Diệp Khuynh Tư cũng bắt đầu niệm chú ngữ, trước mặt nàng xuất hiện lực lượng Lăng Băng cao cấp và Huyết Viêm cao cấp, hai loại Nguyên Tố kết tinh dung hợp chung một chỗ dần dần phác hoạ ra thân ảnh Băng Hỏa Yêu Tinh.
Đối với chủng tộc Nguyên Tố giới Hồn sủng, phần lớn Hồn sủng sư chỉ nhằm vào một thiên phú cao hơn để tiến hành cường hóa, những thuộc tính khác sẽ làm phó để gia tăng thương tổn.
Điều huấn mỗi loại đến trạng thái kết tinh thứ ba cao cấp sẽ hao phí một khoản tài phú khổng lồ. Hai loại thuộc tính cùng nhau điều huấn lại càng kinh khủng, hơn nữa lại còn phải sử dụng linh vật điều hòa nhằm tránh khỏi xung đột.
Vì thế mỗi lần tăng thêm một loại thuộc tính sẽ tiêu tốn số tiền gấp ba lần bình thường.
Trong tình hình chung, Hồn sủng sư tình nguyện dùng toàn bộ tài chính cường hóa một loại thuộc tính để cho Hồn sủng mạnh hơn, rất ít khi lựa chọn điều huấn hai loại quân bình song hành.
Nhưng mà Băng Hỏa Yêu Tinh của Diệp Khuynh Tư chính là tồn tại quân bình thuộc tính đó, Băng Nguyên tố kết tinh và Hỏa nguyên tố kết tinh đã đạt đến trạng thái thứ ba cao cấp.
Điều huấn Nguyên Tố giới Hồn sủng đến trình độ này quả thật là hiếm thấy, cũng chỉ có Diệp Khuynh Tư vốn là Linh sư mới có thể chịu được phương pháp cường hóa xa xỉ này.
"Song chủ thuộc tính, sơ đẳng cấp quân chủ, đây là Hồn sủng còn mạnh hơn trung đẳng quân chủ."
Thượng Hằng ngẩn người ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Băng Hỏa Yêu Tinh đầy vẻ nghi hoặc.
Thực lực chân chính của Băng Hỏa Yêu Tinh cao hơn chín đoạn một giai Hồn sủng sơ đẳng quân chủ hai cấp bậc, đủ sức đánh một trận với Phược Phong Linh của Sở Mộ mà không rơi vào thế hạ phong.
Băng Hỏa Yêu Tinh là chủ sủng của Diệp Khuynh Tư, theo quá trình Băng Hỏa Yêu Tinh tăng cường giai đoạn thì ưu thế song chủ thuộc tính sẽ dần dần bày ra. Nếu như Diệp Khuynh Tư có thể tăng cường Huyết Viêm và Lăng Băng tới trạng thái thứ tư thì lực chiến đấu lại càng kinh khủng.
"Khuynh Tư, cho Băng Hỏa Yêu Tinh lên chỗ cao." Sở Mộ nói với Diệp Khuynh Tư.
Nguyên Tố giới Hồn sủng cần phải có đầy đủ không gian buông thả kỹ năng, Băng Hỏa Yêu Tinh chắc chắn có thể bộc phát ra lực sát thương uy hiếp triệt để năm gã tù nhân.
Khuynh Tư lập tức ra lệnh cho Băng Hỏa Yêu Tinh bay lên đỉnh vách núi, từ trên cao quan sát toàn bộ thế trận.
"Ma Thụ, khống chế tốt đối phương, không cho bọn họ đến gần."
Sở Mộ nói với Ma Thụ chiến sĩ.
Ma Thụ chiến sĩ sải bước đi tới. Cùng lúc đó Bàn Mộc Linh của Diệp Khuynh Tư cũng niệm chú ngữ gia trì Mộc Linh Lộ cho Ma Thụ chiến sĩ.
Sinh mệnh lực Ma Thụ chiến sĩ cao gấp hai lần Hồn sủng bình thường, sau khi Mộc Linh Lộ dung nhập vào người Ma Thụ chiến sĩ trực tiếp tăng cường lên tới gấp ba lần.
Sinh mệnh lực tăng cường chẳng những giúp cho Ma Thụ chiến sĩ có lực công kích mạnh mẽ hơn. Đồng thời cũng gia tăng tốc độ hấp thu sinh mạng.
Sau khi thi triển kỹ năng gia tăng tính mạng, Bàn Mộc Linh đi theo Ma Thụ chiến sĩ tới trước cùng nhau chống đỡ địch nhân.
"Ù ù ù ù!"
Kết cấu nham thạch vốn không còn ổn định, lại có một nhóm Hồn sủng cường tráng đánh tới lập tức chấn động kịch liệt, tùy thời đều có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
Năm gã tù nhân khống chế Hồn sủng không phối hợp với nhau, yêu thú loại hình lực lượng chạy dọc theo sơn đạo nhấc lên một mảng bụi mù cuồn cuộn. Cho dù khoảng cách hai bên còn rất xa vẫn có thể cảm giác được khí tức cuồng bạo ập đến. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
Yêu thú loại hình nhanh nhẹn bám vào vách núi và đá tảng chạy về phía trước, đám này thân thủ mạnh mẽ, tứ chi có lực hiển nhiên là đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc. Vì thế năng lực di động thành thạo hơn Hồn sủng của thanh niên đồng lứa rất nhiều, mặc dù vách núi dựng đứng, cứng rắn cỡ nào cũng không hề ảnh hưởng đến chúng nó, đi lại tự nhiên như trên đất bằng.
Trong đám Hồn sủng của tù nhân có Thú hệ và Yêu Linh hệ và hai con Dực hệ Hồn sủng.
Hai con Dực hệ Hồn sủng bay lượn phía trên khe núi, chúng nó không bay quá cao, vì rất dễ bị Hồn sủng hoang dã hoặc người khác chú ý. Trong quá trình đi tới, hai con Dực hệ Hồn sủng này vẫn giữ nguyên tốc độ bình ổn, tránh né những tảng đá lởm chởm vươn cao ra khỏi khe núi, từ từ tiếp cận mục tiêu.
"Bọn họ… bọn họ tới."
Sắc mặt Thượng Hằng lập tức phát sinh biến hóa.
Đối phương tổng cộng có mười đầu Hồn sủng, tất cả đều đạt tới hình thái hoàn toàn là mười đoạn. Hơn nữa, tù nhân thuộc về nhóm trung niên đồng lứa nên kinh nghiệm và năng lực tác chiến của đội hình Hồn sủng mạnh hơn thanh niên rất nhiều. Nói không chừng đám người Sở Mộ sẽ bị đánh có lực hoàn thủ.
Sở Mộ đầu tiên khóa định hai con Dực hệ Hồn sủng bay lượn, bởi vì loại hình Hồn sủng này ảnh hưởng rất lớn đến chiến cuộc, tùy thời đều có thể công kích Hồn sủng sư. Cho nên ngay khi bắt đầu chiến đấu, Sở Mộ bắt buộc phải giải quyết Dực hệ Hồn sủng trước tiên.
"Khuynh Tư, Tử Sam Mộng Thú có thể ứng phó không?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Không thể, có một con Dực hệ Hồn sủng đã đạt tới cấp thống lĩnh đỉnh phong, Tử Sam Mộng Thú của ta chỉ có thể ứng phó nó. Một con khác..."
Diệp Khuynh Tư cũng không chủ quan, nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình.
Khống chế Dực hệ Hồn sủng chính là Hồn sủng sư trung niên, Diệp Khuynh Tư không tự cao tự đại cho rằng mình khống chế Tử Sam Mộng Thú có thể đối phó hai con mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh cùng một lúc.
"Một con khác để ta xử lý, muốn đánh thì đánh!"
Thượng Hằng lau vết máu trên mặt, cắn răng nói.
Ngay cả hai tuyển thủ bậc thang thứ ba còn không úy kị khiêu chiến, Thượng Hằng chính là nhân vật đại biểu cho bậc thang thứ hai của Hồn Điện làm sao có thể biểu hiện hèn yếu đây?
"Ừ, ngươi coi trọng một đầu Dực hệ Hồn sủng, những con khác cứ giao cho chúng ta giải quyết." Sở Mộ tự tin nói.
Cách đó ba trăm thước, yêu thú chạy tới đầu tiên chính là một con Đảo Thứ giác thú, trên lưng nó là tù nhân cấp bảy đang nở nụ cười tàn bạo.
"Ha ha, lại thêm hai tuyển thủ."
Gã tù nhân cấp bảy này mới liếc một cái đã thấy đám người Sở Mộ, sau đó ánh mắt của hắn sáng rực lên khóa chặt thân hình Diệp Khuynh Tư, lớn tiếng nói:
"Trong đó có một tên nữ Hồn sủng sư, nhìn tư thái rất tốt, con nhỏ này thuộc về ta."
Sau khi nói xong, gã tù nhân cấp bảy khẩn cấp ra lệnh cho Đảo Thứ giác thú tăng nhanh tốc độ, trong lòng nóng như lửa đốt. Dù sao đám tù nhân này cũng bị giam giữ quá lâu rồi, cho nên tinh thần có chút thác loạn.
"Nói đùa gì vậy, thuộc về ngươi? Đây là mọi người cùng phát hiện."
Một gã tù nhân cưỡi Dực hệ Hồn sủng cười lạnh nói.
"Vậy phải nhìn xem ai bắt được trước."
Chủ nhân Đảo Thứ giác thú chủ nhân nói, hoàn toàn không đặt Hồn sủng của Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư vào trong mắt.
Phía sau nữa còn có ba gã tù nhân đang chạy tới như điên, hai mắt lộ ra quang mang hưng phấn. Đám người này nửa đời đã làm nhiều việc ác, bây giờ có thêm một, hai tội danh cũng chả sao.
Ánh mắt nóng rực của đám tù nhân có tính xâm lược rất mạnh, Diệp Khuynh Tư có thể hiểu được trong đầu đám tù nhân này đang suy nghĩ chuyện gì.
Thế nhưng, Diệp Khuynh Tư không hề tức giận vì điều đó. Vẫn giữ thái độ bình tĩnh ra lệnh cho Bàn Mộc Linh công kích.
"Phốc phốc!"
Bàn Mộc Linh phất tay điều khiển vô số rễ cây nhọn hoắc từ trong vách núi hai bên bỗng nhiên đâm ra, một số gai nhọn từ dưới đất trồi lên đâm vào chân Đảo Thứ giác thú muốn hạn chế tốc độ xung phong của nó.
Gã tù nhân cấp bảy kia cười cười khinh miệt, kịp thời để cho Đảo Thứ giác thú nhảy lên tránh né bẫy rập do Bàn Mộc Linh mai phục.
"Đúng là trẻ con, định dùng cái loại kỹ năng nho nhỏ này chơi đùa sao?"
Gã tù nhân cấp bảy cười lạnh nói.
"Vậy thì theo nàng vui đùa một chút, ngươi không chơi thì ta chơi, ha ha ha!"
Mấy gã tù nhân khác cười phá lên, đối với.
"Trò chơi? Vậy thì bắt đầu tàn sát, chính hợp ý ta."
Sở Mộ nghe thấy đám người kia châm chọc Diệp Khuynh Tư, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười tàn bạo.