- Đây cũng không phải Y Sư sinh tử đấu, mà là lấy mệnh tương bác...
Nghe được quy tắc, tất cả mọi người xôn xao.
Ngay cả mấy người Vệ Nhiễm Tuyết, Triệu viện trưởng cũng sững sờ.
Khó trách Chung Đỉnh Thuần nghe được cuộc thi đấu này, liền vội vã như thế, không nghĩ tới quy tắc ác như vậy!
Có thể giải quyết tốt nhất, không giải quyết được thì sao?
Phải biết không ít độc dược, đều là vào máu liền chết, hơi dính lên liền chết, muốn giải quyết, nào có dễ dàng như vậy.
Đang khiếp sợ, cảm thấy Trương Huyền khẳng định sẽ không đồng ý, liền nghe thanh âm của hắn vang lên.
- Tốt, ta đáp ứng!
- Không thể đáp ứng, quá nguy hiểm...
Sắc mặt Mi trưởng lão trắng nhợt, nhịn không được hô lên.
Hắn là nghe Mạc Cao Viễn nói qua sự tích của Dương sư, vạn nhất Trương sư bị độc chết, chỉ sợ toàn bộ Danh Sư học viện, đều khó có thể chịu đựng lửa giận của đối phương!
- Đáng giận, khinh người quá đáng! Hắn là cường giả Thánh cảnh, cùng Trương sư căn bản là hai loại cấp độ sinh mệnh, trao đổi độc dược... coi như Trương sư muốn hạ độc, cũng rất khó có tác dụng gì đi!
Vệ Nhiễm Tuyết cũng tức đến sắc mặt đỏ lên.
Uy lực của độc dược, cùng cấp bậc và thực lực của tu luyện giả có quan hệ rất lớn, thật giống như một giọt nước có thể chết đuối con kiến, nhưng dùng tới đối phó voi là không có chút tác dụng.
Cường giả Thánh cảnh, cấp độ sinh mệnh phát sinh biến hóa, dược vật tuỳ tiện hạ độc chết Tằm Phong cảnh, coi như ăn, cũng có thể không có chuyện gì.
Mà đưa cho Kiều Thiên cảnh ăn, liền hẳn phải chết không nghi ngờ.
Cấp độ khác biệt, thực lực chênh lệch, sức chống cự cũng sẽ khác biệt, làm sao công bằng?
- Chung Đỉnh Thuần? Đây chính là Y Sư học viện phó viện trưởng của các ngươi? Danh Sư lục tinh đỉnh phong?
Vẻ mặt của Triệu Bính Tuất cũng biến thành xanh xám, quay đầu tới.
Trước đó nghe được đối phương lật lọng, đã cảm thấy có sai lầm thân phận Danh Sư, có điều dược liệu là của hắn, thực sự không muốn bán, ai cũng nói không được cái gì.
Nhưng bây giờ, mới mở miệng ỷ vào thân phận cường giả Thánh cảnh, cùng người ta giao đấu độc dược, muốn đưa người vào chỗ chết, đã không phải sự tình bán hay không, mà là nhân phẩm!
Bởi vì thuộc về hai học viện, bình thường cùng Vưu Hư tiếp xúc thời gian không nhiều, không biết làm người như thế nào, nhưng giờ phút này nghe được, tên này mở miệng muốn giết chết một học sinh, thật sự là Danh Sư?
Danh Sư, cho dù có vài người nhân phẩm xác thực không ra sao, nhưng cũng sẽ không làm sự tình sai lầm uy nghiêm như thế!
- Ta...
Chung Đỉnh Thuần đỏ mặt, đối phương làm như vậy, mặc dù dựa theo quy tắc, không tính trái lệ, nhưng tương đương đánh mất phong độ mà Danh Sư nên có.
Mất mặt ném đến nhà bà ngoại.
- Ngươi cũng không cần trách Chung viện trưởng, Vưu Hư này, ta trước kia tiếp xúc qua, cũng không phải như thế. Nhưng mà hiện tại lớn tuổi, đối với tử vong càng ngày càng e ngại, chỉ cần có thể sống sót, cái gì tôn nghiêm, phong độ, đều không tính là gì!
Mi trưởng lão chen vào nói.
Vưu Hư này, tuổi tác đã đến cuối cùng của Thánh giả, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết, chỉ cần có thể sống sót, làm sao có thể cùng ngươi giảng đạo lý?
Còn sống mới là lớn nhất!
- Có ít người, đối mặt tử vong, tình nguyện lựa chọn thanh danh, duy trì hình ảnh cả đời; cũng có chút người, sống nhiều một ngày là một ngày, danh khí là sự tình sau lưng, chết liền cái gì cũng không biết!
Mi trưởng lão hừ một tiếng:
- Tên này vì kéo dài tuổi thọ, săn giết Linh thú khắp nơi, lấy máu tươi của bọn nó, nể tình đồng nghiệp, lại bởi vì sự tình lão viện trưởng quá mức bi thương, liền không đi tìm phiền toái, không nghĩ tới đến bây giờ cũng không biết hối cải!
- Săn giết Linh thú?
Chung Đỉnh Thuần lần đầu tiên nghe nói, nhịn không được nhìn lại.
Thầy thuốc như tấm lòng cha mẹ, học y, không chỉ chăm sóc người bị thương, cứu tính mạng người, ngay cả gặp gỡ Linh thú bị thương, có thể cứu cũng sẽ ra tay.
Săn giết Linh thú khắp nơi, chỉ vì mình sống sót... Đây thật là Y Sư sao?
- Không sai, ta cũng là mấy ngày nay dò xét tin tức của Tử Dương thú tiền bối, trong lúc vô tình biết được! Nghe nói trong một năm gần đây, vị Vưu Hư phó viện trưởng này của các ngươi, Thánh thú cấp Bán Thánh, liền săn giết hơn hai mươi con!
Mi trưởng lão nói.
- Hơn hai mươi con? Giết nhiều Bán Thánh như vậy làm gì?
Chung Đỉnh Thuần giật nảy mình.
Chuyện này, coi như hắn là Y Sư học viện viện trưởng cũng không biết.
- Ta cũng không biết!
Mi trưởng lão lắc đầu.
Nói thật, thời điểm mới vừa biết tin tức này, cũng rất kỳ quái, chỉ là giữa đồng nghiệp, chỉ cần không tạo thành tổn thương lớn, không tiện xem kỹ mà thôi.
- Bán Thánh Thánh thú, coi như ở trong Hồng Viễn sơn mạch, cũng có thể coi là một phương Vương giả, dù hắn là Thánh giả, muốn săn giết, cũng không dễ dàng như vậy! Chừng một năm hơn hai mươi con...
Chung Đỉnh Thuần vẫn còn có chút không thể tin được.
Thánh thú Bán Thánh, đối chiến cường giả Tòng Thánh cũng không rơi xuống hạ phong, coi như không bằng Chung Đỉnh Thuần, chạy trốn vẫn có thể.
Làm sao có thể chừng một năm, săn giết nhiều như vậy?
Lại nói, trong Hồng Viễn sơn mạch, muốn tìm nhiều Thánh thú như vậy cũng rất khó!
- Hình như có quan hệ tới Vân Vụ lĩnh, có điều, tin tức hơn hai mươi Bán Thánh Thánh thú, chuẩn xác không sai, ngươi không tin, có thể đợi bọn họ tỷ thí xong, tìm tên này hỏi một chút!
Mi trưởng lão nói.
- Ân!
Cố nén nghi ngờ trong lòng, Chung Đỉnh Thuần gật đầu.
Vân Vụ lĩnh nắm giữ tất cả Thánh thú của toàn bộ Hồng Viễn sơn mạch, nếu như cùng cái này có quan hệ, tin tức hẳn là tám chín phần mười.
- Trước đừng quản, tình huống hiện tại, ngươi thân là viện trưởng, có thể ngăn cản hay không?
Thấy hai người còn có tâm tư đàm luận Thánh thú, Vệ Nhiễm Tuyết thực sự nhịn không được.
Việc cấp bách là hai người giao đấu, làm không cẩn thận sẽ chết người a.
- Y Sư sinh tử đấu, là trải qua tổng bộ của Y Sư công hội đồng ý, một khi bắt đầu, sẽ không cách nào ngừng! Chúng ta nhúng tay, rất dễ dàng gây nên mâu thuẫn...
Chung Đỉnh Thuần lắc đầu.
Không phải hắn không muốn quản, mà là không quản được!
Y Sư sinh tử đấu, thông qua huy chương trao đổi tổng bộ, lúc này ngăn cản, chẳng khác nào đang đối kháng với toàn bộ công hội, coi như hắn là một trong thập đại Danh Sư, cũng làm không được điểm ấy.
Quy củ, chính là quy củ, không thể phá.
Nếu không phải như thế, hắn có thể nhìn Vưu Hư ở trên đài diễu võ giương oai?
Khẳng định đã sớm xông lên đánh một trận!