Dưới chân xuất hiện đại lục, liếc mất nhìn lại vô biên vô hạn. trên đại lục phóng mất nhìn bốn phía, trước mất xanh ngất.
Vô Danh Thần Quân là người đầu tiên hạ xuống, từ trăm trượng trên cao hướng mặt đất roi xuống, nguyên do bởi vì Đồng Lộ phù. mọi người toàn bộ ở phía sau lão, cùng nhau hạ xuống.
Khi Vô Danh Thần Quân vừa roi xuống, đột nhiên từ trên cao đạp một cái, roi xuống trên mặt đất. mặt đất kia phập phồng giống như cuộn sóng, thổ địa cuồn cuộn, giống như sóng lớn ngập trời, hướng ra bốn phía cuốn đi tất cả.
Đại địa này cuồn cuộn đủ ngàn trượng, mà đại địa cuồn cuộn qua đi lập tức khôi phục bình thường, có thể thất được uy Thiên Đạo một cước này của Vô Danh Thần Quân.
Dư Tắc Thành cũng ở trên cao hạ xuống, đã phát hiện mặt đất vốn có vô số cây cỏ kia, sau một cước này, cây cỏ trong vòng trăm trượng lập tức giống như sống, rất nhanh lui về phía sau, đem trong vòng trăm trượng nơi đây dọn ra khoảng không.
Trong nháy mắt mọi người đều roi xuống đất, mọi người toàn bộ chân bước trên mặt đất, không ai ngự không ngự khí. đây là kinh nghiệm trong Thiên Lại cố thành, nơi này tốt nhất không nên ngự không ngự khí. bằng không rất dễ gặp phải cương phong công kích, pháp trận na di.
Dư Tắc Thành sau khi roi xuống đất, liếc mất nhìn lại, chỉ thấy bầu trời nơi này mây mù lượn lờ, không thấy mật trời, mây mù kia gần như muốn áp sát mặt đất.
Trên mặt đất một mảnh cây rừng xanh ngất bao la, khắp nơi đều là màu xanh không gì sánh được, cây cỏ khắp nơi trên mặt đất, hoa nỡ khắp nơi, lá xanh mơn mờn. cỏ xanh mây trắng, nơi này là một mảnh hài dương cây cối hoa cỏ.
Mọi người roi xuống đất, Vô Danh Thần Quân vừa nhìn hoàn cảnh, nói:
- Nơi này hẳn là Cực Hoàn Thụ Hài của Thương Đãng Thiên, các vị để ta dẫn đường, tối thiểu cũng bớt đi được tám vạn dặm.
Băng Tâm Chân Quân nhìn mảnh thiên địa này, nói:
- Quả thực như vậy, được rồi, các vị chúng ta xuất phát.
- Vô Danh tiền bối, phiền ngươi dò đường, Hỏa Thần tiền bối, phiền ngươi chấn nhiếp quần yêu, sư thúc ngươi cơ động cứu hộ, mọi người chú ý an toàn, theo kịp đội ngũ.
Băng Tâm Chân Quân bắt đầu hạ mệnh lệnh, chỉ có nàng mới có thể bày ra lời thề tâm ma kia, đây là cơ sỡ tín nhiệm lẫn nhau của tiêu đội. Mật khác năng lực chỉ huy của nàng rất mạnh, từ tín nhiệm của những Chân Nhất này đối với nàng thì có thể nhìn ra, cho nên Dư Tắc Thành cũng nghe theo mệnh lệnh của nàng.
Vô Danh Thần Quân hùng mạnh nhất chính là thiên địa cảm ứng, trực giác phán đoán, hơn nữa khí vận của bàn thân lão cực mạnh, gặp dữ hóa lành, có lão dẫn đường, hoàn toàn là thông đạo an toàn nhất nhanh nhất.
Mà khi Hỏa Thần bước đi, một loại khí tức hỏa diễm hùng mạnh từ trên người nàng hiện lên. mọi người một đường đi về phía trước, tất cả cây cối hoa cỏ e ngại uy Thiên Đạo của nàng, toàn bộ tự động tránh ra.
Khi mọi người đi ra khỏi bãi đất trống này, những cây cối hoa cỏ đã ly khai kia đều lao trở về đây, hơn nữa còn có một ít hoa cỏ vì tranh đoạt vị trí bắt đầu vung tay, quấn xé lẫn nhau.
Mọi người một đường đi tới, bởi vì đe dọa của Hỏa Thần. Hỏa khắc Mộc, lại do Vô Danh Thần Quân dẫn đường, một đường thông suốt. Thế nhưng phía sau bọn họ, cây cối hoa cỏ vừa tránh ra lập tức trở về vị trí cũ. liếc mất nhìn lại, phía sau vẫn là một mảnh bích lục vô ngần.
Cúc Khuyết Chân Quân ở bên cạnh nói:
- Nơi này là Cực Hoàn Thụ Hài của Thương Đãng Thiên, chính là một trong chín thiên đã bị thăm dò ra, trài qua vạn năm vô số lần thăm dò, Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận ngoại vi của Thiên Lại cổ Thành này đã bị thăm dò ra mười vạn dặm giang sơn.
- Chẳng qua có người nói Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận này tổng cộng có chín mươi chín thiên thế giới, hiện tại mới thăm dò ra trấn áp chín thiên, hãn là một phần mười của toàn bộ Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận.
- Cực Hoàn Thụ Hải này chính là một trong những địa vực ngoài cùng của Thương Đãng Thiên, dài ba ngàn dặm. rộng ba ngàn dặm. qua hết Cực Hoàn Thụ Hài này phía trước chính là Kinh Vân Thiên, nơi đó còn là thế giới chưa khai phá. là mục tiêu của chúng ta.
Dư Tắc Thành hôi:
- Chín mươi chín thiên? Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận?
Nhất Kiếm Chân Quân bên cạnh đáp:
- Đúng vậy, chín mươi chín thiên, mỗi một thiên đều có chín địa vực lớn, mỗi chỗ địa vực đều có thể hóa thành mười vạn dặm giang sơn, mỗi lần đều là đại trận diệt sát, nguy cơ trùng trùng.
- Chín mươi chín thiên này chẳng qua mới chỉ là ngoại vi phòng ngự Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận của Tiên Tần Pháo đài Thiên Lại. Đáng tiếc chúng ta vô số tu sĩ, hai vạn năm qua chẳng qua mới trấn áp một phần mười, ngay cả cửa chính của Pháo đài Thiên Lại cũng không tìm được.
Tư Cầm Tà Quân đột nhiên nói:
- Không nên tự coi nhẹ mình, kỳ thực những năm gần đây, có người đã xuyên qua Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận của chín mươi chín thiên này, tiến vào nội bộ của Pháo đài Thiên Lại, chẳng qua những người này đạt được chỗ tốt gì, làm sao thông qua, đánh chết cũng không chịu nói.
- Thế nhưng truyền thuyết, thông qua chín mươi chín thiên của Ngũ Hành Lưỡng Nghi Vi Trần trận này, chính là các loại thương thất của Pháo đài Thiên Lại, nếu như có thể tiến vào đến nơi đó, vậy chính là tiến vào kho báu, được của trời cho, muôn đời không lo, đời này có hy vọng phi thăng.
- Kỳ thực còn có một truyền thuyết, Pháo đài Thiên Lại này chính là luyện khí tối cao của Thủy Hoàng bệ hạ. bàn thân đã vượt qua tiên bảo, những năm này nó thủy chung đang không ngừng diễn biến tiến hóa, cho nên mới lớn như vậy.
- Năm đó khi Tiên Tần đế quốc tan vỡ, những người khống chế pháo đài toàn bộ rời khỏi
pháo đài, tạp binh nô bộc còn lại dần dần không theo kịp tiến hóa của bàn thân pháo đài, cuối cùng đều bị trục xuất đến Vực Ngoại tinh không của pháo đài, cũng chính là những người thành lập Vân Hải Thanh Minh tông.
Tư Cầm Tà Quân chính là trường lão của Ám Ma tông, chuyện hấn nói đều là chân thật đáng tin, mọi người nghe được đều không ngừng gật đầu.
Dư Tắc Thành nhìn trước mất chỗ mọi người đến thụ hài vô cùng lập tức tách ra, tránh ra xa xa, nói:
- Cây cỏ trong thụ hài này đều là tiểu yêu sao?
Cúc Khuyết Chân Quân đáp:
- Coi như là yêu đi, đều là sinh linh của Tiên Tần nuôi trồng ra, chúng ta có thể gọi là yêu.
- Cực Hoàn Thụ Hài này có thể nói những cây cối hoa cỏ này toàn bộ đều là thực yêu, hơn nữa thụ hài chỉ căn. cổ thụ vạn năm đã bị trấn áp, hiện tại bị đắm chìm trong trạng thái ngủ say, có thể nói không có sự tồn tại của thiên niên chỉ yêu (yêu ngàn năm).
- Kỳ thực mảnh thụ hãi này, những thực yêu này chính là nơi lương thào của chiến thú Tiên Tần hung mãnh ở mấy chỗ địa vực khác trong Thương Đãng Thiên.
Nói đến đây, phía trước xuất hiện một đạo kiếm quang, một Nguyên Anh Chân Quân ngự kiếm phi hành, hơn nữa vô số mãnh thú phi hành vây quanh công kích hắn.
Những mãnh thú này, có giống như muỗi, có giống như ruồi, có giống như ung, có giống
như voi.
Vô Danh Thần Quân nhìn tới nơi đó, lập tức chuyển hướng, đi về phía bên cạnh.
Tên Nguyên Anh kia từ xa nhìn thấy đám người Dư Tắc Thành, giống như mừng rỡ quá đỗi bay về phía bên này, thế nhưng không biết vì sao phương hướng biến đổi, bay về hướng ngược lại.
Cúc Khuyết Chân Quân nói:
- Người này xong rồi, đáng tiếc mấy trăm năm tu hành, không ngờ chết ở nơi này.
- Nơi này đừng tường rằng pháp trận bị phá. trận nhãn bị áp, đã không cách nào mờ rộng thiên địa, cổ thụ vạn năm ngủ say, không có thực yêu hùng mạnh.
- Thế nhưng Tiên Tần pháp trận nào chỉ đơn giản như vậy, người này lần đầu tiên đến đây, không ngờ dám ngự không phi hành, hoàn toàn bị Cực Hoàn Thụ Hài mê hoặc, ở trong mất hắn là bay về phía chúng ta, kỳ thực đã bay ngược lại.
- Tiếp tục chiến đấu như vậy sẽ chỉ càng ngày càng lún sâu, đừng thấy Cực Hoàn Thụ Hài này chỉ có ba ngàn dặm thiên địa, thế nhưng năm đó khi không có trấn áp, có thể hóa sinh trăm vạn dặm. sau ba mươi ngày, nhất định nguyên khí tiêu hao không còn, chết ở trong thụ hài này.
Dư Tắc Thành nói:
- Những mãnh thú này là cái gì?
Cúc Khuyết Chân Quân đáp:
- Đều là Long Văn, Phượng Dăng, Phi Tượng... các loại trùng thú còn nhỏ của thụ hài nuôi dưỡng. Mãnh thú hùng mạnh. Vân Hải Thanh Minh tông sẽ không để bọn chúng tồn tại trong thụ hài.
Trong quá trình nói chuyện, đột nhiên Vô Danh Thần Quân dừng lại không tiến, nói:
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL- Chờ một chút, có chút không đúng, trạng thái của hoa yêu trong thụ hài không đúng, trên đường đi chúng nó quá mức ân cần đi theo chúng ta, không ngừng nỡ rộ vì chúng ta.
Nhất thời mọi người toàn bộ dừng lại, Hỏa Thần hỏi:
- Cần ta đốt thụ hài này không?
Băng Tâm Chân Quân lấc đầu, nói:
- Khác thường nhất định có cái gì, chờ một chút nhìn xem.
Dư Tắc Thành quay đầu lại cảm ứng một chút, quả nhiên vô số hoa yêu trài rộng trước sau, chúng nó e ngại thần uy hỏa diễm của Hỏa Thần tránh ở ngoài trăm trượng, đi theo mình, nỡ rộ vì mình, nhìn mình, giống như đau khố cầu xin.
Dư Tắc Thành nói:
- Không nên động thủ, nguyên nhân do ta. Các ngươi chờ ta một chút.
Nói xong, Dư Tắc Thành rời khỏi đội ngũ, đi ra trăm trượng.
Lập tức vô số hoa yêu vây xung quanh hắn. vì hắn nỡ ra, trong nháy mắt toàn bộ thụ hài đều giống như trăm hoa đua nỡ, hóa thành biển hoa.
Dư Tắc Thành lặng lẽ ngồi xổm xuống, vuốt ve một cây hoa lan nho nhỏ nỡ ra ở trước mật hắn. nói:
- Thì ra là các ngươi, bọn nhỏ...
Đóa hoa của cây hoa lan kia nở ra lớn chừng một thước, nó cảm thụ được vuốt ve của Dư Tắc Thành, dường như vô cùng vui vẻ.