Chấp Pháp trưởng lão cả kinh, xoạt một cái ngồi thẳng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn:
- Đây là kim loại Tiên Đạo, tại đáy biển đen ở Đại Thế Giới Địa Ngục mới có. Làm thế nào mà ngươi lại có loại đồ này?
Đại Thế Giới Địa Ngục chỉ có một chút Đệ tử chân truyền cường đại mới có khả năng đi vào. Đối với loại đệ tử cảnh giới Luyện Khí như Lâm Hi mà nói, đó chính là tử địa.
Lâm Hi lại có loại kim loại Tiên Đạo quí giá từ thế giới Địa Ngục. Cho dù nghĩ như thế nào, đều gây cho người ta cảm giác không hợp lý.
Cái này thật giống như một đứa bé xuất thân nông dân lại cầm trên tay mũ Minh Châu quí giá của hoàng đế vậy.
- Trưởng lão, người nhìn cái này có đúng là thứ người muốn không?
Lâm Hi không có nói tiếp, chỉ là dò hỏi.
- Không phải. Loại kim loại này mặc dù quý giá, nhưng đối với ta thì vô dụng.
Chấp Pháp trưởng lão lắc đầu.
- Còn cái kia?
Lâm Hi thu hồi Trạm Lam Hải Thạch, lại lấy ra một khối kim loại lớn đỏ tươi như lửa
- Xích Dương Tiên Thiết?!
Chấp Pháp trưởng lão lại lần nữa mở to mắt, nhìn miếng Xích Dương Tiên Thiết trong tay Lâm Hi rồi lại nhìn Lâm Hi. Một loại cảm giác là lạ, quỷ dị trào dâng trong lòng.
Lâm Hi vẫn còn chỉ là một đệ tử Luyện Khí Đệ Lục Trọng. Nhưng mấy thứ này trong tay của hắn, thì ngay cả Thập Thánh Vương e là có rất nhiều người đều không kiếm ra nổi.
- Không phải!
Chấp Pháp trưởng lão lại lần nữa lắc đầu.
- Còn cái này?
Lâm Hi cũng không buồn phiền, thu hồi Xích Dương Tiên Thiết xong thì hắn lại lấy ra một khối kim loại Tiên Đạo.
Từ trên người Ám Long hắn lấy được vài khối kim loại Tiên Đạo, về cấp độ, phẩm chất cũng không thấp. Trừ mấy khối này ra thì còn có vài khối nữa. Chấp Pháp trưởng lão đích thị là nói kim loại Tiên Đạo, trong mấy khối này nói không chừng lại có một khối thích hợp.
- Ma Tiên Thiết?!!
- Không phải!
- Bạch Hổ Tiên Thiết?!!
- Không phải!
...
Chấp Pháp trưởng lão nhìn Lâm Hi không ngừng lấy ra từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại những miếng kim loại Tiên Đạo, rồi lại không ngừng lắc đầu phủ quyết.
Đối với việc Lâm Hi không ngừng lấy ra từ trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại những thứ không tương xứng với thân phận của mình thì Chấp Pháp trưởng lão không sai biệt lắm cũng dần quen đi.
- Tiểu tử, ngươi thành thật nói cho ta biết. Mấy thứ này, rốt cuộc là ngươi lấy từ đâu ra. Đừng có nói cho ta rằng đây là nhặt ở trên đường nhé. Tiên Đạo Đại Thế Giới còn không có loại đồ này. Cũng đừng có nói cho ta biết đây là ai đưa cho ngươi. Thần Tiêu Tông chúng ta còn chưa có người như vậy.
Chấp Pháp trưởng lão nhìn Lâm Hi bật cười nói.
Tiểu tử này, cũng không thành thật. Bí mật trên người cũng không thiếu!
Nhưng mà Chấp Pháp trưởng lão cũng không có bao nhiêu ý định trách tội. Ai mà trên người không có điểm bí mật. Huống chi, Lâm Hi cũng không hề giấu diếm, mà là lấy mấy thứ này ra để hiếu kính chính mình. Chỉ cần có được tâm tư thế này là đủ rồi.
Chấp Pháp trưởng lão nhìn thoáng qua Lâm Hi, lại ngắm nhìn cục tiên thiết trong tay của hắn, rốt cục đoán ra được điều gì:
- Tiểu tử nhà ngươi này, xuất ra được mấy thứ này thì e rằng đã chọc phải không ít phiền toái chứ? Nhưng mà cái đó cũng không quan hệ, ngươi cũng không cần phải sợ. Ngươi đã là đệ tử của Hình Tuấn Thần ta, vậy cho dù là phiền toái gì thì ta đều sẽ thay ngươi ngăn cản, xử lý cho xong.
- Ha ha, cái này có lẽ một lát nữa rồi nói sau.
Lâm Hi ngồi dưới đất, cất tiếng cười ha ha. Chuyện về Ám Long rất mẫn cảm, chờ thời cơ thích hợp hãy nói:
- Đúng rồi, sư phụ, đệ tử đưa ra nhiều thứ như vậy. Chẳng lẽ liền không có một cái nào mà người để mắt sao?
Chấp Pháp trưởng lão lắc đầu:
- Lâm Hi, ngươi có thể lấy ra mấy thứ này, coi như là có lòng hiếu thảo. Vi sư trong lòng xin nhận. Nhưng mà, hay là thôi đi. Hơn một ngàn năm, ta cũng đã quen. Nếu thật sự là dễ dàng có được như vậy thì ta đã sớm dùng hết mọi biện pháp để chiếm cho được. Ngươi đưa ra vài thứ kia, mặc dù quý giá, nhưng những thứ ta muốn, có lẽ phải kiếm cách khác.
Những lời này cũng không phải khoa trương.
Thực lực của Chấp Pháp trưởng lão, so sánh Ám Long thì cao hơn nhiều. Ám Long còn có thể chiếm được thì lão dựa vào cái gì mà không chiếm được. Đi vào Đại Thế Giới Địa Ngục, giết vài con Yêu Ma Địa Ngục, đào lấy chút kim loại Tiên Đạo, cũng là phải kiếm cách chiếm cho được.
- Thật sự không có thứ mà sư phụ muốn sao? Vậy người hãy nhìn cái này?
Lâm Hi suy nghĩ một chút, lại lấy ra mấy thứ kim loại từ trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại. Đó là những thứ hắn kiếm được trên người Lục Đức đạo nhân từ Đâu Suất Cung. Hiện tại đành cứ lấy ngựa chết thay cho ngựa sống vậy.
- Nhuyễn Mộc Thiết? Ha ha, tiểu tử ngươi còn loại kim loại gì thì đều lấy ra cho ta xem.
- Ngũ Phương Thiết? Ngươi là muốn khiến sư phụ ngươi cười đến vỡ bụng sao?
- Kê Thạch Thiết? Ôi, ngươi khiến ta biết nói rằng nhà ngươi tốt như thế nào.
...
Chấp Pháp trưởng lão nhìn Lâm Hi lôi ra mấy thứ này mà dở khóc dở cười. Đây đều là một chút kim loại có cấp rất thấp. So sánh với những thứ mà Lâm Hi lấy ra trước đây thì thật sự là một trời một vực.
- Không có sao?
- Không có sao?
- Không có sao?
...
Lâm Hi không ngừng móc ra từ trong ngực đủ các loại đồ.
- Tiểu tử, ngươi cứ làm như vậy lại khiến ta muốn đánh ngươi. Ngươi coi sư phụ ngươi là cái gì?
Chấp Pháp trưởng lão dở khóc dở cười.
- Hắc hắc, xem ra là thật sự đã không có.
Lâm Hi thấy cũng được bèn thu lại.
Những kim loại Tiên Đạo này là đoạt từ Ám Long, Kê Thạch Thiết là cướp từ Lục Đức đạo nhân. Hắn cũng là làm cho trọn vẹn việc nằm trong khả năng mà thôi. Dù sao, nếu như thật sự có được một thứ vạn nhất như vậy, hẳn là tất cả đệ tử của Chấp Pháp Điện cũng được lợi theo.
Nhưng mà, sự thật luôn trái ngược với nguyện vọng, thực tế luôn tàn khốc. Thứ mà Chấp Pháp trưởng lão sau ngàn năm đều còn không tìm được thì làm sao mà hắn lại có thể tìm được.
- Ầm!
Lúc Lâm Hi chuẩn bị thấy cũng hòm hòm nên đành thu lại thì đột nhiên, một món đồ gì đó rơi ra từ trong lòng hắn, rồi lăn lăn trên mặt đất.
Bịch!
Tựa như một cây băng bị xiết chặt dây mà gãy lìa vậy, đột nhiên cả phòng hoàn toàn yên tĩnh. Ánh mắt của Chấp Pháp trưởng lão vẫn không rời khỏi miếng đồ lăn từ trên người Lâm Hi xuống kia.
- Sư phụ?...
Lâm Hi cũng cảm giác có gì khác thường, hắn vẫn còn đang muốn thu hồi tất cả các vật sở hữu. Nhưng phát hiện thấy một màn này bèn lập tức ngừng lại. Chính bản thân hắn cũng hơi kinh ngạc nhìn nhìn món đồ rơi xuống trên mặt đất.
Đây là một thẻ bài bằng gỗ.
Lâm Hi có được món này đã lâu rồi, là hồi đó thu được từ trên người Quỷ Vương lão tổ.
Thần Thiết Mộc! xem tại TruyenFull.com
- Cái này chỉ là một khúc gỗ, chẳng lẽ sư phụ...
Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, trong óc Lâm Hi thoáng qua một ý niệm, rồi lại không thể tin được. Đánh chết hắn cũng không cách nào liên kết chung một chiếc thẻ bài gỗ này với kim loại Tiên Đạo mà Chấp Pháp trưởng lão muốn có.