Thiên Hạ Vô Song

Chương 321: Ngươi Tới Ta Đi (2)

Dưới tình huống thông thường, loại thủ đoạn mềm dẻo phía sau như vậy mới là thủ đoạn đả thương người nhiều nhất.

- Có lẽ sự tình cũng không tồi tệ tới mức đó.

Mạnh Hàn cố gắng mỉm cười, quay sang an ủi hầu tước đại nhân. Chỉ có
điều, nụ cười của Mạnh Hàn trong mắt của hầu tước đại nhân xem ra, chỉ
là vì an ủi hắn nên mới cưỡng ép mình mỉm cười như vậy. Đừng quên, hầu
tước gia tộc chỉ phải đối mặt với sự tổn thất về kim tệ. Nhưng Mạnh Hàn
lại phải đối mặt với cao thủ Tinh Linh muốn đến lấy đi tính mạng của
hắn. Có thể “Bình tĩnh” như vậy để chống chọi với hiện tại, trong mắt
hầu tước đại nhân, tiểu tử Mạnh Hàn hậu sinh này đã thực sự không tồi.

- Chỉ mong được như vậy!

Hầu tước đại nhân rất nhanh đã khôi phục lại bình thường. Đối với một kẻ đã trải qua nhiều năm sóng gió như hắn, phiền toái trước mắt này chẳng
qua chỉ là một trong những ngưỡng lớn mà hắn phải trải qua trong cuộc
đoeì mình mà thôi. Sau đó chính là làm như thế nào để vượt qua, hay là
phải làm sao để vượt qua mà thôi.

- Ta chắc chắn, thủ đoạn tiếp theo của bọn họ chính là nhằm vào ngươi.

Hầu tước đại nhân khôi phục lại bình thường, đồng thời cũng khôi phục
được tư duy nhạy cảm và sự mẫn cảm trong đấu tranh chính trị.

- Ta?

Mạnh Hàn ngẩn người ra. Nhưng hắn lập tức hiểu được. Điểm mấu chốt trong tất cả các âm mưu chính là mình cần phải chết. Nếu như Mạnh Hàn không
chết, như vậy sản nghiệp tơ lụa vẫn có thể tiến hành chuyển giao bình
thường. Gia tộc hầu tước có thể thu được rất nhiều lợi nhuận. Tất cả
hành vi chèn ép hầu tước đều sẽ trở thành bọt biển.

- Đương nhiên, ngươi sẽ rất an toàn khi sống trong thành bảo cự thạch, dưới lực lượng bảo hộ của ta.

Rốt cuộc vào lúc này hầu tước đại nhân đã thể hiện ra sự bá đạo của hắn:

- Tất cả những người muốn động não, đều sẽ phải bất đắc dĩ nhìn thấy ngươi vẫn sống vô cùng khỏe mạnh.

Cùng lúc tiếp thu kết quả tồi tệ của tối này, hầu tước đại nhân thậm chí đã phát huy ra đấu khí khiến người ta không có cách nào xem thường. Lúc nói chuyện, hắn đã không có dáng vẻ gì là bị một chiêu tính sai dẫn đến khí phách sa sút. Không có ai có thể vĩnh viễn chính xác. Nhưng một khi xuất hiện sai lầm, có thể nghĩ biện pháp để sửa đổi.

- Đó là một chủ ý không tồi.

Mạnh Hàn đương nhiên biết hầu tước đại nhân nói vậy là có ý gì. Hiện tại vào lúc này, mọi người cùng chung mối thù, cũng không thể nói là vì
cái gì khác. Dù sao đi nữa, về điểm hầu tước đại nhân muốn vận dụng lực
lượng của gia tộc để bảo hộ Mạnh Hàn, hay là khi hắn và Francis được ăn
cả ngã về không ở bên cạnh Mạnh Hàn bảo vệ hắn cũng đã nghĩ đến. Điều
Mạnh Hàn phải làm chính là phối hợp:

- Nhưng đại nhân, ta vẫn thích ở lại trong lữ điếm kia.

- Ngươi đang ở chỗ nào cũng không quan trọng.

Hầu tước đại nhân cười nói:

- Trong thành bảo cự thạch, nếu như có Tinh Linh ở ngoài muốn động vào
ngươi, đó chính là đang bạt tai vào mặt của bệ hạ Đại Công kính yêu của
chúng ta. Không ai sẽ thích nhìn thấy bệ hạ Đại Công nổi giận. Hơn nữa,
nếu như ngay trong thành bảo cự thạch cũng không thể chiếu cố bảo đan sự an bình cho quý tộc toàn Công quốc, vậy bệ hạ Đại Công rõ ràng đã không thích hợp để đảm nhiệm vai trò lãnh tụ của Công quốc nữa.

- Đương nhiên, đại nhân!

Mạnh Hàn đã hiểu được, hiện tại hầu tước đại nhân đã kết luận tin tức
những Tinh Linh này không phải là sự thật. Bất kể là tin tức do con
đường tin cậy tới mức nào truyền tới, dù sao cũng không phải là do mình
tận mắt nhìn thấy. Chỉ cần không phải là Tinh Linh Tộc động thủ, như vậy hầu tước đại nhân có lý do để trục xuất bệ hạ Đại Công. Không hổ danh
là hầu tước đại nhân. Chỉ sau một lúc gần như là suy sụp, đã nghĩ đến
biện pháp phản ngược trở lại.

- Lần trước ngươi nói chuyện làm ăn, hiện tại còn muốn làm nữa không?

Hầu tước đại nhân đang nói tới chuyện Mạnh Hàn muốn mua rất nhiều tài
nguyên, do người của hầu tước đại nhân bảo đảm, trả tiền trước, thu hàng sau.

- Đương nhiên, đại nhân!

Mạnh Hàn dường như đã biến thành một đứa trẻ con miệng còn hôi sữa,
không sợ trời không sợ đất. Biết rõ hiện tại sinh mạng có khả năng sẽ bị uy hiếp, nhưng vẫn dửng dưng như không:

- Tuy nhiên, trước đó, chúng ta cần làm một chuyện đã.

- Chuyện gì?

Francis lập tức nhảy tới, tò mò hỏi. Hắn hỏi, rõ ràng thích hợp hơn hầu
tước đại nhân hỏi một chút, cũng phù hợp với thân phận của hắn hơn.

- Chuyện bán đấu giá nô lệ Tinh Linh ngày ấy cũng không chỉ có một mình ta.

Mạnh Hàn cười nói:

- Ta nghĩ, có phải chúng ta nên tuyên dương ra ngoài một chút, nói mọi
người hăng hái ra giá, sau đó ta dùng lực ép trở thành người cuối cùng
đạt được? Khiến cho những người đã ở chỗ đó đều hưởng thụ một chút cảm
giác tươi đẹp bị mọi người cùng truyền tụng?

- Đương nhiên, chuyện tuyệt vời như vậy, tại sao mọi người có thể không biết được?

Con mắt của hầu tước đại nhân lập tức sáng lên. Nếu như đối phương
truyền ra lời đồn như vậy để đối phó mình, mình ngại gì mà không phối
hợp với bọn họ một chút, khiến phong ba do lời đồn này gây ra lớn lên
một chút, thổi khắp các đại gia tộc Công quốc đây?

Không thể không nói, những lời đồn này xuất hiện rất có tính khuynh
hướng. Trên căn bản, chính là Mạnh Hàn mua hai nô lệ Tinh Linh. Còn nói
mua ở đâu, có những người nào tham dự, tất cả đều chưa từng xuất
hiện. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là những điều này có thể lau
chùi sạch sẽ.

Đối phương muốn hầu tước đại nhân và gia tộc của hắn rơi vào trong nguy
hiểm. Những thế lực khác cũng chờ trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Nhưng một câu nói kia của Mạnh Hàn đã lập tức kéo tất cả mọi người vào
vũng bùn. Trên sàn đấu giá ngươi tranh ta đoạt, cướp giật nô lệ Tinh
Linh. Tuy phải nói rằng thủ đoạn này bịp bợm tới mức nào? Nhưng chí ít
điều này biểu lộ rõ ràng, nhiều đại gia tộc như vậy đều cảm thấy rất có
hứng thú đối với nô lệ Tinh Linh, không phải sao?

Người xem náo nhiệt đột nhiên biến thành người bị tính kế. Nghĩ đến tâm
tình của bọn họ tuyệt đối sẽ không tốt. Tin tức như vậy truyền tới
trong tai Tinh Linh Tộc, Mạnh Hàn cố nhiên là khó thoát khỏi cái chết,
nhưng bọn họ những kẻ tham gia náo nhiệt cũng không có kết quả tử tế.
Còn nói những lời đồn đại này thật thật giả giả, có phần phóng đại. Lúc
đó chỉ có một mình Mạnh Hàn ra giá, những người khác căn bản không có ý
xuất thủ. Sự thực này đã hoàn toàn bị che dấu.

- Ai có thể chứng minh?

Thời điểm Francis tiến hành đối mặt với tất cả những sơ hở trong kế
hoạch, Mạnh Hàn chỉ dùng mấy từ như thế để trả lời. Một câu nói đã khiến Francis á khẩu không trả lời được.

Thật vậy. Ai có thể chứng minh? Hoặc là mọi người nói, mọi người ở đây
đều có thể chứng minh. Nhưng vấn đề là nếu như Tinh Linh Tộc biết, bọn
họ cũng mặc kệ lúc đó những người này đã làm gì. Nếu đều là người tham
dự, như vậy chính là cá mè một lứa, đáng chết một tên cũng chạy không
thoát. Còn nói người ở ngoài. Người ở ngoài làm sao có thể biết lúc đó
sàn đấu giá rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất