Thần Đạo Đan Tôn

Chương 975: Chém thương Thần Linh (Hạ)

Lăng Hàn nhân cơ hội tước ra một kiếm, chém lên gáy hắn, phốc, tiên huyết tuôn ra, cực kỳ thê mỹ.

Ai có thể nghĩ tới, một Phá Hư Cảnh lại có thực lực mạnh như thế?

Hai người còn lại đều ngẩn ra, leng keng, Thủy Nhạn Ngọc hoành kiếm đảo qua, cùng bọn chúng đối oanh một cái.

Thình thịch!

Thủy Nhạn Ngọc bị chấn bay ra ngoài, lão giả kia quá mạnh mẻ, dù cho hơi phân tâm vẫn không thể ngăn trở. Hoàn hảo, nàng bị đánh bay có khả năng hóa giải trùng kích, tuy sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng cơ bản không đáng ngại.

- A…

Thanh niên bị chém bị thương kêu thảm thiết, hắn đã từ trong trạng thái si ngốc tỉnh lại, đau nhức để hắn không tự chủ được la to, chỉ cảm thấy đầu muốn rơi xuống.

Võ giả Thần cấp thật là khó giết!

Lăng Hàn thầm nói, tuy da của đối phương rất dễ cắt, nhưng xương được rèn luyện rất cứng rắn, tuy xa xa không có đạt đến Thần Thiết, nhưng không phải hắn một kiếm là có thể tước đoạn.

Thực sự là đáng tiếc.

- Tử Vi, đây là có chuyện gì?

Hai người khác đều hỏi, trên mặt có vẻ khiếp sợ.

Này quá kinh người, chỉ là một Phá Hư Cảnh mà thôi, lại có thể chém thương Thần Linh, thậm chí thiếu chút nữa giết chết!

- Hắn có bí pháp, trùng kích linh hồn của ta, để ta lâm vào trạng thái mê man!

Thanh niên bị thương hồi tưởng chút một, lập tức nói ra nguyên nhân.

- Tinh Thần bí thuật!

Hai người khác kinh hô, đầu tiên là lộ ra vẻ khiếp sợ, tiện đà mừng như điên.

Mọi người đều biết, tuy Thần Linh trọng điểm tu luyện thần hồn, nhưng mục đích lớn mạnh thần hồn chủ yếu là để thần hồn không dễ dàng bị thắt cổ, về phương diện khác, thần hồn càng cường đại, thì càng có thể thuyên chuyển Thiên Địa quy tắc, đề thăng chiến lực.

Nhưng bản thân thần hồn lại không tham dự tấn công.

Nhưng thế gian có bí thuật để cho thần hồn hóa thành vũ khí, trùng kích đối thủ, sát nhân vô hình, này được xưng là Tinh Thần bí thuật. Chỉ là Tinh Thần bí thuật rất hiếm thấy, đều rơi vào trong tay thế lực lớn, tuyệt không ngoại truyền.

Thậm chí ngay cả hậu đại nữ tính cũng không được truyền thụ, trừ khi thiên tư siêu phàm, đồng thời kén rể.

Hiện tại phát hiện Lăng Hàn nắm giữ Tinh Thần bí thuật, bọn họ há có thể khôngkinh hỉ?

Bắt lại, sưu hồn!

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Các ngươi dáng dấp xấu xí, nhưng nghĩ lại đẹp vô cùng!

- Hanh, nắm giữ Tinh Thần bí thuật thì như thế nào, bản tọa tu luyện thần hồn mấy vạn năm, chỉ cần toàn lực thủ hộ, chẳng lẽ còn sẽ bị ngươi uy hiếp?

Lão giả kia xuất thủ, trường đao bổ ra, chém tới ngực của Lăng Hàn.

Hắn muốn chém giết Lăng Hàn, trực tiếp lấy ra ký ức, căn bản không cần người sống.

- Dương lão, chỉ là Phá Hư Cảnh không cần ngài xuất thủ, giao cho ta đi!

Thanh niên không có bị thương xuất thủ, muốn cướp đầu người.

Sưu hồn chính là duy nhất, người bị sưu hồn dĩ nhiên là phế đi, nhưng ai có thể bảo chứng lão giả thu được môn bí thuật này sẽ chia xẻ cho người khác?

Bởi vậy, chỉ có tự mình đạt được mới yên tâm.

Hai người đều sử dụng sát chiêu, muốn cướp trước chém giết Lăng Hàn, lại cướp giật thi thể của hắn.

Thủy Nhạn Ngọc lại căn bản không có ý tứ thi cứu, mà vung kiếm chém tới thanh niên bị thương.

