Sủng Mị

Chương 834: Hiến tế tính mạng

"Phụ thân, đã đến lúc ngươi tỉnh lại rồi."

Cẩn Nhu công chúa quỳ trước Băng Thạch, lẩm bẩm tự nói với mình.

Nam nhân kia là phụ thân của Cẩn Nhu công chúa, hắn bị phong ấn khi nàng còn rất nhỏ, thậm chí nàng đã quên mất hình dáng của hắn.

Chẳng qua là tình cảm trong lòng quá sâu, Cẩn Nhu công chúa vĩnh viễn không thể nào quên được phụ thân của mình. Huống chi nàng biết rõ hắn bị phong ấn ở trong tuyệt địa.

"Công chúa!"

Sở Mộ chậm rãi đi đến bên cạnh Cẩn Nhu công chúa.

Cẩn Nhu công chúa không có làm gì cả, nàng chỉ quỳ trước khối Băng Thạch ôn lại chuyện xưa của mình. Sở Mộ thấy thế cũng hơi an tâm, tạm thời không có động tác gì quá mức.

Sở Mộ từng hoài nghi Cẩn Nhu công chúa và thiếu nữ phản bội là cùng một người, lần này Bất Hủ thành bạo loạn lại dính dáng đến Cẩn Nhu công chúa làm cho hắn càng thêm hoài nghi.

Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, Sở Mộ vẫn cảm thấy Cẩn Nhu công chúa khác với thiếu nữ phản bội.

Mái tóc Cẩn Nhu công chúa xỏa dài bên vai, đây là lần đầu tiên Sở Mộ thấy nàng không đeo khắn che mặt.

Trên đùi Cẩn Nhu công chúa là một con tiểu hồ ly lông trắng như tuyết, hiển nhiên nó là ái sủng của nàng, Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ. Chỉ có điều con tiểu hồ ly này đang nhắm mắt ngủ say.

Trên người Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ không có khí tức sinh mệnh, Sở Mộ biết nó không còn khả năng thức tỉnh.

"Lúc ta còn nhỏ, phụ thân đưa Băng Oánh cho ta. Khi đó hồn niệm của ta rất yếu, Băng Oánh đã là Hồn sủng cấp thống lĩnh, nhưng nó vẫn theo làm bạn với ta không có ý định trốn tránh."

Cẩn Nhu công chúa vẫn quỳ tại chỗ, thậm chí không có nhìn Sở Mộ lần nào, giọng nói mang theo cảm xúc bi thương kỳ lạ.

"Công chúa, ngươi không có dùng tính mạng của mình thức tỉnh phụ thân, đúng không?"

Sở Mộ không biết Cẩn Nhu công chúa đang định nói gì, vội vàng hỏi sang đề tài quan trọng nhất.

Sở Mộ nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa bình yên vô sự cũng thở phào nhẹ nhõm. Nàng còn sống thì hắn vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế.

Thức tỉnh Bán Ma Bạch Ngữ không hề đơn giản, bởi vì Trầm Thụy thế giới ẩn chứa lực lượng cấm chế rất lớn. Tất cả mọi vật đều ở trạng thái tĩnh, từ trận chiến giữa nguyên lão và Cự Khuyết cho thấy kỹ năng đế hoàng đỉnh phong cũng không thể làm cho một cục đá trong thế giới này động đậy.

Chỉ có duy nhất một phương pháp Ly lão nhi từng đề cập tới, đó là hiến tế tính mạng cùng chung huyết thống mới có thể hòa tan Băng Thạch.

Ban đầu Sở Mộ bị vây khốn trong Bất Hủ thành, Liễu Băng Lam đã có ý định đánh đổi tính mạng của mình hồi sinh Sở Mộ.

Đồng dạng như thế, ở trong Trầm Thụy thế giới phải dùng tính mạng chí thân mới có thể đánh thức Bán Ma Bạch Ngữ.

Bán Ma Bạch Ngữ chỉ có thân nhân duy nhất là Bạch Cẩn Nhu, bây giờ nàng đang quỳ trước phụ thân mình ôn lại chuyện xưa. Bộ dạng của nàng không giống với chuẩn bị hi sinh tính mạng của mình, cho nên Bán Ma Bạch Ngữ chắc chắn không có thức tỉnh.

"Trong người Băng Oánh chảy xuôi huyết thống Trớ Ấn tối cường, nó dùng tính mạng của mình thay thế cho ta."

Cẩn Nhu công chúa chỉ nói một câu nhưng đập vào tai Sở Mộ chẳng khác nào sấm vang chớp giật.

Sở Mộ sợ hãi choáng váng.

Sở Mộ triệt để trấn trụ.

Nói như vậy, Bạch Ngữ Ma Đế vẫn có thể thức tỉnh?

Một năm trong lao ngục khiến cho khí sắc Cẩn Nhu công chúa rất kém, ánh mắt nàng phức tạp khó thể diễn tả bằng ngôn từ, giống như là buồn bã rồi lại có chút kích động, vui mừng.

Trên mặt nàng vẫn còn dấu vết ẩm ướt, cho thấy lúc nãy nàng từng khóc một trận. Không biết là rơi lệ vì gặp được phụ thân của mình, hay là vì Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ vừa mới hi sinh tính mạng.

Nhưng mà, bất kể bộ dạng hiện tại của tiểu công chúa như thế nào, Sở Mộ cũng không thể tha thứ cho nàng.

Sở Mộ tiến lên một bước nắm lấy bả vai gầy yếu của Cẩn Nhu công chúa, từ từ kéo nàng đứng dậy.

Cẩn Nhu công chúa cũng không có phản kháng, nàng cặp mắt kia từ đầu đến cuối cũng không dám nhìn thẳng Sở Mộ hai mắt.

Sở Mộ tức giận nhìn nàng chằm chằm, khi nhìn thấy nàng trong lao ngục, Sở Mộ đã sinh lòng trắc ẩn, thậm chí từng nghĩ biện pháp giải cứu nàng.

Thế nhưng, hắn làm sao cũng không nghĩ tới Cẩn Nhu công chúa thân là thành viên Yểm Ma cung lại đầu nhập vào thế lực Hồn Minh, trở thành nanh vuốt của thiếu nữ phản bội ra sức hủy diệt Thiên Hạ thành.

Sở Mộ thậm chí không muốn tin tưởng chuyện này, nữ nhân trước mắt chính là người ngồi trên boong thuyền, ánh mắt thuần khiết, u buồn làm cho Sở Mộ tim đập chân run.

"Ngươi chẳng lẽ không biết mình đã làm chuyện gì sao?"

Sở Mộ lên tiếng chất vấn.

Cẩn Nhu công chúa vẫn cúi đầu suy tư, hồi lâu sau mới nhỏ giọng hồi đáp:

"Nếu phụ thân của ngươi bị phong ấn ở nơi này, ngươi sẽ làm gì?"

"Ta..."

Cả người Sở Mộ lập tức cứng lại.

Nếu Sở Thiên Mang bị phong ấn ở nơi này, hắn sẽ chấp nhận số phận một thân một mình đi trên con đường Hồn sủng sư hay sao? Hắn sẽ quên mất phụ thân của mình sao?

"Phụ thân ngươi đã hóa thân Bán Ma, ngươi thức tỉnh không phải là nhân loại, mà là một con quỷ đáng sợ có thể hủy diệt Thiên Hạ Cảnh. Nếu như ngươi còn có một chút lương tri lập tức nghĩ biện pháp ngăn cản nó thức tỉnh."

Sở Mộ lớn tiếng nói.

"Chứ ngữ phá giải phong ấn đã sớm hoàn thành, Chỉ Thiên Băng Thạch đang từ từ hòa tan, hắn sẽ thức tỉnh. Hơn nữa, cho dù không có ta, nữ chủ thượng cũng có cách thức tỉnh hắn."

Cẩn Nhu công chúa nói.

Vừa nghe nhắc tới nữ chủ thượng, lửa giận trong lòng Sở Mộ lập tức bốc cháy hừng hực.

Sở Mộ chuyển bàn tay từ bả vai Cẩn Nhu công chúa lên trên, bóp chặt cổ họng của nàng.

Cẩn Nhu công chúa há miệng nhưng không thể nào hô hấp, hai tay không ngừng vỗ vỗ cánh tay Sở Mộ.

Nàng nói không được một câu, chỉ có thể dùng cặp mắt phức tạp nhìn vào Sở Mộ.

Lồng ngực Sở Mộ phập phồng lên xuống, hiện tại hắn rất muốn thả ra linh hồn ma diễm đốt chết nữ nhân này.

Nhưng mà, bây giờ giết nàng có ích lợi gì không?

Chung quanh Chỉ Thiên Băng Thạch có một vũng nước lớn, chuyện này ý nghĩa rằng Băng Thạch vẫn đang yên lặng hòa tan. Thời điểm khối băng tan hết, Bán Ma Bạch Ngữ sẽ lập tức thức tỉnh.

Rốt cuộc, Sở Mộ buông lỏng tay ra.

Thân thể Cẩn Nhu công chúa mềm oặt nằm xụi lơ trên mặt đất, một cánh tay giữ lấy cổ họng không ngừng ho khan.

Mặc dù Sở Mộ không có buông thả ma diễm, nhưng thân thể hắn trải qua Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ, lực lượng cánh tay không thua gì Thú hệ Hồn sủng. Nếu Sở Mộ bóp mạnh một chút, đoán chừng xương cổ Cẩn Nhu công chúa nát bấy từ lâu rồi.

Cẩn Nhu công chúa rơi ho khan hồi lâu mới hồi phục trở lại, mở miệng nói:

"Sở Mộ, xin lỗi…"

"Xin lỗi ta làm gì? Sở Mộ ta tự nhận không phải là hạng người tốt lành, nhưng quả quyết không bao giờ đi làm những chuyện nhân thần cộng phẫn kiểu này. Ngươi biết Thiên Hạ thành có bao nhiêu người không? Nếu như bọn họ chết sạch vì trường hạo kiếp này, con cháu mấy trăm đời của ngươi dùng tính mạng trả lại cũng đền bù không nổi."

Sở Mộ thật sự tức giận, chưa bao giờ hắn cảm thấy điên cuồng như ngày hôm nay.

Sở Mộ không chỉ giận mình vì sao không nhận ra âm mưu của thiếu nữ phản bội từ sớm, hắn lại càng tức giận Cẩn Nhu công chúa đã làm ra chuyện tình ngu xuẩn như thế.

Sở Mộ quát như sấm khiến cho Bạch Cẩn Nhu ngơ ngẩn xuất thần.

Có lẽ nàng chấp nhất muốn giải cứu phụ thân mình, nhưng nàng quên mất, hoặc là cố ý quên đi hậu quả của chuyện này.

"Ta… ta chỉ muốn cứu phụ thân của mình, ta chỉ giúp phụ thân tỉnh lại."

Bạch Cẩn Nhu thất hồn lạc phách, giọng nói vô cùng suy yếu.

Sở Mộ bây giờ không rảnh nghe nàng nói cái gì, hắn dứt khoát xoay người lại, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào Bán Ma Bạch Ngữ ở trong Chỉ Thiên Băng Thạch.

Nếu như Bán Ma tối cường sắp sửa thức tỉnh, như vậy Sở Mộ chỉ có một phương pháp xử lí duy nhất.

Đó là lấy ma khắc ma.

Sở Mộ biết mình Bán Ma hóa chưa chắc là đối thủ của Bán Ma Bạch Ngữ. Nhưng Bán Ma Bạch Ngữ đã bị phong ấn nhiều năm, thời điểm hắn thức tỉnh khẳng định ở vào giai đoạn suy yếu, có lẽ Sở Mộ còn hi vọng ngăn cản hắn rời khỏi Trầm Thụy thế giới.

"Sở Mộ.. ta... ta không có ngu xuẩn như ngươi nghĩ..."

Cẩn Nhu công chúa chậm rãi đứng dậy, ánh mắt ngó chừng Sở Mộ:

"Ta chỉ thức tỉnh linh hồn của phụ thân, nếu như linh hồn hắn có thể chiến thắng Bạch Yểm Ma, hắn sẽ có thể trở về hình thái nhân loại, không phải là Bán Ma..."

Nghe được Cẩn Nhu công chúa nói lời này, Sở Mộ cảm thấy quá mức buồn cười. Nàng quá ngây thơ rồi.

"Bán Ma, không có đơn giản như ngươi tưởng tượng, ngươi bị nữ nhân kia lừa."

"Tự mình nhớ lại văn hiến Yểm Ma cung đi, sau đó từ từ cho ra kết luận, Hơn nữa, nữ chủ thượng có ân oán với ngươi cũng là nửa người nửa sủng, nàng có thể khống chế tư tưởng của mình."

Bạch Cẩn Nhu vẫn tin tưởng vào quyết định của mình.

Sở Mộ quay đầu lại nhìn thoáng qua Cẩn Nhu công chúa kiên trì đến cố chấp, mở miệng nói:

"Bán Ma là tồn tại vượt xa tất cả khả năng tưởng tượng của ngươi, hơn nữa phụ thân ngươi bị hành hạ tinh thần mười mấy năm, tinh thần của hắn đã ở bên bờ sụp đổ. Cho dù ngươi có cách hỗ trợ hắn đối kháng linh hồn Bạch Yểm Ma, nhưng cần phải có quá trình, trong lúc đó hắn vẫn là Bán Ma tà ác, không người nào có thể ngăn cản hắn đồ sát toàn thành."

Sở Mộ chính là Bán Ma, như thế nào lại không rõ ràng bản tính Bán Ma.

Bán Ma là hình thái khi linh hồn nhân loại đối kháng với linh hồn Bạch Yểm Ma, thành ma không đáng sợ, thành người cũng không đáng sợ. Đđáng sợ nhất chính là tồn tại giữa ma và người.

Sở Mộ không biết Cẩn Nhu công chúa có cách nào giúp cho linh hồn phụ thân chiến thắng Bạch Yểm Ma hay không, nhưng mười mấy năm trước Bạch Ngữ Ma Đế vẫn chưa hoàn toàn kết thúc quá trình Bán Ma hóa. Vì thế trong người hắn khẳng định vẫn còn bản tính tà ác của Bán Ma, đừng nói là sinh linh Thiên Hạ thành, rất có thể nữ nhi ở trước mắt tìm mọi cách cứu hắn cũng không thể thoát khỏi tai bay vạ gió.

"Ầm!”

Bỗng nhiên, phía dưới Băng Thạch chấn động kịch liệt, Sở Mộ cảm giác đại địa nghiêng ngã, khung cảnh trước mắt hắn dần dần biến ảo.

Sở Mộ không có nhiều lời với Bạch Cẩn Nhu, vội vàng chạy tới mép núi dõi mắt nhìn về phía nguyên lão và Cự Khuyết.

Xuyên qua tầng băng khí mờ nhạt, Sở Mộ phát hiện nguyên lão khống chế Mính Tiên Điểu đang lơ lửng ở độ cao 5000 thước, sắc mặt hắn trắng bệch dọa người.

Phía dưới nguyên lão là một đầu Băng Yêu hình thể còn to hơn núi đá, chính con Băng Yêu này thi triển kỹ năng làm cho Trầm Thụy thế giới rung chuyển.

"Thiếu chủ, thực lực Cự Khuyết quá mạnh, sợ rằng nguyên lão chống đỡ không được bao lâu."

Ly lão nhi vội vàng nói.

Sở Mộ nóng lòng như lửa đốt, nhưng chính hắn bây giờ cũng thúc thủ vô sách. Cho dù hắn có khả năng hóa thân Bán Ma lần nữa cũng phải đối phó Bán Ma Bạch Ngữ, không thể nào phân tâm cứu viện nguyên lão.

"Thiếu chủ, tiểu công chúa cũng bị buộc bất đắc dĩ mà thôi. Là do thế lực sau lưng thiếu nữ thiếu nữ phản bội quá mức khổng lồ, tiểu công chúa ở trong Yểm Ma cung không có thực quyền, thiếu nữ phản bội muốn khống chế nàng tương đối dễ dàng. Chỉ Thiên Băng Thạch vẫn đang hòa tan, thiếu nữ phản bội hẳn là nhận được lực lượng nào đó gây ảnh hưởng trực tiếp đến không gian phong ấn của Trầm Thụy thế giới. Mà tiểu công chúa đoán chừng đang bị giám sát chặt chẽ nhằm phòng ngừa vạn nhất, theo ta suy đoán có lẽ công chúa hi sinh tính mạng thức tỉnh phụ thân đã thất bại, Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ lại dùng kỹ năng chủng tộc đền mạng."

Vào lúc này Ly lão nhi lại nói chuyện giải vây dùm cho Bạch Cẩn Nhu.

"Ta biết, cho nên lúc nãy mới không giết nàng."

Sở Mộ gật đầu nói.

Nếu như do Bạch Cẩn Nhu thức tỉnh Bán Ma Bạch Ngữ, vậy thì Bán Ma Bạch Ngữ hẳn là trực tiếp tỉnh dậy và dùng lực lượng Dị hệ đánh nát Chỉ Thiên Băng Thạch, chứ không phải chờ đợi Chỉ Thiên Băng Thạch từ từ hòa tan như hiện tại.

Bạch Cẩn Nhu không có nói dố, cho dù không có nàng, thiếu nữ phản bội vẫn có biện pháp khác thức tỉnh Bán Ma Bạch Ngữ.

Đây là nguyên nhân Sở Mộ không có giết chết Bạch Cẩn Nhu, có lẽ nàng chỉ là một con cờ của thiếu nữ phản bội. Mà lý do chính đáng nhất là muốn giải thoát phụ thân của mình.

"Hử? Tại sao có mùi máu?"

Bỗng nhiên, Sở Mộ khẽ nhíu mày lẩm bẩm.

Sở Mộ xoay người lại, trong giây lát phát hiện Cẩn Nhu công chúa chẳng biết từ lúc nào đã ngã xuống trước mặt Chỉ Thiên Băng Thạch.

Mái tóc đen nhánh của nàng trải dài trên mặt đất, cánh tay phải máu chảy như suối ướt đẫm y phục, thân thể mảnh mai mềm oặt không còn sức sống.

"Nàng... tổ cha nó, nàng… nàng tự vận..."

Ly lão nhi bất chấp tất, sợ hãi hét lớn một tiếng.

Sở Mộ vội vàng chạy đến bên cạnh Bạch Cẩn Nhu, từ không gian giới chỉ lấy ra dược tề chữa thương nhét vào trong miệng nàng. Đồng thời nhanh chóng bôi dược tề cầm máu lên cổ tay của nàng.

Nhưng mà Sở Mộ hành động không có bất kỳ tác dụng gì đối với Cẩn Nhu công chúa, bởi vì chung quanh miệng vết thương lại có đồ án Huyết văn kỳ bí che chắn, không có bất kỳ ngoại lực nào tiếp cận.

Chính là đồ án Huyết văn quỷ dị này khiến cho Cẩn Nhu công chúa không ngừng đổ máu, một dòng máu tươi từ cổ tay nàng tựa như sinh vật sống chậm rãi bò tới Chỉ Thiên Băng Thạch.

"Công chúa, ngươi... ngươi làm cái gì vậy?”

Sở Mộ không nghĩ tới Cẩn Nhu công chúa đã được Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ cứu về một mạng, sau đó vẫn tiếp tục hiến tế tính mạng của mình. Sở Mộ nhìn xuống khuôn mặt tái nhợt của nàng nhất thời tâm loạn như ma.

"Dùng... dùng hai lần... hai lần tính mạng, có lẽ… có lẽ phụ thân ta sẽ chiến thắng Bạch Yểm Ma."

Bạch Cẩn Nhu suy yếu nói.

"Đáng giá không? Ngươi biết rất rõ chuyện này có khả năng thất bại rất lớn."

Tính mạng Bạch Cẩn Nhu trôi đi rất nhanh, nàng dựa vào ngực Sở Mộ nhắm hai mắt lại.

Nếu như Bạch Cẩn Nhu thành công, phụ thân của nàng sẽ chiếm cứ vị trí chủ đạo, không đến nổi trở thành ma quỷ tà ác.

Chẳng qua là bất kể thành công hay không, Bạch Cẩn Nhu đã hi sinh tính mạng lần thứ hai chắc chắn không còn đường sống. Sở Mộ có cảm giác cổ họng như bị thứ gì chặn lại, uất nghẹn nói không thành lời.

"Ly lão nhi, phương pháp hiến tế tính mạng có thể thức tỉnh linh hồn Bạch Ngữ không? Hắn còn cơ hội chống lại Bạch Yểm Ma thôn phệ không?"

Sở Mộ nhìn thấy máu tươi Cẩn Nhu công chúa từ từ dung nhập vào trong Chỉ Thiên Băng Thạch, vội vàng hỏi.

"Thiếu chủ, chuyện này ta cũng không biết. Lúc nãy ta định nói ngươi có thể đã hiểu lầm tiểu công chúa."

Ly lão nhi đứng bên cạnh Sở Mộ, chỉ biết thở dài bất đắc dĩ.

Ly lão nhi chỉ vào khối Chỉ Thiên Băng Thạch, chậm rãi nói:

"Thiếu nữ trốn tránh hẳn là tìm ra phương pháp hòa tan Chỉ Thiên Băng Thạch mấy năm trước. Cho dù không cần hi sinh tính mạng của tiểu công chúa vẫn có thể phóng thích Bán Ma, ước nguyện ban đầu của tiểu công chúa chính là bảo vệ phụ thân của mình, giúp hắn từ trạng thái Bán Ma khôi phục thành người. Cho nên nàng cố ý thỏa hiệp với thiếu nữ trốn tránh, trong quá trình thiếu nữ trốn tránh hòa tan Chỉ Thiên Băng Thạch, nàng mới dùng phương pháp kia đánh thức linh hồn Bạch Ngữ."

"Mặc dù không biết biện pháp này có thể thành công hay không, nhưng mà nha đàu này quả thật không phải hạng người mất đi nhân tính như ngươi nói. Trên thực tế, nàng dùng phương thức này cứu vớt Thiên Hạ thành, đồng thời cũng thức tỉnh ý thức của phụ thân mình."

Lúc nãy Sở Mộ thiếu chút nữa ra tay sát hại Bạch Cẩn Nhu, hiện tại thấy nàng hi sinh tính mạng vì đại nghĩa, cảm giác trong lòng cực kỳ khó chịu. Nàng đúng là quá mức khổ tâm rồi.

"Kẽo kẹt kẽo kẹt ~!"

Khối băng sau lưng Sở Mộ đã hòa tan không còn đủ một thước, thanh âm băng đá vỡ vụn truyền vào trong tai hắn tựa như sét đánh.

Chẳng biết từ lúc nào, một cỗ oán khí nồng đậm đã ngưng tụ thành mây đen che kín đỉnh núi, bầu trời bao la đã bị ma diễm bao phủ hoàn toàn.

Một luồng khí tức cường đại từ sau lưng Sở Mộ bỗng nhiên ập đến.

Sức mạnh này quá mức kinh khủng, uy áp dọa người, thậm chí Sở Mộ không có dũng khí xoay người lại quan sát tình hình phía sau lưng mình.

Mới đầu Sở Mộ nghĩ rằng Bán Ma Bạch Ngữ mới vừa thức tỉnh nhất định sẽ rất suy yếu, có lẽ mình Bán Ma hóa cũng có khả năng đối phó một đoạn thời gian.

Nhưng mà lúc này Sở Mộ lại hoảng sợ phát hiện, oán khí từ Chỉ Thiên Băng Thạch xông ra trực tiếp xung kích thế giới tinh thần của hắn, lực lượng cường đại đến mức Sở Mộ không đề nổi ý chí chiến đấu. Bởi vì hắn có thể cảm giác được cho dù là mình Bán Ma hóa cũng chỉ là con nít trước mặt đại hán, là thỏ con đối diện với sư tử trưởng thành. Thực lực song phương chênh lệch quá xa rồi.

Bạch Ngữ Ma Đế.

Bạch Ngữ Ma Đế đã thức tỉnh.

Không gian ngủ say vốn là vạn vật yên tĩnh, hết thảy mọi thứ đều an tĩnh tuyệt đối. Nhưng mà thời khắc Bạch Ngữ Ma Đế thức tỉnh, toàn bộ Trầm Thụy thế giới bỗng nhiên xao động kỳ lạ, núi non không ngừng rung chuyển, sông băng nứt vỡ, cuồng phong điên cuồng gào thét tứ phương.

Sở Mộ đã từng chứng kiến lĩnh vực Hắc Ám của Ti Dạ Chiến Hoàng, đó là một mảnh hắc ám mờ mịt vô bờ bến, hết thảy mọi vật trong đó đều nằm trong lòng bàn tay Thống trị giả. Nhưng mà giờ này khắc này, Bán Ma Bạch Ngữ chỉ mới buông thả một phần lực lượng ma diễm, Sở Mộ vẫn có thể biết được hắn bá đạo đến mức nào.

Không gian ngủ say trở thành lĩnh vực của hắn, tất cả sự vật hiện diện trong thế giới này đều nằm trong lòng bàn tay, tùy ý khống chế. Chỉ cần hắn ý niệm vừa động tuyệt đối có thể phán định sinh tử của đối phương.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ cảm thụ được áp lực vượt qua cấp bậc đế hoàng.

Có lẽ thực lực Bạch Ngữ Ma Đế còn mạnh hơn sinh vật tối cường mà Sở Mộ từng biết - Thiên Thương Thanh Chập Long.

Ban đầu bởi vì quan hệ tương đối tốt, Thiên Thương Thanh Chập Long không có tạo thành áp lực đối với Sở Mộ, nó chiến đấu với sinh vật thần bí trên bầu trời Tù đảo đã vượt ra khỏi khả năng nhận thức của Sở Mộ.

Bây giờ một tồn tại mạnh hơn Thiên Thương Thanh Chập Long đang đứng ở sau lưng mình, khoảng cách hai bên không tới hai thước. Sở Mộ có thể cảm giác được ánh mắt sắc bén kia đang nhìn mình chằm chằm, hắn rất sợ hãi, trong lòng nhất thời biến thành một mảnh trống không, năng lực suy nghĩ cũng hoàn toàn triệt tiêu. Bởi vì người kia chỉ cần động một ngón tay là Sở Mộ chết chắc rồi.

Bán Ma Bạch Ngữ thật sự thức tỉnh, nhưng hắn từ đầu đến cuối không có hạ thủ đối với Sở Mộ.

"Thiếu… thiếu chủ... mười mấy năm trước vì không muốn có người dùng phương pháp hiến tế tính mạng huyết thống thức tỉnh Bạch Ngữ Ma Đế thức tỉnh, tất cả đời sau trực hệ của Bạch Ngữ và Bạch Yểm Ma đều bị xử tử rồi. Chỉ còn lại duy nhất Bạch Ma Quỷ của ngươi và Bạch Cẩn Nhu nha đầu kia."

Giọng nói Ly lão nhi bắt đầu run rẩy.

Toàn thân Sở Mộ cứng ngắc như đá, một ngón tay cũng không thể động đậy.

Mà Ly lão nhi nói câu này lại giúp cho Sở Mộ hiểu ra tại sao Bán Ma Bạch Ngữ không có trực tiếp giết chết mình.

Bởi vì Bạch Ma Quỷ chính là hậu duệ của Bạch Yểm Ma đang chiếm cứ thân thể Bạch Ngữ.

Bán Ma là hình thái nằm giữa linh hồn nhân loại và Bạch Yểm Ma, chia làm hai mặt nhân tính và ma tính.

Sở Mộ không chỉ ký kết hồn ước với Bạch Ma Quỷ, mà hắn đang Bạch Cẩn Nhu trong ngực chính là nữ nhi của Ma Đế Bạch Ngữ. Đây là đời sau duy nhất còn sống sót của Bạch Ngữ và đầu Bạch Yểm Ma kia.

Nhưng Sở Mộ cũng rõ ràng Bán Ma vốn là sinh vật vô tình, tâm tình Bán Ma Bạch Ngữ đang dao động khiến cho Sở Mộ vô cùng khiếp sợ, đồng thời cũng rất kinh ngạc.

Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, chầm chậm xoay người lại …

Đối diện hắn là một khuôn mặt tà ma còn quỷ dị hơn cả chính hắn ma hóa.

Sở Mộ thử nhìn lên, quan sát ánh mắt của người kia.

Nhưng mà Sở Mộ lại kinh hãi phát hiện, trong mắt người kia không phải là cao ngạo miệt thị chúng sinh, không phải là tà ác coi thường hết thảy sinh mạng. Mà chỉ có cảm xúc bi thương không hề che giấu.

Đôi mắt Ma Đế Bạch Ngữ không có nhìn Sở Mộ, từ đầu đến cuối vẫn luôn ngó chừng Cẩn Nhu công chúa.

Ma Đế Bạch Ngữ bỗng nhiên vươn tay tới trước, Bạch Cẩn Nhu đã không còn khí tức sinh mệnh chậm rãi bay lên.

Một giọt nước mắt trắng bạc từ khóe mắt hắn chảy xuống, một giọt rồi lại một giọt thấm ướt vạt áo đầy máu trên người Cẩn Nhu công chúa.

"Bán Ma... nước mắt Bán Ma… thiếu chủ … thiếu chủ, tiểu công chúa… nha nha, tiểu công chúa … hình như là thành công."

Ánh mắt Ly lão nhi lộ vẻ không dám tin tưởng nhìn tới Bán Ma Bạch Ngữ, miệng lắp bắp nói không ngừng.

Sở Mộ chính thức mặt đối mặt với Bán Ma Bạch Ngữ, khí thế chúa tể vạn vật, khuynh đảo thiên hạ dần dần suy giảm. Sở Mộ chỉ cảm thấy trên người hắn khí chất tương tự Sở Thiên Mang, đây là khí chất của một phụ thân đối với nhi tử của mình.

Thời gian thoáng một cái đã qua mười mấy năm, có lẽ bản thân Bạch Ngữ mình cũng không tin tưởng nữ nhi của mình đã thật sự trưởng thành.

Nhưng mà hắn Bạch Ngữ thức tỉnh, nữ nhi của hắn lại vĩnh viễn ngủ say, vẫn là sinh tử chia cách y như trước.

Bán Ma Bạch Ngữ chậm rãi cúi đầu, hôn nhẹ lên trán Bạch Cẩn Nhu.

Hành động này rất đơn giản, nhưng nước mắt của hắn tuôn rơi như mưa.

Bỗng nhiên Bán Ma Bạch Ngữ ngẩng đầu lên, khí thế trên người đột ngột thay đổi, biến thành ma quỷ dữ tợn trong nháy mắt.

Một người phụ thân thương tâm tột độ, một con ma quỷ phẫn nộ tê tâm liệt phế.

"Các ngươi không thể đối đãi hài tử của ta như vậy ~~~!"

"Các ngươi, không thể đối đãi hài tử của ta như vậy ~~~~~~!"

Ma âm xỏ xuyên qua không gian phong ấn, khí thế Bán Ma Bạch Ngữ điên cuồng bạo tăng, cả thế giới ngủ say chấn động ầm ầm.

Nghe thấy Ma âm phẫn nộ đầu tiên chính là Bát Hoang Cự Khuyết và nguyên lão đang tiến hành đại chiến.

Bát Hoang Cự Khuyết biết Bán Ma đã thức tỉnh, trên mặt xuất hiện một nụ cười vui vẻ.

Đế Cơ dạy cho hắn phương pháp hòa tan Chỉ Thiên Băng Thạch. Nếu như năm ngày trước đám người nguyên lão phát hiện ra nơi này dị thường, có lẽ vẫn còn cơ hội ngăn cản, nhưng mà bây giờ đã quá muộn.

Trải qua năm ngày hòa tan, Chỉ Thiên Băng Thạch đã hóa thành vũng nước, Bán Ma Bạch Ngữ theo đó thức tỉnh. Lấy bản tính cuồng sát của hắn, lấy thù hận tru diệt toàn gia, thời điểm Thiên Hạ thành diệt vong không còn xa nữa.

Hơn nữa, ban đầu thế lực lớn phong ấn Bán Ma Bạch Ngữ đã làm một chuyện rất ngu xuẩn, đó là giết sạch hậu duệ của Bạch Ngữ và Bạch Yểm Ma. Nhưng bọn họ lại không thể đuổi tận giết tuyệt mới lưu lại tai họa ngày hôm nay.

Lúc này Bán Ma thức tỉnh, hắn tức giận gào thét là vì thấy được trí nhớ của Bạch Cẩn Nhu.

Bán Ma Bạch muốn hỏi Thiên Hạ thành, tại sao lại làm ra hành vi tàn nhẫn như thế.

Thù hận quá sâu, đau đớn xuyên tâm thấu cốt, Bán Ma Bạch Ngữ khẳng định sẽ tiêu diệt Thiên Hạ thành trả nợ máu.

Hồn Minh đã tích tụ lực lượng chờ đợi thời cơ khai chiến với ba thế lực lớn, chỉ cần Thiên Hạ thành diệt vong, ba thế lực lớn sẽ mất đi trụ cột chống đỡ. Bọn họ lấy cái gì đối kháng Hồn Minh?

Bát Hoang Cự Khuyết đã sống hơn trăm tuổi, nhưng dã tâm của hắn chưa bao giờ tắt. Lúc này hắn thật sự khẩn cấp muốn nhìn thấy Hồn Minh trải khắp thiên hạ, trong tay nắm giữ tất cả tài nguyên quý giá.

Ma âm không có dừng lại trong không gian ngủ say, nó vẫn xuyên qua thông đạo Trấn Yêu Bi thứ tám tiến vào Bất Hủ thành, đập vào tai Liễu Băng Lam.

Băng Lam chiến đấu đã rơi vào hoàn cảnh xấu, bởi vì mấy ngày trước nàng hao phí rất nhiều hồn lực chữa trị cho Sở Mộ. Thời điểm nghe thấy Ma âm đánh tới, nàng lập tức đóng băng toàn thân.

Ác mộng đã trở thành sự thật.

Bởi vì Băng Lam biết rõ thanh âm kia đại biểu cho chuyện gì sắp sửa phát sinh.

Ma âm văng vẳng trên bầu trời Bất Hủ thành, oanh oanh liệt liệt đánh vào giữa trận doanh nhân loại và quân đoàn sinh vật phong ấn.

Trong lúc nhất thời tất cả sinh vật đồng loạt yên lặng, không có bất kỳ người nào, sinh vật nào dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tất cả Hồn Hoàng không rét mà run, Ma âm kia chính là cơn ác mộng mà bọn họ gặp phải hằng đêm.

Xuyên thấu qua Trầm Thụy thế giới, xuyên thấu qua Bất Hủ thành, Ma âm thậm chí truyền đến Thiên Hạ thành.

Mấy ngàn vạn cư dân Thiên Hạ thành, cho dù là Hồn sủng sư hay là người bình thường, tất cả đều nghe thấy thanh âm này.

Trong lúc nhất thời cả tòa Thiên Hạ thành sôi trào một mảnh.

Ma quỷ hồi sinh.

Đây mới thực sự là chúa tể vạn vật, là ma vương tà ác nắm giữ tính mạng chúng sinh.

Hắn đang cảnh cáo thế nhân, hắn đã thức tỉnh.

Thanh âm của hắn chẳng khác nào trớ chú khắc vào linh hồn mọi người, chờ đợi thời điểm biến thành vong hồn dưới ma trảo căm hận.

Chẳng qua là chỉ có một mình Sở Mộ hiểu được, ẩn trong tiếng gào thét vô tình kia là cảm xúc bi thương của một vị phụ thân không xứng chức.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất