Đám Hồn sủng của Hà Thanh đã gia trì kỹ năng phòng ngự, nhưng mà kỹ năng Phong hệ cấp chín không phải là thứ dễ dàng ngăn cản như vậy. Chỉ một đợt Độn Phong – Phong Liêm quét qua, bốn con Hồn sủng của Hà Thanh đã bị lật ngược lên trời, lưỡi hái đen nhánh xẹt qua thân thể chúng nó nhẹ nhàng như chém đậu hũ, máu tươi lập tức phun ra xối xả.
Trên tường thành cách đó ngàn thước, mọi người nhìn thấy vô số Phong Liêm màu đen có sức phá hủy kinh khủng như thế cũng phải giật mình run sợ. Bọn họ nhìn thấy cả vùng đất trống trải xuất hiện hàng loạt vết chém chằng chịt, đám người vốn đang nghị luận sôi nổi bỗng nhiên an tĩnh trong nháy mắt, ai nấy đều trợn tròn hai mắt không dám tin tưởng chuyện mình đang thấy.
"Vù vù vù vù!"
Độn Phong thổi ra phạm vi rất xa, tất cả mọi người ở cách đó ngàn thước vẫn có cảm giác đau rát cả mặt, sợ hãi trong nội tâm đột ngột dâng trào mãnh liệt.
Năng lượng Độn Phong từ từ tản đi, khu vực chung quanh Vong Giới môn đã bị kỹ năng Phong hệ cấp chín gây tổn hại nghiêm trọng.
Hà Thanh cùng với bốn con Hồn sủng ở cách đó không xa thương tích đầy mình vô lực nằm trên mặt đất.
Hà Thanh vừa rên rỉ vừa chật vật bò dậy, bốn con Hồn sủng cũng nằm trong vũng máu, mặc dù còn sống nhưng không có một con đủ sức đứng lên.
Mấy ngàn người còn chưa có chuẩn bị xong tư thế quan sát chiến đấu, nhưng mà trận chiến này đã kết thúc ngay sau một lần buông thả kỹ năng.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện kết quả này.
Đồng dạng là thành viên bậc thang thứ ba, tuổi tác Hà Thanh cũng tương đương với Sở Mộ. Người trước triệu hoán bốn con Hồn sủng thậm chí đã chuẩn bị phòng ngự đầy đủ. Người sau chỉ gọi về một con Hồn sủng, đầu Hồn sủng này chỉ buông thả một cái kỹ năng Phong hệ xém chút nữa tàn sát bốn con Hồn sủng của đối phương, đây là chênh lệch thực lực xa tới cỡ nào chứ?
Lúc trước Sở Mộ đột phá cảnh là đấu thú và săn thú, còn một lần khiêu chiến cường giả kết thúc trong mờ mịt. Tất cả mọi người chỉ biết là hắn là thanh niên biến thái trong hàng ngũ bậc thang thứ ba, nhưng không có ai ngờ tới thực lực của hắn lại biến thái tới mức này. Thực lực như thế hoàn toàn đủ tư cách liệt vào tối cường bậc thang thứ hai rồi.
Toàn trường một mảnh vắng lặng, kỹ năng Phong hệ kinh người đã tản đi hồi lâu nhưng mấy ngàn giống như bị hóa đá vậy, thời gian chầm chậm trôi qua vẫn giữ nguyên bộ mặt ngơ ngác nhìn về phía trước.
Cho đến khi đám thủ vệ mang Hà Thanh và đám Hồn sủng bị thương trở về trị liệu, mọi người mới từ trong hoảng sợ khôi phục tinh thần lại như cũ.
Dưới tình huống này, còn có bao nhiêu người có đủ trấn định làm người thứ hai đột phá cảnh đây? Mặc cho nữ tử áo tím gọi tên nhiều lần cũng không có người nào bước ra, bởi vì bọn họ rõ ràng mình không thể nào đối mặt với Thủ cảnh giả thực lực kinh khủng như thế.
"Lại đọc một lần, không trả lời xem như bỏ cuộc."
Giọng nói San tiểu thư vẫn nhàn nhạt như cũ.
Cuối cùng người thứ hai đột phá cảnh dứt khoát im lặng không trả lời, hiển nhiên là người này không có can đảm đột phá cảnh.
Không chỉ có là người thứ hai bỏ cuộc, ngay sau đó một đám tuyển thủ tiếp theo cũng rối rít lắc đầu từ bỏ.
Đối với bọn họ độ khó đột phá cảnh lần này quả thực là cao hơn ba cảnh trước gấp trăm lần, đám Hồn sủng sư kia tự biết rõ thực lực của mình, cho nên không muốn tự chuốc lấy khổ cực vào thân.
"Thực lực Hồn Điện Sở Thần đã mạnh đến trình độ này rồi, nói không chừng hắn có thể giành lấy vinh quang cuối cùng của bậc thang thứ hai. Đám gia hỏa kia bảo chúng ta đối mặt với cường giả như thế làm thế nào đột phá cảnh đây?"
Rất nhiều tiếng kêu gào không cam lòng xen lẫn sợ hãi vang lên lần nữa.
"Đúng vậy, đúng vậy, mấy lần đột phá cảnh trước tuyệt đối không có khó như vậy, không công bình, cực kỳ không công bình. Hơn nữa thực lực Hồn Điện Sở Thần quá mạnh rồi, thằng nào ngon đi lên đánh hắn rớt đài dùm cái coi."
Một tràng thanh âm phụ họa lập tức nổi lên.
"Hừ hừ, đúng là buồn cười, vinh quang cao nhất ba cảnh trước không đáng một xu đối với cường giả chân chính. Nếu như các ngươi đã tham gia Thiên Hạ Quyết một lần khẳng định sẽ biết, thông thường những người nhận được vinh quang cao nhất ba cảnh trước sẽ biến mất khi đến cảnh thứ năm, thứ sau. Đây là một truyền thống lâu đời của Thiên Hạ Quyết rồi, bởi vì cao thủ chân chính của các thế lực lớn không muốn bại lộ thực lực của mình quá sớm."
Một gã nam tử trong đám đông cười lạnh một tiếng, sau khi nói xong liền chậm rãi cất bước đi ra khỏi cửa thành.
Nam tử này hiển nhiên đã biết thứ tự đột phá cảnh của mình, khi hắn đi tới cổng thành, San tiểu thư liền đọc tên của hắn.
"Bậc thang thứ nhất, Nguyên Tố môn - Ngụy Hưng."
Ánh mắt San tiểu thư nhìn tới gã nam tử, tiếp tục mở miệng nói:
"Ngươi là thành viên bậc thang thứ nhất nên không có quyền lựa chọn độ khó, phải đối mặt Thủ cảnh giả cửa thứ nhất bốn khống, Thủ cảnh giả cửa thứ hai ba khống, Thủ cảnh giả cửa thứ ba song khống."
"Chỉ vậy thôi sao? Xem ra có thể giữ lại một ít thể lực chuẩn bị cho cảnh thứ năm, dĩ nhiên tốt nhất là cái tên tiểu tử bậc thang thứ ba kia không nên lãng phí quá nhiều tinh lực của ta. Nếu không ta sẽ cho hắn loại bỏ khỏi cảnh thứ tư."
Ngụy Hưng vừa nói xong liền tiếp tục đi tới trước.
Tất cả mọi người nghe thấy San tiểu thư đọc tên đã xác định nam tử này là thành viên bậc thang thứ nhất của Nguyên Tố môn.
Cao thủ bình thường tại bậc thang thứ ba không thể đối kháng Hồn Điện Sở Thần một chiêu nửa thức, bây giờ chỉ có thành viên bậc thang thứ nhất mới có khả năng chèn ép khí thế của cái tên thanh niên biến thái kia.
Ngụy Hưng không thích di chuyển quá chậm, dù sao từ tường thành đến Kính Kiếm sơn còn có một đoạn khá xa. Hắn trực tiếp niệm chú ngữ triệu hồi ra một con Hồn sủng toàn thân lưu chuyển ánh sáng kỳ ảo, sau đó nhảy lên người nó ra lệnh bay tới Kính Kiếm sơn.
"Xem ra chỉ có thể hi vọng vào cường giả bậc thang thứ hai và thứ nhất giảm bớt chiến lực của tên kia. Cuối cùng chúng ta mới có hi vọng đi tiếp."
Đến lúc này còn có không ít người ôm lấy một tia may mắn trong lòng.
"Không thể nào, dựa theo lệ cũ trước kia Thủ cảnh giả cửa thứ nhất sẽ cho tuyển thủ bậc thang thứ hai và thứ nhất thông qua. Sở Thần nhận được phần thưởng vinh quang tại bậc thang thứ hai không khó, cho nên ta cảm thấy hắn sẽ bỏ qua những tuyển thủ bậc thang thứ nhất, nhưng mà bậc thang thứ hai và thứ ba xem như chết chắc trong tay hắn rồi. Nếu như trong nhóm chúng ta không có xuất hiện cường giả ẩn giấu thuộc các thế lực lớn, chúng ta sẽ từ từ bị loại ra khỏi cuộc chơi này rồi."
Lúc trước Hồn sủng của Sở Mộ chỉ thi triển một kỹ năng đã giải quyết Hà Thanh và bốn con chủ sủng đã khiến cho đám người trên tường thành sợ hãi tái mặt. Bây giờ lấy lại bình tĩnh phân tích cẩn thận mọi thứ, những tuyển thủ bậc thang thứ hai và thứ ba tâm tư xám xịt như tro tàn. Bọn họ kiên trì đứng ở chỗ này giống như là xem cuộc vui mà thôi, hoàn toàn mất đi cảm giác của những người trong cuộc.
Khi con Hồn sủng kia bay tới gần Vong Giới môn, Ngụy Hưng ngẩng đầu lên nhìn vào thân ảnh người thanh niên đứng trên cầu đá, trên mặt hiện lên một nụ cười khinh miệt.
"Hồn Điện Sở Thần, ta biết ngươi từng bước vào Thiên Hạ bảng vinh quang của bậc thang thứ nhất, hơn nữa thực lực tuyệt đối là tối cường trong nhóm thành viên bậc thang thứ ba. Thậm chí bậc thang thứ hai cũng rất ít người là đối thủ của ngươi."
"Chẳng qua là ngươi nên cảm thấy như vậy là đủ rồi, những đại hội trước đã có không biết bao nhiêu người cao ngạo giống như ngươi, cũng có rất nhiều thiên tài siêu quần bạt tụy, nhưng bọn họ cuối cùng vẫn bị rơi rụng dưới tay vô số cường giả chân chính."
Ngụy Hưng dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.
"Ngươi nói mấy thứ này làm gì?"
Sở Mộ từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ hình dáng nam tử này, cũng biết hắn là một cường giả bậc thang thứ nhất.
Bậc thang thứ ba và thứ nhất chênh lệch khoảng chừng năm tuổi, đối với những Hồn sủng sư có kiến thức và nghị lực sẽ dùng quãng thời gian năm năm bồi dưỡng ra không ít mười đoạn Hồn sủng. Cho nên thời gian năm năm nhất định sẽ làm cho thực lực hai bên chênh lệch rất xa, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu ban tổ chức Thiên Hạ Quyết phải tiến hành phân chia bậc thang và khiêu chiến vinh quang.
"Ta chỉ khuyên ngươi với tư cách là người đã tham gia Thiên Hạ Quyết."
"Tốt lắm, triệu hoán bốn con Hồn sủng của ngươi đi, ta không muốn lãng phí quá nhiều thời gian."
Ngụy Hưng cười cười khinh thường.
Sau khi nói xong, Ngụy Hưng niệm chú ngữ bắt đầu triệu hồi Hồn sủng của mình.
Hai đồ án hồn ước xuất hiện ở bên cạnh Ngụy Hưng, có thể nhận thấy rõ ràng một luồng khí tức Nguyên Tố đặc thù đang dao động. Sau đó luồng khí tức đó bao phủ chung quanh Ngụy Hưng làm cho mặt đất chấn động liên hồi.
Hai con Hồn sủng xuất hiện ở trước mặt Ngụy Hưng đều thuộc loại Nguyên Tố giới, ngay sau đó Ngụy Hưng lui về phía sau bắt đầu bố trí trận hình chiến đấu vô cùng thành thạo.
Sở Mộ đối mặt thành viên bậc thang thứ nhất có thể tùy tiện triệu hoán, chẳng qua là Sở Mộ không có lập tức triệu hồi những Hồn sủng khác, chỉ dùng hồn niệm nói với Phược Phong Linh.
Khu vực chung quanh là lực lượng Độn Phong do Phược Phong Linh khống chế, vì thế nó di chuyển nhẹ nhàng và không hao phí một chút sức lực. Chỉ dựa vào làn gió âm thầm tiếp cận ba con Hồn sủng của Ngụy Hưng.
"Phong Ẩn."
Ẩn giấu thân thể vào trong làn gió là kỹ năng chủng tộc của Phược Phong Linh, vốn kỹ năng Phong Ẩn chỉ có tác dụng né tránh. Nhưng sau khi đạt tới chín đoạn, Phược Phong Linh đã có thành tựu khống chế Phong hệ cao hơn, ngoại trừ che giấu thân thể của mình ra, còn có thể lợi dụng lực lượng trong lĩnh vực Phong hệ tiến hành công kích.
"Chuẩn bị xong rồi? Xem ra cũng không phải là cái loại người cố chấp, có thể hiểu được Thiên Hạ Quyết tàn khốc là tốt rồi, bậc thang thứ nhất và thứ ba chênh lệch quá xa."
Ngụy Hưng phát hiện Sở Mộ không có triệu hoán Hồn sủng khác, trên mặt liền xuất hiện một nụ cười đắc ý.
Thật ra đối với thành viên bậc thang thứ nhất như Ngụy Hưng, chỉ nói mấy câu có thể hù dọa Hồn Điện Sở Thần trực tiếp cho đi là một chuyện rất đáng kiêu ngạo. Ít nhất sau này tin tức truyền ra sẽ là thanh niên biến thái kia có phần kiêng kị hắn.
"Vù vù vù vù vù vù!"
Lực lượng Độn Phong lạnh thấu xương đột nhiên xuất hiện bên tai Ngụy Hưng, nụ cười trên mặt hắn cứng ngắc lại trong nháy mắt.
"Vô liêm sỉ, cái đồ không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách ta không khách khí."
Ngụy Hưng nhất thời chửi ầm lên, trực tiếp chỉ huy Hồn sủng buông thả kỹ năng.
Ngụy Hưng không phải là tuyển thủ bình thường, hồn niệm của hắn đã khóa chặt vị trí Phược Phong Linh rất nhanh, sau đó lập tức ra lệnh cho Hồn sủng của mình tiến hành công kích, không cho Phược Phong Linh có cơ hội niệm chú ngữ.
"Tinh!"
Cuồng phong lạnh lẽo trong Vong Giới môn trở thành nơi ẩn núp hoàn mỹ nhất Phược Phong Linh, ba con Nguyên Tố Hồn sủng đồng thời phát động công kích về phía Phược Phong Linh chợt nhận ra mục tiêu biến mất. Chung quanh chỉ còn lại khí tức dao động vô cùng quỷ dị.
"Ầm ầm ầm!"
Ba kỹ năng đồng thời nổ tung tại vị trí cũ của Phược Phong Linh, một làn sóng xung kích mạnh mẽ nhanh chóng càn quét khắp khu vực.
"Cho rằng ẩn giấu thân hình đủ xảo diệu? Buồn cười, ta khống chế Hồn sủng lâu hơn ngươi sáu năm, ngươi sử dụng cái thứ chiến thuật kia quả thật là buồn cười." Ngụy Hưng vẫn không ngừng cười nhạo.
Sở Mộ hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của Ngụy Hưng, hắn chỉ trấn định phát ra chỉ lệnh cho Phược Phong Linh chiến đấu, sau khi hoàn thành Phong Ẩn né tránh chính là thời điểm thi triển kỹ năng công kích.
Phược Phong Linh dùng thời gian một giây sẽ tạo ra kỹ năng Phong hệ uy lực cấp chín, mà kỹ năng Phong Ẩn kéo dài hai giây. Cho nên Phược Phong Linh hoàn toàn dư dả thời gian thi triển kỹ năng cao cấp.
"Vù vù vù vù!"
Sau khi năng lượng xung kích của ba Nguyên Tố Hồn sủng tản đi, trong phương viên năm mươi thước lấy Phược Phong Linh làm trung tâm bỗng nhiên xuất hiện từng luồng khí lưu Độn Phong đen nhánh.
Luồng khí lưu xoay tròn với tốc độ cực nhanh, rồi lan tràn ra bao phủ cả vùng đất tạo thành một cái vòi rồng khổng lồ, mặt đất trong phạm vi năm mươi thước bị lực lượng Phong hệ phá hủy hầu như không còn.
"Lại … lại … lại là một cái kỹ năng cấp chín."
Đám người ở trên tường thành quan sát trận chiến lại trợn mắt há mồm một lần nữa.
Ngụy Hưng đứng trong phạm vi Độn Phong hủy diệt đã biến sắc mặt, hắn không thể nào hiểu được tại Phong hệ Hồn sủng của đối phương bị ba con Hồn sủng của mình công kích vẫn có thể hoàn thành kỹ năng uy lực cấp chín, chẳng lẽ nó không cần niệm chú ngữ mà trực tiếp thi triển?
Không niệm chú ngữ là chuyện tuyệt đối không thể, chỉ có mười đoạn quân chủ mới có thể làm được.
"Vù vù vù vù vù vù!"
Vòi rồng màu đen từ từ hạ xuống, giống như một hung thú mang theo lực lượng hủy diệt thôn phệ đại địa. Ba con Hồn sủng của Ngụy Hưng bắt đầu có dấu hiệu chống đỡ không nổi.
Phương viên năm mươi thước bị lực lượng Độn Phong tàn phá tạo thành một cái hố thật to, dưới hố chính là ba con Nguyên Tố giới Hồn sủng đã bị thương, trên người chúng nó xuất hiện vô số vết chém tinh tế.
Ba con Hồn sủng này có năng lực phòng ngự mạnh hơn Hồn sủng của Hà Thành rất nhiều, Phược Phong Linh thi triển kỹ năng uy lực cấp chín không thể làm cho chúng nó bị thương nặng. Chẳng qua là tạm thời chèn ép chúng nó không thể phản kích mà thôi.
Mặc dù là như thế, sắc mặt Ngụy Hưng đứng ở vị trí khá xa tương đối khó coi, có thể tạo ra kỹ năng uy lực cấp chín dễ dàng như thế đã chứng minh Phong hệ Hồn sủng của đối phương thực lực cực mạnh.
Nhưng mà một chuyện làm cho Ngụy Hưng cảm thấy bất an chính là đối phương đã thi triển kỹ năng Phong hệ đả thương ba con Hồn sủng của hắn. Nhưng mà đến tận lúc này Ngụy Hưng còn chưa biết con Phong hệ Hồn sủng kia là chủng tộc gì.
"Vù vù vù vù!"
Lực lượng Độn Phong lại dâng trào một lần nữa, cơ hồ ngay khi ba con Nguyên Tố Hồn sủng mới vừa điều chỉnh tốt trạng thái thì Phược Phong Linh đã hoàn thành kỹ năng công kích.
"Ở phía trên, công kích nó."
Rốt cuộc Ngụy Hưng đã phát hiện ra Phược Phong Linh khi nó niệm chú ngữ, hồn niệm của hắn trước tiên khóa chặt vị trí Phược Phong Linh rồi ra chỉ lệnh cho ba con Hồn sủng phát động công kích.
Hỏa diễm đỏ rực biến thành mãng xà lửa chia ra hai hướng lập tức đánh tới Phược Phong Linh.
Kỹ năng Hỏa hệ cấp bảy này tên là Tà Diễm Án có năng lực truy kích địch nhân, hỏa diễm Tà Diễm Án có thể thiêu đốt kéo dài không ngừng quấy nhiễu và đả thương địch nhân.
Sau khi Tà Diễm Án bay lên, kế tiếp là Huyền Băng Tinh Linh thi triển kỹ năng Băng hệ cấp tám Lạc Tinh Hàn. Một màn sương lạnh từ trên trời cao bay xuống làm cho nhiệt độ chung quanh đột ngột giảm mạnh, chỉ cần bất cứ sinh vật nào ở vị trí kia sẽ bị sương lạnh xâm nhập thân thể, thân thể và nội tạng sẽ lập tức đông cứng.
Tiếp theo kỹ năng Thổ hệ, một đám Cự nham từ dưới đất xông lên đâm thẳng về phía Phược Phong Linh cực nhanh, sau đó lập tức nổ tung biến thành cơn mưa đá bao trùm phạm vi rộng lớn.
"Tần, Phong Quỹ."
Sở Mộ nói với Phược Phong Linh. Còn "Tần" là tên Phược Phong Linh do Sở Mộ nghĩ ra.
Phong Quỹ là kỹ năng né tránh, thân thể Phược Phong Linh vốn nhỏ bé, mềm mại. Hơn nữa nắm trong tay lực lượng khống chế Phong hệ, cho nên nó phi hành trên không trung lại càng linh hoạt, biến hóa đa đoan.
Kỹ năng Phong Quỹ vừa được thi triển, thân thể Phược Phong Linh đã vẽ ra mấy đường vòng cung tinh diệu lướt qua không gian, né tránh ba con Nguyên Tố Hồn sủng công kích vô cùng nhẹ nhàng.
"Tốc độ nhanh như vậy?"
Hai mắt Ngụy Hưng trừng lớn cơ hồ muốn lòi tròng, trong lòng âm thầm kinh hãi không biết sinh vật ẩn trong Độn Phong là cái loại Hồn sủng gì? Tại sao bản thân nó là Nguyên Tố giới Hồn sủng lại có tốc độ sánh ngang Yêu Linh?
Phược Phong Linh có năng lực vừa né tránh vừa niệm chú ngữ. Đây chính là một trong những ưu thế lớn nhất của chủng tộc Phong hệ cao cấp.
Sau khi hoàn thành quá trình né tránh, Phược Phong Linh cũng đúng lúc hoàn thành kỹ năng Phong hệ, lần này Phược Phong Linh buông thả kỹ năng Cụ Phong cấp chín có sức mạnh hủy diệt tối cường.
Phược Phong Linh niệm chú tốc độ cực nhanh, ba con Hồn sủng của Ngụy Hưng chỉ có thể buông thả kỹ năng cấp tám trong vòng một giây. Nhưng mà Phược Phong Linh trong quá trình né tránh đã chuẩn bị xong kỹ năng cấp chín.
"Vù vù vù!"
Khí lưu màu đen điên cuồng xoay tròn, lần này trong khu vực gần trăm thước biến thành không gian hủy diệt bị lực lượng Độn Phong tàn phá.
Một con Giao Long màu đen ở trong cuồng phong đột ngột bay lên trời, xuyên thẳng vào trong tầng mây gầm thét rung động không gian. Tất cả mọi người đứng trên tường thành có cảm giác giống như trên đầu mình đang bị một con quái vật nhìn chằm chằm vậy, ngay cả hô hấp cũng khó khăn.
Cụ Phong cấp chín xuất hiện lại khiến cho toàn trường rung động lần nữa.
Đối với hàng ngũ thanh niên bậc thang thứ ba thì công kích uy lực cấp chín tuyệt đối là vô địch. Thậm chí đại đa số thành viên bậc thang thứ ba không thể nào thi triển ra kỹ năng uy lực cấp chín.
Thế mà trong trận chiến này đã xuất hiện ba cái kỹ năng Phong hệ, toàn bộ đều đạt tới uy lực cấp chín. Hơn nữa thời gian buông thả kỹ năng thứ hai và thứ ba cách nhau rất ngắn, làm cho người ta có cảm giác chỉ cần nghĩ là có cơ hồ không hao phí thời gian.
Thông thường chiến đấu trình độ này chỉ xuất hiện trong nhóm trung niên đồng lứa. Nhưng bây giờ rõ ràng là hai thanh niên đang đánh nhau mà?
Giao Long màu đen dài gần trăm thước điên cuồng công kích đối phương, lực lượng xung kích lan tràn tới tận khu vực tường thành, tất cả mọi người ở cách xa ngàn thước vẫn có thể cảm giác được làn gió lạnh thấu xương đập vào mặt.
Nguồn: http://truyen360.comSau khi kỹ năng Cụ Phong cấp chín kinh khủng kia tản đi, ba con Hồn sủng của Ngụy Hưng vết thương chồng chất nằm gục tại chỗ. Trong đó có một con triệt để bất tỉnh, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, hai con khác còn đang chật vật đứng lên.
"Vù vù vù vù!"
Ngay lúc này thanh âm "tương đối quen thuộc" khiến cho lòng người rét lạnh lại truyền đến. Thế công tàn bạo còn chưa kết thúc, lực lượng Độn Phong bắt đầu tụ tập một lần nữa.
"Trời đất ơi, lại … lại … lại là một cái kỹ … kỹ năng Phong hệ cấp chín."
Kỹ năng Phong hệ cường đại xuất hiện liên tiếp đã đánh nát tinh thần chiến đấu của đám tuyển thủ kia. Lúc trước không một ai nghĩ tới Phong hệ Hồn sủng của Sở Thần lại kinh khủng tới trình độ này.
Nếu kỹ năng Phong hệ uy lực cấp chín thứ tư ập đến, cho dù Ngụy Hưng thay đổi một con Hồn sủng cũng không làm nên chuyện gì. Kỹ năng Phong hệ công kích bao phủ diện tích rất rộng, Ngụy Hưng triệu hồi ra thứ sủng cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Năng lượng đen nhánh tiếp tục bao phủ vùng đất chung quanh Vong Giới môn, lúc này tầm mắt của mọi người đều bị che kín, hoàn toàn không thể thấy được tình hình chiến đấu bên trong đó.
Nhưng thanh âm rung động như sấm vang chớp dội, tiếng đại địa run rẩy vẫn truyền đến bên tai mọi người. Đến lúc này cả đám tuyển thủ trên tường triệt để trợn tròn mắt.
Chung quanh Ngụy Hưng là cuồng phong gào thét, lúc trước còn bày ra bộ dạng bậc thang thứ nhất mạnh mẽ hơn người, ra vẻ khinh thường không thèm đặt Sở Thần vào trong mắt. Bây giờ hắn mới ý thức cái tên Thủ cảnh giả này kinh khủng đến mức nào, một cao thủ bình thường bậc thang thứ nhất như hắn căn bản không phải là đối thủ.
Rốt cuộc làn sóng thủy triều ngập trời ngập đất chuẩn bị cuốn tới Ngụy Hưng và đám Hồn sủng, hiện tại Ngụy Hưng sắc mặt tái nhợt đành phải bất lực thu hồi tất cả Hồn sủng trở về.
"A!"
Ngụy Hưng lập tức kêu lên thảm thiết.
Hắn không còn đủ thời gian thi triển hồn kỹ bảo vệ đã bị sóng thần hủy diệt thôn phệ. Hồn giáp trên người chỉ ngăn cản được một lượt công kích đã nát bấy, sau đó thân thể hắn bị lực chấn động đánh văng lên trời cao mấy trăm thước, hóa thành một điểm sáng nho nhỏ biến mất ở phía xa xăm.
Mọi người nhìn thấy làn sóng thủy triều đen nhánh ập tới đã kinh hãi không nói nên lời, lúc trước bọn họ còn cảm thấy Hồn Điện Sở Thần hẳn là để cho thành viên bậc thang thứ nhất đi qua để bảo tồn thực lực. Hơn nữa từ thái độ và lời nói của Ngụy Hưng quả thật là bên trong Thiên Hạ Quyết còn đang ẩn giấu rất nhiều cường giả, đồng thời cũng bao gồm cả Ngụy Hưng hắn.
Nhưng mà trận chiến này căn bản không có kịch liệt như mọi người tưởng tượng, cũng không phải là chiến đấu thực lực ngang nhau. Mà giống như là sân khấu dành riêng cho Phong hệ Hồn sủng của Sở Thần biểu diễn.
"Lại thất bại một người, lại là Ngụy Hưng bậc thang thứ nhất nữa chứ!"
Đối thủ là thành viên bậc thang thứ nhất, cho dù không phải là nhân vật phong vân nhưng bất kể thế nào cũng có thể đại biểu cho nhóm người mạnh nhất dự thi Thiên Hạ Quyết. Thế nhưng chiến đấu vẫn kết thúc sau ba cái kỹ năng, chỉ kiên trì lâu hơn Hà Thanh vài giây mà thôi.
"Lúc trước không có nghe nói qua Sở Thần có Phong hệ Hồn sủng. Con Phong hệ Hồn sủng này thi triển bất kỳ một kỹ năng nào cũng đạt tới uy lực cấp chín, chẳng lẽ đây mới là chủ sủng của Sở Thần?"
Sau một đoạn thời gian yên tĩnh vì rung động, bên trong đám người dần dần vang lên thanh âm bàn luận.
Đến giờ phút này, mọi người mới nhận ra Hồn Điện Sở Thần được xưng tụng thanh niên biến thái lúc trước chiến đấu còn chưa có triệu hồi ra chủ sủng chân chính. Hắn khiêu chiến vượt cấp giành lấy vinh quang cao nhất ở dưới tình huống ẩn giấu thực lực.
Trên cổng thành, Diệp Hoàn Sinh thấy một màn như vậy trong lòng bỗng nhiên quay cuồng một trận.
Diệp Hoàn Sinh coi như là quen biết Sở Mộ một đoạn thời gian khá dài rồi, hắn biết Hồn sủng mạnh nhất của Sở Mộ khẳng định là Cửu Vĩ Viêm Hồ. Vốn tưởng rằng lần này thủ cảnh, nếu như Sở Mộ muốn không tha một người sẽ phải để cho Mạc Tà tham chiến. Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới Sở Mộ còn có một con Phong hệ Hồn sủng biến thái như thế, từ mấy kỹ năng kia đã chứng minh được con Phong hệ Hồn sủng này đã đạt tới chín đoạn, trung đẳng cấp quân chủ trở lên.
"Đúng là một ít thực lực, thế nhưng Ngụy Hưng không tính là thứ gì tại bậc thang thứ nhất."
Vẻ mặt San tiểu thư hơi biến hóa một chút, sau đó mới bình thản nói một câu.
Sau khi nói xong, nàng khoát tay áo ra hiệu cho giám sát viên đi mang Ngụy Hưng về tiến hành trị liệu.
Diệp Hoàn Sinh cố ý nhìn lướt qua nữ tử kiêu ngạo này, khóe miệng nhếch lên, đi tới bên cạnh nàng nói:
"Cô nàng thanh cao, đánh cuộc không?"
San tiểu thư liếc sang Diệp Hoàn Sinh, lạnh nhạt nói:
"Không có hứng thú."
"Nếu như ngươi ở một lần thủ cảnh không cho một người thông qua, ta đây liền đánh cuộc lần này Sở Thần cũng không cho một người thông qua. Dù sao cũng nhàm chán, đánh cuộc một lần cho vui, tiền cược cũng không cao, 2000 vạn, thế nào?"
San tiểu thư nhìn lướt qua Diệp Hoàn Sinh, hồi lâu sau mới mở miệng nói:
"Có lẽ 2000 vạn rất có lực hấp dẫn đối với ngươi, nhưng đối với ta chỉ là con số lẻ. Không nên chơi mấy trò kỹ xảo nhàm chán đối với, ta biết ngươi đang nghĩ đến chuyện gì."
Diệp Hoàn Sinh ngẩn người ngạc nhiên, sau đó chợt cười phá lên, vỗ vỗ ngực mấy cái rồi nói:
"Lần đầu tiên nhìn thấy một nữ nhân tự luyến như vậy, vậy thì ta cá Sở Thần ngay cả thứ tư sủng đều không thèm triệu hoán. Hắn sẽ vượt qua tất cả vinh quang trước kia của ngươi, dám chơi không?"
San tiểu thư khẽ nhíu mày, nàng cũng không nghĩ tới Diệp Hoàn Sinh dám nói như vậy. Sau đó nàng cố ý đưa mắt quan sát thân ảnh ở phía xa xa, âm thầm kỳ quái tại sao bằng hữu của hắn lại tin tưởng như vậy. Chẳng lẽ cái tên Hồn Điện Sở Thần này còn đang ẩn giấu thực lực?"