Bố Tường được Lý A cầu cứu. hai người trở thành bạn tâm đầu. Ba tháng sau, Bố Tường dưỡng thương đã khỏi, bèn mời Lý A cầu cùng đi địa vực Bồng Lai. Nhưng Lý A cầu không muốn rời nhà đi xa, Bố Tường bèn để lại trăm lượng bạc, sau đó rời đi.
Lý A Cầu nhìn theo bóng Bố Tường, trong lòng do dự, nhưng nhà cửa mình ở tại nơi này, nên không muốn đi nơi khác.
Nháy mắt đã là ba năm sau, ba đứa con gái đã gà đi, đứa con trai lớn cưới vợ sinh con, Lý A Cẩu đã có cháu bế bồng.
Nhưng đứa con lớn dần dần không thích đám đệ đệ của mình. Đất vườn chỉ có mười mẫu, lại có nhiều con như vậy, căn bản là không đủ chia. Lý A cầu biết tương lai ắt sanh ra tranh chấp, họa từ trong nhà. nhưng đứa nào cũng là con mình, biết phải làm sao. Vì chuyện này, y cảm thấy hết sức buồn bực trong lòng, không biết nên làm sao mới phải.
Dần dần Lý A cẩu nhớ tới huynh đệ Bố Tường ba năm trước, nói không chừng địa vực Bồng Lai kia là một chỗ đất lành...
Ngày hôm ấy chợt có tin tức tới, là lão huynh đệ Bố Tường gửi thư về. Y cho biết đã lập được môn phái Hắc bang của mình ở địa vực Bồng Lai, trở thành chủ một môn phái, chiếm được một tòa thành. Y nói nơi đó có vô số đất đai, cơ hội rất nhiều, một lượng bạc có thể mua được mười mẫu đất.
Lý A Cẩu nghiến răng một cái, giao hết tài sàn lại cho đứa con lớn, dắt theo những đứa còn lại chạy tới địa vực Bồng Lai.
Hai đứa con rể lớn cũng là hào hán can đàm, bèn kéo cả nhà đi cùng nhạc phụ, tất cả hai mươi mấy người bắt đầu hành trình tới vùng đất mới.
Phu thể đứa con trai lớn theo tiễn ra xa, Lý A cầu dắt díu gia đình mình chạy tới địa vực Bồng Lai.
Dọc theo đường đi vượt mọi chông gai, lão Lục chết vào miệng cọp, lão Thất dọc đường bị nhiễm phong hàn. cũng không sống nổi. Đi hết một năm. chết hết bốn. năm người, cả nhà Lý A Cẩu mới tới được bờ biển.
Làm sao vượt qua được biển cả mênh mông như vậy, cả nhà Lý A cầu cảm thấy nặng trĩu trong lòng. Chăng lẽ giấc mộng của mình tới đây là tan vỡ, tan thành mây khói hay sao?
Trời không tuyệt đường người, ngoài khơi chợt xuất hiện một chiếc hải thuyền, chính là hải thuyền của Bạch Nhiễm Mặc Tam Thủy tông.
Hải thuyền tới bờ biển, trên thuyền có tiếng kêu to:
- Khai thuyền, khai thuyền, phàm nhân có thể lên thuyền miễn phí. mỗi ngày đưa đón miễn phí ba trăm người. Ai nấy tự mình chuẩn bị lương khô nước ngọt, cần thời gian mười ngày mới có thể qua bờ bên kia.
Nghe thấy tin này, cả nhà Lý A cẩu mừng quá bật khóc, hớn hở vô cùng, vội vàng chạy tới báo danh với các vị Tiên Nhân trong mắt bọn họ.
Nhìn thấy thuyền tường, bọn họ vội vàng cảm tạ, chính là Bạch Nhiễm Mặc, chỉ nghe y nói:
- Các ngươi không cần cảm tạ ta, đây là Kiếm Thánh lão nhân gia đã dặn dò, mỗi ngày đưa đón miễn phí cho ba trăm phàm nhân, qua lại giữa hai vực, như vậy ta mới có tư cách đưa đón khách ở nơi này.
Chính là Dư Tắc Thành biết phàm nhân không thể vượt qua biển nơi này, cho nên ra lệnh cho Bạch Nhiễm Mặc làm như vậy.
Bạch Nhiễm Mặc vô cùng cao hứng. Sau khi sự nghiệp đưa rước khách qua biển của y đạt tới quy mô nhất định, dần dần khiến cho rất nhiều trung môn hạ môn chú ý, muốn đoạt lấy cơ nghiệp của y.
Có lệnh của Dư Tắc Thành, y có thể nương oai Dư Tắc Thành bảo vệ sàn nghiệp của mình, không ai dám ra tay với y, cũng không ai biết được quan hệ chân chính giữa y và Dư Tắc Thành.
Mỗi ngày đưa miễn phí ba trăm người, bất quá chỉ mất một khoang trên thuyền mà thôi, ngoài ra không mất mát gì.
Cứ như vậy cả nhà Lý A cẩu thuận lợi chạy tới địa vực Bồng Lai, bọn họ đi thêm mấy trăm dặm nữa. rốt cục tìm được một nơi có thể an cư lạc nghiệp.
Được lão huynh đệ Bố Tường trợ giúp, bọn họ mua đất của mình.
Nhìn năm trăm mẫu đất trước mắt. giơ tay sờ thử, dường như có dầu đen chày ra, đây là loại đất tốt nhất. Chỉ cần khai phá trồng trọt hợp lý, nỗ lực canh tác, gieo một hạt lúa vào vụ
Xuân, đến vụ Thu có thể thu hoạch cả vạn bông.
Cả nhà Lý A cầu vui mừng phát khóc, lăn lộn trên mặt đất. Bao nhiêu cực khổ từ trước tới nay hoàn toàn xứng đáng, từ nay về sau đã có thể bắt đầu cuộc sống mới ở nơi này.
Năm trăm mẫu đất này chỉ mất có hai trăm lượng bạc đã mua được. Cái giá một lượng bạc mười mẫu đã trở thành giá trong quá khứ, hiện tại người tới đây quá nhiều, đã tăng lên một lượng năm mẫu.
ở Mạc Bắc Yêu Đao môn. Tịch Tàn Thượng Nhân nhìn vô số người tu tiên, phàm nhân đi qua trước sơn môn, nở một nụ cười.
Đại đệ tử của y là Ngưng Đao Chân Quân đi tới báo tin:
- Sư phụ, lệnh cho người mua hài thuyền đã thực hiện xong, chúng ta phải ra tay chiếm lấy nghiệp đưa đón khách của Tam Thủy tông hay sao?
Tịch Tàn Thượng Nhân cười nói:
- Này Ngưng Đao, tầm mất của con quá hạn hẹp, nghiệp đưa đón khách nho nhỏ ấy đã là gì. con còn nhớ những lời của Kiếm Thánh Diệt Độ Thần Quân không?
- Bồng Lai tiên sơn là vực thứ tám, vậy vực thứ bảy ở đâu?
- Diệt Độ Thần Quân không hề nói nhăng nói càn, nói cách khác, thế giới Thương Khung đã có vực thứ bảy. Tông chủ Ma Kiếm Yêu tông truyền tin tới nói, trong mấy năm qua, đệ tử Hiên Viên âm thầm lặng lẽ biến mất rất nhiều. Nhất định là bọn chúng đang khai phá thế giới
ở vực thứ bảy, chiếm được vô số ích lợi.
- Nếu chúng ta tìm được vực thứ bảy sớm một chút, ắt sẽ có vô số cơ hội.
Ngưng Đao Chân Quân kinh ngạc hỏi:
- Vực thứ bảy ư, nó ở đâu vậy? Nhưng dù tìm được, như vậy không phải là đắc tội với Hiên Viên kiếm phái hay sao, chúng ta có làm được không?
Tịch Tàn Thượng Nhân nói:
- Ngươi không biết Diệt Độ Thần Quân, nếu hắn là loại người có lợi chỉ biết bo bo giữ lại cho mình hưởng, vậy hắn cần gì khai phá vực thứ tám, cần gì trợ giúp phàm nhân như vậy? Cho nên chỉ cần chúng ta tìm được, hắn sẽ mời chúng ta cùng khai phá. nhất định sẽ có nhiều ích lợi.
- Còn chuyện nó ở nơi nào, thiên địa bao la như vậy, chỉ có cách dò tìm, nếu không tìm được, vậy không thể trách ai.
- Ta đã liên hệ cùng các phái như Phượng Âm Ma tông, bọn họ sẽ có người phụ trách tìm kiếm, đánh chết Hải tộc càn đường.
- Ta có linh cảm rằng hiện tại chúng ta đang ở thời điểm mấu chốt, đứng trước một bước ngoặt lịch sử lớn lao, một bước lên thiên đường, một bước xuống địa ngục. Cho nên chúng ta phải nỗ lực, như vậy mới chúng ta hoàn thành đại nghiệp.
Vực thứ tám địa vực Bồng Lai xuất hiện trên thế giới Thương Khung giống như một cơn gió lốc, kích thích cả thế giới Thương Khung.
Những tu sĩ giống như Bạch Nhiễm Mặc, phàm nhân như Lý A cầu đều có thể kiếm chác của cài trên địa vực Bồng Lai. Cường giả như Tịch Tàn Thượng Nhân, tầm mất đã vượt ra khỏi địa vực Bồng Lai, giương buồm rời bến, bắt đầu tìm kiếm vực thứ bảy, địa vực trong truyền thuyết.
Lựa chọn của từng người có liên quan chặt chẽ tới địa vị, kiến thức và cuộc đời của họ.
Gần như mỗi một tu sĩ đều mơ hồ cảm nhận được sắp sửa bước sang một thời kỳ mới. Những kẻ ngu ngốc chỉ biết chờ cơ hội, những kẻ khôn khéo tìm kiếm cơ hội, những kẻ trí tuệ tạo ra cơ hội.
Trên thế giới Thương Khung, ở Bất Ngôn tông.
Bất Ngôn tông, Đại La Kim Tiên, Liệt Thiên kiếm phái, Hỗn Nguyên kiếm phái, Hạo Nhiên Chính Khí tông, Âm Dương giáo, Tâm Ma tông, Đạo Đức tông, Thiên Ma tông, Khiên Cơ tông, Dạ Ma tông, Hỗn Nguyên Nhất Khí tông, Thông Huyền Thiên Cơ cốc, Huyền Linh Vạn Thú môn, Cửu u Quỷ Linh phái, Thái Dương Thần Cốc, Thái Thượng Đạo Chân tông, Huyền Thủy tông, Diệu Hóa tông, Hư Vô Phiêu Miêu tông... Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
Có chừng ba mươi hai vị chưởng môn các môn phái trên tụ tập ở nơi này. Những người này tụ tập ở đây không phải chỉ mới ngày một ngày hai, mà dường như ước chừng hơn tháng.
Những môn phái này đều có một đặc điểm, bọn họ ở cách địa vực Mạc Bắc rất xa, chuyện địa vực Bồng Lai trở về thế giới Thương Khung, bọn họ không có được chút ích lợi nào cả.
Chưởng tông Bất Ngôn tông là Vô Ngôn Thần Quân lên tiếng nói:
- Các vị, chuyện này đã xác định xong xuôi. Phái ta đã hứa xếp Kim Khẩu Thông Huyền tông, Thái Ất Hỏa Phù môn. Nhu Thủy Phương Hoa tông vào hàng ngũ thượng môn, đổi lại bọn họ truyền cho chúng ta bí pháp của Đại Thần Nữ Oa triệu hồi Thương Khung Hải. Đã có thể xác định vô cùng chính xác, có thể kéo Phương Trượng Tiên Sơn về thế giới Thương Khung được rồi.
Vừa nghe như vậy, lập tức các chưởng môn nơi đây bàn tán râm ran. Đây là chênh lệch về nhãn lực, Tịch Tàn Thượng Nhân chỉ biết tìm kiếm vực thứ bảy, mà bọn Vô Ngôn Thần Quân đã bắt đầu tạo ra vực thứ chín.
Cốc chủ Thái Dương Thần Cốc là Cửu Dương Pháp Vương nói:
- Phương Trượng Tiên Sơn cũng rất khá. bốn phái Tiên Đô, Bắc Cực, Thái Ất, Ngọc Thần ở đó đã ủng hộ chúng ta. Hai phái Thái Tiêu, Bát Cực cực lực phản đối trở về đã hoàn toàn biến mất hôm qua, bị các môn phái nhỏ giết sạch sẽ. Hiện tại dư luận đều ủng hộ việc trở về, không còn vấn đề gì khác.
Chưởng tông Khiên Dẫn tông Thiên Dẫn Thần Quân chợt nói:
- Chuyện này không cần lo, ta chỉ lo rằng chúng ta tự tiện kéo Phương Trượng Tiên Sơn trở về như vậy, có thể khiến cho Diệt Độ Thần Quân bất mãn hay không?
Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người im bật. Ai cũng ngán ngẩm kiếm của Diệt Độ Thần Quân hết bảy phần.
Vô Ngôn Thần Quân nhìn thấy tình thế bất ổn, vội vàng nói:
- Đây là quyết định nhất trí của hai mươi bốn thượng môn chúng ta, trong số chúng ta ở đây đã có tới sáu trong mười đại thượng môn, có thể nói đại biểu cho tám phần tu sĩ trên Tu Tiên Giới, ta cho rằng Diệt Độ Thần Quân sẽ không phản đối chúng ta.