Mặc dù người này không có bị chém chết, nhưng bị thương rất nặng, một tay che cổ, đang vận chuyển công pháp tiếp nối vết thương, bằng không cổ mở ra, ngay cả đan dược cũng không có cách nào dùng.

Thủy Nhạn Ngọc đánh tới, người nọ chỉ có thể một tay chống đỡ, chỉ là khi chiến đấu, hắn tất phải phân ra Nguyên lực, nơi cổ nhất thời cuồng phun tiên huyết.

- Giúp ta! Giúp ta!

Hắn vội vàng kêu lên.

Nhưng hai người còn lại làm sao để ý đến hắn, chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn.

Giá trị của Tinh Thần bí thuật quá cao, thậm chí còn trên Sơn Hà Thạch! Dù sao, mỗi mười ở đây mười năm có thể đi vào một lần, với Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị mà nói, phần lớn người đều phải ở giai đoạn này mấy vạn năm, tự nhiên không cần phải gấp gáp.

Thình thịch! Thình thịch!

Hai Sơn Hà Cảnh xuất thủ, đương nhiên sẽ đánh trúng Lăng Hàn.

Lão giả từ bên trái chém đến cổ, mà người trẻ tuổi thì từ bên phải chặt tới tiểu phúc, gần như đồng thời đánh trúng Lăng Hàn.

Theo lý mà nói, Lăng Hàn hẳn là bị chẻ thành ba đoạn, đây chính là Sơn Hà Cảnh xuất thủ, há là Phá Hư Cảnh có thể ngăn cản?

Nhưng thể phách của Lăng Hàn là cấp bậc biến thái.

Đao kiếm chém trúng, hai cổ lực lượng từ hai bên trái ngược trùng kích, trung hoà nhau, bằng không vô luận Lăng Hàn ăn một đao hay một kiếm đều sẽ lập tức bị đánh bay.

- A!

Thanh nhỉên phát ra tiếng kêu thảm thiết, hổ khẩu hé ra.

Hiện tại Lăng Hàn chính là "một cây" Thần Thiết, như vậy, hai người trảm Thần Thiết tương đương với giữa bọn họ tự đánh nhau. Lão giả kia đoán chừng là thiên tài Tứ Tinh, chiến lực tự nhiên nghiền ép thanh niên, cứng đối cứng một cái, hắn tự nhiên thua thiệt.

Phốc!

Lão giả chấn kinh đến tròng mắt trừng ra, miệng há thật to, không cần Lăng Hàn sử dụng Thất Sát Trấn Hồn Thuật cũng lâm vào trạng thái si ngốc.

Quái vật! Tuyệt đối là quái vật a!

Hai Sơn Hà Cảnh cùng chém, thậm chí ngay cả một cọng lông cũng không thương tổn được, trái lại để một người hổ khẩu rách tả tơi, này là mộng sao? Bằng không sao có sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy?

Lăng Hàn nhe răng, cảm giác rất khó chịu.

Hắn không phải bao cát, dựa vào cái gì đứng yên cho người đánh?

Không nhập Sơn Hà, chung quy không được!

Hắn nhân cơ hội xuất kích, một đạo tinh thần trùng kích, người trẻ tuổi kia nhất thời lâm vào trạng thái ý thức mê loạn, trước bị thiệt thòi, để hắn quên chuyện thủ hộ thần thức.

- Ngươi dám!

Lão giả phục hồi tinh thần lại, xoay động đao, bổ tới Lăng Hàn.

Thực lực của hắn không biết mạnh hơn Lăng Hàn mấy nghìn lần, tuy đi sau, nhưng đao phong trong nháy mắt liền đuổi kịp Lăng Hàn, một kích nặng nề nện xuống.

Thình thịch!

Lăng Hàn bị chém bay ra ngoài, lực lượng của hắn chung quy không thể so sánh với Sơn Hà Cảnh.

Bay đến mấy trăm trượng, lúc này Lăng Hàn mới ngừng lại, hoàn hảo, hắn không có bay về phía khe sâu, bằng không có thể sẽ bị dây leo đâm trúng. Bất quá cũng khó nói, thể phách của hắn quá mạnh mẻ, nói không chừng ngay cả gai nhọn cũng vô hiệu với hắn.

Lão giả lại giết qua Thủy Nhạn Ngọc, một người trẻ tuổi khác đã tràn ngập nguy cơ, dù sao Thủy Nhạn Ngọc chính là Sơn Hà Cảnh thứ thiệt, hơn nữa còn là thiên tài Nhị Tinh, há cho khinh thường?

Lăng Hàn bò dậy, lấy ra một bộ cung tiễn, vận chuyển Diệt Long Tinh Thần Tiễn, trong hai mắt của hắn có hư ảnh Nhật Nguyệt Tinh Thần chớp động.

---------------

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất