Tiên Ngạo

Chương 989: Phong Đô Đại Đế

Thấy Dư Tắc Thành cười mỉm. hai tên Nguyên Anh Chân Quân đối diện kinh ngạc ngẩn người. Đã bao nhiêu năm qua, không ai dám coi thường bọn chúng như vậy, xem ra tên Kim Đan Chân Nhân này chán sống rồi đây.

Dư Tắc Thành cũng không thèm đếm xia tới hai người bọn chúng, lòng thầm quyết định làm chính sự của mình trước, sau đó trở ra chấn chinh lại sơn hà.

Dư Tắc Thành đi thẳng về phía trước, hoàn toàn không nhìn tới hai người đối phương.

Hai tên Nguyên Anh Chân Quân lập tức nổi giận đùng đùng, chỉ là một tên Kim Đan Chân Nhân nho nhỏ lại tỏ ra ngông cuồng kiêu ngạo như vậy, dám khinh miệt mình, quả thật là muốn chết.

Một tên trong đó khẽ run tay, một đạo hắc quang phóng về phía Dư Tắc Thành.

Trong đại điện Ám Ma này, mọi người đều tồn tại dưới hình thức nguyên thần, nếu muốn so chiêu trong đại điện Ám Ma, chỉ có các loại đại pháp vô hình của Vô Hình Ám Ma tông là có thể sử dụng.

Nhưng những tu sĩ đạt tới cảnh giới Nguyên Anh. Phản Hư đã sớm nhất pháp thông vạn pháp đều thông, có thể nương theo các loại đại pháp vô hình của Vô Hình Ám Ma tông, pha trộn vào đó các loại tiên thuật pháp lực có lực sát thương khác, chuyên phá nguyên thần của đối phương để có thể tiêu diệt đối phương.

Chỉ cần đánh cho tan tác nguyên thần đối phương, ngoại trừ tu sĩ tinh thông thuật đệ nhị nguyên thần, Thân Ngoại Phân Thân, những tu sĩ khác không chết cũng trọng thương.

Đạo hắc quang kia chính là như vậy, mau lẹ vô cùng, nháy mắt đã bắn trúng Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành vẫn đứng nguyên không nhúc nhích, không tổn thương mày may nào. Tuy rằng bề ngoài hắn có hình dáng của Kim Đan Chân Nhân, nhưng thực lực lại là Phản Hư Chân Nhất, giữa hai bên chênh lệch một trời một vực. Một đòn của Nguyên Anh Chân Quân nho nhỏ không thể làm thương tổn đến hắn.

Tên Nguyên Anh Chân Quân lập tức biến sắc, tuy nhìn bề ngoài đối phương là Kim Đan Chân Nhân, nhưng sau khi tấn công trúng đích, pháp lực dội ngược. lập tức biết ra đối phương chính là Phản Hư Chân Nhất.

Y lập tức biến sắc, lắp bắp nói:

- Xin lỗi, xin lỗi, tiền bối, vãn bối nhận lầm người, vãn bối...

Nói gì cũng vô ích, có đi mà không có lại là phi lễ, thình lình Dư Tắc Thành sử dụng Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật quét về phía đối phương, trong đó ẩn chứa Kiếm Ý Hư Vô của mình.

Một đòn trúng đích, tên Nguyên Anh Chân Quân bị Kiếm Ý Hư Vô đánh nát, hóa thành hư vô, táng mạng đương trường.

Dư Tắc Thành nhìn về phía tên còn lại, tên nọ lập tức lùi về phía sau một bước, kinh hô thất thanh:

- Ta... ta là đốc tra sứ của Vô Hình Ám Ma tông, do Côn Bằng Yêu Vương Đại trường

lão bổ nhiệm, ngài không thể giết ta. Nếu giết ta, Côn Bằng Yêu Vương Đại trưởng lão sẽ...

Dư Tắc Thành giơ tay phải lên tiêu diệt tên nọ, nhưng hắn vừa giơ tay chưa kịp xuất chiêu, tên Nguyên Anh Chân Quân kia bất ngờ hét lên thảm thiết, tiêu tan tại chỗ, không biết là ai âm thầm ra tay.

Dư Tắc Thành ngẩng đầu nhìn quanh, từ một góc tối gần đó, một lão nhân gầy gò chậm rãi bước ra, chính là lão đã ra tay.

Lão cười ha hà:

- Ta không ưa bọn chúng đã từ lâu, chỉ biết ôm chân lão Côn Bằng kia ý thế hiếp người. Hay lắm, lần này là do ngươi giết, thật sự là êm đẹp.

Lão nhân gầy gò này chính là Phong Đô Đại Đế, Nguyên Anh Chân Quân năm xưa rất thích thi kỹ. Khi đó lúc mình gặp lão lần đầu tiên, tu vi mình chỉ mới Trúc Cơ.

Sau mình bị Mộ Yên Tiên Tử ép bức quá đáng ở Vô Lượng tông, bèn mời ra nhân sĩ chuyên nghiệp Trương Tông Đạo xuất thủ, ám sát Mộ Yên Tiên Tử. Phong Đô Đại Đế này chính là một trong số những sát thủ ấy, thi thể Mộ Yên Tiên Tử về tay lão. Không ngờ bao nhiêu năm trôi qua, còn có thể gặp lại lão.

Hiện tại Phong Đô Đại Đế trông tràn đầy sức sống, không còn vẻ gầy gò khô héo như trước, đây là phản ứng tu vi của Phản Hư Chân Nhất.

Dư Tắc Thành không nhịn được lên tiếng nói:

- Không thể nào, lão mà cũng có thể thăng Phản Hư Chân Nhất hay sao?

Phong Đô Đại Đế nghe vậy bèn nói:

- Sao hả, bằng vào cái gì mà ngươi trở thành Phản Hư Chân Nhất được, ta lại không được?

- Ngươi dám coi thường sỡ thích của lão đầu tử này sao? Các ngươi không hiểu được cái đẹp của các nàng, chính nhờ các nàng giúp đỡ, ta mới có thể ngộ ra Thiên Đạo.

- Ngươi chỉ mất thời gian hơn hai trăm năm đã trở thành Phản Hư Chân Nhất, chưởng môn một phái, thiên hạ đệ nhất nhân. Ha ha. nhớ tới năm xưa lúc gặp ngươi, quả thật như giấc mộng.

- Ta còn định nói: "Không thể nào, ngươi mà cũng có thể thăng Phản Hư Chân Nhất hay sao?"

Dư Tắc Thành cười lớn. ôm quyền nói:

- Tiền bối chế nhạo rồi, là ta sai. Thật là khó tin, xem ra gừng càng già càng cay, tiền bối ngài quả thật là anh hùng lão luyện.

Phong Đô Đại Đế cũng cười vang:

- Đám lão huynh đệ chúng ta ngoại trừ lão Lưu phế vật kia, thăng tiến Phản Hư Chân Nhất không vượt qua nổi Thiên kiếp, đã tiêu tan.

- Cẩu đông tây, Tam Hỏa đều đã trở thành Phản Hư Chân Nhất. Không ngờ ngươi cũng có thể gia tăng tu vi nhanh như vậy.

cầu đông tây chính là Trương Tông Đạo, Tam Hỏa là Tam Hỏa Chân Quân của Hỏa Vân tông, xem ra bọn họ đều đã trở thành Phản Hư Chân Nhất.

Dư Tắc Thành nói:

- Thật là hay quá, Tông Đạo tiền bối, Tam Hỏa tiền bối đều đã thăng tiến Phản Hư Chân Nhất, hay quá... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Đúng rồi tiền bối, vì sao Vô Hình Ám Ma tông lại ra nông nỗi này vậy?

Phong Đô Đại Đế buông tiếng than dài:

- Ôi, cũng tại lão khốn Côn Bằng kia. Mười ba trưởng lão chỉ còn ba, tất cả là do lão ta định đoạt. Chẳng những lão không lo liệu chuyện gì mà còn gây loạn, khiến cho phong thái nghiêm cẩn của Vô Hình Ám Ma tông trước kia giờ đây trở nên bại hoại vô cùng.

- Hai con chó nhỏ này chỉ quen ức hiếp người khác, cưỡng mua ép bán, dùng lợi không dụ được thì uy hiếp, nâng giá trên trời, bất nạt kẻ yếu, vơ vét linh thạch khắp nơi, còn ai dám tới nơi đây nữa?

- Nếu không phải ta không còn nơi nào để đi, ta cũng sẽ không tới nơi này.

- Lòng người tan rã, thật khó lòng lãnh đạo.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Vì sao lại như vậy, không ai ngó tới chuyện này sao?

Phong Đô Đại Đế nói:

- Có chứ, ngươi tới đây rồi, không phải có người lo rồi sao? Theo những gì ngươi đã làm mấy năm qua, ta biết nhất định ngươi sẽ đứng ra. Muốn làm thiên hạ đệ nhất thượng môn, ngươi sẽ không bỏ nơi này.

- Cho nên dù hai người bọn chúng dâng cho ta nhiều mỹ nữ như vậy, ta cũng thẳng tay giết luôn bọn chúng... a, ta lỡ lời rồi, ha ha ha...

Con bà nó, thì ra Phong Đô Đại Đế mới là kẻ đứng sau lưng hai tên Nguyên Anh Chân Quân này. Thấy mình xuất hiện, lão bèn giở trò qua cầu rút ván giết chúng đi, không phải lỡ lời gì cả. lão cố ý nói cho mình biết chuyện này. Những lão già này rất giỏi già vờ ngơ ngác, thật ra không ai ngốc cả.

Dư Tắc Thành không nhịn được lắc lắc đầu:

- Tiền bối ngài xem, hiện tại Vô Hình Ám Ma tông đã tới nông nỗi này, ta phải ra tay, không thể để một vùng Niết Bàn tịnh thổ này trở thành một noi ô uế.

- Đây là nhà của chúng ta, chúng ta không thể để cho nó sụp đổ, nhất định phải khôi phục lại nơi này sạch sẽ sáng sủa như trước.

Phong Đô Đại Đế vỗ tay thật mạnh:

- Nói rất đúng, nói rất đúng, lời ngươi tràn đầy chính nghĩa. khiến cho người ta nghe thấy phải máu nóng trào sôi. Quả nhiên là nhân tài của Vô Hình Ám Ma tông ta, đen cũng có thể biến thành trắng, trắng cũng là đen...

Dư Tắc Thành cười nói:

- Ta không có trắng đen đen gì cả, chỉ có một kiếm nơi tay.

- Tóm lại nơi này phải hồi phục lại bộ dáng trước kia, ta không biết thì thôi, đã biết rồi sẽ không ai có thể ngăn được quyết định của ta, không ai ngăn ta được!

Phong Đô Đại Đế gật gật đầu:

- Ta ủng hộ ngươi, ta sẽ đi gọi bọn cầu đông tây, Hỏa Tam tới đây, mọi người cùng ủng hộ ngươi.

- Tuy rằng thời gian vừa qua ta nhận được rất nhiều lợi ích. nhưng ta vẫn thích như trước kia hơn. ôi, rốt cục mấy năm qua, ta đã hiểu được thế nào là giết gà lấy trứng, tát ao bắt cá.

Xem ra trong những năm qua, Phong Đô Đại Đế không tránh khỏi trách nhiệm khiến cho Vô Hình Ám Ma tông trở nên nông nỗi này. Nhưng cũng vì như vậy, đám Chân Nhất Thần Quân thời gian qua kiếm được khá nhiều ích lợi đều cảm thấy hối hận về quyết định năm xưa của mình. Xem ra kế hoạch hồi phục Vô Hình Ám Ma tông trở lại như năm xưa của mình hẳn không thành vấn đề, quả là chính nghĩa sẽ được ủng hộ.

Dư Tắc Thành tiến tới trung tâm giao dịch tin tức. May là nơi này là trung tâm của tông môn, không đóng cửa như những trung tâm khác.

Nhưng nơi này cũng vô cùng lạnh lẽo hoang lương, gần như không có đệ tử nào ở đây công tác, muốn tìm chút tin tình báo mệt nhọc vô cùng.

Dư Tắc Thành bắt đầu điều tra Câu Trần Đại Đế, Luyện Yêu Hồ.

Luyện Yêu Hồ là Thần khí của Yêu tộc, do Yêu Hoàng của Thiên Yêu nhất tộc Câu Trần Đại Đế nắm giữ trong tay.

Câu Trần Đại Đế tồn tại từ nhiều vạn năm trước, là một trong Tứ Đế của Yêu tộc. Nghe đồn Đại Thần Nữ Oa sử dụng Luyện Yêu Hồ, tế luyện chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm, mới sinh ra được Tứ Đế hùng mạnh nhất.

Sau Tiên tộc quật khởi, hoàn toàn lật đổ nền thống trị của Yêu tộc.

Trong Tứ Đế của Yêu tộc, Chúc Dung Đại Đế phản bội Yêu tộc, trở thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của Tiên tộc. Tu La Đại Đế bị phong ấn ở Cửu Trùng Thiên nơi Vực Ngoại. Câu Trần Đại Đế bị trấn áp ở khu vực Cửu Minh, Huyền Võ Đại Đế bị phong ấn ở Bắc Cực Thiên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất