- Lão sư, ngươi về rồi!
Thấy hắn xuất hiện, ánh mắt Lạc Thất Thất sáng lên.
- Thầy Trương!
Sau lưng nữ hài còn theo mấy người, chính là đám người Ngọc Phi Nhi, Hình Viễn, Ngô Chấn, Diệp Tiền. Lúc này đám người Ngọc Phi Nhi, Hình Viễn, thực lực đều có đột phá cực lớn, giống như Lạc Thất Thất, đều đạt đến Quy Nhất cảnh. Xem ra Triệu Bính Tuất tẩy cân phạt tủy, có hiệu quả rất lớn với bọn hắn, trong khoảng thời gian này bế quan tu luyện, tiến bộ nổi bật.
- Rất không tệ ah!
Trương Huyền cười cười.
Mặc dù trước đó có chút mâu thuẫn với những người này, nhưng trải qua Địa Cung sinh tử, đã có tình cảm khác, lúc này nhìn thấy bọn họ tấn cấp, trong lòng cũng hết sức vui mừng cùng cao hứng.
- Trương Huyền, ta nói qua trở về sẽ trả ngươi tiền cá cược, đây là ba viên linh thạch thượng phẩm, nhiều hơn một viên, xem như đền bù những ngày này!
Ngọc Phi Nhi tiến về phía trước một bước, đưa đến một cái hộp ngọc, bên trong chứa ba viên linh thạch thượng phẩm, linh khí xao động, khí tức kinh người. Nàng cùng Trương Huyền đánh cược, một mực không thắng nổi, thậm chí mình cũng thành tỳ nữ, mặc dù chưa làm qua chức trách của tỳ nữ, nhưng vẫn đưa tới tiền cược. Nàng thân là công chúa, trở lại hoàng cung, tu vi đột phá đến Quy Nhất cảnh, mấy viên linh thạch thượng phẩm, vẫn rất dễ dàng lấy được.
- Vậy ta liền không khách khí...
Đối với linh thạch, Trương Huyền càng nhiều càng tốt, lật tay liền thu vào không gian giới chỉ.
- Thầy Trương, sự tình của ngươi ở học viện, chúng ta đều nghe nói, các viện trưởng không... làm khó dễ ngươi chứ?
Hình Viễn cùng Ngô Chấn nhìn qua.
Bọn họ xuất quan, nghe được nhiều nhất chính là sự tình của thầy Trương, huyên náo đến mấy học viện hoàn toàn tê liệt, thậm chí còn cùng một vị phó viện trưởng tiến hành sinh tử đấu... Có thể nói, thầy Trương này, ngắn ngủi nửa tháng ở học viện huyên náo ra động tĩnh, còn lớn hơn bọn hắn ở đây nhiều năm.
- Không có!
Nhìn ra đối phương là thật tình quan tâm, Trương Huyền cười cười.
- Vậy là tốt rồi!
Nghe nói học viện không làm khó, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Ngọc Phi Nhi tới gần, răng lấy bờ môi, chần chờ một lát:
- Phụ hoàng ta muốn gặp ngươi!
- Phụ hoàng? Hồng Viễn đế quốc, Hoàng đế bệ hạ?
Trương Huyền sững sờ.
Ngọc Phi Nhi là Lục công chúa, phụ hoàng của nàng, tự nhiên là đương triều bệ hạ của Hồng Viễn đế quốc.
- Vâng!
Ngọc Phi Nhi gật đầu.
- Lúc nào?
Trương Huyền sững sờ.
- Mời ngươi... Tham gia dạ tiệc hôm nay!
Ngọc Phi Nhi nói.
- Mời ta làm gì?
Trương Huyền kỳ quái.
Hắn chỉ là một Danh Sư tứ tinh, mặc dù ở học viện náo ra chút động tĩnh, nhưng còn không đến mức để một Hoàng đế đế quốc tự mình mời chứ?
- Hoài Vương gia tự mình đưa ngươi một biệt thự, lại muốn thu ta làm nô tỳ, ở học viện huyên náo động tĩnh lớn như vậy, còn dời không toàn bộ Linh Tài các... Phụ hoàng tự nhiên muốn nhìn một chút!
Ngọc Phi Nhi khẽ nói.
Thân là Hoàng đế của đế quốc nhất đẳng, Trương Huyền này còn kém phá hủy toàn bộ Đế đô, nếu như lại không nghe nói, thì thật sự quá ngu ngốc. Huống chi, đối phương thu nữ nhi của hắn làm nô tỳ, coi như Ngọc Phi Nhi không nói, thân là bệ hạ, cũng có thể điều tra ra.
- Cái này...
Trương Huyền vò đầu:
- Được rồi, có điều ta muốn đi Luyện Đan, nếu như hôm nay rảnh rỗi, sẽ qua một chuyến...
Nơi này là Hồng Viễn đế quốc, vị Hoàng đế kia mình là trốn không khỏi, qua gặp một lần, cũng không tính là gì.
- Quyết định như vậy đi, tiệc tối ta chờ ngươi, địa điểm ngay ở hoàng cung, đây là thiệp mời!
Thấy hắn đáp ứng, Ngọc Phi Nhi nhẹ nhàng cười một tiếng, lấy ra một thiệp mời đưa tới.
- Ân!
Trương Huyền tiện tay tiếp nhận, để vào không gian giới chỉ, cáo từ đám người Ngọc Phi Nhi, Lạc Thất Thất, Trương Huyền mới vừa trở lại phủ đệ, chỉ thấy vẻ mặt Tôn Cường gấp gáp tiến lên đón.
- Thiếu gia, không xong... ngươi trồng gốc Thập Diệp hoa trong viện, không biết làm sao... màu sắc hoàn toàn thay đổi!