Tiên Nghịch

Chương 1656: Nhân tụ

Bên ngoài tu chân tinh chỗ Vương Lâm trong La Thiên Tinh Vực, giờ phút này sương mù trong tinh không quay cuồng, tiếng ầm ầm vang vọng. Những tấm đá gào thét lao ra. Trong phút chốc liền có rất nhiều tấm xuất hiện, ngưng tụ lại, không phải là dung hợp mà mơ hồ tạo thành một vòng tròn.
 
Hình dáng của nó không tròn vẹn, không thấy rõ cụ thể là cái gì nhưng luồng khí tức tang thương từ nó lan ra lại tạo thành uy áp kinh thiên động địa. Nhưng Vương Lâm vừa nhìn thấy, tâm thần liền ầm vang.
 
Hắn biết rõ đây là vật gì. Hôm nay dù tâm thần chấn động nhưng thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, không chút biến hóa, chỉ đứng đó bình tĩnh nhìn lại.
 
Rất nhanh lại có những tấm đá từ trong sương mù lao ra, tiến vào trong vòng tròn không hoàn chỉnh này. Dần dần, càng nhiều tấm đá tiến tới, hình dạng của nó cũng từ từ trở nên đầy đủ.
 
Xuất hiện trước mắt Vương Lâm là một cánh cửa khổng lồ!
 
Cánh cửa này không phải là cánh cửa đi thông tới Tiên Cương đại lục mà là cánh cửa tiến vào trung tâm của động phủ này!
 
Cánh cửa này dù Vương Lâm lần đầu nhìn thấy nhưng hắn lại không hề xa lạ. Từ những mảnh tạo thành cánh cửa này, hắn cảm nhận được khí tức của ngoại vực chiến trường trên Chu Tước Tinh!
 
Hắn đã từng triển khai toàn bộ thần thức ở nơi đó, thấy được cảnh tượng kinh thiên! Đó là một cánh cửa bị đánh vỡ tan!
 
Hôm nay cánh cửa động phủ bị thiên đạo đánh tan năm đó lại ngưng tụ một lần nữa, dẫn tới kịch biến kinh thiên trong động phủ giới!
 
Cánh cửa này sừng sững trong tinh không, lớn tới vô tận, từ xa nhìn lại trông rất hoành tráng. Giờ phút này dù nó đã gần đầy đủ nhưng vẫn còn một vài chỗ có rất nhiều khe hở. Nhưng rất nhanh, từ trong sương mù bốn phía có rất nhiều những mảnh đá vụn bay tới.
 
Đám đá vụn này đúng là một bộ phận của cánh cửa tiêu tán trong tinh không!
 
Giờ phút này chúng ngưng tụ một lần nữa, cấp tốc lao tới, đồng loạt bịt kín những cái khe trên cánh cửa. Cùng lúc đó, nhờ đám đá vụn lấp đầy, cánh cửa đã trở nên hoàn toàn đầy đủ, tỏa ra một khí thế chấn động tinh không!
 
Luồng khí thế này hóa thành một cơn gió lốc, cuốn động cả cánh cửa. Cơn lốc này gào thét, tạo thành một luồng lực lượng cường đại khuếch tán ra.
 
Xa xa trong tinh không, bên trong sương mù ầm vang vặn vẹo. Đám sương mù nơi này lập tức mỏng đi không ít. Chỉ thấy ánh sáng bảy màu lóe lên, đạo nhân bảy màu bước từng bước đi ra!
 
Thần sắc hắn âm trầm, vừa hiện thân liền nhìn thấy ngay cánh cửa khổng lồ, cũng nhìn thấy Vương Lâm đang ngồi trên tu chân tinh nọ!
 
-Hóa ra là ngươi!
 
Sát khí trong mắt đạo nhân bảy màu lóe lên, nội tâm cũng được nới lỏng. So với việc hồn thứ ba bị Chiến lão quỷ đoạt được, hắn càng hy vọng là do Vương Lâm đoạt được hơn.
 
-Chỉ cần không phải là Chiến lão quỷ thì vẫn còn có thể thay đổi được!
 
Đạo nhân bảy màu vung tay áo, thân thể bước từng bước về phía trước, muốn đi tới tu chân tinh bên cạnh cánh cửa kia!
 
Nhưng trong nháy mắt khi bước chân hắn nhấc lên, lực lượng của cơn lốc trên cánh cửa liền bùng lên điên cuồng đẩy tới, khiến cho thân thể đạo nhân bảy màu vặn vẹo, không thể không ngừng bước, thần sắc biến đổi bị cơn lốc kỳ dị kia đẩy lui liên tiếp.
 
Cùng lúc đó, ở một hướng khác, thân thể Chiến lão quỷ nhoáng lên. Trong nháy mắt khi hắn xuất hiện, sương mù bốn phía lập tức bị cuốn đi. Chiến lão quỷ đứng ở đó, mái tóc bạc trắng tung bay, đôi mắt của thân ảnh mơ hồ mặc áo choàng bao phủ bên ngoài thân thể hắn cũng lộ ra ánh sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm vào cánh cửa khổng lồ bên ngoài tu chân tinh.
 
Là một trong ba hồn của Thất Thải Tiên Tôn, giờ phút này hắn cũng giống như đạo nhân bảy màu đều thở phào một hơi, ánh mắt cũng lộ ra sát khí ngập trời.
 
-Là hắn! Dù hắn có thiên đạo nhưng nếu hắn lấy được hồn thứ ba thì hắn đúng là tìm chết rồi. Hắn phải chết là cái chắc!
 
Hư ảnh mơ hồ bên ngoài thân thể Chiến lão quỷ hiện lên thần sắc dữ tợn, hai tay nắm chặt nhưng không lập tức tiến tới mà vung tay áo lên, trong nháy mắt liền đối kháng với lực lượng của con lốc.
 
Ầm một tiếng, thân thể Chiến lão quỷ và hư ảnh bên ngoài hắn vội vàng lui lại phía sau nhưng ánh sáng kỳ dị trong mắt lại càng sáng!
 
Hai người này xuất hiện Vương Lâm không hề bất ngờ. Hồn thứ ba thức tỉnh, đại môn ở trung tâm của động phủ ngưng tụ, hiển nhiên sẽ bị người ta phát hiện ra.
 
Không nhìn tới hai người đang phải lui lại bên ngoài đại môn, Vương Lâm cúi đầu, nhìn thoáng qua thi thể Tạ Thanh vẫn đang quỳ ở đó không nhúc nhích, vẻ bi ai trong mắt càng đậm.
 
-Ngươi thích thu lan trong dãy núi này, vậy thì an nghỉ ở đây đi. Có thu lan làm bạn, đợi ta tới đánh thức ngươi.
 
Vương Lâm thì thào, tay phải giơ lên điểm một chỉ về phía trước.
 
Lập tức cả sơn cốc ầm vang. Thu lan trên mặt đất bị cuốn đi, từ từ bao phủ lấy thi thể của Tạ Thanh, cuối cùng biến mất trước mặt Vương Lâm, hóa thành một ngôi mộ mọc đầy thu lan.
 
Than nhẹ một tiếng, Vương Lâm cầm lấy một bó thu lan, đặt ở phía trước, chân phải bước từng bước. Một bước này, thân thể hắn đã rời khỏi sơn cốc, xuất hiện trên bầu trời.
 
Lại bước tiếp một bước, thân ảnh Vương Lâm biến mất, tiến vào trong tinh không. chỉ còn một bó thu lan từ trên bầu trời hạ xuống, chập chờn trong gió nhưng không thay đổi phương hướng mà từ từ rơi vào bên trong sơn cốc, rơi lên trên ngôi mộ.
 
Thu lan rất đẹp, giống như ngập tràn sinh cơ, sau khi hạ xuống đột nhiên tỏa ra u quang. Dưới u quang này, bó thu lan liền hóa thành nhiều mảnh.
 
Giờ phút này nó bị gió thổi bay, những mảnh vỡ cuốn theo gió rơi lên trên mặt đất ngoài sơn cốc.
 
Từ đó về sau, tu chân tinh vô danh này cứ mỗi khi tiết trời vào thu là thu lan lại ngập tràn mặt đất. Hương lan thơm ngát làm bạn với Tạ Thanh đang an nghỉ ở nơi này.
 
Trong tinh không, bên ngoài đại môn, gió lốc gào thét, tỏa ra lực lượng ngăn cản tất cả mọi người bước vào trừ Vương Lâm. Trong cơn gió lốc này, Vương Lâm lại không hề gặp chút nguy cơ!
 
Gió lốc này là do đại môn ngưng tụ ra. Cánh cửa này chính là do hồn thứ ba thức tỉnh dẫn động. Mà hồn thứ ba đang ở trong cơ thể Vương Lâm! Cho nên trong cơn lốc này, Vương Lâm không hề bị ảnh hưởng.
 
Phía trước hắn là đại môn phía sau là tu chân tinh kia. Trong mắt hắn, trừ đại môn này ra thì còn có đạo nhân bảy màu và Chiến lão quỷ!
 
-Vương Lâm, ngươi đưa hồn thứ ba cho ta, lão phu cam đoan ngươi và cả tiên giới an toàn. Lão phu còn có thể mở cánh cửa thông tới Tiên Cương đại lục, cho ngươi đi tới Tiên Cương đại lục!
 
Chiến lão quỷ không chốn nổi cơn lốc mạnh mẽ kia, sau khi Vương Lâm xuất hiện, hắn cảm nhận rõ ràng hồn thứ ba ở trong cơ thể Vương Lâm, lập tức truyền âm nói.
 
-Vương Lâm, nếu ngươi cho ta hồn thứ ba thì bổn tôn có thể cho thê tử của ngươi sống lại! Thiên đạo bổn tôn không cần cũng không cướp đoạt với ngươi. Động phủ giới này bổn tôn cũng không cần, toàn bộ tặng ngươi. Hồn thứ ba chỉ cần hồn thứ ba. Ngươi sau khi cho ta ta liền rời khỏi nơi này, suốt đời không bước vào đây nữa!
 
Ngươi thấy sao?
 
Ánh mắt đạo nhân bảy màu lóe lên, giọng nói âm trầm truyền âm nói.
 
Lời nói của hắn hấp dẫn hơn Chiến lão quỷ nhiều. Nếu không phải vì quan hệ với Tạ Thanh, Thanh Thủy, Tư Đồ Nam thì chắc chắn Vương Lâm sẽ động tâm!
 
Nhưng giờ phút này Vương Lâm dường như không nghe thấy gì hết. Hắn đứng trước đại môn, hai mắt từ từ nhắm lại, tựa hồ như đang đợi chờ điều gì đó.
 
Hành vi của Vương Lâm như vậy lập tức khiến cho sát khí trong mắt Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu trở nên dày đặc. Nhưng trong cơn lốc này, hai người hắn rõ ràng không thể đi tới. Tuy vậy bọn họ cũng biết là cơn lốc này sẽ tiêu tán!
 
Thời gian không dài, ở một phương hướng khác, tiếng ầm vang lại nổi lên. Chỉ thấy bên trong sương mù cuồn cuộn, tứ đại chiến tướng đồng loạt hiện ra. Bốn người bọn họ sau khi xuất hiện liền lập tức bị lực lượng của cơn lốc đẩy bật về phía sau, nửa ngày sau mới dừng lại được. Sau khi nhìn về phía trước, thần sắc bọn họ lập tức biến đổi.
 
Chỉ liếc mắt một cái là bọn họ có thể nhận ra hồn thứ ba đã bị Vương Lâm lấy đi! Càng nhìn lại, lúc này Vương Lâm đã bị Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu bao vây, hiển nhiên là không có đường ra!
 
Bốn người xuất hiện không khiến thần sắc Vương Lâm biến hóa chút nào. Hắn vẫn nhắm mắt như trước, vẻ mặt bình tĩnh đứng đó.
 
Một lúc lâu sau tiếng gào thét đột nhiên nổi lên. Thân ảnh Chưởng Tôn xuất hiện bên ngoài cánh cửa thân thể cuống quít lui lại phía sau, đi tới bên cạnh đạo nhân bảy màu, nhìn chằm chằm vào thân ảnh Vương Lâm phía xa xa. Ánh mắt hắn lộ vẻ kinh nghi bất định.
 
Sau khi Chưởng Tôn xuất hiện không lâu gió lốc lại ầm ầm cuốn tới. Những đạo cầu vồng phá tan sương mù bay ra, hóa thành mấy nữ nhân tướng mạo xinh đẹp. Đó chính là những tiên phi tới từ giới ngoại!
 
Một nữ tử trong số đó khi nhìn thấy Vương Lâm thần sắc vô cùng phức tạp. Nàng chính là tiên phi thứ ba mà Vương Lâm đã từng gặp trong vùng đất cổ mộ!
 
Cùng xuất hiện với mấy tiên phi còn có đệ tử của Thất Đạo Tông từ viễn cổ tiên vực. Thân ảnh bọn họ vờn quanh bốn phía, chăm chú nhìn về phía Vương Lâm.
 
Không lâu sau nữ tử từ Triệu Hà cũng đạp qua sương mù mà xuất hiện, ánh mắt đảo qua một vòng, cuối cùng rơi lên người Vương Lâm, trong mắt hiện lên một tia sát khí.
 
Nàng sớm đã có mâu thuẫn với Vương Lâm. Năm đó Vương Lâm cự tuyệt liên thủ với nàng khiến trong lòng nàng nổi lên sát khí. Nếu không phải là không thể thắng nổi hắn thì sớm đã ra tay. Lúc này khi thấy hắn bị bao vây, trong lòng nàng không ngừng cười lạnh.
 
Lại một lúc sau một đạo cầu vồng từ bên trong tinh không gào thét lao tới. Lam quang lóe lên, thân ảnh Lam Mộng Đạo Tôn chậm rãi đi ra. Thân thể hắn có chút bất đồng, trong nháy mắt khi xuất hiện liền đối mắt với Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu.
 
Thần sắc Lam Mộng Đạo Tôn bình tĩnh, đứng ở nơi đó, đối với ánh mắt của Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu như không nghe không thấy!
 
Xuất hiện cuối cùng là đám người Ngũ Hành tinh do lão già họ Mã cầm đầu. Bọn họ xuất hiện khiến mọi người ở nơi này chấn động. Trong nháy mắt khi họ nhìn lại, Vương Lâm đang đứng cạnh đại môn liền mở mắt.
 
Đôi mắt hắn hoàn toàn bình tĩnh. Sau khi hắn mở mắt ra, đám người ở đây không hề chú ý tới người của Ngũ Hành tinh nữa mà toàn bộ nhìn chăm chú vào Vương Lâm. Những người ở nơi này tu vi cao thâm, bị ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào thì người bổn tôn rất có khả năng bị chấn nhiếp tâm thần.
 
Nhưng thần sắc Vương Lâm vẫn như thường. Ánh mắt hắn đảo qua bốn phía.
 
-Những người đáng tới cũng đã tới rồi.các người đơn giản đều muốn hồn này.
 
Vương Lâm giơ tay phải lên. Hồn thứ ba liền xuất hiện trong tay hắn, lấp lóe u quang!
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất