Thần Tọa

Chương 857: Tiên lữ? (1)

Cũng tốt là sau khi mục quang thu hồi, liền trấn an cùng ban thưởng cho nhân vật chính của điển lễ, đây là một màn cuối cùng của nghi thức.

- Ông!

Quang mang chợt lóe, hai tồn tại chí cao vô thượng của Tiên La phái tới cũng nhanh, đi cũng nhanh. Thoáng một cái liền biến mất, thậm chí cũng không có người thấy rõ tướng mạo của bọn họ.

Hoàng kim thang giai trên thiên không biến mất, ba tiếng chuông khánh vang lên, nghi thức hoàn toàn kết thúc.

Sau khi nghi thức chấm dứt chính là điển lễ diện kiến của nhân vật chính cùng trưởng lão, đệ tử của các môn các phái đến đây xem lễ gặp mặt nhau, tự mình đến tỏ vẻ cảm tạ các phái đã đến đây xem lễ.

Rất nhanh, mấy tên bạch bào trưởng lão chủ trì nghi thức mang theo Chân truyền đệ tử Vương Lạc Anh từ không trung hạ xuống, rơi vào trong hội trường.

Từ tán tu có nhân số nhiều nhất mà bắt đầu, dưới sự dẫn dắt của trưởng lão môn phái, Vương Lạc Anh hướng tới các phương nhất nhất cảm tạ.

Nhân số đến đây xem lễ rất nhiều, bất quá Vương Lạc Anh ở dưới sự hướng dẫn của hai tên trưởng lão di chuyển rất nhanh. Ở trước mỗi cái đình thai chỉ là nói cảm ơn một tiếng, song phương đáp lễ, sau đó liền bước đến sau trận doanh.

- Cuối cùng cũng kết thúc.

Thanh âm của Bạch Nguyên từ bên tai vang lên.

Lâm Hi cười cười không nói gì. Đã biết vị Bạch Nguyên sư huynh này tựa hồ cũng không thích tham gia loại tụ hội này.

Quá trình làm lễ ra mắt, tất cả mọi người đều đứng, Chỉ chốc lát sau, một nhóm ba người đến trước đình thai của Thần Tiêu tông.

Một trận vị đạo xử nữ như lan tự xạ bay vào trong mũi khiến người ta tâm thần sảng khoái. Lâm Hi đứng ở trên đài, lúc này mới có cơ hội ở khoảng cách trong gang tấc quan sát vị Lạc Anh sư tỷ mới tấn chức của Tiên La phái. Lúc nhìn từ xa đã cảm thấy nàng có bộ dạng rất đẹp, nhưng lúc nhìn gần mới phát hiện làn da của nàng so sánh với lúc trước thì trắng nõn hơn nhiều, một bộ băng cơ ngọc cốt, vô cùng mịn màng, so sánh với lúc nhìn từ xa thì phải đẹp hơn nhiều.

Ở dưới quần tơ lụa hỏa hồng thấp thoáng lại càng phát ra một cỗ vị đạo tuyệt thế hồng nhan.

Ngũ quan của nàng vô cùng tinh tế, cử chỉ ưu nhã, nhàn tĩnh, nhãn mâu hắc bạch phân minh linh động, một bộ giống như là xấu hổ, chợt nhìn lập tức khiến cho người ta lưu lại ấn tượng thật sâu.

- Trưởng lão?

Vương Lạc Anh đi tới trận doanh Thần Tiêu tông, đầu tiên chú ý tới chính là Ma Kiếm trưởng lão vô cùng chói mắt ở bên cạnh Lâm Hi.

Ở trong Tiên La phái, địa vị của Ma Kiếm trưởng lão có thể nói là vô cùng đặc thù, của chỉ đê điều của hắn cũng hết sức quan trọng. Đặc biệt là ở trong quá trình làm lễ ra mắt nhìn thấy một gã trưởng lão bổn môn luôn cảm thấy thật quái dị.

- Ta chỉ là thay mặt một vị cố giao tới tọa trấn quan lễ. Ngươi theo chân bọn họ làm lễ ra mắt đi.

Ma Kiếm trưởng lão chỉ Lâm Hi ở bên cạnh, thản nhiên nói.

Đôi mắt xinh đẹp của Vương Lạc Anh vừa chuyển, lập tức rơi vào trên đám người Lâm Hi.

- Đây là...

Không thể không nói, đoàn người Thần Tiêu tông quả thật khiến cho Vương Lạc Anh cảm thấy kinh hãi nhất. Thần Tiêu tông là tiên đạo đệ nhị đại tông phái nhưng lần này đến xem lễ lại chỉ có ba người, hơn nữa cảnh giới ngược lại còn không cao.

Ở trong đám người trưởng lão cùng thiên tài đến xem lễ này lộ ra vẻ chói mắt mà đặc thù.

- Vị này là thiên tài đệ tử Lâm Hi của Thần Tiêu tông, chúng ta lần này ở trước buổi lễ cử hành tranh tài, hắn lực áp tất cả đệ tử thiên tài các tông các phái, nhất cử đoạt đệ nhất, có thể nói là xứng đáng với đệ nhất cao thủ trong người trẻ tuổi hiện giờ!

Bên cạnh, một gã trưởng lão Tiên La phái bạch bào phi thân, ánh mắt như điện, lập tức không mất thời gian giới thiệu nói.

- Nga?

Mỹ mâu của Vương Lạc Anh nháy hai cái, ánh mắt ở trên người Lâm Hi lướt qua, đáy mắt hiện lên một tia thần sắc kinh ngạc.

Cuộc tranh tài này nàng không tự mình trình diện, cũng không biết tình hình tường tận. Chẳng qua là mơ hồ có người hướng nàng nhắc tới, chiến thắng chính là Thần Tiêu tông.

Ý tứ của trưởng lão một bên nàng dĩ nhiên hiểu được, người của Thần Tiêu tông tới có lẽ ít nhưng thực lực bất phàm, hơn nữa còn là đệ nhất tranh tài, không hi vọng nàng bởi vì hiểu lầm mà làm mất lễ nghi. Bất quá trưởng lão chủ trì hiển nhiên là nghĩ nhiều, không thể không nói mấy đệ tử Thần Tiêu tông trước mắt đúng là gợi lên hứng thú của nàng, để lại cho nàng ấn tượng rất sâu.

- Gặp qua Lạc Anh sư tỷ.

Lâm Hi đứng ở bên trong đình thai buông tay thi lễ.

Mặc dù là ngôi sao trong đấu trường hôm nay, nhưng hiện giờ Vương Lạc Anh lại là đệ tử chân truyền Tiên Đạo cảnh, địa vị còn phải ở trên hắn.

- Sư đệ khách khí.

Đôi mắt của Vương Lạc Anh vừa chuyển, nhìn Lâm Hi nở nụ cười, nụ cười này thiên kiều bách diễm, ngay cả không khí cũng sinh ra ngũ thải quang hoa.

- Khánh điển lần này đã làm phiền các vị sư đệ ngàn dặm đến đây, Lạc Anh ở đây tạ ơn các vị rồi.

Vương Lạc Anh vừa nói vừa thi lễ.

Lâm Hi cùng Bạch Nguyên ngay cả nói cũng không dám.

Vương Lạc Anh cười cười, vừa cảm tạ mấy câu liền rời đi đình thai của Thần Tiêu tông. Người tham gia khánh điển quá nhiều, trước mỗi cái đình thai không thể lưu lại thời gian quá dài, nếu không mà nói, còn không biết đến khi nào mới kết thúc.

Rất nhah, Vương Lạc Anh nhẹ nhàng bước đi, liền hướng những đình thai khác đi tới.

Là tiên đạo đệ nhất đại phái, Thái Nguyên cung là một khâu làm lễ ra mắt cuối cùng để áp trục, mượn lần này để tỏ vẻ tôn trọng đối với Thái Nguyên cung.

Ở trước đình thai của Thái Nguyên cung, thời gian mà Vương Lạc Anh dừng chân hơi dài một chút. Sau khi nhất nhất gửi lời cảm ơn, sau đó cùng đi với hai vị trưởng lão hướng tới vị trí chủ tịch thai đi tới.

- Chờ một chút!

Đột nhiên trong lúc này có một thanh âm vang lên, phương hướng là từ đình thai của Thái Nguyên cung. Lúc này, khoảng cách mà một nhóm ba người Tiên La phái rời đi khỏi đình thai của Thái Nguyên cung còn chưa đến ba mươi trượng.

Vương Lạc Anh ngạc nhiên quay đầu, kinh ngạc nhìn về phương hướng đình thai của Thái Nguyên cung, vẻ mặt mê hoặc.

Cả Tấn thăng đại điển toàn bộ đã kết thúc, chỉ chờ Vương Lạc Anh trở về chủ tịch thai, sau khi do Tiên Mộng trưởng lão đại biểu Tiên La phái hướng tới chư vị gửi tới lời cảm ơn liền chính thức kết thúc. Sau đó các môn các phái cũng lục tục có thể trở về sơn môn của mình, Tiên La quan lễ lúc đó cũng xong xuôi.

Cũng không ai biết, trưởng lão của Thái Nguyên cung vào lúc này mở miệng là có ý gì. Ngay cả Lâm Hi cũng khẽ nhíu mày, không biết người của Thái Nguyên cung muốn làm chuyện gì.

- Tiên Mộng trưởng lão, Lạc Anh sư điệt của quý phái thiên phú dị bẩm, xinh đẹp như thiên tiên, đúng là nhân tài hiến có của tiên đạo đại thế giới, ngay cả lão phu cũng sinh lòng yêu thích. Không biết Lạc Anh sư điệt đã có tiên lữ hay chưa?

Trưởng lão Thái Nguyên cung một thân kim bào, tiên khí ngang nhiên, nhìn lên Tiên Mộng trưởng lão ở trên chủ tịch thai lớn tiếng nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất