- Nguy rồi!
Không giống đám người Nhậm Thanh Viễn hưng phấn, Thẩm Khuyết biến sắc.
- Làm sao vậy?
Đám người Lâm Giang Hải nghi ngờ nhìn qua.
- Lạc Khinh Trần là Lạc gia đại trưởng lão, nắm giữ không gian cực sâu, vừa rồi Trương sư để chúng ta bố trí độc, đối phó người bình thường rất nhẹ nhàng, nhưng muốn đối phó hắn gần như không có khả năng!
Thẩm Khuyết giải thích.
- Vậy làm sao bây giờ?
Lâm Giang Hải cùng Hà Quản Vũ sắc mặt tái xanh.
Thiên hạ vạn vật, tương sinh tương khắc, độc lợi hại hơn nữa cũng sẽ có giải pháp, Trương sư lưu lại chân khí kịch độc, ở trước mặt các Danh Sư kia, bọn họ cũng rõ ràng, không kiên trì được bao lâu liền bị giải quyết, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy!
Vốn còn nghĩ chỉ cần kiên trì đến khi Điện chủ trở về, tất cả sẽ giải quyết dễ dàng, làm sao cũng không ngờ, Lạc gia đại trưởng lão sẽ ở thời điểm này xuất hiện!
- ... Tình huống chính là như vậy, mong Lạc trưởng lão ra tay!
Nhậm Thanh Viễn giải thích xong tình trạng hiện nay, ôm quyền nói.
- Chuyện này có khó khăn gì!
Lạc Khinh Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, lăng không bắt đến.
Tê lạp!
Đám người Trương Huyền lập tức cảm giác không gian bốn phía giống như bị cô lập, vừa rồi bố trí chân khí cùng kịch độc, bị một loại lực lượng đặc thù cắt ra, phảng phất như bị người thu vào không gian đặc thù, không liên lạc được nữa.
- Đa tạ...
Thấy hắn nhẹ nhõm giải quyết, Nhậm Thanh Viễn thoả mãn nhẹ gật đầu.
Loại thủ đoạn này, cho thời gian nhất định, bọn họ cũng có thể làm được, chỉ bất quá muốn làm giống như đối phương, tinh tế tùy tâm thì hơi khó khăn.
- Vẫn là ta tới đi!
Độc vật bị không gian chia lìa, Trương Vô Ngân cười một tiếng, đột nhiên ra tay.
Lúc nói chuyện, người còn ở trên không, khoảng cách không biết bao xa, nhưng thời điểm một chữ cuối cùng rơi xuống, đã xuất hiện ở trước mặt đám người Thẩm Khuyết, mở ra năm ngón tay đè xuống, thiên địa phảng phất như bị lật đổ, thời gian cùng không gian không còn tồn tại.
Theo Lạc Khinh Trần bóc ra không gian đến Trương Vô Ngân ra tay, hầu như không có khoảng cách thời gian, để cho người ta phản ứng không kịp.
- Chặn lại!
Thẩm Khuyết quát to một tiếng, hai tay hướng lên, đầu ngón tay khí độc tung bay, thẳng tắp nghênh đón.
- Ngâm nga!
Cũng không tránh né, bàn tay của Trương Vô Ngân lật lên.
Tạch tạch!
Khí độc lập tức bị lực lượng hùng hồn đè trở về, chui vào lỗ chân lông của Thẩm Khuyết.
Phốc!
Thẩm Khuyết phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt biến thành màu đen, vội vàng lấy ra giải dược dùng, mới hơi thoải mái chút, chẳng qua lúc này không né tránh được công kích, ngực xẹp lại, bị đập bay ở trên mặt đất, thân thể giống như bị giam cầm, không cách nào động đậy.
- Khó trách Trương gia, Lạc gia muốn thông gia, thời gian, không gian phối hợp, quả thực cường đại đến đáng sợ...
Nhìn thấy Hữu hộ pháp mạnh nhất trong đám người mất đi sức chiến đấu, Nhậm Thanh Viễn nhịn không được gật đầu.
Trương gia, Lạc gia đơn độc so sánh với Tổng bộ Danh Sư đường thì kém không ít, nhưng hai nhà liên hợp, xem như Tổng bộ Danh Sư đường cũng phải cân nhắc một chút.
- Còn lại không cần làm phiền Vô Ngân trưởng lão ra tay, bắt lại hai người kia đi!
Nhậm Thanh Viễn nói.
- Vâng!
Khúc trưởng lão, Bạch trưởng lão cùng mấy vị lão giả đồng thời bay ra.
Mới vừa rồi bị Trương Huyền bố cục làm rối loạn tiết tấu, lại thêm đột nhiên phóng ra kịch độc không biết tên, mới đưa đến vây công không có kết quả, nhưng bây giờ nghiên cứu một hồi, biết rõ không ít độc tính, lần nữa tấn công, sẽ không có khó khăn như vậy.
Thình thịch thình thịch!