Thần Tọa

Chương 427: Uy áp

Oanh!

Cuồng phong lóe sáng, Phong bạo chi môn sinh ra chấn động mạnh mẽ, mọi người kịp phản ứng thì kim quang lóe lên, một đạo khí tức bàng bạc hiện ra trước mặt mọi người.

Ông!

Nguyên khí giữa thiên địa đại loạn, nhấc lên sóng lớn vạn trượng, mỗi người đều cảm giác áp lực khủng bố, đạo kim quang này cuồng bạo không ai có thể chống lại được cả.

Đạo khí tức này khinh khủng bá liệt vô song, giống như mặt trời ở trên bầu trời, quan sát thiên địa vạn vật.

Rầm rầm rầm!

Đệ tử tông phái, tán tu, ma đạo, cao thủ hải ngoại tất cả mọi người cảm thấy tim đập mạnh mẽ, trong tối tăm sinh ra áp lực sợ hãi với đoàn kim quang trươc mặt này, cơ hồ muốn quỳ rạp trên đất quỳ bái nó.

- Người này...

Hai mắt Lâm Hi híp lại, ý đồ xuyên thấu qua kim quang nhìn qua người trong đó.

Cách mấy ngàn trượng đã đủ cho Lâm Hi nhìn rõ ràng chân diện mục của người trong kim quang. Chỉ thấy kim quang khôn cùng tạo thành sóng lớn cuồn cuộn, trong sóng kim quang có một nam nhân mặc đế bào, mặc mũ miện hoàng giả giống như thiên tử ngồi trên bảo tọa, tinh quang trong mắt giống như đao kiếm.

Trong cơ thể hắn có mây trôi bất định, tản mát hào quang năm màu.

Hắn giống như đế vương của nhân gian, văn thần võ tướng bày ra, chuông nhạc tiếng cười làm bạn sinh ra uy nghiêm mênh mông khôn cùng.

Lâm Hi chỉ nhìn một cái là phân biệt ra được văn thần võ tướng cũng không có khí tức sinh mệnh, mà là chân khí của cường giả Thái Nguyên Cung này ngưng tụ mà thành. Rất hiển nhiên tên cường giả Thái Nguyên Cung này khống chế chân khí đã đạt tới mức không tưởng tượng nổi.

Lâm Hi nhìn qua kim quang giống như mặt trời tỏa sáng vậy!

- Cường giả Đạo Quả!

- Tam quả chi cảnh!

Âm thanh kinh hô không ngừng truyền tới, Đông Phương Nghi, Lưu Hân hai Hư Tiên của Thần Tiêu Tông sắc mặt kịch biến kinh hô lên.

- Cái gì!

Lâm Hi nghe được kinh hô thì lập tức ăn cả kinh. Vô ý thức nhìn qua tên cường giả Thái Nguyên Cung kia. Lâm Hi chỉ cảm thấy cái tên này có chút kỳ quái, nhưng không có nghĩ tới đối phương là cường giả Luyện Khí cửu trọng, ngưng luyện ra đạo quả. Hơn nữa là ba đạo quả!

Đạo quả chính là cường giả Luyện Khí đệ cửu trọng, mỗi một môn tuyệt học toàn bộ tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn chính là một Đạo quả. Một đạo quả chính là Một quả chi cảnh, hai quả Đạo quả chi cảnh..., không hề nghi ngờ, Đạo quả càng nhiều thực lực càng mạnh!

Tuyệt học Tiên Đạo Đại Thế Giới mỗi môn tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn hóa thành Đạo quả đều cần tiêu hao tài nguyên khổng lồ, thời gian và tinh lực!

Tên cường giả Thái Nguyên Cung này có ba Đạo quả, vậy hắn chính là cường giả tam quả, vượt xa toàn bộ Hư Tiên ở đây.

- Tham kiến Lý Càn Thiên sư huynh!

Xa xa Trần Động Thiên cùng Đặng Dương hai tên Hư Tiên của Đâu Suất Cung cùng Thái A Tông cúi người trước kim quang này, thần thái cung kính, quả thực so với sư trưởng của mình còn cung kính hơn.

...

- Sư đệ, đi mau!

Đông Phương Nghi híp mắt, đột nhiên nói:

- Thái Nguyên Cung có một cường giả Tam Đạo quả thì chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn!

Cho dù trước kia bọn họ không đồng ý cách làm của Lâm Hi nhưng mà cuối cùng vẫn là đồng môn, không muốn nhìn thấy hắn vẫn lạc.

- Một cường giả Đạo quả đã khó đối phó, cường giả Tam Đạo quả thì cho dù chúng ta liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn. Sư đệ, ngươi mang theo hai người này chạy đi.

Lưu Hân nhìn qua phía trước, sắc mặt thay đổi.

- Chậm rồi! Các ngươi cũng nhìn thấy tốc độ của hắn không phải là chúng ta so được. Ở trước mặt hắn căn bản không trốn thoát được. Hơn nữa nếu ta chạy thì các ngươi làm sao bây giờ? Huống hồ ta hiện giờ trốn cũng không thể trốn.

Lâm Hi lắc đầu, nội tâm trầm xuống:

- Ta vừa trốn đi thì hắn giết ta là ân oán cá nhân, không có chút cố kỵ nào cả. Ngược lại chúng ta tạo thành đoàn trốn đi hắn sẽ cố kỵ. Nhưng mà trốn cũng không thoát.

Lâm Hi nhìn qua hướng trước mặt, khoảng cách mấy ngàn trượng với tên cường giả Thái Nguyên Cung Tam Đạo quả không tính là khoảng cách. Trước kia có lẽ còn một chút cơ hội, nhưng mà hiện tại không có chút khả năng.

Hơn nữa Lâm Hi nếu như bỏ đồng môn của mình mà trốn đi, như vậy có gì khác với đám người kia chứ?

Loại chuyện này Lâm Hi tự hỏi làm không được. Nếu hắn vì tư lợi mà ham sống sợ chết, trước kia đã không đứng ra thay hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông rồi.

Ầm ầm!

Cuồng phong gào thét, hư không giống như bị xé thành mảnh nhỏ, kim quang lóe lên, một đạo khí tức bàng bạc phô thiên cái địa bao phủ trước Phong bạo chi môn. Kình khí cường liệt thổi qua làm cho mọi người không đứng vững được.

- Đây là chuyện của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A và Thần Tiêu Tông, những người khác lui lại đi.

Âm thanh lạnh lẽo vang vọng trong thiên địa, âm thanh không có cao vút nhưng lại ẩn chứa uy nghênh và ra lệnh, không cho người nào ngăn cản được.

- Quá bá đạo a! Nơi này cũng không phải là chỗ của Thái Nguyên Cung!

- Đúng vậy, dựa vào cái gì ngươi ra lệnh cho mọi người!

- Hừ! Ta cũng không phải là đệ tử Thái Nguyên Cung!

...

Trong thiên địa không ngừng vang lên âm thanh phản đối, hiển nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều phục tùng Thái Nguyên Cung, nhưng mà một ánh mắt đảo qua hư không thì dị nghị biến mất, một câm như hến, nhao nhao lui về sau.

Tên cường giả Thái Nguyên Cung này là Lý Càn Thiên, hắn chỉ bằng ánh mắt đã chấn nhiếp các cao thủ khác.

Cơ trí nHư Tiên La Phái Huyền Băng Thánh tử, hung hăng càn quấy như Vạn Ma Lĩnh hay xa xôi như hải ngoại thập phái, trước mặt Tam Đạo quả của Thái Nguyên Cung thì ai cũng phải nhượng bộ lui binh.

Trong nháy mắt đám người ở gần Phong bại chi môn biến mất sạch sẽ.

Cách vạn trượng quanh trận doanh hai phe không không đãng đãng, hoàn toàn trống trải.

Tiên đạo đại phái đệ nhất Thái Nguyên Cung quả nhiên bá đạo!

- Ai là Lâm Hi?

Âm thanh ầm vang vô tình vang vọng thiên địa, như cao cao tại thượng như quân vương chất vấn thần tử.

- Là ta!

Ánh mắt Lâm Hi lóe lên sau đó đi ra khỏi đám người.

Uy nghiêm cường giả Tam Đạo quả của Thái Nguyên Cung có thể chấn nhiếp được người khác chứ không thể chấn nhiếp hắn được.

Lâm Hi ngẩng đầu nhìn qua bầu trời, trong mắt không hề sợ hãi, giống như một cây cột to lớn đứng đó, chống đỡ trời đất, không gì lay chuyển được.

Tư thái, thần sắc, ánh mắt của hắn khiến người nào nhìn thấy cũng có cảm giác hắn đang đối mặt với kẻ ngang hàng, hoàn toàn không cách nào sinh ra áp lực cho hắn được.

- Lớn mật!

Lý Càn Thiên ngồi ngay ngắn trên hư không, nhìn thấy thần sắc của Lâm Hi thì ánh mắt phát lạnh, trong miệng hét to lên như tiếng sấm.

Ầm ầm!

Khí kình vô cùng nổ tung chung quanh người của Lâm Hi, một đạo áp lực khổng lồ từ trên cao áp xuống. Trong chớp mắt Lâm Hi cảm giác cả thiên địa như nghiêng đổ, áp lực không thể tưởng tượng nổi đang từ bốn phương tám hướng, vô cùng vô tận và tầng tầng lớp lớp giống như nghiền áp ập về phía hắn.

Phanh!

Lâm Hi cảm giác trên người giống như có ngọn núi đang áp lên người, thân thể không thể động đậy. Xương cột sống của hắn rung động ba ba, áp lực này giống như đè bẹp hắn vậy, hắn có cảm giác mình sắp thổ huyết.

Uy áp!

Trong đầu Lâm Hi hiện ra đạo điện quang này.

Tu vi đạt tới Luyện Khí đệ cửu trọng thì lý giải tiên đạo càng lớn, tinh thần, ý chí, khí thế toàn thân và chân khí sẽ ngưng tụ hợp nhất, hình thành nên uy áp hình thức ban đầu của Luyện Khí Sĩ, tuy không phải là cao cấp nhưng hoàn toàn có thể trấn áp được luyện khí sĩ không có uy áp, áp chế kinh người kẻ yếu hơn mình.

Tên cường giả Tam Đạo quả của Thái Nguyên Cung này đang thi triển uy áp của bản thân hắn.

Uy áp hoàn toàn khác với áp lực tinh thần thuần túy.

Ý niệm tinh thần có thể tác động lên mục tiêu ngoài ngàn dặm nhưng không quá mạnh, nhưng mà đối với Luyện Khí sĩ có thì nó vô cùng khủng bố.

Nhưng mà trong truyền thuyết có một ít cường giả Tiên Đạo đặc thù có thể dùng uy áp của bản thân trấn áp đối thủ ở cách mấy ngàn dặm.

- Một tiểu tử Thần Tiêu Tông mà dám hồ ngôn loạn ngữ, vọng tưởng đối kháng với ba phái, không biết tự lượng sức mình mà!

Lý Càn Thiên ngồi ngay ngắn trên hư không, phô trương như hoàng đế vậy. Ánh mắt của hắn cao cao tại thượng vang vọng trong thiên địa.

- Ta cho ngươi lựa chọn, tự hủy đan điền, tự phế tu vi thì ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết. Nếu không tin tưởng ta đi... Ngươi không có lựa chọn thứ hai đâu.

Lý Càn Thiên nói xong con mắt nhắm lại, ánh mắt bắn ra hàn quang kinh người.

Cả thiên địa im ắng, tất cả mọi người đang nhìn lên bầu trời, nhìn tên cao thủ Thái Nguyên Cung giống như đế vương trên cao, còn có đạo thân ảnh đang khom người dưới đất.

Trong thế giới tiên đạo đám người vây xem ưa thích náo nhiệt. Thời điểm nhìn người gặp nạn không bỏ đá xuống giếng là may mắn lắm rồi. Nhưng mà bây giờ nhìn qua đạo thân ảnh đang bị uy áp áp chế thì có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, hoàn toàn không vui nổi.

- Thái Nguyên Cung quá mạnh mẽ...

Một tên thanh niên quần áo Đế Cực Tông nhìn thấy cảnh này và nội tâm mất mát.

- Ngay cả đại phái tiên đạo thứ hai như Thần Tiêu Tông cũng là dạng này, chớ nói chi là những tông phái khác. Ba phái này liên thủ chỉ sợ nhất thống thiên hạ rồi.

Một tên Thánh tử Bắc Đẩu Cung ở xa xa nhìn qua cảnh này trong nội tâm hiện lên kiêng kỵ nồng đậm.

Thế lực đối mặt trước mắt mặc dù chỉ là ngẫu nhiên, nhưng mà chính là hai phái đối đầu chân thật. Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới thì Thái Nguyên Cung là mạnh nhất.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất