Sủng Mị

Chương 779: Bọ ngựa rình ve - Chim sẻ đứng sau

Ba tháng chỉ kiếm được có 5000 linh, sau khi trừ đi chi phí đi lại, nuôi dưỡng Hồn sủng và dược tề chữa thương cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Hiện tại Sở Mộ tạm thời không cần tài nguyên, nhưng một khi tiểu Chập Long trưởng thành đến tám đoạn thì tài nguyên tiêu hao sẽ tăng lên gấp năm lần, đây là một khoản tài chính khổng lồ. Hơn nữa còn gom đủ trong vòng một năm, nếu không U Linh thuộc tính của tiểu Chập Long sẽ thoái hóa mất đi tác dụng dung hợp.

Vì thế thời gian vô cùng quý giá đối với Sở Mộ, hắn không thể nào lãng phí dù chỉ một ngày một tuần.

"Bọn họ vẫn không biết sự tồn tại của ta, bây giờ đám người Lục Tử Đăng chắc chắn sẽ không cảnh giác đề phòng cao như trước."

Sở Mộ lầm bầm tự nhủ.

"Thiếu chủ, ngươi định làm gì?"

Ly lão nhi lập tức đoán ra được ý định của Sở Mộ.

"Tiểu Chập Long bây giờ đã là năm đoạn, qua thêm nửa năm sẽ tiếp cận tám đoạn rồi, khi đó thực lực của nó sẽ tương đương chuẩn đế hoàng. Ta cần phải thu thập đầy đủ tài nguyên trước khi chuyện đó phát sinh."

Sở Mộ đã thấy được tiềm lực vô hạn của tiểu Chập Long, cho nên hắn cực kỳ kiên định cho nó đi theo lộ tuyến cường hóa U Linh thuộc tính.

Một khối Nguyệt Hoa ma thạch trị giá 5 vạn linh, nó sẽ giải quyết vấn đề tiểu Chập Long lột xác từ sáu đoạn cho đến tám đoạn.

Tiểu Chập Long trưởng thành lột xác quá nhanh, vấn đề cấp bách như lửa sém lông mày, vì thế Sở Mộ bắt buộc phải đi làm một số chuyện to gan lớn mật.

"Thiếu chủ, đối phương chính là cường giả có sơ đẳng đế hoàng. Nếu như bị hắn phát hiện thì nguy hiểm lắm, thiếu chủ vốn không có năng lực đối kháng với hắn. Cho dù gọi ra một đám chủ sủng cũng sẽ bị miểu sát ngay lập tức."

Ly lão nhi lo lắng nói.

"Yên tâm, ta sẽ cẩn thận."

Sở Mộ dĩ nhiên không thể nào ngu xuẩn đến độ xung đột chính diện với đám người kia.

Bộ lạc Thiên Ma Trùng này đã đạt tới cấp bốn, cho dù dẫn dắt trăm vạn đại quân rời khỏi vẫn còn có một vài đầu Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng tồn tại. Đám người kia nhất định sẽ gặp phiền toái.

Lúc này Sở Mộ âm thầm phục kích vẫn có hi vọng làm ngư ông thủ lợi, nhất là dưới tình huống đối phương không có lòng phòng bị.

Từ trước tới giờ Sở Mộ dám nghĩ dám làm, đã quyết định sẽ không bao giờ thay đổi. Hắn trực tiếp khống chế Mạc Tà chạy tới khu vực trung tâm của lãnh thổ Thiên Ma Trùng.

Sở Mộ không cố ý đuổi theo ba người kia. Dù sao đối phương chắc chắn sẽ đi tới khu vực trung tâm, Nguyệt Hoa ma thạch cũng sẽ ở nơi đó và dược Thiên Ma Trùng sơ đẳng đế hoàng bảo vệ. Sở Mộ chỉ cần lẳng lặng chờ đợi bọn họ chiến đấu với Thiên Ma Trùng đế hoàng rồi tìm thời cơ xuất thủ đoạt lấy bảo vật.

Cấp đế hoàng chiến đấu sẽ phát ra động tĩnh rất lớn, đến lúc đó Sở Mộ núp ở phụ cận sẽ cảm nhận được tình huống cụ thể. Nếu như cố gắng truy tung ngược lại sẽ bị Lục Tử Đăng phát hiện.

Bởi vì như thế, Sở Mộ không hề gấp gáp hành động, ngược lại từ từ tiến vào lãnh thổ Thiên Ma Trùng, thuận tiện đi dạo một vòng thu hoạch chút ít tài nguyên phân tán cung cấp cho Sở gia phát triển.

Thiên Ma Trùng đoàn kết vốn là điểm mạnh, nhưng đó cũng là điểm yếu rất dễ khiến cho sào huyệt thất thủ. Sở Mộ một đường hướng bắc đã cướp sạch một mảng lớn tài nguyên có trong sơn lĩnh, mặc dù đa phần chỉ là cấp mười, nhưng mà số lượng nhiều đến mức chứa đầy cả không gian giới chỉ.

Sở Mộ thu hoạch vô số hồn tinh, tinh thạch và trứng côn trùng. Tất cả cộng lại ít nhất cũng mấy tỷ kim tệ.

Thời điểm thành chủ Sở Thiên Hằng thấy được đống vật phẩm này nhất định là mừng rỡ như điên.

Sau khi đến gần khu vực trung tâm bộ lạc Thiên Ma Trùng, Sở Mộ không dám đi lại tùy tiện như trước nữa. Dù sao nơi này nhất định sẽ có Thiên Ma Trùng cường đại trấn thủ, một khi không cẩn thận làm kinh động đến mấy đầu Thiên Ma Trùng bá chủ sẽ phiền toái rất lớn.

Số lượng Thiên Ma Trùng tại nơi này đã giảm bớt rất nhiều, cho nên Sở Mộ mới có cơ hội lẻn vào. Nếu không, lấy quân đoàn trăm vạn Thiên Ma Trùng luân phiên canh gác cho dù một con ruồi cũng khó lòng bay lọt, chứ đừng nói đến Sở Mộ làm gì.

"Nơi đó hẳn là ngọn núi chủ của bộ lạc."

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên, bắt đầu quan sát tình huống ở chung quanh.

Phía trước mặt hắn là một dãy núi trụi lũi, không một bóng cây ngọn cỏ, trên sườn núi hiện ra hàng loạt hang động đen thui, phân bố chi chít giống như là tổ ong.

Dãy núi chiếm cứ diện tích rất lớn, càng lên cao sơn đạo lại càng hẹp, chiều cao đoán chừng cũng hơn vạn thước.

"Nếu đây là bộ lạc cấp bốn, vậy thì bên kia sẽ có 2 đầu sơ đẳng đế hoàng. Bên trong trăm vạn đại quân truy đuổi Sở Thiên Nhân hẳn là có 1 đầu sơ đẳng đế hoàng suất lĩnh."

Ly lão nhi nói.

Sào huyệt chính của bộ lạc Thiên Ma Trùng gần như trống rỗng, phần lớn quân đoàn đã được phái ra ngoài truy đuổi địch nhận. Hiện tại mối nguy hiểm chủ yếu xuất phát từ Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng và đội ngũ quân chủ đỉnh phong.

"Tạm thời chờ thêm một lát."

Vị trí Sở Mộ đang ẩn núp cách sào huyệt chính khoảng chưng năm dặm, nhưng đoạn đường này rất khó vượt qua. Chung quanh là từng nhóm Thiên Ma Trùng quân chủ đỉnh phong không ngừng bay lên bay xuống dò xét.

Sở Mộ còn chưa đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, ngay cả lực lượng quân chủ đỉnh phong cũng có thể tạo thành uy hiếp nhất định đối với hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Thiếu chủ tiếp tục chờ ở vùng phụ cận, chỉ cần đám người kia xuất thủ thì đám Thiên Ma Trùng cảnh giới sẽ tụ tập sang hướng khác. Đến lúc đó thiếu chủ cứ việc nghênh ngang đi tới, không cần lo lắng bị chúng nó phát hiện."

Ly lão nhi lập tức nhắc nhở.

Sở Mộ rất kiên nhẫn, tìm một địa phương bí mật rồi ẩn núp tại đó. Hẳn là lúc này ba người Lục Tử Đăng đang trầm tư suy nghĩ làm thế nào để tiến vào sào huyệt Thiên Ma Trùng.

"Rầm rầm rầm!"

Thời gian dần dần trôi qua, từ phương xa bỗng nhiên truyền đến thanh âm kỹ năng nổ vang, đại địa và nham thạch bắt đầu chấn động liên hồi

Sở Mộ thò đầu ra từ phía sau tảng nham thạch, ánh mắt ngó chừng phương hướng sào huyệt chính trên ngọn núi.

"Bọn họ đã bắt đầu chiến đấu, vị trí là sào huyệt phía trên kia. Nguyệt Hoa ma thạch quả nhiên ở nơi này."

Ly lão nhi đang nằm duỗi người thoải mái trên tảng đá, mở miệng nói với Sở Mộ.

"Rất tốt, để ta cho bọn họ biết cái gì gọi là bọ ngựa rình ve chim sẻ ở phía sau."

Sở Mộ cười nói.

Đúng như Sở Mộ suy đoán, ngọn núi cao nhất vừa mới phát sinh chiến đấu thì đám Thiên Ma Trùng canh gác đã vội vàng bay lên, nhanh chóng tụ tập về phía đó.

Con đường trước mặt Sở M đã không còn trở ngại gì nữa, hoàn toàn có thể một mình một người nghênh ngang đi tới.

Sở Mộ sẽ không ngu ngốc leo lên sườn núi đã biến thành chiến trường kia, hắn khống chế Mạc Tà chạy nhiễu một vòng lớn rồi mới chậm rãi tiến lên.

Chiến đấu phát sinh động tĩnh rất lớn, khi Sở Mộ bò được nửa đường đã nhìn thấy không ít vết nứt và khe sâu do kỹ năng oanh tạc lưu lại. Từ đó có thể nhận ra trận chiến ở bên kia kinh khủng tới mức nào.

Quang mang kỹ năng bộc phát chói mắt, ngay cả ánh mặt trời cũng ảm đạm thất sắc, trên không gian bao la lần lượt lóe lên ánh sáng đủ màu sắc vô cùng huyễn lệ.

Từ vị trí Sở Mộ đang đứng có thể nhìn thấy tổng cộng 6 đầu Thập Dực Thiên Ma Trùng.

Trong số 6 đầu Thập Dực Thiên Ma Trùng Thiên Ma Trùng này có một con thân thể to lớn dị thường, lân giáp trên người y như được chế tạo từ ô kim cứng rắn. Chung quanh nó là từng đoàn từng đoàn côn trùng đen thui bao phủ, đáng sợ nhất chính là đàn côn trùng này có năng lực công kích đặc thù, tác dụng rất giống với kỹ năng thôn phệ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất