Mây đen trên bầu trời Cổ bảo càng lúc càng dày đặc, gần như bao trùm phân nửa dãy núi Hắc Vân, nếu đứng ở phía dưới không có cách nào nhìn thấy tình huống chung quanh Cổ bảo.
Qua trình đột phá của tuyển thủ bậc thang thứ nhất cũng thu hút rất nhiều Hồn sủng đưa tin, chẳng qua là đám Hồn sủng đưa tin này phải bay lên độ cao nhất định mới có thể tiến hành điều tra và dò xét. Hơn nữa, Hồn sủng đưa tin phòng ngự quá yếu, nếu tiếp cận chiến trường khẳng định không thể chịu nổi, ngay cả khí tức của Hồn sủng cấp quân chủ hoặc làn sóng xung kích cũng có thể chấn ngất chúng nó.
Theo quá trình mây đen hạ xuống, tình hình phát sinh trên đỉnh núi Hắc Vân đã bị che kín. Hồn sủng đưa tin đành phải đảo quanh dưới sườn núi, hồi lâu sau mới báo tin tức Sở Mộ dẫn theo Luân Phong Long đột phá vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười về cho chủ nhân.
Thời điểm ở Tử Lâm tháp, Hồn sủng đưa tin cũng không nhìn thấy toàn bộ quá trình, cho nên trong lúc vô tình một số người suy đoán Luân Phong Long chính là một trong những Hồn sủng mà Sở Mộ ẩn tàng kỹ lưỡng.
Luân Phong Long là vô địch quân chủ, mang theo một con Hồn sủng như vậy vào cảnh thứ mười hẳn là quét ngang hết thảy chướng ngại cực kỳ đơn giản. Trừ phi xuất hiện sinh vật thuộc loại biến thái mới có khả năng chống đỡ một đoạn thời gian.
Bởi vì nhìn không rõ tình huống trên đỉnh núi, cho nên đám người ở quảng trường Thiên Hạ lo âu không dứt, hi vọng mây đen tản đi sớm một chút. Mặc dù mọi người đã đoán được không ai đủ sức ngăn cản Sở Mộ khống chế hai đầu Hồn sủng vô địch quân chủ và đế hoàng cường đại.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.comDĩ nhiên bao gồm cả ban tổ chức cũng không biết mục đích của Sở Mộ tới cảnh thứ mười lầ này, địch nhân của hắn không phải là tuyển thủ chân chính, mà là một nữ nhân bí ẩn đã âm thầm sắp đặt mưu kế trong đại hội Thiên Hạ Quyết từ rất lâu.
Sở Mộ biết con rối của thiếu nữ phản bội đang ở tại Cổ bảo liền kiên quyết leo thẳng lên đỉnh núi Hắc Vân.
Sở Mộ còn nhớ rõ thời điểm ở cảnh thứ bảy, con rối của thiếu nữ phản bội lộ ra sắc mặt khinh thường, thái độ cao ngạo và tự phụ quả thực khiến cho hắn tức giận không dứt. Hắn đã hạ lời thề chuyến này phải bằm thây vạn đoạn mới hả được mối hận trong lòng.
Lúc trước Sở Mộ còn có chút ít băn khoăn đối với thiếu nữ phản bội, cảm thấy nàng có nỗi khổ tâm nào đó. Mặc dù điều đó không đủ làm cho hắn thay đổi quyết định, nhưng ít ra khi nàng nhìn thấy hắn phải có vẻ hối hận và áy náy mới đúng.
Thế nhưng thời điểm song phương giáp mặt, Sở Mộ hoàn toàn không thấy một tia hối hận trong mắt nàng. Ngược lại còn bày ra bộ dáng nữ hoàng cao cao tại thượng, dùng ánh mắt miệt thị nhìn xuống người khác không hề che dấu chút nào. Điều này giúp cho Sở Mộ lại càng kiên định hơn quyết tâm trừng trị nàng.
Tâm tính Sở Mộ kiên định không cần bàn cãi, rất hiếm khi thấy hắn bị chuyện gì chọc giận. Nhưng mà lần này Sở Mộ thật sự là cực kỳ tức giận.
Mặt khác, nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, Bất Hủ tuyền thủy hẳn là đã rơi vào tay con rối của thiếu nữ phản bội. Thứ này có thể giúp cho tiểu Chập Long trưởng thành nhanh hơn, giá trị của nó không thể dùng tiền tài để đo lường. Vì thế Sở Mộ phải đoạt lại bằng bất cứ giá nào.
Sau khi Sở Mộ giành lấy vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười thì phần thưởng ấu sủng cấp đế hoàng xem như nằm trong tay hắn.
Trọng yếu nhất là nội tạng kết tinh của nàng có thể dùng để trị liệu Diệp Khuynh Tư vốn đang nguy cơ trong sớm tối.
Tổng cộng có bốn lý do, bất kỳ một cái nào cũng đủ làm cho Sở Mộ giết nàng không chút do dự.
"Ô ô ô!"
Vào lúc này Mạc Tà tựa hồ cảm ứng được khí tức của thiếu nữ phản bội bỗng nhiên kêu lên mấy tiếng, giữ vững trạng thái Sở Liên nhảy xuống đất rồi chạy trước dẫn đường.
Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa vẫn ngồi trên lưng Luân Phong Long, trong trường hợp chưa rõ tình hình trên kia, bọn họ sẽ không triệu hoán Hồn sủng để bảo đảm không bị đối phương phục kích miểu sát.
Sở Mộ chỉ triệu hồi Bạch Yểm Ma đi theo bên cạnh mình, Bạch Yểm Ma bây giờ không thể làm chủ công nhưng bảo vệ Sở Mộ và Cẩn Nhu An công chúa an toàn cũng không thành vấn đề.
Con đường thông qua dãy núi Hắc Vân có rất nhiều phong ấn, thực lực Hồn sủng thủ giới chỉ là cao đẳng quân chủ. Từ đầu đến cuối Luân Phong Long một mực thẳng tiến, đấu đá lung tung không có sinh vật nào ngăn cản nó nổi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, hình dáng Cổ bảo tiêu điều, thê lương dần dần xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ.
"Nàng ở bên kia."
Cẩn Nhu công chúa nói với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn theo hướng đó liền thấy thân ảnh của nữ nhân kia. Nếu như trước đó không biết nữ nhân này ác độc cỡ nào, chỉ riêng thân ảnh, mỹ lệ kia khẳng định sẽ làm cho vô số nam tử bị mê hoặc thất thần.
Sở Mộ từ trên lưng Luân Phong Long nhảy xuống, tiểu Mạc Tà thuận thế nhảy lên trên bả vai hắn rồi cùng nhau đi về phía con rối của thiếu nữ trốn tránh.
Sở Mộ biết nữ nhân này chẳng qua là một con rối bị thao túng, không phải là Hồn sủng của hắn, cho dù giết nàng cũng không có ý nghĩa không lớn. Cái chính là phải moi từ miệng nàng tin tức thiếu nữ phản bội ở chỗ nào.
Sở Mộ và Luân Phong Long lẳng lặng tiến tới.
Mà con rối của thiếu nữ phản bội rõ ràng đã nhận ra khí tức Sở Mộ, nàng đứng ở trong màn sương mù mông lung, cặp mắt trống rỗng lộ ra thần sắc ngạc nhiên.
Con rối của thiếu nữ phản bội hiểu rõ hết thảy tình huống Sở Mộ như trong lòng bàn tay, bất kể là thực lực, Hồn sủng hay trang bị cũng không thể thoát khỏi thuộc hạ nàng điều tra.
Ở trong nhận thức của nàng, Sở Mộ có thể đoạt được vinh quang cuối cùng bậc thang thứ hai đã giỏi lắm rồi, tuyệt đối không thể nào chạy đến bậc thang thứ nhất náo loạn.
Thế nhưng, khi con rối của thiếu nữ phản bội phát hiện Luân Phong Long và Sở Mộ đi về phía mình, nàng lập tức nhíu mày rơi vào trầm tư.
"Nhiều lần tới tìm đường chết, cũng khổ cho ngươi!"
Giọng nói con rối của thiếu nữ phản bội vẫn luôn khó nghe như vậy.
Ánh mắt nàng ngó chừng Sở Mộ không có lộ ra bất kỳ cảm xúc gì. Trên thực tế nàng cũng chỉ là một khối thi thể không có cảm xúc, chẳng qua là thi hành nhiệm vụ dựa theo ý tứ chủ nhân mà thôi.
Sở Mộ vừa định mở miệng nói chuyện bỗng nhiên phát hiện khí chất con rối của thiếu nữ phản bội phát sinh biến hóa.
Ống tay áo trên người nàng không gió tự bay, một mùi hương hoa nhàn nhạt phiêu tán trong không khí làm cho người ta như mê như say. Đồng thời ẩn trong đó còn có độc tính đáng sợ, nếu như trực tiếp hít vào sẽ bị nàng khống chế thần trí.
Dung mạo của nàng hoàn mỹ không chút tỳ vết, bất kỳ nam nhân nào liếc thấy nàng một lần nhất định sẽ mất đi thần hồn, tâm tính không đủ kiên định sẽ bị nàng mê hoặc từ lúc nào không biết. Sau đó trở cờ chuyển sang hiệu trung với nàng, mà bản thân Tô Sa chính là một ví dụ rõ ràng nhất.
Lúc này ánh mắt nàng bắt đầu biến hóa kỳ dị, dần dần lộ ra tia sáng thâm thúy. Trong đó toát ra thần thái lãnh ngạo, đây là khí chất bẩm sinh đối đãi với hết thảy mọi thứ đều là như thế.
Sở Mộ kinh ngạc khi thấy con rối của thiếu nữ phản bội biến hóa thái độ quá nhanh, chuyện này giống như là cùng một thể xác lại đột ngột thay đổi linh hồn vậy. Khí chất vừa thay đổi liền biến thành người khác làm cho hắn nhất thời không kịp thích ứng.
Đây không còn là một thể xác vô thần nữa, không còn là con rối trống rỗng chỉ biết hành động theo một quy định cứng nhắc. Nữ nhân này thoáng cái biến thành một nữ hoàng tuyệt diễm, tao nhã dõi mắt nhìn xuống thần tử của mình. Đồng thời bản thân lộ ra khí chất uy nghiêm, lạnh lẽo, lãnh huyết vô tình, tựa như một đóa hoa hồng diễm lệ toàn thân mọc đầy gai độc.
"Đây là lần cuối cùng ta cho ngươi cơ hội sống sót, lưu lại Cẩn Nhu công chúa, trong vòng ba giây biến mất ra khỏi tầm mắt của ta."
Thiếu nữ phản bội dùng giọng nói lãnh đạm đe dọa Sở Mộ.
Giọng nói này chính là mệnh lệnh, làm như sinh tử của Sở Mộ đã nằm trong tay nàng. Chỉ cần nàng muốn là hắn sẽ chết ngay lập tức.
Một hồi lâu sau, Sở Mộ dần dần bình phục tâm tình như cũ. Hắn biết nữ nhân với khí chất nữ hoàng cao cao tại thượng này chính là bản thể của thiếu nữ phản bội. Đồng thời sâu trong thế giới tinh thần hắn có một tia linh hồn liên lạc nhẹ nhàng rung động.