Hắn giảng bài, tuy có thể làm cho người tiến bộ rất nhanh, thực lực bạo tăng.
Nhưng mà cũng nhìn thiên phú của tu luyện giả đấy, có ít người trời sinh trì độn với lĩnh ngộ võ kỹ, coi như giảng nhiều hơn nữa, cũng là uổng công.
Vì để cho một trăm đệ tử này mau chóng tăng lên lực lượng chân khí cùng nhục thân, hắn là hao tốn trọn vẹn năm trăm viên Linh Thạch thượng phẩm, toàn bộ Học Viện mười vạn đệ tử... Hắn cầm không ra 50 vạn viên Linh Thạch thượng phẩm, cũng bố trí không ra Tụ Linh Trận lớn như thế.
Vì vậy, coi như giảng bài thế nào, làm cho tất cả học sinh của học viện thành Chiến Sư, cũng là chuyện không thực tế.
Lại nói, hàng năm Chiến Sư Đường đều có danh ngạch tuyển nhận, coi như thực lực đủ rồi, có thể trở thành một thành viên trong đó không thể, cũng không phải ta định đoạt, mà là vị kia...
Nghĩ vậy, nhịn không được quay đầu nhìn sang, muốn nghe ý kiến của Trác Thanh Phong một chút, đã thấy da mặt hắn co lại mãnh liệt, vẻ mặt u oán.
Nói thật, giờ phút này Trác Thanh Phong cảm giác mình muốn chết rồi.
Vị Trương viện trưởng này, thật muốn làm như vậy, sợ dùng không được bao lâu, toàn bộ Chiến Sư Đường sẽ thành phân viện của Hồng Viễn học viện rồi...
- Khục khục, Trương viện trưởng, đối với Chiến Sư Đường chúng ta mà nói, thiên tài tự nhiên càng nhiều càng tốt... Chỉ là, Danh Sư càng thêm trọng yếu, tất cả Danh Sư thành Chiến Sư, Hồng Viễn Học Viện chẳng phải danh thực tồn vong?
Trong lòng điên cuồng ngăn chặn, Trác Thanh Phong cắn răng nói.
Đối với Chiến Sư Đường mà nói, tuy người càng nhiều càng tốt, nhưng nhiều lắm, tài nguyên sẽ trở nên khẩn trương, ngược lại không phải chuyện tốt.
Thật giống như, một quốc gia nhất định phải có quân đội trấn thủ, quân nhân hơn nhiều, quốc gia càng thêm củng cố... nhưng nếu lực lượng nhiều lắm mà nói, hao tổn quá lớn, cũng là không chịu nổi.
Cái gì cũng có cân bằng, hăng quá hoá dở.
Chính bởi vì như thế, mỗi lần Chiến Sư Đường nhận người, đều có tỉ lệ thỏa đáng.
Người người thành Chiến Sư, ai còn giáo thư dục nhân, ai còn truyền thụ tri thức?
Người người chỉ chú trọng sát phạt, chiến đấu, thiên hạ còn không loạn?
- Cũng đúng...
Trương Huyền nhẹ gật đầu, buông tha cho tính toán để tất cả mọi người trở thành Chiến Sư.
Vừa tiếp nhận Danh Sư Học Viện, liền để đệ tử đi hết... Đích xác không tốt lắm.
Chần chừ một chút, mở miệng nói:
- Như vậy đi, một lát nữa, ta sẽ ở Huyền Huyền Hội giảng bài, chỉ có hội viên chính thức, mới có thể nghe giảng. Bất quá, sau khi nghe xong tiết học, không cho phép khảo hạch Chiến Sư!
Làm cho đệ tử cả học viện toàn bộ tăng lên, hắn làm không được, để người Huyền Huyền Hội tiến bộ, vẫn là có thể.
Dù sao những người này theo bản thân rất sớm, coi như là một phần trung thành nhất.
Có trả giá liền có hồi báo, thưởng phạt cân bằng, mới có thể để cho người có được động lực.
- Tốt!
Nghe được Viện trưởng thật muốn giảng bài, tất cả thành viên của Huyền Huyền Hội đều hưng phấn gật đầu.
Coi như không thể khảo hạch Chiến Sư, chỉ cần thực lực bạo tăng, cũng tuyệt đối là kiếm lợi lớn.
- Được rồi, lần này Chiến Sư Đường chấm dứt tuyển chọn!
Trác Thanh Phong khoát tay áo:
- Ba ngày sau, có mấy vị tu luyện giả không phải Danh Sư, muốn khảo hạch Chiến Sư, đến lúc đó lại cử hành ở chỗ này, cũng hy vọng chư vị có thể tới đây quan sát!
- Tu luyện giả không phải là Danh Sư muốn khảo hạch?
- Người nào a?
- Ta cũng không biết...
Mọi người kỳ quái.
Trương Huyền cũng hiếu kỳ, nhịn không được hỏi:
- Không biết là dạng thiên tài gì, ngay cả Danh Sư cũng không phải, liền muốn khảo hạch Chiến Sư?
- Khục khục!
Nghe được câu hỏi của hắn, Trác Thanh Phong bị nước miếng sặc một cái:
- Là... học sinh thân truyền của Trương viện trưởng!
- Thân truyền của ta? Ngươi nói là đám người Vương Dĩnh, Trịnh Dương? Làm sao ngươi biết bọn hắn?
Trương Huyền sững sờ.
Ngày hôm qua Trịnh Dương đã chạy tới khiêu chiến tất cả Chiến Sư, hắn đang giảng bài, nên không hiểu rõ tình hình.
- Là... Ngày hôm qua đệ tử gọi là Trịnh Dương kia của ngươi tới đây khiêu chiến chúng ta... Chúng ta ở đồng cấp không ai là đối thủ, ngay cả ta cũng thất bại...
Trác Thanh Phong tràn đầy lúng túng.
- Gia hỏa này... Thật sự là hồ đồ!
Trương Huyền lắc đầu.
Khó trách buổi sáng hôm nay, thấy người Chiến Sư Đường đều hữu khí vô lực, từng cái tinh thần uể oải, bị đả kích như vậy, tự nhiên sẽ cảm thấy không chịu nổi.
Trịnh Dương này, thật là hồ đồ.
- Các ngươi cũng không cần xoắn xuýt, Trịnh Dương là học sinh thân truyền của ta, đã dạy gần một năm, lúc trước Tụ Tức Cảnh liền mang theo, một đường đi tới, trải qua rất nhiều... Các ngươi đánh không lại là bình thường!
Thấy đối phương uể oải không phấn chấn, Trương Huyền nhịn không được an ủi.
Vốn đã băn khoăn, hắn vừa an ủi, trước mắt tất cả mọi người càng thêm đen.
Dạy vẫn chưa tới một năm, từ Tụ Tức Cảnh biến thành cao thủ Tàm Phong cảnh, vượt qua mười đại cấp bậc... Mấu chốt vẫn là có thể vượt cấp chiến đấu...
Thế nào cảm giác, vốn đã băn khoăn, an ủi sau đó, tâm càng chịu không nổi?
Lại nói, cái gì gọi là đánh không lại là bình thường?
Chúng ta là Chiến Sư... Danh Sư sức chiến đấu mạnh nhất a...