Sở Mộ mỉm cười, cũng không nói thêm điều gì. Dù sao mấy năm này ba thế lực lớn đã hình thành liên minh, quan hệ vô cùng hòa hợp. Nhân cơ hội này làm quen vài người cũng không có chỗ xấu.
Bên trong Linh thành, một gian phòng trong đình viện.
Diệp Khuynh Tư tươi cười bước ra khỏi phòng.
Trải qua nửa năm liên tục luyện chế, nàng rốt cuộc thành công tạo ra một loại linh vật cao đẳng cấp đế hoàng. Mặc dù tỷ lệ thành công không tới mười phần trăm, nhưng đó cũng là đột phá không nhỏ.
Đây là đột phá về đẳng cấp. Luyện chế linh vật cần phải có thành công lần đầu tiên, sau đó mới rút ra kinh nghiệm chính xác. Những lần luyện chế sau sẽ dễ dàng hơn nhiều.
"Lần này nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ta hẳn là giành được vị trí đệ nhất. Chuyện thứ hai lão sư dặn dò cũng có thể hoàn thành."
Diệp Khuynh Tư âm thầm tự nhủ.
Nàng đi ra ngoài viện hít thở không khí mát mẻ, trong lòng có cảm giác giống như là trút được gánh nặng.
Lúc này đã gần ban đêm rồi, ánh nắng chiều giúp cho khuôn mặt tiều tụy của nàng ửng hồng, tiểu dược đồng đang tưới cây thuốc ở gần đó thấy vậy cũng thất thần trong chốc lát.
"Ta đã trở về!"
Diệp Hoàn Sinh bộ dạng phờ phạc đi vào trong sân, thấy Diệp Khuynh Tư đang đứng phơi nắng cũng hơi ngạc nhiên. Sau đó ánh mắt hắn trợn trừng lên đe dọa tiểu dược đồng.
"Tại sao ủ rũ vậy?"
Tâm tình Diệp Khuynh Tư hiện tại rất tốt, thấy vẻ mặt Diệp Hoàn Sinh nhăn nhó, bộ dạng rất khó coi liền mở miệng hỏi.
"Được được, cuối cùng ngươi vẫn xem ta là ca ca a...aa!"
Diệp Hoàn Sinh cười khổ nói. Lúc bình thường không thấy nàng hỏi một câu, hiện tại lòng tin của hắn bị đả kích, tự ái tràn lan ngược lại mới tỏ vẻ quan tâm hắn.
Diệp Khuynh Tư mở to mắt ra nhìn chằm chằm ca ca mình, ý tứ ngươi có chịu nói hay không.
"Ta hôm nay đấu thua một trận."
Diệp Hoàn Sinh thở dài nói.
"Rất bình thường chứ sao!"
Diệp Khuynh Tư nghe thế liền lộ ra vẻ mặt khinh thường, nàng cứ tưởng là chuyện gì to tát lắm.
"..."
Diệp Hoàn Sinh cười khổ không dứt.
"Vấn đề là ta bại bởi thanh niên cùng lứa tuổi."
"Thanh niên đồng lứa? Không thể nào?!?"
Diệp Khuynh Tư ngẩn người ra, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc:
"Vạn Tượng Cảnh hẳn là không tồn tại thanh niên Hồn sủng sư có năng lực đánh bại ngươi."
"Lúc trước ta cũng cho rằng như vậy, nhưng mà hôm nay gặp được một tên."
Thế là Diệp Hoàn Sinh tường thuật lại tình hình trận chiến lúc xế chiều cho Diệp Khuynh Tư nghe một lần.
Diệp Hoàn Sinh nói tương đối cặn kẽ, Hồn sủng của đối phương, năng lực chỉ huy, vận dụng chiến thuật …v...v
"Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ, Băng Không Tinh Linh. Sở Mộ cũng có những Hồn sủng này."
Diệp Khuynh Tư lập tức chú ý với đội hình Hồn sủng này.
"..."
Diệp Hoàn Sinh hết chỗ nói rồi, hắn nói chuyện này cho Diệp Khuynh Tư nghe là muốn tố khổ. Ai ngờ nàng không giúp mình phân tích nguyên nhân thất bại, cũng không có suy đoán thân phận của đối phương, ngược lại liên lạc tới Sở Mộ chỉ vì ba con Hồn sủng. Điều này làm cho Diệp Hoàn Sinh cực kỳ buồn bực.
"Ngươi không biết hắn là ai?"
Diệp Khuynh Tư hỏi.
Diệp Hoàn Sinh lắc đầu nói:
"Hồn Hoàng tỷ thí vốn không thích bại lộ thân phận của mình. Hắn cũng cải trang giống như ta, đi chung với hắn là đám người Yểm Ma cung, thân phận hẳn là không thấp."
"Ngươi lần sau đi tìm Thẩm Nguyệt thuận tiện hỏi thăm tình huống của hắn, tốt nhất là biết rõ tên họ."
Diệp Khuynh Tư cảm thấy tò mò với thanh niên thần bí kia, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một tia hi vọng.
Tùy tiện triệu hoán ba đầu Hồn sủng hoàn toàn phù hợp với đội hình Hồn sủng của Sở Mộ, lại còn là thành viên của ba thế lực lớn. Hơn nữa, từ Thiên Hạ thành đến Vạn Tượng Cảnh vốn không có thanh niên đồng lứa nào có thực lực cường đại như thế. Cho nên nàng đặt trọng tâm lên người Sở Mộ đã ma hóa kia, dù sao có một chút hi vọng còn hơn không.
"Ta còn có mặt mũi đi tìm Thẩm Nguyệt sao? Cái tên kia đoán chừng chính là Thẩm Nguyệt mời tới đối phó ta, nói không chừng hắn đang quấn lấy nàng không tha rồi."
Thì ra Diệp Hoàn Sinh đã quan sát sự tình rất rõ ràng, cũng không có cà lơ phất phơ như biểu hiện bên ngoài.
"Quên đi, sau này khẳng định còn có cơ hội gặp lại hắn, không biết hắn chỉ có một con cao đẳng đế hoàng, hay là nhiều hơn. À, ngươi luyện chế thế nào rồi?"
Diệp Hoàn Sinh không suy nghĩ thêm nữa, càng nghĩ càng bất đắc dĩ, ngược lại còn làm tâm tình hắn phiền não.
"Ừ, thành công một lần, vị trí đệ nhất hẳn là không thành vấn đề."
Diệp Khuynh Tư nói.
"Đừng quá tự tin, tránh cho gặp phải bi kịch giống như ta."
Diệp Hoàn Sinh cười khổ nói.
"Ta giống ngươi chỗ nào?"
Diệp Khuynh Tư có lòng tin tuyệt đối trên phương diện linh thuật.
Trên đường từ chiến trường trở về Linh thành, Thẩm Mặc bảo Thẩm Nguyệt đi tìm người kia thử chèo kéo về Yểm Ma cung.
Sở Mộ, Trữ Mạn Nhi và Thiên Cầm cũng đi theo bên cạnh.
Sở Mộ tranh thủ hỏi thăm Thiên Cầm tình huống cụ thể về đại hội linh thuật lần này.
Đại hội linh thuật sẽ được tổ chức ở Linh thành 5 năm một lần, đây là cuộc thi dành cho Linh sư trẻ tuổi nhằm tìm kiếm nhân tài mới cho địa cảnh. Ý nghĩa cũng tương tự với Thiên Hạ Quyết tại Thiên Hạ thành, thế nhưng số tuổi hạn chế từ bốn mươi tuổi trở xuống, nghĩa là thanh niên đồng lứa và trung niên đồng lứa đều có thể tham gia.
Phương thức tỷ thí tương đối đơn giản. Vòng thứ nhất ban tổ chức sẽ đưa ra một loại linh vật, sau đó cấp cho mỗi Linh sư tài liệu tương ứng, để cho bọn họ tự do luyện chế, sau đó dựa vào phẩm chất để phân loại tiến vào vòng sau. Mỗi một vòng thi đấu sẽ thay đổi phương thức khác nhau, vòng cuối cùng mới tuyển ra Linh sư tối cường.
"Lần này người khởi xướng đại hội linh thuật là một trong Bát Hoang, Dược Hoang - Chu Triêu. Đây là cường giả thực lực tiếp cận đứng đầu Bát Hoang - Cự Khuyết, nhưng danh vọng lại vượt qua rất xa. Nguyên nhân chủ yếu là vì hắn còn có nghề nghiệp Linh sư thành tựu cực cao."
Thẩm Mặc phát hiện Sở Mộ không hiểu nhiều về chuyện này, lập tức giải thích cẩn thận tình hình trong đó.
"Dược Hoang Chu Triêu? Nói cụ thể thực lực của hắn xem nào."
Sở Mộ âm thầm ghi nhớ cái tên này.
"Dược Hoang Chu Triêu nổi danh nhất dựa vào các loại Cuồng Hóa dược tề, có thể hỗ trợ thực lực Hồn sủng tăng cường trên phạm vi lớn trong thời gian ngắn. Thậm chí thời điểm tất cả Hồn sủng của hắn sử dụng dược tề Cuồng Hóa đã có năng lực chống lại Hùng Mạt Mạch Lăng."
Thẩm Mặc nói.
"Thực lực tiếp cận Mạch Lăng? Vậy là rất gần cấp chúa tể rồi?"
Sở Mộ nhíu mày nói.
"Chẳng qua là nghe nói mà thôi, thực lực Dược Hoang Chu Triêu phập phồng lên xuống rất bất thường. Hắn thường xuyên thông qua dược vật kích thích năng lực của Hồn sủng, ta nghĩ chủng loại dược tề này rất khó luyện chế. Bình thường hắn sẽ giữ lại nhằm bảo đảm an toàn tính mạng."
Thẩm Mặc chậm rãi nói.
Sở Mộ từng nghe Diệp Khuynh Tư đề cập tới Cuồng Hóa dược tề, đó là một loại linh dược có thể kích thích tiềm năng trong thân thể Hồn sủng, trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra lực lượng gấp mấy lần bình thường.
Độ khó luyện chế cực cao, linh vật sử dụng lại trân quý, hơn nữa tác dụng phụ cực mạnh, không cẩn thận sẽ dẫn đến tiêu hao quá độ trực tiếp tử vong.
Thẩm Mặc vừa tới Linh thành không lâu, nên hiểu biết tình hình cũng chỉ có hạn.
Trên đường trở về gian phòng của mình trong Hồn Điện, Sở Mộ phát hiện có hai nữ tử đi ngược chiều. Một người trong đó dùng ngữ khí kỳ quái nói:
"Cái tên kia lợi hại như vậy hả? Bằng hữu của ngươi không phải cố ý lừa gạt chứ? Ta cảm thấy chuyện tình ở Tuyết thành rất có thể chỉ là tin đồn nói quá lên thôi."
"Loại chuyện này khuyếch đại có gì tốt? Đằng Lãng đã nói rõ với ta, còn bảo sau này tới Linh thành nhất định bắt ta tiếp đãi chu đáo."
Một nữ tử khác nhỏ giọng hồi đáp.
"Hừ, nếu có cơ hội ta sẽ khiêu chiến hắn là biết thiệt giả ngay."
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comNữ tử kia lộ vẻ kiêu ngạo, hẳn là trong lòng không phục.
"Ngươi đó! Tại sao không bao giờ chấp nhận người khác lợi hại hơn mình nhỉ? Lần này đại hội linh thuật, cần phải để ý kỹ lưỡng, tất cả Linh sư đều tụ tập ở nơi này. Ngươi đừng để lật thuyền trong mương."
Nữ tử khác cười nói.
"Không thể nào, ngươi không phải không biết… "
Nữ tử kia đang định nói bỗng nhiên phát hiện một người nam tử dẫn theo một tiểu thiếu nữ đang đi tới gần, phương hướng hình như là muốn tiến vào hậu viện.
Sở Mộ bước vào trang viện của mình liền thấy rõ hình dáng hai nữ tử kia.