Thánh Vương

Chương 146: Kết nghĩa tứ hải

"Lại phải kết nghĩa?"

Dương Kỳ sửng sốt, lần này tới đây hắn đâu ngờ được chuyện kết nghĩa này, hắn chỉ vì giải cứu huynh đệ của mình.

Hiện giờ đột nhiên có người đề nghị kết nghĩa, hắn có chút ngạc nhiên, sau đó thì bình thường trở lại.

Những người ở đây ai chẳng có thân phận hiển hách, không phải thiếu chủ của đại môn phái, thì cũng là đệ tử hạch tâm của bốn đại học viện.

Nếu kết nghĩa sẽ cùng sinh cùng tử, sẽ tạo thành một thế lực lớn bậc nào?

Dương Kỳ mặc dù không có ý nghĩ dựa vào huynh đệ làm chuyện gì, thế nhưng có huynh đ cũng không phải chuyện xấu.

"Được, chúng ta hôm nay đã cùng nhau vượt qua sinh tử, có phần tình nghĩa này đúng là thích hợp để kết nghĩa, dù sao chúng ta đều là người của danh môn chính phái, không phải tà ma ngoại đạo."

Dương Kỳ gật đầu, nói tiếp:

"Nếu như vậy thì chúng ta ở ngay trong rừng đào này kết nghĩa kim lan, không phân biệt nam nữ, mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, Dương Kỳ ta là người đầu tiên lập lời thề."

Bịch, Dương Kỳ quỳ xuống nhìn trời.

Bịch, bịch.

Tất cả cao thủ ở đây đều nhiệt huyết sôi trào, thậm chí ngay cả Hoa Phượng Phượng cũng quỳ xuống, mọi người quây thành một vòng, lấy đất làm hương, trên đảo hoa đào bắt đầu kết nghĩa.

"Ta Dương Kỳ."

"Ta Hỏa Thanh Tuyền."

"Ta Quân Thiên Cừu."

"Ta Hoa Phượng Phượng."......

Hơn mười người nói tiếp nhau báo tên, sau đó đồng thanh nói lớn:

"Hôm nay trên Đào Hoa đảo kết làm huynh đệ tỷ muội, tuy rằng không cùng họ nhưng cùng sinh cùng tử, vinh nhục cùng hưởng, thân như tay chân, trảm yêu trừ ma, một người gặp nạn, huynh đệ tỷ muội cùng xông pha khói lửa, quyết không chối từ, nếu như phản bội, trời tru đất diệt."

"Ha ha, huynh đệ!"

Sau khi kết bái, tất cả cùng nhau đứng lên ôm vai bá cổ, không khí tự dưng thân mật hơn nhiều.

Người tu luyện khí công ai cũng có sự kính nể với trời, với chốn cao cao tại thượng, hiện giờ mọi người cùng nhau thề với trời trở thành huynh đệ, đương nhiên thái độ phải thân mật hơn nhiều.

Ở đây tổng cộng có 15 người.

Ngoài hai người Dương Kỳ, Quân Thiên Cừu, 13 người còn lại đều là người của các học viện, đại thế gia, hoặc là cao thủ của các đại môn phái.

Tu vi của những người này đều từ đoạt mệnh lần 5 trở nên, đương nhiên đều là đệ tử hạch tâm, hiện giờ họ tập trung lại với nhau có thể khiến cho đại lục Phong Nhiêu có biến hóa nghiên trời lệch đất.

Mọi người tự giới thiệu thân phận của mình cho nhau biết.

Hỏa Thanh Tuyền là một vị thiếu chủ của Bái Hỏa thần giáo, địa vị khá cao.

Hoa Phượng Phượng là đệ tử hạch tâm của học viện Nhật Nguyệt, đoạt mệnh bảy lần, oai phong một cõi. Đương nhiên nàng còn mỹ lệ, xinh đẹp, trang nhã, hiên ngang.

Ngoài ra nơi này còn hai nữ tử cũng là đệ tử hạch tâm của học viện Nhật Nguyệt, tương đương với Hoa Phượng Phượng, họ là một đôi tỷ muội, lần lượt là Kỷ Tiểu Mạn, Kỷ Tiểu Dung.

Trong 15 người kết nghĩa có ba cô gái này.

Triệu Võ Hồn, bảy lần đoạt mệnh, đệ tử hạch tâm của Thánh Võ môn, sư phụ là một nhân vật truyền kỳ trong Thánh Võ môn, thanh danh hiển hách.

Mạnh Thanh Sơn, sáu lần đoạt mệnh, là một vị thiếu chủ của Mạnh gia. Mạnh gia này có từ thời thái cộ, người sáng lập gia tộc là một vị cao thủ cấp bậc thượng cổ đại thánh, giống như Cốc gia.

Nhưng mà địa vị của Mạnh Thanh Sơn cao hơn Cốc Phần Tiên rất nhiều.

Đằng Vân Tiêu, Đằng Vân Giao, Đằng Vân Sa, năm lần đoạt mệnh. Ba người này là ba huynh đệ ruột thịt, cũng là người của một đại môn phái "Đằng Vân môn", tương đương với Xuân Thu môn, Thánh Võ.

Viên Thiên Không, đệ tử hạch tâm của học viện Hải Thần, năm lần đoạt mệnh, là sư huynh đệ của Quân Thiên Cừu.

Tôn Càn, đệ tử hạch tâm của học viện Chân Long, năm lần đoạt mệnh.

Lý Chính Đạo, đệ tử hạch tâm của học viện Chân Long, là sư huynh đệ của Tôn Càn, năm lần đoạt mệnh.

Tô Tây Minh không phải là đệ tử của môn phái nào cả, hắn có được kỳ ngộ nên một mình tu luyện đạt tới cảnh giới hiện giờ, là bằng hữu của Quân Thiên Cừu, hiện giờ có tu vi đoạt mệnh lần 5 nên chuẩn bị sáng lập một môn phái. Hắn chiếm được nửa bộ trên của một bộ hoàng cấp khí công tên là Bát Cực thần điển.

Sau khi hiểu rõ lai lịch của các huynh đệ ở đây, đồng thời họ cũng biết Dương Kỳ là đệ tử của học viện Thiên Vị, quan trọng là ai nấy cũng bội phục khí công của Dương Kỳ.

Thậm chí Hỏa Thanh Tuyền cũng biết tuy hắn có tu vi đoạt mệnh lần 8, nhưng nếu như thực sự chiến đấu, hắn không phải đối thủ của Dương Kỳ.

Có thể dùng tu vi đoạt mệnh lần 5 đánh bại đoạt mệnh lần 8, đúng là nhân vật tuyệt thế hiếm thấy trong hơn ngàn năm qua.

"Huynh đệ, không ngờ trong học viện Thiên Vị lại có một tuyệt thế cao thủ như huynh đệ, không lâu sau chính là lúc bốn đại học viện tổ chức đại hội luận võ, Dương Kỳ có thể đại triển thần uy, một trận thành danh."

Hỏa Thanh Tuyền nói:

"Bái Hỏa thần giáo cũng được mời tham dự, lúc đó ta nhất định sẽ tới xem."

"Thành danh không phải nguyện vọng của ta, yên lặng tu luyện mới là tốt nhất."

Dương Kỳ lắc đầu:

"Trước khi đạt tới truyền kỳ ta không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, sợ gặp họa sát thân."

"Họa sát thân?"

Hoa Phượng Phượng sửng sốt:

"Kỳ đệ, đệ có cừu oán với ai vậy? Chẳng nhẽ người kia lợi hại tới mức khiến cho đệ cảm thấy sợ hãi, hắn chắc là nhân vật truyền kỳ đúng không?"

"Chuyện này là chuyện riêng của ta, tốt nhất là không nên nói cho mọi người để tránh phiền phức."

Dương Kỳ cười cười, vung tay lên, chân khí ngưng tụ thành 14 cái chân khí hình người nhỏ bé:

"Các vị huynh đệ đây là chân khí hình người của ta, trong đó ẩn chứa một chút tâm linh tương thông, một khi có chuyện chỉ cần bóp vỡ nó là ta sẽ cảm ứng được, cho dù cách xa thiên sơn vạn thủy ta cũng tới bằng được."

Mọi người đồng loạt nhận lấy chân khí hình người của Dương Kỳ, sau đó cũng đồng thời đưa bùa đáp lễ, đây là phương pháp liên hệ, trao đổi cho nhau là điều đương nhiên.

"Dương Kỳ, nếu như huynh đệ đã coi chúng ta là huynh đệ, vừa rồi lại mạo hiểm vào Tiên Thiên ma nhãn giải cứu chúng ta, tình nghĩa bực này đáng quý biết bao. Huynh đệ đã có phiền phức, chúng ta đương nhiên không thể ngồi yên."

Hỏa Thanh Tuyền ngạo nghễ nói:

"Cho dù là truyền kỳ, chúng ta chắc gì đã sợ hãi, sau lưng chúng ta chẳng nhẽ không có thế lực lớn? Nói thật chứ, mười lăm người huynh đệ tỷ muội chúng ta bây giờ kết hợp lại, cho dù là đại lục Phong Nhiêu cũng phải run rẩy, vậy thì còn phải sợ ai?"

Hỏa Thanh Tuyền là con của giáo chủ Bái Hỏa thần giáo, giáo chủ của Bái Hỏa thần giáo đương nhiên là nhân vật vô địch cảnh giới Truyền Kỳ.

"Thực không dám dấu diếm, mọi người đã nghe nói tới Thái Tử hội bao giờ chưa?"

Dương Kỳ thở dài một hơi thở nói.

"Thái Tử hội?"

Vừa nghe đến cái tên này, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi:

"Lẽ nào, địch nhân của Dương huynh là người đứng đầu Thái Tử hội, Thái tử? Người này nghe đồn là thiên thần hạ phàm, mẫu thân nằm mơ thấy sao băng rơi vào bụng mà sinh ra hắn, không phải người thường."

"Thực ra cũng chưa tính là địch nhân, sự tình là như vậy..."

Dương Kỳ đem chuyện mình bị Vân Hải Lam lừa dối, sau đó chiếm được kỳ ngộ tiến vào học viện Thiên Vị, Vân Hải Lam chiếm được Thái tử ưu ái, được Phong Vân nhị tổ thu làm đồ đệ nói ra một lượt:

"Nếu như ta tấn chức truyền kỳ, thì người như Thái tử ta cũng dám đấu một trận, nhưng mà hiện giờ ta chưa phải đối thủ của hắn."

"Ừ, chuyện này đúng là khó giải quyết. Chúng ta là những người nổi bật trên đại lục Phong Nhiêu, thế nhưng so với nhân vật đứng đầu như Thái tử thì đúng là không bằng. Nhưng cho dù hắn có lợi hại tới mấy mà dám hạ thủ với huynh đệ, chúng ta cũng sẽ liều mình đánh với hắn một trận!"

Quân Thiên Cừu nói.

"Đúng vậy, ta là người không sợ trời không sợ đất, thế lực của Thái Tử hội dường như đã nhúng tay vào học viện Chân Long của chúng ta. Hiện giờ trong học viện Chân Long đã có khá nhiều đệ tử tập trung thành lập Thái Tử hội, thực lực khá lớn, người đứng đầu Thái Tử hội này dường như cũng được tên Thái tử kia bày mưu đặt kế, tài bồi tu luyện, thực lực tăng rất nhanh."

Đệ tử của học viện Chân Long, Tôn Càn lắc đầu, sắc mặt có vài phần coi thường:

"Dã tâm của tên Thái tử này ai mà chẳng biết, hắn muốn dùng lực lượng một người khống chế đệ tử của bốn đại học viện, làm gì có chuyện ngon ăn tới vậy?"

"Được rồi, Tôn Càn huynh đệ, trong học viện các người có nữ đệ tử nào tên là Yến Phi Hà không?"

Dương Kỳ đột nhiên hỏi:

"Có lẽ là đệ tử tạp dịch, nhưng cũng chưa biết thế nào?"

"Đệ tử tạp dịch? Thấp như vậy sao?"

Tôn Càn là đệ tử hạch tâm của học viện, cách đệ tử tạp dịch một trời một vực, hắn trầm tư một lát rồi nói:

"Nhưng mà, có một người tên là Yến Phi Hà được một trưởng lão truyền kỳ trong học viện coi trọng, nhận làm đệ tử nhập thất. Thành tựu sau này chắc chắn không bình thường, thế nào? Huynh đệ có gì liên hệ với nàng ta à?"

"Đúng là có vài phần liên hệ, ta đã cứu nàng nhưng mà gia tộc của nàng ta lại là địch nhân của gia tộc ta, hiện giờ gia tộc đó đã bị đuổi ra khỏi thành."

Dương Kỳ đem ân oán giữa Dương gia và Yến gia kể lại rồi nói:

"Ý của ta không phải là trảm thảo trừ căn, muốn trảm thảo trừ căn thì ta sẽ không cứu nàng, nếu như huynh đệ có gặp nàng ta, hy vọng có thể biến chiến tranh thành hòa bình, không nên tranh chấp với nhau. Cũng vì lý do này mà Dương gia ta mới cho Yến gia của nàng toàn vẹn rời đi."

"Ta biết ý của huynh đệ."

Tôn Càn gật đầu:

"Có cơ hội ta nhất định sẽ giải thích chuyện này, đều mâu thuẫn nhỏ trong gia tộc, oan gia nên giải không nên kết, hiện giờ hai người đều trở thành đệ tử của bốn đại học viện, tranh chấp nhỏ trong gia tộc không nên so đo làm gì."

"Chuyện còn rất nhiều nhưng thời gian gặp nhau lại ngắn."

Hoa Phượng Phượng đột nhiên nhìn Dương Kỳ nói:

"Kỳ đệ, chúng ta đã kết bái tỷ đệ, còn nhiều thời gian nói chuyện, hôm nay mọi người dừng ở đây, không lâu sau sẽ đoàn tụ ở kỳ đại hội luận võ. Đến lúc đó ta hy vọng có thể đệ dùng tài nghệ trấn áp quần hùng, uy chấn một phương."

"Được, chúng ta hẹn khi đó gặp nhau, cũng không còn bao lâu nữa."

Dương Kỳ gật đầu, thực ra hắn cũng đang nóng lòng quay về học viện Thiên Vị, do đã chiếm được Sinh Mệnh Chi Tuyền nên hắn cũng muốn tranh thủ thời gian tăng cường thêm một hai cảnh giới, cho dù sau này có gặp truyền kỳ cũng có năng lực bảo vệ tính mạng.

"Huynh đệ, cáo từ."

"Có thời gian tới môn phái của ta làm khách, ta sẽ chiêu đãi nhiệt tình.".......

Câu nói tạm biệt khiến cho ai cũng nóng lòng về nhà, mọi người bị nhốt trong Tiên Thiên ma trận bảy ngày bảy đêm, tinh thần đều ở trong trạng thái khẩn trương cao độ, chân khí tới giờ vẫn chưa khôi phục đầy đủ, họ muốn nhanh chóng trở về, nghiền ngẫm kinh nghiệm lần này, đồng thời khôi phục thực lực, tu luyện tăng tiến hơn nữa.

Hỏa Thanh Tuyền bay lên, chào Dương Kỳ một câu tạm biệt rồi bay đi.

Những người còn lại cũng cáo từ rời đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất