Vừa nhìn thấy Bích Lạc Chân Quân, nhớ tới bảy thi thể đệ tử Băng Tuyết thần cung chết thảm dưới lực Nguyên Từ, Dư Tắc Thành biết mình không thể vọng động chân nguyên. Cho nên hắn triệu tập năm con rối Ngũ Hành, lấy đông thắng ít, không cần mình phải động chân nguyên cũng có thể giết chết cường địch.
Lúc sử dụng Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp triệu tập con rối Ngũ Hành. Dư Tắc Thành đã lặng lẽ sử dụng huyễn thuật biến tóc mình thành màu tóc xanh biển của Nhất Nguyên Thủy pháp thân, còn tóc của Nhất Nguyên Thủy pháp thân lại biến thành tóc mình. Hai Nguyên Anh Chân Quân của Băng Tuyết thần cung chết quá nhanh, đối phương ắt có kỳ thuật, cho nên Dư Tắc Thành không thể không phòng.
Quả nhiên Bích Lạc Chân Quân mắc mưu, sử dụng thần quang ngũ sắc đánh tan tác Nhất Nguyên Thủy pháp thân. Nếu không hoán đổi, có lẽ đòn vừa rồi đã đánh chết hắn thật.
Bích Lạc Chân Quân nhìn thấy Dư Tắc Thành không tổn thương một cọng lông nào, biết mình đã mắc lừa bèn kêu to:
- Thất phu dám lừa ta, chết đi.
Nháy mắt trên người nàng khởi động thần quang, hào quang năm màu sau lưng nháy mắt háo thành sáu đạo hào quang, bắn về phía sáu Dư Tắc Thành trên không.
Lần này Bích Lạc Chân Quân cũng không cần biết ai thật ai giả, một đòn công hết, tan tác hết cho ta.
Nháy mắt Dư Tắc Thành thi triển Thốn Bộ Thiên Lý, tránh thoát đạo hào quang ngũ sắc này. Đạo hào quang đánh trúng một ngọn núi băng ở xa xa, lập tức ngọn núi băng cao hai mươi trượng tan tác, chỉ còn lại một cửa động hình tròn to tướng.
Nhất Nguyên Thủy pháp thân trúng đòn này lại bị đánh nát nửa thân hình. Nửa thân còn lại hóa thành vô số giọt nước chui trốn vào trong tuyết chờ cơ hội.
Tức Nguyên Thổ Khôi Lỗi cũng bị đánh nát, nhưng những mảnh vỡ của nó rơi xuống đất lập tức ngưng kết lại rất nhanh, sau đó trốn vào lòng đất.
Tam Muội Hỏa Cự Nhân hỏa quang ảm đạm, tiêu tan hơn phân nửa, nhưng cũng trụ lại được. Duy có Cực Đạo Tử Kim Cương bị đòn này đánh cho tan nát, còn lại chút thân tàn suýt nữa tiêu tan, phát ra một tiếng gào thét.
Dư Tắc Thành nghe thấy tiếng gào này trong lòng run lên, giống như sinh mạng của mình vừa bị người kết liễu. Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp ở Nguyên Anh kỳ triệu tập ra năm con rối không phải như lúc trước, tan nát cũng không sao. Hiện tại chúng có thêm trí tuệ, nhân tính hóa nhiều hơn, mỗi lần chết đi đều gây cảm giác vô cùng khó chịu cho Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành di chuyển thân hình nhanh như chớp, quát lớn:
-Thu!
Cực Đạo Tử Kim Cương, Tam Muội Hỏa Cự Nhân. Vạn Thân Thái Ất Ngẫu lập tức được Dư Tắc Thành thu lại. Nơi này băng tuyết đầy trời, không có lợi cho chúng, không giống như Nhất Nguyên Thủy pháp thân và Tức Nguyên Thổ Khôi Lỗi, dù có đánh thế nào cũng không thể hoàn toàn hư hỏng.
Sau khi thu ba con rối lại, Bích Lạc Chân Quân định bắn ra một đạo thần quang ngũ sắc tiếp tục tấn công đối phương, chợt thấy Dư Tắc Thành chỉ nàng quát lớn:
- Trúng!
Chỉ trong thoáng chốc, Nguyên Anh Dư Tắc Thành hóa nguyên thần, hóa thành sáu đạo tiên kiếm, hình thành kiếm cưu tấn công một chiêu Nguyên Thần Hóa Kiếm.
Kiếm này có tốc độ vô cùng mau chóng. Bích Lạc Chân Quân chưa kịp bắn thần quang ngũ sắc công kích Dư Tắc Thành, đã bị kiếm này chém trúng. Một tiếng nổ vang lên, Bích Lạc Chân Quân bị kiếm này đánh bay ra phía sau chừng ba trăm trượng va phải một núi băng, phá thủng một lỗ to.
Dư Tắc Thành đánh ra kiếm này nhờ sự trợ giúp của lực Thiên Đạo Phân Phân Hợp Hợp, nguyên thần ngưng kết, Nguyên Anh khôi phục, một lần nữa nhập thể, bất quá so với trước kia có vẻ hơi chậm chạp. Thế nhưng tuy Nguyên Thần Hóa Kiếm đánh trúng đối phương, nhưng Dư Tắc Thành không ngờ thần quang ngũ sắc của đối phương lại là công phòng nhất thể, lực Kiếm Cưu hùng mạnh vô cùng chỉ có thể đánh văng đối phương ra xa ba trăm trượng, nhưng nhờ có thần quang ngũ sắc bảo vệ, đối phương vẫn bình an vô sự.
Bích Lạc Chân Quân lồm cồm ngồi dậy, chậm rãi nói:
- Đây là kiếm pháp gì vậy, quả thật là đáng sợ, không thể đỡ, không thể tránh, nháy mắt đã tới, uy lực hùng mạnh thật.
Dư Tắc Thành đáp:
- Đây là Nguyên Thần Hóa Kiếm mà ta tự nghĩ ra.
Bích Lạc Chân Quân nói:
- Kiếm pháp đáng sợ thật, bất quá dưới Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Quang Tuyến của ta, hết thảy chỉ là hư ảo, tan biến cho ta!
Nháy mắt nàng lại phát ra thần quang ngũ sắc, thần quang chiếu tới nơi nào, vạn vật nơi đó nháy mắt tan rã hóa khí, không gì có thể kháng cự lại.
Dư Tắc Thành thi triển Thốn Bộ Thiên Lý, thân hình biến hóa vô chừng để tránh né Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Quang Tuyến đáng sợ này. Nghe thấy tên này, Dư Tắc Thành nhớ tới lúc trước mình lấy được bí pháp Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến trong di tích Tiên Tần ở Vô Lượng tông. Một Đại một Tiểu, một Phá Diệt, một Diệt Tuyệt, xem ra hai bí pháp này ắt có liên hệ.
Trong quá trình tránh né, Dư Tắc Thành khẽ động, phóng ra hai thanh Phi Dực kiếm bằng kiếm pháp Xạ Nhan kiếm, nháy mắt đánh trúng đối phương. Nhưng thần quang ngũ sắc kia bùng lên trên thân thể Bích Lạc Chân Quân, sau khi hai thanh phi kiếm nổ tung không hề gây ra vết thương nào cho nàng cả. Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Quang Tuyến này quả thật vừa công vừa thủ, hết sức vẹn toàn. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
Pháp thuật này thật là đáng sợ, phải liều mạng thôi... Ngươi đã muốn chiến, vậy thì chiến.
Thình lình trên không dường như có mặt trời vừa mọc, lực lượng đạo Thần Dương tụ tập lại. Bầu trời đêm đầy sao lóe lên vạn đạo tinh quang, lực Tinh Thần ngưng kết. Sau lưng Dư Tắc Thành nổi lên chữ Sát, lực Sát Ma hiện ra, trán hắn khẽ động, Vạn Lôi tiên nhãn mở ra, lực Lôi Kiếp bạo phát. Chân nguyên trong thân thể tụ tập, lực Huyết Mạch khởi động. Thân hình hắn biến ảo không ngừng, đây là đạo Phân Phân Hợp Hợp.
Dư Tắc Thành đã dốc hết toàn lực, tập hợp sáu lực Thiên Đạo, nhảy vọt một cái hóa kiếm cưu. Lực Thiên Đạo thứ bảy lực Kiếm Cưu bạo phát, trong khoảnh khắc tụ tập bảy loại lực Thiên Đạo. Tụ tập lực lượng như vậy không phải là cộng dồn tất cả, mà phải tính theo cấp số nhân, gia tăng không biết bao nhiêu lần, nghênh đón một đòn Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Quang Tuyến của Bích Lạc Chân Quân.
Kiếm này đón gió chém ra, phóng xuất một đạo kiếm quang to tướng. Bích Lạc Chân Quân phát ra liên tục mười ba đạo thần quang ngũ sắc đánh trúng kiếm quang Dư Tắc Thành, khiến cho kiếm quang bùng nổ hào quang đủ các màu sắc. Nhưng lực lượng ẩn chứa trong kiếm quang quá mức hùng mạnh, hoàn toàn đứng vững trước lực công kích của thần quang ngũ sắc.
Rốt cục kiếm quang Dư Tắc Thành cũng đánh trúng Bích Lạc Chân Quân, kiếm quang nổ tung, những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tục. Trên Mật Vân Lôi Bạo nguyên vạn lôi giăng mắc, dưới một kiếm của Dư Tắc Thành, thiên địa nổ vang, họa trời xuất hiện. Lập tức cả vùng bình nguyên sụt xuống, trăm dặm bình nguyên biến thành thung lũng, Mật Vân Lôi Bạo nguyên hoàn toàn biến mất.
Sau khi xuất ra kiếm này, chợt một tiếng rắc giòn tan vang lên, bảy thanh mẫu kiếm của Dư Tắc Thành đều xuất hiện vết nứt, gần như muốn vỡ tan. Nếu không phải chúng là mẫu kiếm Hiên Viên, được bí pháp bảo vệ, e rằng lúc này cũng đã vỡ nát.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu, phi kiếm lục giai hoàn toàn không chịu nổi một kiếm tràn đầy lực lượng của mình, xem ra mình phải khẩn trương tinh luyện Cực Phẩm Nguyên Tinh, tế luyện phi kiếm, thăng bậc cho mẫu kiếm, bằng không sẽ không có kiếm mà dùng.
Tuy nghĩ vậy nhưng rất khó thực hiện, phương pháp tinh luyện Cực Phẩm Nguyên Tinh nào phải đơn giản như vậy. Có rất nhiều nguyên liệu trong mắt Trung Hưng Tổ Sư chỉ là nguyên liệu bình thường, vào thời kỳ của ông quả thật là như vậy. Nhưng ở hiện tại, những nguyên liệu ấy đã trở thành thiên tài địa bảo, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, có linh thạch cũng không mua được, chỉ có thể trông vào cơ duyên.
Lúc này phương xa vang lên một tiếng nổ, khiến cho cả mặt băng như chấn động. Khí tức này Dư Tắc Thành vô cùng quen thuộc, đây là Băng Tuyết Thần Giáp, Tuyết Dung Thần Quân đã bắt đầu sử dụng Tiên Thiên Linh Bảo. Có nghĩa là nàng đã gặp cường địch, không thể không lấy Linh Bảo ra đối phó.
Dao dộng của Băng Tuyết Thần Giáp lan truyền ra càng ngày càng xa, bởi vì trận chiến của bọn họ đã dẫn Thiên kiếp tới, trên không kiếp vân dâng lên. Lần trước phong ấn Huyền Võ Đại Đế, các Chân Nhất Thần Quân đã bày pháp trận che giấu Thiên kiếp, lần này vì không có pháp trận, cho nên đã dẫn phát Thiên kiếp.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang suy nghĩ miên man, trong thung lũng mà hắn vừa xuất kiếm tạo ra, chợt có một điểm sáng bay lên. Bích Lạc Chân Quân lại xuất hiện, xem ra không hề bị tổn thương. Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Quang Tuyến này quả thật quá mức thần kỳ, một đòn mạnh mẽ gây ra họa trời của Dư Tắc Thành vẫn không gây thương tổn được cho nàng.
Dư Tắc Thành lẩm bẩm trong miệng như điên dại:
- Ta phải tu luyện Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, ta phải luyện, nhất định phải luyện... Ta không tin, nếm thử một kiếm nữa của ta!
Nháy mắt tụ tập sáu loại lực Thiên Đạo, Dư Tắc Thành chuẩn bị xuất kiếm cưu chém tiếp.
Thình lình Bích Lạc Chân Quân chỉ vào Dư Tắc Thành, quát lớn:
- Cực quang thiên biến, nguyên từ nghịch chuyển, khí huyết phiên đằng, ngũ sắc thiên thành.
Dư Tắc Thành chợt thấy trước sau người dường như có vô số cánh tay đang níu kéo mình, cả đất trời dường như đảo lộn. Lực Huyết Mạch trong sáu loại lực Thiên Đạo lập tức rối loạn, lập tức cả sáu loại lực Thiên Đạo chuẩn bị hóa kiếm cưu sụp đổ. Không ngờ lực Nguyên Từ của đối phương lại có thể ảnh hưởng tới chân nguyên huyết mạch của mình.
Lập tức kiếm cưu của Dư Tắc Thành tự động sụp đổ, Bích Lạc Chân Quân hóa thần quang bay lên. Lúc này toàn thân nàng toàn là thần quang ngũ sắc, đánh về phía Dư Tắc Thành.