Thiên Hạ Vô Song

Chương 1008: Treo giải thưởng kinh thiên (2)

- Mặt khác, Jensen tiên sinh, ta rất quý tiên sinh. Nếu như lãnh đạo cao tầng của nghiệp đoàn ngầm thiếu, ta cảm thấy tiên sinh vẫn tương đối phù hợp làm ứng cử viên.

Vừa nói, Mạnh Hàn vừa vỗ vỗ vào vai của Jensen tiên đang đứng ngây người tại chỗ. Sau đó Mạnh Hàn bước nhanh ra ngoài.

Phía sau, Demi Diana các nàng cũng theo hắn rời khỏi đó. Từ đầu tới cuối, bọn họ không cho Jensen một chút thời gian và cơ hội để giải thích hoặc là từ chối.

Cũng không biết Mạnh Hàn đã rời khỏi bao lâu, Jensen tiên sinh mới đột nhiên nhảy người lên, điên cuồng hô lớn:

- Lập tức chuẩn bị truyền tin tức đi! Lập tức đẩy nhiệm vụ và giải thưởng này lên vị trí trung tâm. Ngay lập tức!

- Jensen tiên sinh, có phải chúng ta nên xin chỉ thị một chút hay không?

Những người bên cạnh, trong lòng vẫn có chút sợ hãi nhắc nhở Jensen tiên sinh. Không có cách nào. Treo giải thưởng lấy đầu lão bản của mình, chuyện như vậy bất kể là ai cũng sẽ đắn đo một phen.

- Không cần xin chỉ thị!

Jensen tiên sinh lắc đầu một cái:

- Nếu như ngươi còn muốn nhìn thấy mặt trời vào sáng sớm ngày mai!

Jensen nói như vậy, khiến những người bên cạnh nhất thời nhớ ra mình đang ở chỗ nào. Nhật vật vừa rời khỏi đây lại là người thế nào.

Hơn hai mươi vạn gần ba mươi vạn người bị chôn vùi mà Mạnh Hàn thậm chí còn không nháy mắt. Một phân hội nghiệp đoàn ngầm nho nhỏ như bọn họ có thể được Mạnh Hàn coi trọng tới mức nào?

- Dám treo giải thưởng hội trưởng và Phó hội trưởng, cũng theo nguyên tắc của nghiệp đoàn ngầm chúng ta.

Jensen tiên sinh lại bồi thêm một câu, dường như muốn thuyết phục bọn họ, nhưng quan trọng hơn chính là đang thuyết phục chính mình:

- Ngay cả lão bản của chúng ta, còn có thể treo giải thưởng. Vậy không có người nào là ngoại lệ. Người ngoài chỉ có thể đánh giá cao nghiệp đoàn ngầm chúng ta. Điều này chắn chắn không cần phải nghi ngờ gì nữa.

- Tiên sinh, vậy sau này nếu có người treo giải thưởng chúng ta, đây chẳng phải là một điều rất tồi tệ sao?

Cấp dưới lập tức nghĩ tới một khả năng. Ngay cả hội trưởng còn có thể treo giải thưởng, nếu như có người treo giải thưởng đầu của mình, chẳng phải là vô cùng gay go sao?

- Chúng ta chỉ cần nâng bảng giá cho các thành viên trong nghiệp đoàn ngầm lên thật cao là được.

Jensen tiên sinh dường như đã nghĩ tới đối sách. Hắn cao giọng trấn an nói:

- Không phải là người nào cũng có thể giống như hầu tước Antonio đại nhân, có thể đưa ra giá. Đồng thời người có thể đối phó nổi với cái giá như vậy, cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.

Dường như điều này là một đạo lý rất đáng để cân nhắc, người kia suy nghĩ một lát, rốt cuộc gật đầu. Tiếp đó bọn họ bắt đầu ra ngoài bận rộn. Chỉ có Jensen tiên sinh vẫn đứng ở tại chỗ. Khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều lấm tấm mồ hôi lạnh. Hắn vẫn đang cẩn thận suy nghĩ về hành động của mình lần này.

Rốt cuộc mình hành động như vậy có hợp lý hay không. Có phải mình đã tạo ra một hậu quả không có cách nào cứu vãn hay không?

Đồng thời, Jensen cũng bắt đầu cân nhắc cẩn thận tới những lời nói của Mạnh Hàn trước khi đi.

Ầm.

Nghiệp đoàn ngầm vừa treo giải thưởng, gần như đã lập tức làm tất cả thế giới ngầm bùng nổ. Vô số người bắt đầu quan tâm đến chuyện này. Bất kể là các sát thủ hay là lính đánh thuê, chỉ cần bọn họ ở trong Hoàng Kim Thành đều tìm biện pháp để loanh quanh tới gần nghiệp đoàn ngầm một lần, nhất định phải tự mình tận mắt xác nhận một chút, nhiệm vụ này có phải là thật hay không.

Treo giải thưởng một Công quốc, đây quả thực là một lần vô cùng bạo tay mà trước nay chưa từng có. Đây là chuyện từ trước tới nay chưa từng xuất hiện trong toàn thể vương quốc nhân loại, nhưng hiện tại lại phát sinh ngay trước mắt mọi người.

Một đám người sau khi khẳng định điểm này, cũng không nhịn được mà kinh ngạc cảm thán trước sự bạo tay, vô cùng điên cuồng của Mạnh Hàn. Đồng thời bọn họ cũng vô cùng khâm phục trước sự quyết đoán của nghiệp đoàn ngầm trước việc này.

Lần trước, khi nghiệp đoàn ngầm treo giải thưởng nhiệm vụ nhằm vào Mạnh Hàn, tất cả đã sớm mặc sôi sùng sục. Nhưng mấy tổ chức sát thủ lớn đều thất bại thảm hại mà quay trở về. Rất nhiều cao thủ trong giới sát thủ đều biến mất không thấy bóng dáng. Điều này đã khiến rất nhiều người đang suy đoán rốt cuộc bọn họ đã xảy ra chuyện gì. Mãi đến sau khi Công Quốc Milan bị diệt quốc, Đại Công Milan bỏ mình, nhiệm vụ này mới xem như kết thúc. Nếu đã không có giải thưởng, việc treo giải thưởng tất nhiên xem như đã kết thúc.

Nhưng lần này Mạnh Hàn lại treo giải thưởng. Hơn nữa mọi người đều hiểu rõ, đây là hành động trả thù của Mạnh Hàn. Dùng một Công quốc để treo giải thưởng, cũng chỉ có Mạnh Hàn mới có thể có được tác phẩm như vậy. Cho dù là quốc vương bệ hạ hiện tại, hắn sao có thể treo giải thưởng như vậy, cũng chưa chắc có người nào sẽ tin tưởng. Nhưng lời Mạnh Hàn nói ra, lại không có người nào nghi ngờ. Công Quốc Milan dẫm vào vết xe đổ. Điều Mạnh Hàn muốn, dường như vẫn chưa từng thất bại.

Vô số người con mắt bắt đầu đỏ lên. Một Công quốc? Chỉ cần giết chết mấy người này, là có thể bước lên thân phận bệ hạ Đại Công, trở thành quý tộc trong quý tộc. Đây là sự mê hoặc tới mức nào?

Lại có mấy người không động tâm? Mọi người vội vàng bận bịu nhọc nhằn khổ sở là vì cái gì? Vẫn không phải là vì của cải và địa vị sao? Lẽ nào thật sự có người khổ cực dốc sức làm là vì nhận được ái tình sao?

Jensen tiên sinh hoàn toàn có thể tưởng tượng được, sau khi giải thưởng này vừa được đưa ra, mấy vị hội trưởng và Phó hội trưởng đều sẽ ăn ngủ bất an từ đây. Ai biết được đám người hầu, hộ vệ của bọn họ có thể vì mức thưởng khổng lồ này mà liều lĩnh?

Nhưng cùng lúc đó, Jensen tiên sinh cũng bắt đầu ước mơ. Nếu quả thật hội trưởng và Phó hội trưởng đều xảy ra chuyện, nghiệp đoàn ngầm dưới tình hình như rắn mất đầu sẽ phát sinh biến cố thế nào? Nếu như mình có thể nhận được sự ủng hộ của hầu tước đại nhân, có thể sẽ có được lợi ích thực chất thế nào?

Tiêu điểm của tất cả ánh mắt lại một lần nữa nhắm vào Hoàng Kim Thành. Hầu tước đại nhân quả nhiên ra tay không tầm thường. Không động thì thôi, chỉ khẽ động liền gây ra động tĩnh lớn như vậy. Thực sự khiến người ta không thể không khâm phục.

Bên ngoài làm ầm ĩ như vậy, ở chỗ của Mạnh Hàn lại hết sức bình tĩnh. Chuyện cần phân phó hắn đã phân phó xong. Chuyện nên làm cũng có người thực hiện. Bản thân Mạnh Hàn cũng hiếm khi được hưởng thụ sự thanh nhàn. Tuy rằng chiến sự không mấy hung hiểm, nhưng Mạnh Hàn vẫn tiêu hao không ít tinh lực.

Tiếp đó, Mạnh Hàn cũng mặc kệ bên ngoài phát sinh chuyện gì. Hắn bắt đầu tìm cách phổ biến ngân hàng Hoàng Kim đến các nơi trong Công quốc. Hiện tại Mạnh Hàn bất kể là tài lực hay là quyền thế, cho dù tính cả vũ lực, cũng có thể có tư cách phổ biến ngân hàng. Đương nhiên hắn phải dốc hết sức lực phát hành ngân hàng và kim phiếu.

Trên thực tế, hiện tại kim phiếu của Hoàng Kim Thành đã gần như có thể trở thành tiền mặt lưu thông ở trên dưới công quốc Transco.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất