Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 334: Thuần phục (2)

Muốn nhanh chóng trị liệu thương thế cho man thú, tổng cộng là ba loại này.

Theo thứ tự là thủ đoạn của luyện đan sư, thuần thú sư và danh sư.

Bất kỳ một loại nào nào cũng có thể làm được. Chỉ có điều, hiện tại xem ra, bất kỳ một loại nào cũng rất khó làm được.

- Khiến cho nó đột phá? Thương thế có thể lập tức hoàn hảo?

Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.

Loại phương pháp thứ nhất, tạm thời không nói có đan dược hay không, cho dù có, hai ngày cũng quá dài.

Loại thứ hai, hắn hoàn toàn không hay biết gì về thuần thú, càng không cần phải nói tới.

Về phần loại thứ ba, hắn nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán, bất kể là giúp người hay giúp thú đột phá vẫn rất dễ dàng.

Trước đó, hắn giúp con Bạo Thiên Sư một tay giải quyết tai hoạ ngầm, còn thuận tiện tăng tu vi lên một cấp bậc, đạt tới Thông Huyền cảnh.

Thượng Thần trưởng lão vì bảo vệ tôn tử đối phó với mình, bị loại bỏ tư cách lão sư, chính là tự chuốc họa vào thân. Nhưng dù sao cái gọi là “cố ý đè ép” là do mình thoát khỏi ảnh hưởng của tiền thân, để lại tội danh, thuộc về có lẽ có.

Vì bù đắp, trước khi đi hắn đặc biệt giải quyết tai hoạ ngầm cho Bạo Thiên sư.

Có man thú Thông Huyền cảnh bảo vệ, cho dù bị loại bỏ tư cách lão sư, nói vậy cũng có thể lăn lộn phong sinh thủy khởi, hoàn toàn không yếu.

Xem như không làm hắn thất vọng.

Chính bởi vì có lần kinh nghiệm này, phương pháp khó nhất đối với người khác, đến trong mắt hắn ngược lại là đơn giản nhất.

Nghĩ vậy, Trương Huyền nhìn qua, vẻ mặt trông chờ.

- Báo Kim Thân Thiết Tiễn, ngươi đánh quyền thử xem... Khụ khụ, ý của ta là công kích ta một chút!

Vừa rồi, thời điểm nó công kích mình, trong đầu không có ý thức sinh ra chỗ thiếu hụt, cũng sẽ không xuất hiện sách. Lúc này mình muốn giúp nó đột phá, nhất định phải biết được tình huống thân thể của nó trước đã.

- ...

Đám người Thẩm Bích Như, Vân Đào đồng thời nhìn nhau. Mỗi một người không còn lời nào để nói.

Người này rốt cuộc muốn làm gì?

Nói ra ba loại phương pháp, không thấy hắn lựa chọn, lại muốn báo Kim Thân Thiết Tiễn công kích...

Người này phát điên gì vậy?

Con man thú này đứng cũng không đứng nổi. Công kích ngươi? Chẳng lẽ còn muốn đánh nó một trận sao?

- Gào?

Mặt con báo Kim Thân Thiết Tiễn cũng có phần choáng váng.

- Nhanh ra tay đi!

Thấy nó do dự, Trương Huyền tiếp tục nói.

Con man thú này không công kích, sẽ không có cách nào hình thành sách, cũng không biết nó có vấn đề gì, không có cách nào giúp hắn đột phá.

- Gào!

Báo Kim Thân Thiết Tiễn cúi đầu.

Nó trước tiên không dám ra tay với chủ nhân. Lại nói, cho dù muốn động thủ, cũng phải có sức lực này đã!

Bị đánh cho đứng cũng đứng không vững, ra tay thế nào?

- Thời điểm bảo ngươi đánh thì ngươi không đánh. Thời điểm không cho đánh, lại nhanh hơn bất kỳ ai khác!

Thấy con man thú vẫn không nhúc nhích, ngoan ngoãn giống như con mèo nhỏ, Trương Huyền bất đắc dĩ một hồi.

Vừa rồi bảo ngươi đi đánh Vân Đào, ngươi đuổi theo ta không tha. Hiện tại lại là bộ dạng như vậy...

Chung quy vẫn là man thú, không nói đạo lý được.

Thôi đi, ta tự mình tới!

Trương Huyền lắc đầu, đi tới trước mặt con báo Kim Thân Thiết Tiễn, thần thái hiền từ:

- Không cần khẩn trương, ngẩng đầu lên...

Báo Kim Thân Thiết Tiễn nâng cái đầu cực lớn lên.

Những người khác đều đồng loạt nhìn qua, muốn xem thử hắn rốt cuộc muốn làm gì.

- Ừ, đúng, lại như vậy...

Thấy con man thú này rất nghe lời nâng đầu lên, bàn tay Trương Huyền duỗi qua, “vút” một cái đánh tới.

- Gào?

Báo Kim Thân Thiết Tiễn không nghĩ tới mình đã thần phục, người này vẫn đánh nó. Nó đầy u oán rống lên một tiếng, ngay sau đó thân thể to lớn thoáng lảo đảo một cái.

Bịch.

Nó ngã trên mặt đất, ngất đi.

- A?

Những người khác đưa mắt nhìn nhau, Mỗi một người càng cảm thấy mình sắp hôn mê.

Đây là thú sủng của ngươi. Hơn nữa... ngươi không phải trị thương cho nó sao? Đánh nó ngất xỉu làm gì?

Lười để ý tới mọi người đang chấn động kinh ngạc, bàn tay Trương Huyền sờ ở trên người đối phương một cái.

Oong!

Đồ Thư Quán xuất hiện một quyển sách.

Mở quyển sách ra, lật lượt xem hết, lúc này hắn mới thoả mãn gật đầu, nhìn về phía Vân Đào cách đó không xa:

- Vậy... nó bất tỉnh rồi, làm thế nào mới có khả năng cứu nó tỉnh lại?

- ...

Đám người Vân Đào thật sự cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

Thời điểm mọi người đều nghĩ rằng ngươi hỏi thăm phương pháp trị thương, là muốn giúp thú sủng của mình trị liệu thương thế, ngươi lại một át đánh nó bất tỉnh.

Thời điểm tất cả mọi người cho rằng ngươi làm vậy có thể có mục đích gì đó, ngươi lại muốn cứu nó tỉnh lại...

Đại ca, có thể ra bài theo lẽ thường được không?

Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Hoàn toàn không thể đoán ra được!

- Thế nào? Không có cách nào sao?

Trương Huyền nhíu mày.

- Có, có!

Cố nén tâm tư muốn nắm tóc, Vân Đào vội vàng đi lên phía trước.

Hắn hiểu rất rõ ràng vào tập tính của báo Kim Thân Thiết Tiễn. Ngón tay hắn đặt ở một chỗ, thời gian không lâu, quả nhiên thấy con man thú này từ từ tỉnh dậy.

- Gào...

Báo Kim Thân Thiết Tiễn tỉnh lại, nhìn về phía Trương Huyền, nheo mắt, sắp muốn khóc.

- Không cần làm ra bộ dáng như vậy. Ta hỏi ngươi, có muốn thương thế lập tức tốt lên không? Hơn nữa thực lực còn đột phá đến Thông Huyền cảnh?

Không để ý tới biểu tình u oán của đối phương, Trương Huyền mở miệng:

- Đồng ý thì đừng nói nhảm nữa. Không đồng ý, ta lập tức rời đi. Ngươi vẫn ở trong núi rừng làm bá vương. Ta vẫn làm chính mình, coi như ngươi chưa từng thuần phục!

Con man thú này không thể mau chóng khôi phục thương thế, hắn muốn cũng vô dụng, vậy không cần dây dưa với nó.

- Gào!

Tuy rằng do dự, báo Kim Thân Thiết Tiễn vẫn gật đầu một cái.

- Đồng ý là tốt rồi!

Trương Huyền gật đầu, thân thể thoáng lắc một cái, đi tới trước mặt con báo Kim Thân Thiết Tiễn, quay về phía thân thể to lớn của nó, đánh qua.

Vút vút vút vút vút!

Liên tục 36 tiếng động khẽ vang lên. Dưới mỗi một lần đánh xuống, hắn đều vỗ vào trên huyệt đạo của con báo Kim Thân Thiết Tiễn, đồng thời đưa vào một luồng chân khí tinh thuần chạy trong đó.

- Này...

Những người khác không hiểu nguyên nhân, nhưng Vân Đào làm tồn tại sắp trở thành thuần thú sư, liếc mắt liền nhìn ra hắn đang làm cái gì!

- Hắn không phải là không hiểu thuần thú sao? Làm sao có thể nhận ra được chính xác huyệt đạo trên thân của con báo Kim Thân Thiết Tiễn?

Vân Đào há hốc miệng, thân thể run rẩy.

Thân thể cấu tạo của man thú hoàn toàn khác hẳn với con người. Phương pháp tu luyện của con người tất nhiên cũng không dùng được. Dựa theo đạo lý bình thường, một người hoàn toàn không hiểu gì về thuần thú sư, đừng nói tìm được huyệt đạo trên thân của đối phương, cho dù có thể biết, đã là tệ tệ.

Trải qua chuyện trước đó, hắn biết người trước mắt này tuyệt đối không hay biết gì về thuần thú sư. Nhưng... người hoàn toàn không hay biết gì này, trong lúc thân thể lắc lư, tiện tay điểm trúng huyệt vị của man thú, không sai chút nào!

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Hơn nữa... hắn điểm trúng những huyệt đạo làm cái gì?

Chẳng lẽ thật sự giống như lời hắn nói, muốn giúp trợ giúp đối phương đột phá... Thông Huyền cảnh sao?

Thật hay giả vậy?

Cho dù là thuần thú sư chính thức cũng không có cách nào làm được điều này.

Trong lòng hắn chấn động. Trương Huyền ở phía trước đã vỗ xong huyệt đạo. Lúc này chân khí tinh thuần trong cơ thể hắn chạy dọc theo kinh mạch lớn trong cơ thể con báo Kim Thân Thiết Tiễn, điên cuồng lao nhanh.

Vù!

Ngừng lại, Trương Huyền lau mồ hôi trên đầu.

Quả nhiên giúp man thú nâng cao không giống với giúp con người.

Con man thú này có hình thể thật sự quá lớn, cần lượng chân khí cũng nhiều hơn gấp mấy lần so với con người. Nếu không phải hắn tu luyện thần công thiên đạo, chân khí tinh thuần hùng hậu, đừng nói giúp đỡ nâng cao, sợ rằng chân khí sẽ bị rút sạch, trực tiếp suy yếu ngã ngay tại chỗ.

Dù vậy, hắn cũng phải tổn hao hơn phân nửa chân khí, cảm giác có chút mất sức.

Tách tách! Tách tách!

Hắn dừng lại. Trong cơ thể của con báo Kim Thân Thiết Tiễn lại phát ra âm thanh giống như tiếng đậu vỡ.

Tình huống bình thường, thực lực của man thú là căn cứ vào chủng tộc, thiên phú quyết định. Trừ khi huyết mạch tiến hóa, bằng không rất khó tiến bước.

Dù sao, tuy rằng linh trí của bọn chúng vượt xa dã thú, nhưng so với con người, còn xa mới bằng được, không có cách nào tu luyện các loại công pháp.

Chính vì vậy, cho dù là thuần thú sư chính thức, muốn giúp thú sủng của mình tiến bước, cũng rất khó làm được.

Nhưng... Trương Huyền không giống vậy. Man thú cao cấp, đơn giản là huyết mạch tinh thuần mà thôi. Chân khí thiên đạo trong cơ thể hắn, có thể tuôn trào, gột rửa tạp chất trong huyết mạch, khiến cho hắn càng tinh thuần hơn.

Tạp chất trong huyết mạch trở nên ít hơn, đẳng cấp cũng lại được nâng cao, thực lực cũng sẽ tự nhiên tăng thêm.

Ầm ầm!

Âm thanh ròn rã ở trên thân thể của con báo Kim Thân Thiết Tiễn vang lên trong thời gian không lâu, liền thấy hình thể của con man thú này giống như là quả bóng được bơm hơi, nhanh chóng tăng lên. Chiều dài từ bốn, năm thước trước đó biến thành sáu, bảy thước. Cả khí chất của con man thú cũng phát sinh biến hóa cực lớn, càng cường đại hơn, khủng khiếp hơn.

Thịch thịch thịch!

Cảm thấy uy áp trên người nó mang đến, đám người Vân Đào đồng loạt lui về phía sau, đồng thời trên mặt biến sắc.

- Chuyện này...

Có ngốc, bọn họ cũng hiểu rõ, thực lực của con man thú trước mắt này đã đột phá!

Tùy tiện vỗ ở trên thân vài cái, khiến một con báo Kim Thân Thiết Tiễn thực lực Ích Huyệt cảnh đột phá đến Thông Huyền cảnh?

Vân Đào chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Dù thế nào hắn cũng không thể tin được.

Hằng năm, hắn đều ở lại trong Thú Đường, biết muốn làm cho man thú thăng cấp huyết mạch là chuyện khó khăn tới mức nào.

Cho dù thuần thú sư nhị tinh trong Thú Đường, không tốn thời gian mấy năm cũng làm không được!

Người trước mắt này lại... chỉ cần mấy hơi thở đã hoàn thành?

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Không chỉ là hắn, Thẩm Bích Như ở bên cạnh, đôi mắt thanh tú cũng trợn tròn. Đôi môi đỏ mọng của nàng mở ra, khó có thể khép lại.

Sớm đoán được Trương lão sư có thể sẽ làm ra chuyện ngoài dự đoán của mọi người, nhưng cảnh tượng trước mặt như vậy, còn làm cho hai mắt nàng choáng váng. Cũng... khó tránh khỏi quá ngoài dự đoán của mọi người.

Tiện tay khiến cho con báo Kim Thân Thiết Tiễn đột phá...

Cho dù là danh sư bình thường, cũng làm không được!

Người này rốt cuộc học được cái gì từ Dương sư?

Vù!

Trong ánh mắt chấn động kinh ngạc của mọi người, con báo Kim Thân Thiết Tiễn cuối cùng hoàn thành huyết mạch tiến hóa, thực lực cũng hoàn toàn vững chắc, đạt tới Thông Huyền cảnh sơ kỳ.

Gào!

Thực lực tăng mạnh, thương thế bên trong cơ thể, quả nhiên hoàn hảo như lúc ban đầu. Nó đột nhiên đứng phắt dậy, rú lên một tiếng. Tiếng động vang vọng khắp nơi, vang lên tận mây xanh.

Gào xong, thân màu vàng của con báo Thiết Tiễn càng thêm cao lớn. Nó đi vài bước đến trước mặt Trương Huyền, nằm xuống, trong mắt mang theo sự sùng bái và quyến luyến, lại không nghi ngờ nữa.

Trước đó, đối phương đánh nó bất tỉnh, nó còn suy nghĩ có phải mình nhận nhầm chủ nhân hay không. Bây giờ nó mới biết, thủ đoạn của chủ nhân vô cùng vô tận, mênh mông như biển rộng.

Từ nay về sau, nó thật lòng thật ý ý thuần phục, lại không hai lòng.

- Nếu đã đột phá, chúng ta lại lên đường thôi!

Khẽ tung người lên, ngồi vào trên lưng con báo Kim Thân Thiết Tiễn, Trương Huyền nói với Thẩm Bích Như một tiếng. Hắn vung tay lên, lại tiếp tục đi về phía Thú Đường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất