Thần Tọa

Chương 420: Đại sự kiện

Xuất ra mấy viên Bổ Khí Đan, Lâm Hi đưa tới. Đưa cho đệ tử nội môn Thần Tiêu Tông này, sau khi ăn xong hắn có thêm vài phần huyết sắc, Lâm Hi mới mở miệng nói:

- Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao Đâu Suất Cung lại phái năm người đuổi giết ngươi vậy?

- Không phải ta tìm bọn chúng. Ta chỉ có cừu oán với một kẻ trong năm người đó mà thôi.

Bành Ngọc nói ra câu đầu tiên vượt qua ngoài dự đoán của Lâm Hi.

- Ah?

Lâm Hi nhíu mày:

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Vù vù!

Tiếng nổ to vang lên, Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long cũng bay xuống dưới bên cạnh Lâm Hi, lắng nghe và thần sắc.

- Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông ba phái hiện tại đang trắng trợn săn giết người Thần Tiêu Tông chúng ta, chỉ cần phát hiện đệ tử Thần Tiêu Tông thì đám người kia sẽ vây công, cẩn thận hỏi thăm thì hiện tại Bắc Băng Nguyên hiện giờ cơ hồ đều lọt vài đãi ngộ như vậy. Chuyện này hiện tại đang huyên náo xôn xao lắm, nghe nói người ba phái ở bắc Băng Nguyên này phong tỏa con đường ra vào. Chỉ cho tiến vào không cho ra.

Bành Ngọc nói.

- Cái gì!

Lâm Hi ăn cả kinh.

Đệ tử ba phía liên thủ trấn áp đệ tử Thần Tiêu Tông, chuyện này không phải chuyện đùa.

Lâm Hi tại Băng sương chi tinh tu luyện ba tháng cũng không ngờ có chuyện này xảy ra.

- Rốt cuộc tình huống này là thế nào, nói rõ đi!

Lâm Hi trầm giọng nói.

Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông ba phái liên hợp, đây tuyệt đối không phải chuyện nhỏ! Ít nhất trước kia còn chưa bao giờ xảy ra. Lâm Hi mẫn cảm cảm giác được chuyện này không phải chuyện đùa!

- Cụ thể ta không rõ ràng lắm, nhưng mà ta nghe nói có quan hệ tới Thất Lạc Chi Địa. Thái Nguyên Cung đang ở Bắc Băng Nguyên lùng bắt hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta. Đâu Suất Cung cùng Thái A Tông chính là kẻ bày mưu đặt kế cho Thái Nguyên Cung, ở phía bắc Băng Nguyên tìm kiếm tung tích của hai người này. Bởi vì chuyện này cho nên đệ tử Thần Tiêu Tông ở đây sẽ bị người của ba phái kiểm tra.

Bành Ngọc nói tiếp:

- Ta cũng là bởi vì chuyện này mà bị năm người bọn họ đuổi giết. Vốn không có để ý, dù sao ta căn bản không có đi qua Thất Lạc Chi Địa. Nhưng ai ngờ đến đám đệ tử Đâu Suất Cung có một tên là Kỷ Nguyên Độ vừa vặn trước kia làm nhiệm vụ tông phái ở tiểu vị diện có xung đột. Lần này nhìn thấy ta cho nên mượn chuyện này công báo tư thù, liên hợp bốn tên đệ tử Đâu Suất Cung cùng đuổi giết. Nếu không phải may mắn gặp gỡ sư huynh, chỉ sợ phải chết oan trong tay năm người này rồi.

Lâm Hi trầm mặc không nói, trên mặt hiện ra thần sắc ngưng trọng.

Thất Lạc Chi Địa nằm ở Bắc Băng Nguyên, là một trong ba đại di tích. Lâm Hi có thể khẳng định chuyện này nhất định có quan hệ tới bảo tàng. Bất cứ chuyện gì chỉ chỉ cần dính vào mấy chữ Thượng cổ di tích thì không phải chuyện nhỏ.

Chuyện này liên quan tới đệ tử Thần Tiêu Tông, mà Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông mượn vấn đề này trắng trợn truy sét. Tuy trong thời gian ngắn không nhìn ra cái gì, nhưng cộng thêm thói quen Thần Tiêu Tông nhượng bộ với Đâu Suất Cung cho nên gây chuyện không tốt thì ngày sau uy vọng môn phái của Thần Tiêu Tông sẽ bị đả kích nặng nề.

Trong đầu Lâm Hi không ngừng nghĩ tới nguy cơ trong đó.

- Thái Nguyên Cung bên kia nói thế nào?

Lâm Hi hỏi.

- Thái Nguyên Cung bên kia đối ngoại tuyên truyền nói hai tên đệ tử của chúng ta cướp đồ vật của bọn họ.

Bành Ngọc nói.

- Không có khả năng!

