Quả nhiên so với cửa hàng trước đó, trân quý hơn không ít. Từng món một vật phẩm, khí tức hùng hậu, linh khí kích động. Cho dù không cần mắt Minh Lý, cũng có thể biết, giá trị xa xỉ.
- Đây là Thiết Quái Đồng Lô do luyện khí sư tứ tinh chế luyện. Để linh thạch vào trong đó, có thể chủ động tinh luyện, tiến hành tinh lọc, hấp thu càng thuận tiện hơn! Sử dụng thứ này tinh lọc linh thạch, có thể cho tốc độ tu luyện tăng thêm một phần!
Thấy ánh mắt Trương Huyền rơi vào trên một cái lô đỉnh cao chừng một thước, gã sai vặt giới thiệu.
- Về phần cái này, là Cửu Long Đỉnh. Mỗi một miệng rồng, đều ẩn chứa một đạo kiếm khí, uy lực kinh người. Tông Sư đỉnh phong, cũng có thể dễ dàng chém giết...
Nghe được giới thiệu, Trương Huyền tặc lưỡi lấy làm kỳ.
Nói thật, những thứ này thực sự được gọi là bảo bối, đặt ở vương quốc nhất đẳng, bất kỳ một thứ nào ném qua, cũng có thể trấn áp vận mệnh quốc gia, khiến cho vương quốc khác không dám mơ ước.
Chỉ có điều, xem qua giá, hắn lập tức không nhịn được lắc đầu cười khổ.
Những thứ này, mỗi một thứ đều có giá trị xa xỉ. Không nói gì khác, chỉ nói Thiết Quái Đồng Lô vừa rồi, giá quy định định lại là hai trăm linh thạch. Cửu Long Đỉnh còn lên tới ba trăm hai mươi linh thạch!
Nhiều như vậy, đừng nói vương quốc nhất đẳng không lấy ra được, cho dù Hiên Viên vương quốc, muốn lấy ra tất nhiên cũng thương gân động cốt, nguyên khí đại thương.
- Đây là giấy giám định?
Bất kể Thiết Quái Đồng Lô hay Cửu Long Đỉnh, phía dưới đều có một ngọc thạch điêu khắc đánh dấu, phía trên rõ ràng viết một vị giám bảo sư nào đó giám định, còn có lời bình và lạc khoản.
- Đúng. Bảo bối của Nhất Phẩm các chúng ta, phần lớn đều có giám bảo sư tự mình giám định, không lừa già trẻ!
Gã sai vặt nói.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu, tinh thần thoáng động, trong mắt có hoa văn xuất hiện.
Mắt Minh Lý.
Xem trước một chút xem ở nơi này có bảo bối gì, làm hắn nhìn không thấu hay không.
Hắn nhìn sang từng món một bảo vật, rất nhanh có thể nhìn thấy tất cả vật phẩm một lượt. Hắn không nhịn được lắc đầu.
Vật phẩm tuy nhiều, giá trị đều xa xỉ, nhưng có thể giống như bùa hộ mệnh vảy rồng, khiến cho hắn nhìn không thấu, vẫn thật sự không có.
- Lão sư, Lưu Xương giám bảo sư...
Đang muốn đi về phía trong tìm kiếm, xem còn có bảo vật gì, hắn liền nghe được Viên Đào nói khẽ một tiếng. Thuận ngón tay, hắn nhìn lại, quả nhiên thấy một người quen cũ.
Chính là người cùng mình mua bùa hộ mệnh vảy rồng thất bại kia.
Lúc này, hắn không có vẻ khí độ và cao ngạo trước đó, đang đi theo ở sau lưng một lão già, vẻ mặt cung kính, giống như học đồ.
Lão nhân khoảng năm mươi tuổi, khuôn mặt uy nghiêm, tự mang theo một hồi khí thế. Vừa nhìn đã biết là chức vị cao lâu, địa vị không thấp.
Ngay phía trước hai người là một thực vật không lớn, phía trên nở ra một đóa hoa màu tím.
Ở giữa cánh hoa mang theo đường vân màu vàng nhạt, tản ra mùi thơm thoang thoảng, khiến người ta ngửi một cái, lại cảm thấy yên tĩnh bình thản.
Nhất Phẩm các, không chỉ bán ra các loại bảo vật, cũng bán ra một ít dược liệu có tiếng.
- Rễ cây Thiết Thanh, cành lá ố vàng, cánh hoa bị đường vân màu vàng chia làm hai nửa. Chẳng lẽ là...?
Có chút do dự, Triệu Phi Vũ không nhịn được nói.
- Vị công tử này nhãn lực tốt. Đây thật sự là An Thần thảo, Nhất Phẩm các chúng ta bỏ giá lớn mới nhận được. Toàn bộ liên minh vạn quốc chỉ một gốc cây này, đối với linh hồn có tác dụng cực lớn. Có người nói, thậm chí có thể thức tỉnh lại linh hồn ngủ say!
Gã sai vặt cười nói.
- Thức tỉnh lại linh hồn?
Lông mày nâng lên, Trương Huyền không khỏi xiết chặt nắm đấm.