát huy hoàn toàn năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh và Dũng Triết Chi Tâm, bộc phát ra hết thảy tiềm năng hẳn là còn mạnh hơn Mạc Tà vài phần.
Tiếp theo nữa, Sở Mộ phải tăng cường chiến lực của Dạ Lôi Mộng Thú từ chuẩn quân chủ lên tới sơ đẳng quân chủ. Dạ Lôi Mộng Thú cũng là Hồn sủng rất có hi vọng tăng trưởng tới chín đoạn, cho nên Sở Mộ phải chuẩn bị sẵn linh vật trên 2 trăm triệu, hễ tích lũy đầy đủ kinh nghiệm sẽ cho nó phục dụng gia tăng tỷ lệ trưởng thành và lột xác.
Tính toán theo dạng này hẳn là trên dưới 250 triệu.
Thu mua linh vật Băng hệ đoán chừng cũng mất 2 trăm triệu, ngoại trừ có tác dụng giảm thấp nhiệt độ linh hồn Sở Mộ còn có thể gián tiếp cường hóa Băng Không Tinh Linh. Sở Mộ cảm thấy sau khi ném 2 trăm triệu vào linh vật Băng hệ, nói không chừng Băng Không Tinh Linh sẽ đề thăng lên tới chín đoạn.
Cuối cùng là Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ bây giờ chưa cần thiết tăng cường đặc thù, cho nên Sở Mộ chỉ cần tranh thủ thời gian giúp cho chúng nó đạt tới tám đoạn chín giai là tốt rồi.
Hồn sủng đạt tới tám đoạn chín giai nếu như không có linh vật phụ trợ khẳng định phải hao phí một đoạn thời gian lâu dài mới có hi vọng vượt qua bình cảnh. Sở Mộ cố ý dùng thời gian một buổi tối sửa sang lại mục tiêu kế tiếp: tăng cường Mạc Tà lên tới chín đoạn một trung đẳng quân chủ, tăng cường Dạ Lôi Mộng Thú lên tới chín đoạn sơ đẳng quân chủ, những Hồn sủng khác cũng đạt tới tám đoạn cao giai, chiến lực sơ đẳng quân chủ trở lên.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comThực lực như vậy sẽ miễn cưỡng ngang bằng với Đình Lan trước kia, thế nhưng Sở Mộ tin tưởng trong quãng thời gian này thực lực Đình Lan nhất định sẽ tăng cường không ít. Nếu Sở Mộ muốn nổi danh tại bậc thang thứ hai thì phải cố gắng gấp mấy lần.
Dĩ nhiên muốn đạt tới tầng thứ này, Sở Mộ cũng phải cố gắng thu hoạch tài sản khoảng chừng 850 triệu kim tệ. Điều này thật sự là mang tính khiêu chiến đối với Sở Mộ, ngay cả hắn cũng không biết có thể tìm nổi một khoản tài chính khổng lồ như vậy không.
Bước vào ranh giới Vô Phong, Sở Mộ triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú ra làm thú cưỡi, hắn đi theo phương hướng lúc trước của Đình Lan, dần dần di chuyển về phía ranh giới Hữu Phong.
Thời điểm Sở Mộ tiến vào Phược Phong thánh vực đã được Thánh vệ nhắc nhở không nên vượt qua khu vực Hữu Phong. Bởi vì ranh giới Cường Phong rất có thể tồn tại một nhóm lớn Phong hệ Hồn sủng hung mãnh, mức độ nguy hiểm còn lớn hơn Mê giới cấp chín. Lấy thực lực hiện tại của Sở Mộ bước vào nơi đó cơ hồ không có hi vọng sống sót.
Sở Mộ tạm thời không có ý định tiến vào ranh giới Cường Phong, nhiệm vụ chủ yếu của hắn là bắt sống ấu sủng Phược Phong Linh mà thôi.
Sở Mộ bắt đầu di chuyển trong khu vực Hữu Phong, chậm rãi lần mò đầu mối.
Đúng như lời đội ngũ Thánh vệ nói, số lượng Hồn sủng trong khu vực Hữu Phong tăng lên gấp mấy lần. Lần trước Sở Mộ đi với Đình Lan và Ly Ngân không có bị quấy nhiễu quá nhiều, nhưng lần này lại là cảnh tượng khác hẳn.
"Khu vực này rõ ràng là có dấu vết chiến đấu, mười đoạn Phong hệ Hồn sủng kia đã bị xử lý chưa?" Sở Mộ dần dần tiếp cận phạm vi khe nứt lúc trước.
Vùng phụ cận xuất hiện rất nhiều khe nứt và hố to hố nhỏ, Sở Mô đoán chừng toàn bộ những thứ này là do kỹ năng Phong hệ cấp mười tạo thành.
"Thiếu chủ yên tâm đi, tuyệt đại đa số tình huống trong ranh giới Hữu Phong sẽ không xuất hiện những sinh vật quá mạnh. Bằng không các thành viên Hồn Điện khác làm sao bắt được Hồn sủng ở nơi này." Ly lão nhi nói.
Sở Mộ gật đầu, lấy tay vỗ vỗ đầu Dạ Lôi Mộng Thú bảo nó buông thả năng lực Yêu Linh ra bốn phía tìm kiếm tung tích ấu sủng Phược Phong Linh.
"Tinh!"
Tám đoạn cao giai Phược Phong Linh có lẽ cảm giác được Sở Mộ đã trở lại lãnh thổ tường gió, nó liền phát ra một tràng kêu loạn hi vọng Sở Mộ thả nó ra ngoài.
Nếu như bây giờ phóng thích tám đoạn cao giai Phược Phong Linh ra thì Sở Mộ không dám bảo đảm cái tên này có quấy nhiễu mình bắt ấu sủng Phược Phong Linh hay không. Cho nên Sở Mộ tạm thời bỏ qua tiếng kêu của nó.
"Tinh tinh!"
Phược Phong Linh không ngừng truyền thanh âm vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, vô cùng hi vọng Sở Mộ thả nó ra ngoài.
"Ngưng, hỏi nó xem quan hệ với ấu sủng Phược Phong Linh như thế nào." Sở Mộ mở miệng nói.
"Đinh!"
Băng Không Tinh Linh là Hồn sủng Nguyên Tố giới - Tinh Linh tộc, trên trình độ nhất định có thể tiến hành trao đổi với Phược Phong Linh. Chỉ lát sau Băng Không Tinh Linh đã nghe thấy tám đoạn cao giai Phược Phong Linh hồi âm vấn đề này.
Trong quá trình trao đổi, Băng Không Tinh Linh không ngừng truyền tin tức cho Sở Mộ, coi như là làm người thông dịch cho hai bên hiểu nhau.
"Nó sẽ không trở ngại chúng ta nhận được ấu sủng Phược Phong Linh đúng không?" Sở Mộ hỏi lại lần nữa.
"Đinh!"
Băng Không Tinh Linh gật đầu khẳng định.
Cho dù Phược Phong Linh rất mạnh nhưng cũng là một loại Hồn sủng, nếu như ấu sủng Phược Phong Linh đã bị đánh bại, hoàn toàn mất đi lực phòng ngự, cuối cùng cam nguyện ký kết hồn ước với nhân loại thì những con Phược Phong Linh khác không có quyền lực ngăn cản.
Nếu Sở Mộ đã tôn trọng Phược Phong Linh lựa chọn, vậy thì Phược Phong Linh cũng sẽ tôn trọng quyết định của Sở Mộ và tộc nhân của mình. Vì thế tám đoạn cao giai Phược Phong Linh hồi đáp rất rõ ràng, nó sẽ không quan tâm đến việc Sở Mộ bắt sống ấu sủng lần này.
"Vậy thì ra đi!"
Sở Mộ cũng tin tưởng Phược Phong Linh sẽ không chơi mấy trò gian xảo lừa dối như nhân loại. Hắn lập tức niệm chú ngữ thả Phược Phong Linh ra ngoài.
"Tinh!"
Thân ảnh Phược Phong lung linh chậm rãi xuất hiện, một trận gió nhẹ như có như không lượn lờ chung quanh thân thể nó tạo thành bức tường thủ hộ.
Hiện tại đã quay trở về lãnh thổ của mình một lần nữa, tâm tình Phược Phong Linh có vẻ rất kích động. Ở trong khu vực tường gió mạnh mẽ này, thực lực Phược Phong Linh sẽ được tăng cường lên một cấp bậc, lực chiến đấu tương đương với chín đoạn sơ giai - trung đẳng cấp quân chủ. Dưới tình huống này Sở Mộ rất khó đánh bại nó.
Phược Phong Linh hiển nhiên là không có tìm Sở Mộ gây phiền toái, ngược lại lượn lờ chung quanh Sở Mộ vài vòng, tận tình hưởng thụ làn gió trong Thánh vực rồi nhẹ nhàng đáp xuống đầu Dạ Lôi Mộng Thú. Sau đó huy động cánh tay trong suốt chỉ loạn trên không trung, miệng phát ra một tràng thanh âm kỳ lạ giống như muốn nói cho Sở Mộ biết điều gì đó.
"Ngươi giúp ta tìm kiếm ấu sủng Phược Phong Linh?" Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.
"Tinh tinh tinh!" Phược Phong Linh lại phát ra một tràng thanh âm náo loạn.
"Yên tâm, nếu nó kiên quyết không chấp nhận, ta cũng sẽ không giết nó, nhiều lắm là bắt đi bán." Sở Mộ nói vô cùng khẳng định.
"Tinh tinh!" Phược Phong Linh nghe hiểu ý định của Sở Mộ liền kêu lên tức giận.
"Ngưng, nói cho nó biết công bình giao dịch, trừ phi nó có thể giúp ta tìm được ấu sủng Phong hệ Hồn sủng cấp quân chủ khác. Nếu không, cho dù không thể ký kết hồn ước với ấu sủng Phược Phong Linh, ta cũng sẽ mang nó ra ngoài bán, một con Phược Phong Linh bán tại Hồn Điện ít nhất cũng được 5 trăm triệu."
Ngưng đảm nhận công tác phiên dịch rất tốt, cũng không quản Phược Phong Linh có thể nghe hiểu hay không, chỉ bình thản chuyển tất cả lời nói của Sở Mộ cho Phược Phong Linh.
"Tinh tinh!" Phược Phong Linh lập tức trả lời.
"Ngươi biết địa phương có ấu sủng cấp quân chủ cùng với bảo vật Phong hệ? Muốn ta trợ giúp ngươi?"
"Tinh tinh tinh!" Phược Phong Linh gật đầu lia lịa.
"Ta có thể trợ giúp ngươi, nhưng ta cần một khoản tài chính khổng lồ. Nếu như có hồi báo tốt thì ta cũng không ngại hợp tác."
Hiện tại ranh giới Hữu Phong chỉ có một mình Sở Mộ, bản thân hắn cũng không có mục tiêu rõ ràng. Nếu tám đoạn cao giai Phược Phong Linh đảm bảo ích lợi thì Sở Mộ vô cùng nguyện ý tiến hành giao dịch.
Phược Phong Linh bay trước dẫn đường, Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú theo sát phía sau.
Phược Phong Linh cũng biết Sở Mộ không thể thừa nhận sức gió xâm nhập, trong quá trình dẫn đường Phược Phong Linh cố ý thi triển năng lực cảm giác Phong hệ đặc thù của mình tìm kiếm địa phương có sức gió yếu nhất. Vì thế Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú thừa nhận lực cản giảm bớt rất nhiều.
"Thì ra bên trong tường gió vẫn có thể tìm được quỹ tích sức gió chênh lệch, nếu làm được như vậy cũng không đến nổi bị sức gió gây trở ngại quá lớn."
Sở Mộ âm thầm nhớ kỹ phương pháp này.
Nếu như ban đầu Sở Mộ biết được phương pháp này, vậy thì lúc di chuyển và chiến đấu ở Cổ hoang nguyên không đến nổi chật vật như thế.
Phược Phong Linh dẫn Sở Mộ đi theo lộ tuyến tương đối kỳ lạ, con đường này giống như thuộc về ranh giới Hữu Phong, nhưng mà chẳng biết tại sao Sở Mộ cảm giác không gian chung quanh có vẻ kỳ quái. Giống như là đã tiến vào một lãnh thổ khác, dọc theo thông đạo này rất có thể sẽ đi thông bờ bên kia.
Thật ra Sở Mộ cảm giác không sai, bởi vì trong quá trình Sở Mộ dần dần xâm nhập vào sâu trong ranh giới Hữu Phong, những khu vực tình trạng hoàn toàn khác nhau lần lượt hiện ra, ngay cả Ly lão nhi cũng vô cùng kinh ngạc lên tiếng giải thích cho Sở Mộ.