Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 382: Thân Thể Dị Biến

Giang Nam Tài Tử và Ma Hoan tôn chủ nghe thế đều gật đầu tán đồng, ngay sau đó kết hợp triển khai tấn công.

Lần này, Giang Nam Tài Tử cùng Ma Hoan tôn chủ vẫn dùng cách công kích như cũ, riêng Ma Đà lại thay đổi phương thức, toàn thân hóa thành một đoàn kim quang, lợi dụng lúc Ma Vân thần thú bị hai người kia thu hút liền vô thanh vô tức hiện ra phía trên nó một trượng, xoay tròn một vòng. Kim quang do Ma Đà sinh ra xạ vào thanh lợi nhận trên lưng Ma Vân thần thú, không ngừng rung rung ma sát như muốn nhập vào trong.

Ma Vân thần thú phát giác ra tình huống dị thường, tức giận hống lên một tiếng, sau khi đẩy lui sự tiến công của Giang Nam Tài Tử, đuôi hổ liền xoay tít phát ra ánh kim quang mạnh hơn trước mấy lần. Giang Nam Tài Tử và Ma Hoan tôn chủ thấy thế, nghĩ thầm đó là nhược điểm của nó, hai người nhất loạt hô lên, một luồng kiếm chấn thiên điên cuồng ập tới công kích thần thú nhằm tạo cơ hội thuận lợi cho Ma Đà hành động. Nguồn: http://truyen360.com

Cảm nhận được sự đáng sợ của lần công kích này, Ma Vân thần thú giận dữ gầm lên rung trời, thân thể đột ngột bạo trướng gấp đôi, phía ngoài cơ thể ma vân xuất hiện, kháng cự mạnh bạo thế công của hai người, đồng thời đuôi nó gia tăng lực đạo nhằm giải quyết sự uy hiếp trên lưng.

Tức thời, từ các hướng liền gia tăng thế công, cột kiếm mang theo luồng quang mang công thẳng vào ma vân bên ngoài thân thể thần thú, thế công tựa sấm sét lôi đình chấn động trời cao. Ma Đà phát xuất một vầng Phật quang, cùng với thanh lợi nhận trên lưng thần thú gia tăng ma sát, hai bên va chạm kịch liệt, hỏa quang bắn ra chói mắt.

Đuôi thần thú vội hạ xuống, luồng kim quang xoay tít hứng chịu ngoại lực công kích, tức thì bùng lên một tiếng bị đẩy ra vài thước. Sau đó, trên lưng hổ tia điện chớp nhoáng, một đoàn ma mang đột nhiên vỡ ra, hóa thành luồng sức mạnh đáng sợ, làm Ma Đà khôi phục nguyên hình bắn ra xa mấy trượng.

Hoàng Thiên trên lưng hổ cũng chịu ảnh hưởng, đang lúc trọng thương lại bị luồng sức mạnh đó xung kích, tính mạng lâm nguy, rơi vào tình trạng nửa mê nửa tỉnh.

Nhìn sang Hoàng Thiên, Ma Đà nhãn thần ánh lên, hữu thủ quang hoa đại thịnh, phát ra một hấp lực cường đại hút Vạn Thú ma châu vào tay. Hoàng Thiên trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê không hề biết gì, nhưng Ma Vân thần thú lập tức phát hiện ý đồ của lão ta, từ miệng hống lên một tiếng chấn tỉnh Hoàng Thiên, đồng thời đuôi hổ phát ra một đạo kình phong bạo liệt kinh thiên quét tới Ma Đà. Ma Đà lập tức chuyển thân tránh khỏi một kích của hắc hổ, song thủ đồng thời phát động một lần nữa chụp về phía Vạn Thú ma châu.

Ở vòng ngoài, Giang Nam Tài Tử và Ma Hoan tôn chủ thấy cảnh đó liền giận dữ gầm lên, với tốc độ phi thường lao tới cùng Ma Đà tranh đoạt ma châu. Ma Vân thần thú một lúc phải đối đầu với tam đại cao thủ tranh báu, tình cảnh thật vô cùng nguy cấp, khó có thể ứng phó.

Ngồi trên lưng thần thú, Hoàng Thiên chứng kiến cảnh tranh châu đoạt báu, tức thời thân ảnh thoáng động, chộp trúng ma châu mà không kịp suy nghĩ gì.

Cầm bảo vật trong tay, cừu hận trong lòng Hoàng Thiên bất giác trào dâng, dấy lên ý niệm tuyệt đối ko cho kẻ khác chiếm đoạt. Chỉ là lúc này thân thể nó trọng thương cận kề cái chết, căn bản vô phương phòng ngự, làm sao giữ được vật mà khỏi bị người truy bắt?

Đang lúc nguy cơ, đột nhiên một ý niệm như chớp thoáng qua trong đầu Hoàng Thiên. Đúng vào lúc này, nó phát giác ra một cỗ lực lượng truyền đến hữu thủ, đích xác phát ra từ viên ma châu đang rung động như muốn thoát ra. Kinh ngạc trước dị tượng, Hoàng Thiên không nghĩ ngợi gì nhiều, vội cố hết sức cúi đầu nuốt Vạn Thú ma châu vào bụng.

Thấy thế, Ma Đà, Ma Hoan tôn chủ cùng Giang Nam Tài Tử nổi giận, hung hãn chuyển thân đến liên tục công kích Hoàng Thiên.

Phát giác tình huống nguy hiểm của Hoàng Thiên, Ma Vân thần thú nộ hống lên một tiếng, dùng âm sát chi lực đánh dạt địch nhân, tiếp đó thân thể phi lên chục trượng, phẫn nộ nhìn tam đại cao thủ.

Dưới mặt đất, bọn Trương Ngạo Tuyết thủy chung chỉ im lặng quan sát, khi Hoàng Thiên nuốt Vạn Thú ma châu, ba người chứng kiến sự việc đó đều cảm thấy đáng tiếc. Riêng Pháp Luân đại sư trong mắt ánh lên tinh quang như chớp, trên mặt xuất hiện một biểu cảm thần bí.

Thời gian lúc đó như chậm lại, giữa không trung, Ma Đà, Ma Hoan tôn chủ và Giang Nam Tài Tử đứng đối diện Ma Vân thần thú đang chở Hoàng Thiên trên lưng, thấy rõ Vạn Thú ma châu thiên hạ vô song bị tiểu quái vật nuốt mà không phát sinh bất cứ hiện tượng gì. Ma Đà và Pháp Luân đại sư là hai người quan sát cẩn thận nhất, kẻ trước đã có kinh nghiệm, kẻ sau lại hiểu được điều kỳ bí bên trong.

Không gian trở nên yên tĩnh, trên bầu trời bắt đầu xuất hiện những đám mây đen, chỉ trong chốc lát đã che lấp cả khoảng không của Bồ Đề học viện. Hiện tượng biến đổi dị thường này khiến chúng nhân đều có cảm giác bất diệu, như sắp có một điều không hay khởi phát. Là cái gì, không ai biết cả, nhưng cảm giác đó càng lúc càng chân thật, càng lúc càng cường liệt, khiến không ít đệ tử của Bồ Đề học viện lo lắng bất an.

Một tiếng hống hùng mạnh vang lên, Pháp Luân đại sư phát xuất Phật môn kỳ công Sư Tử hống, lập tức giúp tâm thần chúng môn đệ tử bớt đi sự hoảng loạn. Tiếp đó, đại sư cất lên tiếng niệm trầm bổng:

- Thị kỳ thời, thị kỳ địa, Vạn Phật thủ, Thiên Sát lâm! Kiếp nạn đương đầu, đó là lúc Bồ Đề học viện của ta ứng kiếp. Chúng đệ tử nghe lệnh, Phật tâm vô tương, Phật pháp vô biên, Phật đức vĩnh thế, Phật quang phá thiên!

Sau một khoảng thời gian điều tức, thân thể Pháp Luân đại sư nội thương đã tạm thời ổn định, khôi phục một phần chân lực, hiển hiện sắc thái uy nghiêm trang trọng. Chúng môn đệ tử xung quanh đang náo động liền trấn định thần sắc, trang nghiêm tĩnh tọa thiền định, cùng xướng Phật pháp, toàn thân kim quang đại thịnh.

Không gian biến sắc hắc ám, giữa trời, Ma Vân thần thú thân tỏa hào quang, trong mắt tóe ra một luồng cường quang ngạo thiên bá đạo.

Lúc này Hoàng Thiên đang thở gấp, trên khuôn mặt, xám, lục, kim, hắc, thanh, hồng lục sắc quang mang lần lượt xuất hiện, mặt nó trở nên nhăn nhúm đáng sợ, song nhãn ẩn hiện ánh lục, hồng, thanh tam sắc quang hoa. Cả thân thể Hoàng Thiên bành trướng, tay chân phù to lên, thân sau xuất hiện chín đuôi hồ ly, trên lưng quang hoa lưu động không ngừng, toàn thân liên tục phát ra khí tức quỷ dị. Xung quanh, các sắc quang mang hợp thành một đạo hào quang ngũ sắc, bao bọc ngoài thân, trông kỳ ảo tựa phong vân thiểm điện.

Cùng với sự biến đổi khác thường của thân thể Hoàng Thiên, trên không trung mây đen cuồn cuộn lưu chuyển, thiểm điện chói lóa đột ngột xuất hiện không dấu hiệu báo trước. Kình lôi rền vang, một luồng khí thế bá vương trấn nhiếp thiên địa bạo phát, nháy mắt đã phủ trùm cả bầu trời.

Cảm nhận được sự biến đổi đáng sợ của Hoàng Thiên, Ma Vân thần thú gầm lên, hùng dũng chuyển thân, hổ mục tinh quang xạ tứ phía, lạnh lùng nhìn thẳng vào bọn Ma Đà tam đại cao thủ.

Dưới mặt đất, ba người Trương Ngạo Tuyết toàn lực phòng ngự, chuẩn bị sẵn sàng chờ cơ hội xuất thủ. Lơ lửng giữa không, Ma Đà, Ma Hoan tôn chủ và Giang Nam Tài Tử nhãn thần âm trầm, tỏ ra vô cùng cẩn trọng. Giang Nam Tài Tử cất giọng lãnh khốc:

- Theo tình thế này, thiên hạ sắp có một vị lệ sát, đến lúc đó chúng ta lại thêm một kẻ địch.

Ma Hoan tôn chủ giận dữ hỏi:

- Nên làm thế nào đây? Chúng ta không phải là đối thủ tương xứng để có thể ngăn trở hắn.

Giang Nam Tài Tử giọng âm sâm:

- Thành sự tại nhân, hiện tại nếu chúng ta xuất thủ, không dám chắc rằng sẽ thành công, nhưng chí ít cũng khiến cho hắn bị ảnh hưởng phần nào, có thể hắn vẫn chưa tập trung được toàn bộ sức mạnh sau khi biến đổi. Nếu không liều một phen, chúng ta sẽ hoàn toàn không còn cơ hội, nhị vị nghĩ sao?

Ma Đà buông giọng:

- Nói vậy không sai, đáng thử một phen. Trong thời khắc này, phải liều mới mong sống sót được.

Ma Hoan tôn chủ lên tiếng:

- Nếu vậy, ta và Ma Đà sẽ đối phó với Ma Vân thần thú, Giang Nam Tài Tử ngươi hãy dùng Phệ Tâm kiếm phát động một kích chí cường tấn công yêu vật.

Thương nghị xong, lập tức tam đại cao thủ liên thủ phát động công kích lần ba. Phía trên, Ma Vân thần thú đã sớm phòng bị, thấy ba người vừa động liền gầm lên chấn động trời đất, từ miệng xuất ra ba đạo quang hỏa sáng chói bắn tới, chủ ý thay đổi phương thức, không ngạnh tiếp nữa mà lấy phòng ngự làm chủ, không cho ba đại cao thủ có cơ hội tới gần.

Ma Đà cùng ma tôn gia tăng thân ảnh di động, thân ảnh hư hoặc tứ phía nơi nào cũng thấy, làm phân tán sự chú ý của Ma Vân thần thú. Giang Nam Tài Tử nhân kiếm hợp nhất, Phệ Tâm kiếm phát ra âm độc sát khí phá vỡ ba mươi sáu tầng kết giới phòng ngự của Ma Vân thần thú, xuất hiện trên đầu Hoàng Thiên.

Ngay lúc đó, Hoàng Thiên cơ thể đã chuyển đổi hoàn toàn, song thủ to khỏe, song cước rắn chắc, thân thể cường tráng uy vũ không còn vẻ gầy gò lúc trước. Trên khuôn mặt xấu xí cũng xuất hiện mị lực mê ảo, mắt trái phát ra ánh đỏ hồng, mắt phải phát ra ánh xanh đen như nước, trên trán khảm một hạt châu đen lấp lánh ẩn ước khí tức quỷ dị, chính là bản thể của Vạn Thú ma châu. Ở thân sau, chín chiếc đuôi vẩy ngược lên trời mang theo chín đạo quang hoa rực rỡ riêng biệt, một đôi cánh đen xuất hiện trên lưng, lúc dang ra rộng không dưới chục trượng, phối hợp với những phiến lân giáp ôm lấy thân thể đang tỏa ra quang hoa sáng ngời, trông như một vị thú thần uy nhiếp thiên địa.

Cảm nhận được phía trên có luồng khí tức, Hoàng Thiên ngẩng đầu lên quan sát, nhãn thần bạo xuất huyết quang cùng lục mang công kích thẳng vào Phệ Tâm kiếm, khiến thanh kiếm văng ra xa mấy thước. Phệ Tâm kiếm vang lên một tiếng, cả thân kiếm tự động xoay chuyển, chỉ trong sát na đã tụ thành một đạo kiếm cương xanh đen khí thế kinh thiên, tiếp tục quay lại công kích Hoàng Thiên.

Tức giận gầm lên một tiếng, trong ánh mắt Hoàng Thiên lấp loáng sắc khí mê loạn, thần trí ẩn ước có chút mê man, song thủ vung lên cuồng bạo khiến phong vân rúng động, ngoài thân, những tia lôi điện tụ thành hai đạo quang trụ nghênh chiến một kích cường bạo của Phệ Tâm kiếm đang đổ xuống mãnh liệt.

Hai luồng kình lực giao phong, giằng co một lúc, tiếp đến chỉ nghe tiếng nổ vang như sấm, sức mạnh tan mây rách trời dễ dàng phá nát hắc vân trên đầu. Ngoài xa trăm trượng kiếm quang chớp lóe, lộ ra thân thể của Giang Nam Tài Tử, khuôn mặt tỏ vẻ kinh hãi, hiển nhiên uy lực mạnh mẽ của Hoàng Thiên làm hắn cảm thấy sợ hãi.

Ma Vân thần thú lúc này đã đẩy lui Ma Đà và Ma Hoan tôn chủ, hổ mục quét sang trông thấy Hoàng Thiên, cao hứng gầm lên một tiếng, bay về phía nó. Hoàng Thiên nhìn thần thú, nhãn thần xuất hiện sắc thái kỳ dị, tựa như đã quên người bạn thân thiết này.

Cảm thấy Hoàng Thiên có biểu hiện dị thường, Ma Vân thần thú gầm lên chấn động, thanh âm chấn hồn loạn phách, nhãn thần Hoàng Thiên tức khắc biến đổi, lộ ra một chút tỉnh táo.

Nhìn vào thần thú, Hoàng Thiên hỏi:

- Ta làm sao vậy, vừa rồi xảy ra chuyện gì, vì sao ta lại không nhớ nổi, đầu lại đau thế này?

Ma Vân thần thú hống lên một tiếng, tâm linh trao đổi, kể lại những chuyện vừa xảy ra, khiến Hoàng Thiên ngẩn người kinh ngạc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất