"Bạch Yểm Ma... là Bạch Yểm Ma."
"Chỉ có thành viên trọng yếu Yểm Ma cung mới có Bạch Yểm Ma."
"Một dịch giả làm sao có thể nuôi nấng được Bạch Yểm Ma?"
Thanh Yểm Ma đối với đám chấp sự đã là Hồn sủng tương đối kinh khủng, mà ở trên Thanh Yểm Ma còn có Lam Yểm Ma khiến cho người ta phải sợ hãi từ tận linh hồn.
Toàn bộ Thanh Yểm Ma đảo chỉ có đảo chủ quyền uy cao nhất mới có Lam Yểm Ma. Quá trình nuôi nấng Lam Yểm Ma đồng dạng phải thành lập từ vô số tính mạng Hồn sủng sư, có rất ít người thành công nuôi nấng một con Lam Yểm Ma đến lúc hoàn toàn trưởng thành đến giai đoạn có thể chiến đấu cho mình.
Lam Yểm Ma ở trong mắt đám chấp sự đã là tồn tại cao siêu tới mức không thể cầu rồi. Thế mà ở trên Lam Yểm Ma còn có một loại Bạch Yểm Ma nghe đến là rợn cả người.
Bạch Yểm Ma kinh khủng tới trình độ đám chấp sự cũng không thể tưởng tượng nổi. Ở bên trong Yểm Ma cung, bất kỳ một thành viên nào có Bạch Yểm Ma không thể nghi ngờ đều là người chưởng quản quyền sanh sát đối với toàn thể Yểm Ma cung. Không phải là hạng người thấp bé như đảo chủ và chấp sự có thể so sánh.
"Khặc.. khặc…"
Tiếng ma gào chấn nhiếp lòng người, vang vọng vào sâu trong linh hồn, rất hiển nhiên Bạch Yểm Ma trên người Sở Mộ chỉ mới vừa tiến vào hai đoạn.
Nhưng mà một Hồn sủng thực lực hai đoạn sơ kỳ buông thả khí tức đã kinh khủng như thế, cho dù là bốn đoạn Lão Lang cũng bị khí tức ma quỷ làm cho sợ hãi rụt rè, bộ dáng vốn hung tàn hiếu sát không còn sót lại chút gì, không dám tiếp cận Sở Mộ nửa bước.
Chiến trường lúc này rất trống trải, tất cả mọi người đều nhìn vào Sở Mộ đang bốc cháy ma diễm kinh tâm.
Sở Mộ ôm Mạc Tà đứng nguyên tại chỗ, giờ này khắc này hắn cảm giác nội tâm của mình cũng bốc cháy hỏa diễm oán giận ngập trời, cặp mắt chớp lóe hàn quang lạnh lẽo tập trung vào Tào Dịch, trong lòng oán hận muốn đem lửa giận của mình thiêu đốt tên hèn hạ này thành tro bụi.
"Ba niệm Hồn Sĩ, hừ hừ... vậy thì thế nào, hồn lực của ngươi đã tiêu hao sạch sẽ, tiếp theo ngươi sẽ phải dùng linh hồn của mình nuôi nấng Bạch Yểm Ma." Sắc mặt Tào Dịch tái nhợt nhưng vẫn cố gắng áp chế sợ hãi trong lòng, nhếch miệng cười tàn nhẫn.
Hắn biết rõ Sở Mộ đang ở trạng thái nào, đây chưa tính là chân chính triệu hồi ra Bạch Yểm Ma, chỉ là vì Bạch Yểm Ma hấp thu tất cả tâm tình mặt trái của Sở Mộ mà thức tỉnh, bám vào linh hồn của hắn, gia trì khí tức tà hóa thành lực lượng cho Sở Mộ.
"Ba niệm Hồn Sĩ."
Nghe thấy Tào Dịch nói một câu, đám người Phong Cổ đứng ở cách đó không xa lập tức nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Chẳng lẽ sở dĩ thực lực Sở Mộ tương đương cùng nhóm dịch giả Thanh Yểm Ma như bọn họ, hoàn toàn là bởi vì bên trong thân thể hắn tồn tại một con Bạch Yểm Ma còn kinh khủng hơn Thanh Yểm Ma vô số lần?
Bọn họ đều có tu vi trung bình là sáu niệm Hồn Đồ, thực lực Sở Mộ lại cao hơn bọn họ một mảng lớn, căn bản không thể nào so sánh nổi.
Sở Mộ không nói một lời, tà khí lạnh băng tỏa ra khiến cho đám chấp sự và dịch giả cảm giác linh hồn mình rét buốt.
Bỗng nhiên tròng mắt Sở Mộ bốc cháy hừng hực, một luồng ma diễm từ từ dâng cao.
Hồn kỹ Sủng Mị, Bạch Yểm Ma Diễm Mang.
Diễm Mang màu trắng lại phóng ra từ tròng mắt hắn, y như hai thanh lợi kiếm trực tiếp đâm vào thân thể Tào Dịch.
Sở Mộ công kích cực kỳ nhanh chóng, Tào Dịch có chút thất thần không kịp né tránh, luồng Diễm Mang lập tức thiêu đốt quanh thân Tào Dịch.
Hỏa diễm trắng noãn không ngừng bay múa giữa trời, thân thể Tào Dịch cũng theo đó gầm lên thống khổ.
Bên ngoài thân thể Tào Dịch không hề tổn thương, nhưng hắn lại cảm nhận đau đớn cùng cực không gì tả nổi.
Khuôn mặt Tào Dịch vặn vẹo vô cùng đáng sợ, khàn giọng rên rỉ, kêu gào thảm thiết, hai tay liên tục cào xé mặt của chính mình.
"Bốn... bốn niệm. Ngươi... lại đạt đến bốn niệm Hồn Sĩ."
Lúc trước tinh thần đối kháng Tào Dịch đã khẳng định Sở Mộ là một gã ba niệm Hồn Sĩ, nhưng mà giờ phút này Sở Mộ thi triển niệm hồn lại tăng cường một bậc. Hơn nữa còn được gia trì lực lượng hoàn toàn áp chế tinh thần lực của hắn.
Bản thân Tào Dịch là một gã sáu niệm Hồn Sĩ, lấy trình độ tinh thần lực của hắn có thể vượt qua Sở Mộ, nhưng mà bị Bạch Yểm Ma làm kinh hãi đã rất khó tạo thành công kích tinh thần hiệu quả. Bây giờ hồn niệm Sở Mộ tăng cường trong nháy mắt quay ngược lại tiến hành áp chế tinh thần hắn.
Ma diễm trắng noãn bắt đầu điên cuồng thiêu đốt linh hồn Tào Dịch, mặt mày hắn co quắp nhăn nheo đáng sợ, vô cùng thống khổ quỳ rạp xuống đất khàn giọng kêu gào bi thảm.
Tào Dịch có hồn niệm cường đại, muốn dùng ma diễm trực tiếp đốt cháy linh hồn của hắn là việc rất khó. Nhưng mà Bạch Yểm Ma phát ra linh hồn hỏa diễm kinh khủng ở chỗ, mặc dù không có cách nào đốt cháy linh hồn cũng sẽ làm cho người bị thương không ngừng tàn phá tinh thần, loại thống khổ này quả thực làm cho người ta sống không bằng chết.
"Ta... ta muốn... giết ngươi." Tào Dịch ngẩng đầu, run rẩy phun ra mấy chữ.
Ma diễm vẫn bốc cháy quanh người Tào Dịch, lúc này hắn cũng khó lòng tập trung niệm chú ngữ, sau khi đọc sai mấy lần mới triệu hoán được Hồn sủng của mình.
Đồ án màu xanh đậm chậm rãi hiện ra trên mặt đất, hàn mang nhanh chóng quét qua toàn trường, ở vị trí chính giữa lập tức xuất hiện một con sinh vật dữ tợn.
Khủng Lang.
Chủ sủng thứ hai của Tào Dịch - Khủng Lang.
Da lông màu lam, toàn thân mạnh mẽ có lực, hàn khí từ thân Khủng Lang nhanh chóng tràn ngập khắp chiến trường.
"Công kích nó... công kích nó." Tào Dịch cố hết sức ra lệnh cho Khủng Lang.
Khủng Lang đứng vị trí cách Sở Mộ hai mươi thước, ánh mắt xám xịt hung tàn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ đang thiêu đốt ma diễm kinh khủng, nhưng nó không dám lập tức tiếp cận, vì thế Tào Dịch lại càng tức giận mắng chửi không ngừng.
"Tào Dịch, ngươi điên rồi hả?" Đảo chủ vội vã đứng dậy, chỉ tay vào mặt Tào Dịch quát lớn.
Trong thân thể Sở Mộ có Bạch Yểm Ma khẳng định sau lưng hắn có một đại nhân vật chấp chưởng Yểm Ma cung, từ đó có thể suy ra hắn không phải dịch giả bình thường, không thể nào nói giết liền giết được.
Tào Dịch lúc này đã không còn suy nghĩ nhiều lắm, giết chết Sở Mộ trở thành ý niệm duy nhất trong đầu hắn, bất kể thế nào hắn cũng phải trút lửa giận xuống mới hả dạ.
Chẳng qua là mặc dù Tào Dịch tức giận nhưng mà Khủng Lang của hắn rõ ràng sợ hãi khí tức Bạch Yểm Ma, đứng đó mãi chậm chạp không dám tiến lên. Điều này làm cho Tào Dịch buồn bực một trận, thế nhưng hắn đang bị thương linh hồn, máu tươi vẫn đang trào ra khóe miệng. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
"Con quỷ kia chỉ có hai đoạn. Thậm chí còn không có được triệu hoán ra hoàn toàn, ngươi … con chó nhát gan này. Giết hắn đi… ta ra lệnh cho ngươi giết hắn." Tào Dịch rống giận Hồn sủng của mình.
Bị chủ nhân tức giận mắng chửi liên hồi, Khủng Lang rốt nhấc lên chút ít dũng khí, bắt đầu tiến lại gần Sở Mộ.
Nhìn thấy Tào Dịch thật sự phát động công kích, tâm tình mọi người lại ngây dại một lần nữa. Cao đẳng cấp chiến tướng Khủng Lang, mặc dù chẳng qua là ở vào hình thái thứ ba nhưng thực lực tuyệt đối mạnh hơn bốn đoạn Lão Lang của Lưu Trấn. Một con Hồn sủng cỡ này có thể mạt sát chục tên dịch giả có thừa.
Không có ai có ngờ tới Sở Mộ được Bạch Yểm Ma bám vào bỗng nhiên công kích Tào Dịch, lại càng không có người nào nghĩ đến Tào Dịch thật sự điên cuồng như thế, cả gan ra lệnh cho Khủng Lang công kích Bạch Yểm Ma.