Lâm Hi lắc đầu, Thần Tiêu Tông do Hộ Pháp Điện cầm chính sách đối ngoại. Dưới ảnh hưởng của Lý Trọng Đạo thì đệ tử Thần Tiêu Tông nhượng bộ khắp nơi, căn bản không có khả năng chủ động đi chọc phái khác. Chớ nói chi là chuyện này còn liên quan tới Tiên Đạo Đại Thế Giới đệ nhất đại phái Thái Nguyên Cung.

- Những kẻ này hiển nhiên là cướp đoạt đồ vật.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này trong đầu.

Chân tướng chuyện này không khó đoán, một trong những di tích thượng cổ Thất Lạc Chi Địa vô cùng nguy hiểm, bình thường ít có người đi. Chỉ sợ là hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông trong lúc vô tình có được đồ vật bị Thái Nguyên Cung vừa ý, lúc này mới có chuyện xảy ra.

- Chuyện này không phải chuyện đùa, ta phải mau chóng tìm được bọn họ.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra suy nghĩ này.

Chuyện này không thể một mình cô lập được, nhưng cũng có thể xem thành Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông mượn chuyện này tạo thế liên thủ chèn ép Thần Tiêu Tông. Ba phái cường thế kiểm tra toàn bộ đệ tử Thần Tiêu Tông ở đây, lại phong tỏa con đường xuôi nam, chuyện này bất kể là tình huống nào thì Lâm Hi là đệ tử Thần Tiêu Tông cũng không có đạo lý buông tay mặc kệ được.

Đối với Lâm Hi mà nói tới một mức độ nào đó hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông bị đuổi giết vượt qua cả hắn. Lúc trước Lâm Hi cũng bởi vì một kiện pháp khí mới đưa tới đệ tử Đâu Suất Cung đuổi giết như vậy.

Mà Lục Đức đạo nhân cũng nhìn trúng truyền thừa chính thông đạo nho mới ra tay.

Bởi vì chuyện này mình đã trải qua cho nên Lâm Hi đặc biệt có chung cảm thụ với hai tên đệ tử kia, cũng vì vậy mà căm hận hành vi của ba phái.

- Những kẻ này khi dễ Thần Tiêu Tông không có người!

Trong mắt Lâm Hi hiện ra phẫn hận.

- Sư đệ, ngươi trước nên nghĩ biện pháp rời khỏi đây đi. Ta đi tìm bọn họ...

Đột nhiên Lâm Hi nói, hai hàng lông mày hiện ra thần sắc kiên quyết.

- Lâm sư huynh...

Trên mặt Bành Ngọc hiện ra thần sắc ngoài ý muốn.

- Bất kể như thế nào, lần này nếu không có sư huynh viện thủ thì chỉ sợ ta đã chết ở chỗ này. Sư huynh, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Về sau sư huynh nếu có chuyện gì cần sai bảo Bành Ngọc nhất định không chối từ.

Bành Ngọc nhìn qua Lâm Hi, vẻ mặt cảm kích, thần sắc chân thành từ đáy lòng, không chút giả bộ.

- A, tiện tay mà thôi, không cần lắm chuyện vậy đâu, cũng đừng để trong lòng. Dù sao tất cả là đồng môn đúng không?

Lâm Hi cười cười, cũng không đặt trong lòng. Thân hình nhảy lên lưng của Địa Ngục Ma Long.

Bá!

Thân hình Địa Ngục Ma Long chấn động, lập tức bay lên hư không.

- Ma Đồ, cảm giác một chút. Dùng khứu giác của ngươi xem có cảm nhận vị trí hai tên đệ tử kia không?

Lâm Hi nói.

- Tốt, chủ nhân.

Ma Đồ cũng biết chuyện này thể đại, ứng một tiếng, sau đó bay về hướng bắc.

Nháy mắt đã vượt qua trăm trượng.

Bành Ngọc nhìn qua Lâm Hi cùng Địa Ngục Ma Long bay đi, trên mặt hiện ra thần sắc phức tạp, muốn nói lại thôi. Lập tức nhìn thấy ba người biến mất, Bành Ngọc rốt cục nhịn không được kêu lớn:

- Lâm sư huynh! Hướng đông bắc đi. Ta không lâu trước kia gặp bọn họ ở đó, hai người bọn họ nói là phải đi Phong bạo chi môn.

Lâm Hi kinh ngạc ghìm chặt Địa Ngục Ma Long, ở giữa không trung quay mặt lại nhìn qua Bành Ngọc. Chỉ thấy Bành Ngọc vẻ mặt xấu hổ, khẽ cúi đầu, không dám nhìn hắn.

- Ha ha, biết rõ. Ta sẽ đi Phong bạo chi môn. Ta đi trước. Ngươi có thời gian cũng nên đi tới Phong bạo chi môn đi.

Lâm Hi cười một tiếng dài, nói xong vỗ lưng Địa Ngục Ma Long, lập tức quay người bay về hướng đông bắc đi Phong bạo chi môn.

- Chủ nhân, người này cũng quá không biết nghĩ nha, chúng ta cứu mạng của hắn, hắn biết rõ tung tích hai tên kia lại không nói ra.

Địa Ngục Ma Long vừa phi hành vừa tức giận nói ra.

- Không nên nói bậy nói bạ thiếp vàng lên mặt của mình. Rõ ràng là chủ nhân cứu hắn thì có quan hệ gì tới ngươi?

Tạp Mễ Lạp nói trúng tim đen.

- Thôi đi..., ngươi biết cái gì, ta cùng chủ nhân là nhất thể, còn phân cái gì ta ngươi.

Địa Ngục Ma Long lầm bầm nói.


Lâm Hi lung lay:

- Tốt rồi, hai người các ngươi đừng làm rộn. Ít đấu miệng không được sao? Bành Ngọc nhìn thấy hai người kia là chắc chắn. Sở dĩ lúc trước hắn không nói là còn không có hoàn toàn tín nhiệm ta. Chuyện này quan hệ tới tính mạng của hai người kia, không phải chuyện đùa, không cần quá mức đa tâm như vậy. Hơn nữa, bọn họ trước kia rời đi chắc chắn đã dặn dò hắn rồi.

Nhận ủy thác của người thì phải làm việc thay ngươi. Bành Ngọc không nói nằm trong tình lý.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra rất nhiều ý niệm trong đầu, Phong bạo chi môn là một trong ba di tích thượng cổ ở Băng Nguyên, tụ tập rất nhiều đệ tử tông phái và tán tu. Không hề nghi ngờ Phong bạo chi môn có không ít đệ tử Thái Nguyên Cung cùng Đâu Suất Cung, nhưng không làm cho hắn nghi vấn chắc là có không ít đệ tử Thần Tiêu Tông ở đó. Ba phái bố phòng khắp nơi bắt hai người này nhất định sẽ không nghĩ tới bọn họ đi tới Phong bạo chi môn.

- Phương pháp trái ngược, hai người bọn họ nhất định không tìm được cứu viện, tự biết hy vọng sống không lớn cho nên được ăn cả ngã về không, đi Phong bạo chi môn báo cho đệ tử Thần Tiêu Tông khác xin giúp đỡ, muốn tìm đường sống trong cõi chết.

Lâm Hi nhìn qua băng tuyết mênh mông, trong con mắt hiện ra nhiều suy nghĩ.

Phong bạo chi môn cũng không phải lựa chọn tốt nhất, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba tông tuy không nghĩ tới bọn họ sẽ đi vào trong đó. Nhưng đại lượng đệ tử ba phái vãng lai chắc chắn sẽ phát hiện ra thôi.

Nếu như có thể không phải vạn bắc đắc dĩ, hai người bọn họ tuyệt đối không tiến vào Phong bạo chi môn.

Lâm Hi có thể cảm giác được hai người bọn họ trong lòng vô cùng tuyệt vọng, ba phái vây bắt so với trận chiến đối phó Lâm Hi còn lớn hơn nhiều. Không phải người bình thường có thể thừa nhận.

Trong lòng hai người thì đồng môn gần Phong bạo chi môn hiển nhiên là hy vọng duy nhất có thể dựa vào.

- Hy vọng hai người các ngươi có thể chống đỡ...

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Hô!

Tiếng gió rung động, thân thể khổng lồ của Địa Ngục Ma Long chở Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp biến mất trong gió tuyết.

Phong tuyết mênh mông, Lâm Hi một đường gặp được mấy đội ngũ nhỏ.

Ngươi dám làm lần đầu tiên, ta dám làm mười lăm, Lâm Hi ra tay không chút khách khí, gặp được hắn thì không tìm được cả thi thể.

Suốt một ngày một đêm chặn đường giết người vô số, nhưng mà đệ tử Thần Tiêu Tông thì Địa Ngục Ma Long hay Hấp Huyết Nữ Vương không cảm nhận được khí tức của bọn họ.

- Nhưng mà đi thêm một buổi là tới Phong bạo chi môn rồi.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Tuy Lâm Hi chưa từng đi Phong bạo chi môn, nhưng mà tình hình gặp được trên đường đi có rất nhiều. Trong thời gian ngắn Lâm Hi càng ngày càng gặp nhiều Luyện Khí sĩ phái khác, trong đó có không ít tán tu.

Thái Nguyên, Đâu Suất, quá A ba phái liên hợp lùng bắt đệ tử Thần Tiêu Tông thì giống như Lâm Hi đoán trước, dần dần lớn mạnh, càng náo càng lớn. Lâm Hi trên đường gặp nhiều người nói chuyện này.

Đệ tử Thần Tiêu Tông và ba phái bí mật xung đột ma sát vô số.

Nếu như chỉ là ân oán cá nhân, báo thù, đuổi giết đệ tử Thần Tiêu Tông mặc dù sẽ bị chú ý nhưng sẽ không lớn như vậy. Nhưng bốn chữ Thất Lạc Chi Địa làm cho chuyện này sinh ra phong bạo.

Cơ hồ tất cả luyện khí sĩ ở Bắc Băng Nguyên, bất kể là tông phái hay tán tu hiện tại ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào chuyện này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất