Phạm vi sa mạc bao trùm cực kỳ rộng lớn, dõi mắt nhìn lại không thể nào thấy được điểm cuối. Thế mà một mảng địa vực bao la đó không ngừng chuyển động dọc theo ánh nắng, cảnh tượng này khiến cho Đình Lan có cảm giác tựa như sóng biển vỗ bờ vậy.
Theo ánh rạng đông hoàn toàn chiếu xuống, cả Sa vực đột nhiên sôi trào một mảng, từng tiếng rít bén nhọn vang lên khắp nơi. Khí tức Trùng hệ kinh khủng tràn ngập không gian làm cho người ta cảm giác đè nén lồng ngực, đến hít thở cũng khó khăn.
Sa mạc Cuồng Lăng Hạt không thích hắc ám, nhưng trời vừa sáng chúng nó sẽ lập tức quần kết thành đội ra ngoài hoạt động.
Lúc trước Đình Lan cũng đoán được khả năng này, chẳng qua là nàng không nghĩ tới sẽ xuất hiện nhiều Cuồng Lăng Hạt như vậy. Lúc này đám Cuồng Lăng Hạt cơ hồ che kín mặt cát, số lượng chi chít đông nghịt hầu như không có một khe hở nào tồn tại.
"Nhiều… nhiều như vậy?"
Khuôn mặt Đình Lan bỗng nhiên tái nhợt, từng giọt mồ hôi to như hạt đầu chảy dài trên mặt nàng. Vừa quét mắt một cái là thấy hàng trăm hàng ngàn tám đoạn Cuồng Lăng Hạt không ngừng xuất hiện, cho dù có đủ thực lực thì phải giết tới khi nào mới hết đây?
Sở Mộ không có nói nhiều, trực tiếp niệm chú ngữ mở không gian hồn ước đầu tiên, Phược Phong Linh nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn.
"Tinh!"
Một luồng gió vô hình bao quanh Sở Mộ, từ từ tạo thành Phong trận thủ vệ trong phương viên ba mươi thước, tất cả tám đoạn Cuồng Lăng Hạt trong phạm vi đó lập tức bị lực lượng Phong hệ cường đại đánh văng ra ngoài.
Ở vị trí trung tâm Phong trận là một thân thể lung linh xinh đẹp, chung quanh nó lượn lờ quang mang thần bí. Ngay khi Phược Phong Linh xuất hiện nhất thời buông thả khí tức cấp quân chủ càn quét bốn phương.
"Chín đoạn Phược Phong Linh?"
Đình Lan đang định triệu hoán Hồn sủng của mình chợt phát hiện Sở Mộ gọi ra một con chín đoạn ba giai Phược Phong Linh, không nhịn được lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm.
Đình Lan vẫn cho rằng Sở Mộ vừa mới nhận được một con ấu sủng Phược Phong Linh, cần phải hao phí chút thời gian tăng cường giai đoạn cho nó. Nhưng nàng không thể nào ngờ tới gã nam tử này còn có một con chín đoạn Phược Phong Linh cường đại như thế.
"Tinh!"
Phược Phong Linh thả ra khí thế quân chủ cuồng dã bá đạo chèn ép hết thảy sinh vật ở gần đó, chỉ cần một giây đã hoàn thành chú ngữ kỹ năng Phong hệ uy lực cấp chín.
Nguồn: http://truyen360.comChỉ một kỹ năng Phong hệ cũng dư sức tàn sát một mảng lớn Cuồng Lăng Hạt. Ngay khi Phược Phong Linh tức giận phóng thích kỹ năng ra ngoài, một đám Cuồng Lăng Hạt ở gần nhất lập tức bị cuồng phong bao phủ, từng con từng con một bị Phong Nhận và Phong Liêm chém tan nát, cơ hồ không có con nào được chết nguyên vẹn.
Cụ Phong uy lực cấp chín che phủ diện tích vài trăm thước, kỹ năng vừa quét qua lại có thêm trăm đầu Cuồng Lăng Hạt bị kéo lên không trung. Tộc quần Hồn sủng vốn đông nghịt xuất hiện một mảng đất trống khá lớn, uy lực kinh khủng đến mức Sở Mộ cũng không nhịn được há hốc mồm cảm thán.
Cho dù số lượng Cuồng Lăng Hạt có bao nhiêu, chỉ cần Phược Phong Linh buông thả một cái kỹ năng Phong hệ là cả đám tan tác như lá khô trong giông bão. Tám đoạn Cuồng Lăng Hạt đối mặt nó căn bản là yếu ớt không chịu nổi một kích.
Sở Mộ thấy Cuồng Lăng Hạt bị cuồng phong xé nát quá mức dễ dàng cũng không nhịn được thở dài cảm thán. Nếu như trước kia hắn có Phược Phong Linh thì không cần hao phí thời gian hai tháng mới thu thập đủ lượng nọc độc rồi.
"Cửu Phong Bạo."
Chín đạo Cụ Phong uy lực cấp tám hóa thành chín con rồng hung bạo quay cuồng trong gió rét, mỗi một đạo Cụ Phong bốc lên khí lãng cuồn cuộn tàn sát hàng chục đầu Cuồng Lăng Hạt. Sau khi kỹ năng qua đi, cho dù chúng nó không chết cũng trọng thương, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.
"Độn Phong - Phong Duệ."
Lực lượng Phong Duệ màu đen ngưng tụ trên đầu ngón tay Phược Phong Linh, khi nó hướng tới phía trước liền khuếch tán ra bốn phía bao trùm phạm vi vài trăm thước. Toàn bộ khu vực này tổng cộng có gần bốn trăm đầu Cuồng Lăng Hạt, lúc này chúng nó đang vất vả cắm hạt kìm (càng bọ cạp) xuống đất, cố định thân thể của mình trước cuồng phong tàn bạo.
Nhưng mà sức mạnh Phong Duệ kinh khủng ngoài sức tưởng tượng của chúng nó, chỉ mới va chạm một lượt đã mười mấy con Cuồng Lăng Hạt bị Phong Duệ kéo lên không trung. Khải giáp dày cộm bị chém tan nát không còn hình dạng, da thịt nát bấy, chi cụt nhất thời nằm rải rác khắp nơi, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong không khí khiến người ta có cảm giác lợm giọng nôn mửa.
Đình Lan đứng ở bên cạnh Sở Mộ, trợn mắt kinh ngạc nhìn Phược Phong Linh không ngừng công kích tộc quần Cuồng Lặng Hạt, lúc này cái miệng nhỏ nhắn của nàng mở ra hồi lâu còn chưa có khép lại.
Đình Lan trí nhớ rất tốt, nàng có thể cảm giác được cái con Phược Phong Linh này chính là đối thủ ban đầu của Lâm Dận Thú, cũng chính là Hồn sủng bị Sở Mộ bắt lầm. Lúc đó thực lực tám đoạn cao giai Phược Phong Linh chỉ mạnh hơn Lâm Dận Thú của nàng một chút thôi.
Nhưng mà bây giờ Phược Phong Linh bày ra thực lực quá mức cường đại rồi, cứ mỗi giây là phóng ra kỹ năng Phong hệ uy lực cấp chín dễ dàng như trở bàn tay. Hơn nữa Phược Phong Linh không cần khống chế lực lượng Phong hệ, mà kết tinh Độn Phong chung quanh nó tự động tạo thành một lĩnh vực đặc thù, ở trong lĩnh vực này không có bất kỳ một con Cuồng Lăng Hạt nào tồn tại. Hàng trăm hàng ngàn tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh ở trước mặt nó đã biến thành con kiến hôi yếu ớt nhất, để mặc cho Phược Phong Linh tùy ý giày xéo không có một chút lực phản kháng.
Thời gian trôi qua không bao lâu, chung quanh Sở Mộ đã chồng chất trên trăm cỗ thi thể Cuồng Lăng Hạt, phần lớn bị thương chạy trốn ra xa đếm không hết. Nhớ ngày đó Sở Mộ khống chế Ma Thụ chiến sĩ, Mạc Tà, Quỷ Khung Quân Vương chém giết mấy ngày mới có thể giết được số lượng chừng này, thế mà Phược Phong Linh chỉ tiện tay hoàn thành trong vài phút, điều này làm cho Sở Mộ cũng phải cảm thán không dứt đối với chiến lực của chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ.
"Ma Thụ chiến sĩ, ngươi cũng ra ngoài chém giết đi!"
Sở Mộ niệm chú ngữ, triệu hoán Ma Thụ chiến sĩ với năng lực quần sát cường đại ra trước mặt mình.
Lần đầu Ma Thụ xuất hiện ở nơi này chỉ có bảy đoạn cao giai, bây giờ nó đã đạt đến tám đoạn chín giai, thực lực tăng cường lên suốt một đoạn. Mặc dù thực lực chênh lệch rất lớn với Phược Phong Linh, nhưng mà Ma Thụ chiến sĩ đối phó tộc quần Cuồng Lăng Hạt cũng không tốn bao nhiêu sức lực.
Hai con Hồn sủng đồng thời tiến hành càn quét đám Cuồng Lăng Hạt. Dạ Lôi Mộng Thú đặc biệt chịu trách nhiệm giải quyết chín đoạn Cuồng Lăng Hạt, chiến đấu quy mô khổng lồ như thế ngược lại khiến cho Đình Lan cảm giác không biết nên nhúng tay vào chỗ nào.
Vốn Đình Lan đề nghị ra ngoài lịch lãm nên không thể nào chỉ đứng nhìn Sở Mộ làm việc được, thế là nàng cũng triệu hồi ra Lâm Dận Thú bắt đầu công kích mấy con Cuồng Lăng Hạt lạc đàn.
Trải qua đoạn thời gian ngắn lưu lại Hồn Điện, Đình Lan đã tăng cường thực lực Lâm Dận Thú lên tới chín đoạn một giai, có thể nói là mạnh hơn trước gần hai thành.
"Lâm Dận Thú của ngươi có lực sát thương đơn thể tương đối mạnh, bảo nó phối hợp với Mộng Thú của ta giải quyết chín đoạn Cuồng Lăng Hạt đi!"
Sở Mộ nhìn thoáng qua Đình Lan - Lâm Dận Thú oai phong uy vũ, cười nói.
Đình Lan gật đầu, lập tức dùng hồn niệm bắt đầu tìm kiếm những con Cuồng Lăng Hạt từ chín đoạn trở lên.
Lâm Dận Thú có lực phòng ngự rất cao, xâm nhập vào một đoàn tám đoạn Cuồng Lăng Hạt tựa như trâu điên vào ruộng lúa. Cuồng Lăng Hạt công kích không thể nào phá vỡ chiến giáp phòng ngự trên người nó.
Mà Lâm Dận Thú thi triển lực lượng Thú hệ lại vô cùng bá đạo, cái con cuồng thú này tiến nhập vào trong đại quân Cuồng Lăng Hạt thế như chẻ tre, chém giết như vào chỗ không người. Chỉ lát sau khu vực chung quanh Dạ Lôi Mộng Thú đã hoàn toàn trống trải, nhờ thế Dạ Lôi Mộng Thú có thể yên tâm thi triển kỹ năng Yêu Linh hạn chế mấy con chín đoạn Cuồng Lăng Hạt. Còn Lâm Dận Thú mỗi lần đánh ra Quang trảo sẽ xử lý ngay một con chín đoạn Cuồng Lăng Hạt, bảo đảm không chết cũng trọng thương.
"Sở Thần, ngươi làm thế nào ký kết hồn ước với Phược Phong Linh trưởng thành?"
Rốt cuộc Đình Lan cũng không nhịn được nữa, quay sang hỏi một câu.
Chín đoạn ba giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, cái loại Hồn sủng này tuyệt đối là cường hãn trong bậc thang thứ hai. Ngay cả Đình Lan mình cũng chỉ có một con chín đoạn bốn giai Băng Hỏa Yêu trung đẳng quân chủ có thể chống lại Phược Phong Linh của Sở Mộ mà thôi.
Hơn nữa Đình Lan tương đối hiểu rõ đội ngũ Hồn sủng của Sở Mộ, nàng biết thực lực những Hồn sủng khác không có đơn giản như bề ngoài. Vì thế trong lòng nàng chợt sinh ra cảm giác thực lực Sở Mộ đã không còn thua kém mình bao nhiêu nữa.
Lúc còn ở Đôn thành, Đình Lan chỉ cần xuất ra một con Lâm Dận Thú là có thể giải quyết tất cả Hồn sủng của Sở Mộ.
Thế mà thời gian không tới một năm, trong khi Hồn sủng của Đình Lan bị vây trong tình trạng bình cảnh thì thực lực Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh, trực tiếp đuổi theo nàng sát sao. Tốc độ phát triển kiểu này chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung, Đình Lan rất khó tưởng tượng nổi gã nam tử này đến tột cùng làm thế nào để tăng cường thực lực lên tới cảnh giới này trong đoạn thời gian ngắn như vậy.
Sở Mộ biết rất khó giải thích rõ ràng tình huống của Phược Phong Linh, hơn nữa có khi sẽ gặp phải phiền toái không cần thiết, lập tức trả lời qua loa đại khái:
"Ta chiếm được một lọ Ức Dịch từ chỗ Trầm Dịch Thành, trải thanh tẩy linh hồn mới ký kết hồn ước với Phược Phong Linh trưởng thành."
"Ức Dịch? Tại sao Trầm Dịch Thành lại có bí vật của Hồn Minh?" Đình Lan ngạc nhiên hỏi.
"Trong nhóm của hắn có một người tên là Phùng Khôn, là thành viên của Hồn Minh đưa cho hắn sử dụng." Sở Mộ hồi đáp.
Sở Mộ giải thích rất đơn giản, bao gồm chính hắn làm cách nào tăng cường thực lực nhanh chóng cũng chỉ dùng một câu là xong. Nhưng mà Đình Lan có thể khẳng định trong khoảng thời gian này gã nam tử ở trước mắt thông qua những phương pháp khác thường tiến hành lịch lãm, mạnh mẽ đề thăng thực lực của mình với biên độ lớn. Bất kể kết quả như thế nào, nhưng chỉ cần làm được tới trình độ này thì tính cả Thiên Hạ thành chỉ có vài người mà thôi, vì thế trong lòng Đình Lan thật sự bội phục Sở Mộ can đảm và gan dạ.
Trước kia Sở Mộ hao phí thời gian gần hai tháng mới góp nhặt đủ một ngàn phần nọc độc. Lần này Sở Mộ chỉ dùng có bảy ngày càn quét quân đoàn Cuồng Lăng Hạt, thu thập một ngàn phần nọc độc quá mức dễ dàng. Từ đó có thể chứng minh thực lực của hắn đã tiến vào một cấp độ khác.
Lần này Sở Mộ không có ý định lịch lãm quá lâu, hiện tại đã biết được Phược Phong Linh có năng lực chiến đấu cường đại hiển nhiên là lòng tin tăng nhiều. Hắn chỉ chờ đến lúc Thiên Hạ Quyết diễn ra, đó chính là thời điểm Sở Mộ bỗng nhiên nổi tiếng, đánh một trận khiến cho người người khiếp sợ.
"Thiếu chút nữa đã quên rồi!"
Trên đường quay trở về, Đình Lan bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó, vội vàng quay đầu sang nói với Sở Mộ.
"Chuyện gì?" Sở Mộ cảm thấy khó hiểu hỏi lại một câu.
"Là như thế này, mỗi lần đại hội Thiên Hạ Quyết diễn ra sẽ có không ít quy định khác nhau. Mỗi thế lực sẽ tuyển chọn ra một người làm Thủ cảnh giả tại các bậc thang, trước đó ngươi được liệt vào hàng ngũ tối cường tại bậc thang thứ ba, sau đó lại lưu truyền tin tức ngươi đánh bại Trầm Dịch Thành. Cho nên trải qua các thế lực Hồn Minh, Hồn Điện, Yểm Ma cung, Hồn sủng cung, Thương Minh, Nguyên Tố môn cùng nhau xét duyệt. Hồn Điện chúng ta quyết định để ngươi làm Thủ cảnh giả." Đình Lan mỉm cười mị mị, trên mặt xuất hiện ý tứ khó nói nên lời.
"Để ta làm Thủ cảnh giả, cái gì là Thủ cảnh giả?" Sở Mộ hiển nhiên là không hiểu được chuyện này rồi, vì thế mới dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang Đình Lan.
"Ngươi không hiểu quy tắc của đại hội Thiên Hạ Quyết?"
Đình Lan trừng mắt nhìn sang Sở Mộ.
Sở Mộ lắc đầu ngao ngán, lúc trước Sở Mộ từng hỏi thăm Ly lão nhi về chuyện này. Chẳng qua là Ly lão nhi nói Thiên Hạ Quyết rất phức tạp, chừng nào đến mới chịu tường thuật tỉ mỉ.
Đoạn thời gian gần đây, Sở Mộ hoàn toàn dung nhập vào trạng thái tăng cường thực lực, quả thật không có rảnh rỗi tìm hiểu quy tắc của Thiên Hạ Quyết.
"Được rồi, cái tên luyện công điên này. Ai dà, thừa dịp đoạn thời gian trở về, ta sẽ giảng giải đại khái cho ngươi."
Đình Lan nở nụ cười vui vẻ, bắt đầu giải thích cho Sở Mộ hiểu hàm nghĩa Thủ cảnh giả.
"Cái gọi là bậc thang không phải là phân loại tầng thứ cao thủ trong nhóm thanh niên đồng lứa, mà là trải qua nhiều năm được các thế lực lớn xem xét và ước định mà thành. Trong đó có rất nhiều thành phần, ví dụ như số tuổi, giai đoạn phát triển, thực lực tổng thể sẽ được tính toán cẩn thận mới liệt kê vào danh sách từng bậc thang. Sau đó mới tiến hành tranh đoạt vinh quang tại bậc thang đó, bởi vì làm như vậy sẽ công bình hơn đối với những Hồn sủng sư nhỏ tuổi."
"Cho dù là dự thi đoàn đội hay là dự thi một mình cũng phải trải qua một ải gọi là đột phá cảnh, vinh quang cuối cùng của bậc thang thứ nhất là mười cảnh, chín cảnh là vinh quang cuối cùng của bậc thang thứ hai, tám cảnh là vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ ba."
(Cảnh ở đây hiểu theo nghĩa quan ải nhé, trước kia còn có một chữ Cảnh ý nghĩa là lãnh thổ - Dg.)
"Đột phá cảnh, chẳng lẽ là hình thức Sấm quan (đột phá quan ải)?"
Sở Mộ lập tức hỏi lại theo cách hiểu của mình.
"Không phải thế, cảnh ở đây khác biệt một chút, mỗi một đội ngũ hoặc cá nhân đều bắt đầu từ cảnh thứ nhất, không giống như mọi người cùng nhau Sấm quan. Mỗi một cảnh đều có hình thức vượt qua khác nhau, bậc thang thứ hai của chúng ta tổng cộng phải đột phá chín cảnh, mỗi một cảnh sẽ tăng cường độ khó lên dần. Trước khi diễn ra sẽ không có người nào biết được mình sẽ phải làm cái gì để vượt cảnh. Ví như ta mới nói đến Thủ cảnh giả. Đây chỉ là một loại hình thức trong đó."
"Nếu ngươi bây giờ muốn đột phá cảnh thứ tư, nhóm cao tầng rất có thể sẽ yêu cầu ngươi đánh bại một thanh niên cường giả nổi danh trong Thiên Hạ thành. Vị cường giả này sẽ do các thế lực lớn cùng nhau xem xét và ước định thực lực cụ thể, sau đó mới hạ quyết định cho các thí sinh đi làm. Chỉ khi nào hoàn thành nhiệm vụ đó, ngươi mới có thể tiếp nhận cảnh tiếp theo, thất bại sẽ trực tiếp loại bỏ. Thủ cảnh giả sẽ được tuyển chọn từ những thí sinh tham gia Thiên Hạ Quyết."
"Ngoại trừ các thí sinh phải vượt cảnh, mỗi Thủ cảnh giả sẽ đảm nhiệm công việc phòng thủ, chỉ cần bảo vệ tốt sẽ được xem như là hoàn thành nhiệm vụ, sau đó mới có thể tiếp nhận cảnh tiếp theo."
Đình Lan chậm rãi giải thích từng chỗ một của đại hội Thiên Hạ Quyết.
Sở Mộ nghe tới đâu liền tự quy ra thành cách hiểu của mình, nói đơn giản hơn thì nhiệm vụ của hắn chính là thủ quan tại một trạm, không cho các thí sinh Thiên Hạ Quyết vượt qua là xong.
Cũng có thể hiểu thành gác quan ải, ai tới thì đánh bay hết, thế là nhiệm vụ hoàn thành.
Đồng thời đó cũng là khảo nghiệm dành cho Sở Mộ, bởi vì thất bại cũng có nghĩa là bị đào thải.
"Những thí sinh đột phá cảnh nhất định sẽ vô cùng nhức đầu, ha ha ha!"
Đình Lan nói đến đây liền cười phá lên, bộ dạng rất là vui vẻ. Bởi vì nàng biết thực lực chân chính của Sở Mộ.
"Tại sao?"
Sở Mộ khó hiểu hỏi.
"Các thế lực lớn phán đoán sai lầm mất rồi, ha ha, thực lực của ngươi aa...a! Bọn họ khẳng định là muốn đặt ngươi vào tình cảnh khó khăn. Hết lần này tới lần khác thực lực ngươi mạnh như vậy, mấy tên thí sinh muốn đánh bại Thủ cảnh giả nhà ngươi nhất định sẽ gặp tai ương."